Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 426






Giấc Mộng Vườn Đào

Lâng lâng ngây ngất hương chiều
Vườn đào hoa nở mĩ miều hoàng hôn
Long lanh hạt ngọc trào tuôn
Nõn nà tiên nữ đòi cơn mặn nồng


Đào nguyên lạc lối mây hồng
Muốn hôn muốn bế muốn bồng được không?
Bích Câu kỳ ngộ giữa đường
Ngả nghiêng non nước sóng lòng Trường Giang

Thướt tha thục nữ dịu dàng
Phải chăng khách lạ ngỡ ngàng tìm ai?
Trăm năm hội ngộ anh đài
Nghìn năm duyên nợ canh dài lệ chan

Hỏi rằng trong cõi trần gian
Xích thằng sợi chỉ lữa lần buộc nhau?
Trách chi Nguyệt Lão bạc đầu
Sổ trời dây mực úa sầu cỏ hoa...

Đầu xuân phong cảnh chan hòa
Thơ kia ý ấy nhạt nhòa trúc mai
Thẹn thùng xao xuyến cả hai
Tiếng gà xao xác u hoài thiên thu.

Thoảng nghe tiếng gió vi vu
Ngọc Lan bin rịn vân du về trời
Ngậm ngùi còn lại mình tôi
Lu Hà thổn thức bồi hồi nhớ mong!

viết tặng Hương Ngọc Lan
24.1.2014 Lu Hà




Hai Cốc Ruợu Đào

Nâng niu hai cốc rượu đào
Bông hoa Cúc tím dạt dào thế gian
Mừng xuân qúy ngọ văn nhân
Ta đây người đó muôn vàn khát khao

Phong lan trước cửa dạt dào
Bâng khuâng thiếu phụ má đào ngẩn ngơ
Bần thần tiếng gọi trong mơ
Trúc mai lả lướt huyền mơ bướm chào

Hồn mây da diết nghẹn ngào
Nhận lời ý ngỏ vần thơ ứa trào
Phù du kiếp phận ba đào
Thuyền tình lạc lối bến nào trăng lên

Giai nhân thục nữ thuyền quyên
Trăm năm ai biết tơ duyên mà chờ
Sông Tương cá lội hững hờ
Tìm trong phây búc bài thơ nửa vời

Nét hồng chấm phá chơi vơi
Trái tim nóng bỏng cuối trời tuyết rơi
Hẹn nhau bốn bể luân hồi
Xuân tàn lá rụng xa xôi ngàn trùng.

viết tặng Bông Kúc Tím
23.1.2014 Lu Hà




Màu Hoa Trắng

Em xinh như màu hoa trắng
Bần thần vị đắng bồ quân
Váy em thơm nồng lai láng
Dạt dào hoa tím giai nhân

Vịn tay gốc mận cành đào
Bướm ong dìu dặt thơ trào
Bâng khuâng hỡi người lữ khách
Nôn nao ngượng ngập hỏi chào

Em là tiên nữ hay sao?
Để hồn thi sĩ lao đao
Yến oanh trêu đùa khúc khích
Mắt huyền diệu vợi thanh tao

Ô kìa ngây ngất ngọc lan
Mùi hương thoang thoảng trần gian
Lam Kiều huyền sương chày ngọc
Vân Anh bến đợi chứa chan

Lần theo tiếng gió vân du
Thả hồn mơ mộng như ru
Giữa trưa tiếng gà xao động
Giật mình tỉnh giấc thiên thu

Nghìn năm xưa đã lạc nhau
Nỉ non ngồi đợi giang đầu
Nghẹn ngào đôi dòng lệ hải
Trăm năm lỡ hẹn mưa sầu

cảm tác từ tấm ảnh của Hương Ngọc Lan
24.1.2014 Lu Hà






Mừng Đóa Hoa Xuân

Nâng niu kìa đóa hoa tươi
Giỏ nào quai nấy bồi hồi đón xuân
Lâng lâng Qúy Ngọ ứa tràn
Bằng xe tay lái nồng nàn chứa chan

Bõ công ngày tháng chuyên cần
Tina yêu dấu vô vàn thiết tha
Hân hoan chúc tụng cả nhà
Ông bà cô chú mẹ cha reo hò

Tương lai rực rỡ ước mơ
Mênh mông trí tưởng ngẩn ngơ trái đào
Bon bon xe chạy ra vào
Trước sân ríu rít thì thào bướm hoa

Anh em quấn quít lệ nhòa
Đường trường cao tốc chan hòa nắng mưa
Vi vu gió thoảng trăng thưa
Thiên thần Vệ Nữ sớm trưa đi về

Hảo cầu xao xuyến tràn trề
Phượng hoàng kén rể bốn bề giai nhân
Thi tài trong cõi dân gian
Gần xa nô nức băng ngàn tuyết rơi

Văn hào thuyền cập tới nơi
Phun châu nhả ngọc mỉm cười Thi Nguyên
Mắt xanh biêng biếc mẹ hiền
Vượt qua cửa ải thiên nhiên một tòa.

viết tặng cháu Tina con gái nữ thi sĩ Thi Nguyên
23.1.2014 Lu Hà




Vần Ao*

Ghé tai anh thả vần ao
Hây hây gò má thì thào em thương
Cành đào em níu uốn cong
Yến oanh khúc khích bướm ong dạt dào

Nôn nao lục bát nghẹn ngào
Ngẩn ngơ mai trúc hoa chào gió thưa
Ai ngờ giữa lúc ban trưa
Tiếng gà eo óc mẹ già gọi em

Tiếc cho phong cảnh êm đềm
Xuân về rạo rực bên thềm nằng vương
Trăm năm sợi chỉ tơ hồng
Mười năm dâu bể sông Tương đôi bờ

Bơ vơ cá lội hững hờ
Lạc dòng lá thắm bến đò đợi thơ
Đêm về tìm lại giấc mơ
Thái Chân Ngọc Nữ như hồ gọi anh

Giật mình tỉnh giấc vắng tanh
Ngọc Lan thoang thoảng cũng đành chịu thôi
Hương thơm ngọt lịm bồi hồi
Bâng khuâng dìu dịu làn môi thắm hồng

*cảm tác từ 2 câu thơ của Hương Ngọc Lan
“Anh nghiêng anh thả vần ao
Ngẩn ngơ em thấy hoa đào cười duyên“
24.1.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét