Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

TÌNH PHỤ MẪU CHÙM 9 VÀ 10



Tình Phụ Mẫu Chùm 9





Xa Mẹ
viết tặng thi sĩ Trần Trung Đạo

“ Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười“


Anh đã sinh ra ở thế gian
Mà sao thiếu thốn đủ trăm phần
Lọt lòng mất mẹ nuôi không sữa
Xé nát lòng cha mỗi bước chân

Liêu xiêu mái lá cảnh lần hồi
Xin từng giọt sữa cõi trần ai
Biết bao bà mẹ lòng nhân thiện
Góp sữa nuôi anh để cứu đời

Buồn bã dài theo những tháng dòng
Đến mười ba tuổi dải khăn tang
Không cha côi cút nhà mưa dột
Ướt cả tuổi xuân nỗi đoạn trường

Mã Châu rồi laị gác Hùng Vương
Đà Nẵng lang thang bao vấn vương
Lấy gốc cây đa làm chỗ trú
Mái chuà Viên giác một đời thương

Thiếu cha, thiếu mẹ, thiếu quê hương
Người mẹ Hoà Hưng nắng cháy lưng
Một nách mẹ còn đàn đàn trẻ daị
Thêm anh là nưã bảy lần thương

Kinh tế vùng xa mẹ mót khoai
Nuôi đàn con trẻ trở thành người
Sài Gòn mưa máu còn đẫm lệ
Một nắng hai sương bóng một người

Không lẽ cuộc đời mãi thế sao
Lê thê cuộc sống trốn đi đâu ?
Tìm đâu hạnh phúc nơi nghèo khó
Xơ xác đời con mất tuổi thơ

Xin chào Viên Giác chào Duy Xuyên
Chào cả đau thương cả Quế Sơn
Chôn nhau cắt rốn làng Nghi Hạ
Đành phaỉ chia ly có một lần

Vội vã ra đi chẳng nhắn gì
Con đi nghe má, để con đi
Nửa đêm con chạy về thăm má
Lần cuối con xa những cuộc đời...

Má ở laị nhà với các em
Cho con gửi laị tuổi hồn nhiên
Nếu con may mắn mà còn sống
Ân nghiã mẹ hiền đâu dám quên

Môt chiếc thuyền nan bé nhỏ nhoi
Thân khoang chưá nặng tám mươi người
Lênh đênh sóng biển thuyền trôi dạt
Bốn hướng phương trời mây lạnh trôi

Chiến hạm cưu mang rạt sóng tình
Hoan hô chiến sỹ những người anh
Giang tay cứu vớt người tỵ nạn
Trên đất Hoa Kỳ cây lại xanh

Đếm mấy thu rồi hoa lá rơi
Nhìn mây Mỹ Quốc lặng lờ trôi
Mây ơi có lạc về quê mẹ
Cho gửi lời thăm những mảnh đời !....

Lu Hà



Bà Ơi!
tặng Vicky Trần

Bà ơi! Cháu rất yêu bà
Phơ phơ mái tóc bạc màu trần ai
Có bà cháu mới xinh tươi
Tinh cha huyết mẹ giống nòi phỉ phong
Xưa kia bà đẹp nhất làng
Để ông thơ thẩn vấn vương má hồng
Trải qua bao dặm đoạn trường
Tương lai sán lạn mái trường tự do
Tóc nâu nhỏ thật yêu kiều
Làn da trứng bóc má đào môi son
Thương bà tuổi hạc trăng ngàn
Mây vàng bảng lảng lúc gần lúc xa
Bầu trời Mỹ Quốc bao la
Cháu con đông đúc cả nhà bình an
Bà ơi!Bà đẹp vô vàn
Vicky cháu gái họ Trần mến yêu !

9.3.2011 Lu Hà


Cha Ơi!
Cảm tác từ hồn thơ Iamusa Nguyễn: Biển Chiều

Gió đưa cành trúc la đà
Hoàng hôn buông thả má đào ngẩn ngơ
Biển chiều sóng động lô xô
Có cô thiếu nữ thẩn thơ trên bờ
Sương rơi hai trái hồng hào
Dưới làn phin nõn mờ mờ kià ai...?
Đoàn thuyền ngư phủ ra khơi
Hải âu tung cánh đất trời bao la
Một đàn con trẻ nhìn cha
Vợ hiền lúi húi trong nhà sưả sang
Chắp tay khấn nguyện cho chồng
Tháng năm chờ đợi xuân hồng phôi phai
Từ xa thấy bóng thuyền chài
Rưng rưng ngấn lệ bồi bồi xiết bao
Từng đoàn con trẻ ngây thơ
Tung tăng chạy nhảy gọi cha ồi ồi !

20.2.2011 Lu Hà




Nhớ Con

Biết mấy thu rồi bố nhớ con
Đêm khuya vằng vặc ánh trăng non
Thời gian đi hẳn lòng lưu lại
Tuổi tác càng cao dạ héo hon
Dẫu phải dời non đòi lấp bể
Hay dù sẻ dọc dãy trường sơn
Tâm linh phụ tử hồn sông nuí
Để lại ngàn thu một tấm son

23.10.08 Lu Hà



 Nỗi Lòng

Hạt ngọc sầu tư lạc ý trời
Lòng thu vằng vặc ánh trăng soi
Thương cho trẻ dại vương buồn nhớ
Tiếc bởi  già thua nợ khổ đời
Con cái lần khân muà lá rụng
Mẹ cha mong mỏi tháng mưa rơi
Bao giờ lương ý như trời bảo
Gạt sóng đá ngầm giưã biển khơi...
       
26.10.08  Lu Hà



Thời Gian

Thấm thoát thoi đưa đã ngũ tuần
Bao muà mưa nắng vẫn xoay vần
Phượng rơi cúc nở tròn hai sáu
Đào rụng  lan cười thắm tuổi xuân
Mong nhớ cha con ngày hội ngộ
Nỗi lòng phụ tử tháng năm tàn
Thời gian đi hẳn quay đầu lại
Vũ trụ bao la chẳng nợ nần ?
         
2008 Lu Hà



Chiều Buồn

Lác đác trên cao hạt móc mơ
Rơi vào quên lãng gió đưa xa
Không gian tĩnh lặng rường đi ngủ
Vũ trụ buồn đưa những giọt sầu
Nhạn lạc trên mây tìm tổ ấm
Cá bầy dưới nước nấp ven bờ
Kià ai lững thững chiều ngơ ngẩn
Gió thổi từng cơn sóng mặt hồ
      
23.10.08    Lu Hà




Tuổi Già

Thương nhớ thì thôi tuổi đã già
Mong con thơ thẩn tháng ngày qua
Không gian rỗng lặng mênh mông thế
Vũ trụ bâng khuâng buổi xế tà
Một giấc thu hoè đời chóng thật
Năm canh rầu rĩ kiếp phôi pha
Bao giờ con gái ta tan mộng
Thân phận cha con lệ nhạt nhoà
         
2008 Lu Hà 






Tình Phụ Mẫu Chùm 10


Tặng Mẹ Thương Yêu
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Morsdang / Ngày Cuả Mẹ...

Muà đông lạnh con lo lắm đấy
Đường thì trơn băng muối trắng ngần
Mảnh mai loạng choạng đôi chân
Ra đường mẹ nhớ mũ khăn áo giày...

Phải gìn giữ thân gày mẹ nhé
Xương già khô ngã té con đau
Tuyết dày mẹ cứ ở nhà
Cải lương vọng cổ mặn mà tình quê...

Nhớ đất tổ mẹ về thăm viếng
Nơi miền quê vui sướng họ hàng
Hai bên nội ngoại xóm làng
Nắng hè mẹ lại đi sang bên này

Xa mẹ lại vơi đầy mong nhớ
Tấm lòng con chan chưá xiết bao
Chuà chiền bạn đạo hồ ao
Sen vàng lãng đãng điệu hò à ơi!

Con sẽ điện luôn về mẹ nhé
Tình mẹ con san sẻ niềm vui
Thăm quan du lịch mọi nơi
Danh lam thắng cảnh còn gì mẹ ơi!

Mẹ là trái tim đời còn lại
Để thay cha an ủi lòng con
Tủi sầu giọt lệ trào tuôn
Ai mà hiểu được nỗi buồn thiên thu...

Đọc kinh kệ mõ chuà mầu nhiệm
Quan thế âm thương cảm mẹ à
Yên tâm an dưỡng tuổi già
Thương con nhớ cháu lại qua bên này!

12.2.2012 Lu Hà



Đám Mây Cảm Thông

Ngóng đám mây trời thơ thẩn bay
Lòng buồn lữ khách có ai hay
Vi vu gió khóc than trần thế
Mây cũng ngậm ngùi thương xót vay

Nhờ gió gửi mây có chút thôi
Lòng ai rầu rĩ nhớ xa xôi
Phần Lan sông nước mênh mông quá
Biền biệt bao muà thu lá rơi

Cha nhớ thương con những chặng đường
Đầu xanh tuổi trẻ kiếp xa hương
Cha mong vò võ bao năm tháng
Đất khách quê người có biết không?

Tổ quốc con ơi! Dấu nhạt nhoà
Sau lưng để lại những chiều thu
Ông Bà Cô Chú mờ nhân ảo
Cô quạnh buồn đau bóng ác tà...

Con vẫn giận Cha mãi thế sao?
Để hồn Thi sĩ xót thương bao
Trùng dương đẫm lệ xô bờ bến
Mỏi cánh chim xanh bạc mái đầu...

Số kiếp lênh đênh một cuộc đời
Dòng sông định mệnh hững hờ trôi
Tha hương thứ lữ buồn vong tủi
Uất hận tàn canh lệ ưá rồi...

Trơ trọi một mình đâu dễ con
Muôn vàn hiểm độc bẫy gian nan
Cũng bầy Cộng Sản loài lang sói
Đông Đức tàn đông xác héo mòn

Con đã sang đây được vẹn toàn
Bắc Âu dân chủ xứ Phần Lan
Cũng mừng con gái cha may mắn
Ân nghiã Mẹ con đâu dám quên?

Nhìn đám mây trời bay vẩn vơ
Lòng Cha tầm tã đến bao giờ
Mưa rơi ướt má sầu thương nhớ
Con ở phương trời cũng xót xa?...

27.5.2009



Cung Đàn Muôn Điệu

Cha biết làm sao được hở trời
Nỗi niềm chăng tỏ áng mây trôi
Thu đong vương vấn thành mây gió
Sầu đọng chiều đông lạnh thế này

Con ở phương trời có nhớ không ?
Tấm lòng lữ khách cứ bâng khuâng
Bao nhiêu thương mến hồn đang gọi
Tiếng Việt tha phương chiụ lỡ làng

Con bảo rằng cha viết tiếng Anh
Lạc loài máu đỏ trái tim xanh
Con chim xa tổ quên rừng thẳm
Đất khách quê người mộng hiển danh

Ngàn thế kỷ qua kiếp đoạ đầy
Người dân mất nước sống tha hương
Thương đau con cháu dòng David
Chữ viết còn mang nặng tấm lòng

Cha biết làm sao được hở trời?
Nỗi lòng thương tỏ để cho ai
Đi đâu cũng bảo da vàng đấy
Vật chất hơn người chén rượu say?

Đất nước của ta khổ biết bao
Lòng người ân oán cứ thương đau
Đói ăn vẫn phải cười ca hát
Tự dối lòng mình mãi thế sao?

Tuổi tác của cha bạc mái đầu
Hạc vàng sớm tối ngóng mây qua
Tiếng Anh tiếng Pháp người thiên hạ
Lạc lõng đua chen tủi hận sầu

Tiếng Việt cuả ta vẫn sống đây
Nghìn năm văn hiến có ai hay
Non sông réo rắt đàn con Việt
Bằng trắc reo vần cung gió mây...

2008 Lu Hà



Đàn Con Thiên Chuá Đau Thương
tặng mẹ anh Paulus Lê văn Sơn

Cuối cùng chúng đã bắt anh
Con trai cuả mẹ thông minh tuyệt vời
Những bài văn để nhớ đời
Thấm tình nhân loại mưa rơi lạnh lùng
Mẹ mang trọng bệnh thê lương
Từng giờ khắc khoải chờ mong con về
Mẹ ơi! cái chết gần kề
Quỷ đâu chịu thả não nề canh thâu
Chính quyền gán tội trên đầu
Viết bài vạch mặt giaó tà yêu ma
Ngậm ngùi thế giới hoàn cầu
Việt Nam khủng bố đẫm màu máu tuơi
Thanh niên công giáo vưà rồi
Tống giam hàng loạt Chuá Trời xót thương
Giặc Tàu chiếm đoạt biển đông
Công hàm bán nước Hồ- Đồng công khai
Bất lương tham nhũng độc tài
Tiếm danh nhà nước cáo cầy nổi điên
Giàu sang phú quý lợi quyền
Chia nhau từng nhóm tài nguyên bán dần
Chó săn hà hiếp muôn dân
Bịp mồm báo chí việt gian lạc loài
Đồng bào khắp chốn ta ơi!
Chút tình non nước giúp người khổ đau
Cô đơn người mẹ tuổi già
Không nơi nương tưạ mịt mù gió sương
Lẽ nào dương mắt mà trông
Vài đồng ngoại tệ rửng rưng sao đành?
Đàn chiên thiên chuá sáng danh
Phúc âm chan chưá lòng thành trăm nơi
Maria chảy lệ hoài
Thái Hà giáo xứ tràn đầy yêu thương
Tên bà là Trần Thị Hường
Giúp người thập tử trên giường đợi con...
Nỗi lòng thổn thức nguồn cơn
Thuốc men viện phí mưa tuôn lệ tràn
Mẹ anh là Đỗ Thị Tần
Thắm tình biển cả trăng ngàn sáng soi!

15.2.2012 Lu Hà



Gọi Hồn Tìm Con

Bóng liêu xiêu vật vờ không vững
Khắp nẻo đường tìm dấu bước chân
Hương khói bay nưả đời khổ hạnh
Lá vàng rơi héo hắt tìm con

Mỗi sáng chiều hiu quạnh nắng mưa
Vành khăn tang đẫm lệ u sầu
Khi thân xác còn là gì nưã
Tiếng gọi hồn tê tái xót xa

Bên bờ sông vắng rợn kinh hồn
Nước đục ngầu lồng lộn khóc than
Có nỗi đau nào hơn thế nưã
Người đàn bà mất trí vì con

Mới hôm qua tiếng cười con trẻ
Nưả cuộc đời dành dụm chắt chiu
Sao bỏ lại ra đi vĩnh viễn
Theo dòng sông định mệnh âm u

Hai bàn tay xé nát hư không
Tìm bóng con biền biệt tận cùng
Tiếng gió thông trêu đuà số mệnh
Người đàn bà mất trí ven sông

Người đàn bà gọi con muôn ngả
Những chốn nơi trẻ nhỏ khắp làng
Rồi chạy theo nhìn cho rõ mặt
Suốt cuộc đời còn lại bến thương…

2.12.2009 Lu Hà

Chú thích: Hình như bài thơ này tôi đã cảm hứng mà sáng tác ra sau khi đọc thơ cuả thi sĩ Nguyễn Thành Giang




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét