Trích:Yên
Tử
Vòng cung uốn lượn tựa mình rồng
Vươn MÌNH thế NÚI hướng BIỂN Đông
ẩn SÂU khúc LƯỢN trong LÒNG đất
Đầu rồng ngoảnh lại hướng Thăng Long.
Hoàng quang Thuận
Vòng cung uốn lượn tựa mình rồng
Vươn MÌNH thế NÚI hướng BIỂN Đông
ẩn SÂU khúc LƯỢN trong LÒNG đất
Đầu rồng ngoảnh lại hướng Thăng Long.
Hoàng quang Thuận
6 lỗi cơ bản. Thơ Thuận làm hay thuê ai đó làm thì tôi mặc xác họ, nhưng vua Trần thì xin lỗi. Thơ này theo tôi là thứ rác rưởi người ta lượm về. Đọc mà thấy buồn nôn. Tính tôi bỗ bã ngay thẳng thực lòng có sao nói vậy. Hay thì nói hay dở thì nói dở trên cơ sở lý luận phân tích có đầu có đũa ngọn ngành thế này, thế này và thế này... Tôi chẳng thèm ghen tuông kèn cưạ gì với cái nhà anh Thuận hâm hấp bốc đồng này đâu. Anh ta có có phải là Abert Einstein hay Cao Hành Kiện gì gì đó đâu mà ghen tỵ? Chỉ là ngã vô học vớ vận không biết chập cheng thế nào mà có bằng giáo sư tiến sĩ mới lạ? Nhưng thôi chức vụ là cái khát vọng, danh vọng của anh ta hay người đời. Còn tôi thì chỉ có một niềm đam mê nghiên cứu về văn thơ là cái thú vui thôi chứ chẳng vương hầu công bá hay ăn cái dải dút gì đâu.
Ẩn sâu khúc lượn trong lòng đất? Dưạ vào đâu mà dám khảng định ẩn sâu khúc lượn trong lòng đất? Thành ma chơi chui xuống suối vàng rồi à? Tả con rồng có cánh bay và biết phủ phục nằm dài uốn khúc hay là con rồng đất là một giống bò sát nghe nói còn có ở Châu Phi? Rồng là một biểu tượng vương quyền do trí tưởng tượng con người thêu dệt mà ra. Trong lịch sử loài người chưa ai thấy cụ thể con rồng như thế nào cả. Hoạ chăng là thấy bóng mây hay linh khí gì đó vụt bay lên như vua Lý Thái Tổ nhìn thấy khi dong thuyền về đất Đại La và Ngài gọi là Thăng Long? Đừng như ông Triết lùn tả Thánh Gióng sau khi đánh giặc Ân xong trở về vui thú điền viên chẳng màng quan tước gì cả sống đời thanh đạm, trên thế giới này hiếm lắm. Đúng là nói phét và hoang tưởng như cộng sản lại còn thêm tí màu thần thánh cho nó oai và dễ bíp dân nhất. Vì dân Việt nổi tiếng là khờ khạo thờ bái ngẫu vật, thần linh, ma quỷ.
Tôi cũng có thơ sau:
Chùa Yên Tử
Yên Sơn dãy núi cao vời vợi
Hình dáng uốn cong giống tựa rồng
Hiên ngang sừng sững vùng Đông Bắc
Dân nước bao đời gọi Lạc Hồng
Âu Cơ truyền thuyết tình mẫu tổ
Đại Việt hùng cường bởi khí rồng
Sớm chớp oai phong vùng núi đá
Đầu Ngài hướng tới đất Thăng Long
Uông Bí Quảng Ninh vùng đất Phật
Có chuà Yên Tử đức vua Trần
Một hai sớm tối tùng mai trúc
Bồng lai tiên cảnh ở trần gian
Du khách thập phương thường vãn cảnh
Chim muôn cầm thú vốn hiền hoà
Vách đá treo leo nào quản ngại
Tháng năm dầu dãi nắng mưa nhoà!
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Yên Tử
22.8.2012 Lu Hà
Trích. Yên Tử Trường Xuân
Từ bỏ ngôi vua để TU hành
Từ CÁI nhất THỜI, cái HỮU danh
Vĩnh hằng vô hạn, vua tìm đến
Yên Tử trường xuân hóa đất lành.
Hoàng quang Thuận
Có 4 lỗi cơ bản. Từ cái nhất thời cái hữu danh? Là cái con khỉ gì? Ngôi vua chỉ là nhất thời, là hữu danh không có miếng. Nên nhất thời tạm từ bỏ để tu hành? Bao giờ có điều kiện lại trở về đoạt lại ngôi vua? Bây giờ tạm từ bỏ ngôi vua chỉ là cái kế lui binh lùi một bước tiến 5 bước hay sao? Viết như vậy mất đi cái lòng cuả vua Trần hoá ra vua Trần là con người mưu mô lắm thủ đoạn gian manh vờ vịt tu hành đạo đức gỉa?
Hai câu sau vẫn còn tối nghĩa y sì như câu trên. Vĩnh hằng chỉ là một thế giới vô hạn không biên giới. Ông Thuận không hiểu thế nào là tận cùng và khởi điểm, vô thủy vô chung là nền móng cơ bản của triết học nhà Phật. Ngay cả khái niệm về thời gian quá khứ vị lai thật ra không có, chỉ có không gian sắc sắc không không mà thôi.
Vì vua tìm về cõi vĩnh hằng nên Yên Tử Trường Xuân hóa đất lành? Nếu vua không về được thế giới vô hạn thì sao? Yên Tử không phải là điạ linh nhân kiệt từ thời ông Lạc Long Quân và bà Âu cơ hay do 18 đời vua Hùng dựng nên?
Với thế giới quan cộng sản ông và của các nhà sư quốc doanh sẽ muôn đời không hiểu thế nào là đạo Phật. Dù có gõ mõ ê a vài bài tụng kinh thì lươn vẫn hoàn lươn làm sao mà nhập niết bàn được kia chứ? có nhập vào xăng để thối ra như ông Hồ Chí Minh thì có.
Tôi cũng có thơ sau:
Linh Quang Rực Sáng
Phật Pháp linh quang thật nhiệm màu
Thiên thu vạn cổ Đại Đầu Đà
Nước Nam sông núi vua Nam ở
Đức sáng trăng soi khắp mọi nhà
Yên Tử Trường Xuân bậc thánh nhân
Quy y tam bảo rũ bụi trần
Đức sáng gương trong bao thế kỷ
Trúc Lâm thiền phái thấu lòng dân
Từ bỏ ngai vàng vì nghĩa cả
Cương thường nhân lý để cho đời
Rau dưa đạm bạc cùng năm tháng
Mưa móc chan hoà khắp mọi nơi...!
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Yên Tử Trường Xuận
22.8.2012 Lu Hà
Kết luận: Tôi đã khảo sát tường tận tất cả 63 bài thơ mà ông Thuận cứ khăng khăng bảo do vua Trần Nhân Tông rỉ tai mớm cho. 63 bài thơ này tôi tìm thấy trên google trang: vntuquan.net.
Cả 63 bài thơ là những bài thơ rất dở, tồi tệ nhất trong lịch sử văn thơ Việt Nam từ khi tôi biết đọc chữ việt đến nay. Thuở nhỏ là học sinh tôi rất thích thơ và đọc rất nhiều thơ các ông Tố Hữu, Xuân Diệu, Chế Lan Viên, v. v... dưới mái trường xã hội chủ nghiã và tôi thỉnh thoảng cũng làm thơ chỉ để tán tỉnh mấy cô lính bộ đội công binh trong cùng tiểu đoàn mở đường Trường Sơn cũng có thơ lác đác đăng trong báo trung đoàn. Sau đó lao vào cuộc mưu sinh chỉ vì miếng ăn là chính chẳng có thời gian đâu mà làm thơ. Mãi sau này sang lứa tuổi ngũ thập nhi tri thiên mệnh tôi mới dở chứng xưa, miệt mài nghiên cứu văn thơ liên tục và tôi thành ra là người nghiện thơ. Tuy hơi muộn màng một chút nhưng cũng có cái hay là già đời rồi mới làm thơ chứ mình có phải nai tơ trinh nguyên như anh chàng Hàn Mạc Tử chẳng biết mùi đàn bà là gì đâu? Cũng may đời tôi cũng được lắm cô mến già có trẻ có và tôi cũng mát tính, tôi chẳng tự cao tự đại chê cô nào cả. Nhưng không lấy được nhau nó do cái duyên nhưng không có phận thì đành chịu thôi. Tính tôi thật thà chứ không phải sở khanh lừa lọc các cô làm gì? Bởi vì các cô quý mình và hoàn toàn tự nguyện tự giác. Có thể vì lý do đó mà bây giờ đã có hai thứ tóc trên đầu rồi mà tôi vẫn cứ thích làm thơ tình. Không những chỉ có thơ tình mà tôi còn làm cả thơ phê phán những thói hư tật xấu trong xã hội, lên án những cái giả trá lường gạt bất lương bỉ ổi của bọn ma đạo vô luân
Về ông Thuận theo tôi là một hiện tượng kỳ quái, quái đản trong lịch sử văn học Việt Nam. Nghe nói ông thuận cho in hai tập tất cả 135 bài thơ gì đó. Nhưng hiện nay tôi mới tìm thấy trong vntuquan có 63 bài được sơn son thếp vàng rất cẩn thận trang trọng ở trang điện tử này. Tôi đã nhanh nhảu kopie roạt một cái ra một tập để nghiên cứu. Như vây còn một nửa số thơ rác nữa cuả ông Thuận tôi sẽ tìm lại đâu đó trên mạng Internet. Biết rằng hai tập này của ông Thuận tràn ngập như lá rừng trong các cửa hàng sách ở VN hay các nhà chùa. Nhưng các đại lý buôn bách sách ở hải ngoại không có bày bán và tôi lại keo kiệt không mua thứ rác này làm gì cho tốn tiền. Có thể tôi sẽ tìm thấy ai đó đăng trên mạng nửa số thơ rác còn lại của ông Thuận. Các bạn kiên trì chờ đậy vậy tôi sẽ ra mắt bài Hiện Tượng Hoàng Quang Thuận Phần 36 trong tuần tới?
Chúc các bạn trong facebook vui vẻ thưởng thức.
22.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét