Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

TIẾNG CHUÔNG VỌNG CHÙM 27 VÀ 28



Tiếng Chuông Vộng Chùm 27





Hang Sáng Ở Thung Lau

Thung Lau một giải kià hang Sáng
Nhũ đá phong trần đẹp sáng choang
Sừng sững con voi thời tối cổ
Tai to mình lớn dát kim vàng


Trần cao thấp thoáng đàn giơi bay
Ngoài cửa vòm xanh thăm thẳm mây
Hơi sương bảng lảng màu thần bí
Suối nước trong veo chảy cả ngày

Đinh Tiên Hoàng Đế ngày xưa ấy
Khởi sự tam quân ở chốn này
Đói no kham khổ cùng binh sĩ
Oán hận bao đời chịu đắng cay

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Hang Sáng
27.8.2012 Lu Hà




Hiện Lộ Chân Tâm

Ngẩng mặt trông trăng sáng núi đồi
Vầng trăng Yên Tử đẹp không thôi
Có một sư ông ngồi tĩnh lặng
Trầm tư chờ đợi áng mây trôi

Sợi trăng mềm mại bóng vương thềm
Giun dế côn trùng đã ngủ êm
Cớ sao gió thổi cung đàn nguyệt
Hắt hiu lành lạnh giọt sương đêm

Tuổi nhỏ từ kinh vốn sử làu
Binh pháp thiên thư vạn cái đầu
Nguyên soái ra quân là thắng trận
Thoát Hoan thái tử chạy đi đâu?

Thái bình lưạ chọn đường nhà Phật
Sư tổ thiền môn phái trúc lâm
Tương cà đạm bạc cùng năm tháng
Hiển lộng chân tâm dưới ánh rằm

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Trăng Yên Tử
21.8.2012 Lu Hà




Hổ Oai Tướng Quân Lê  Hoàn

Hổ oai tuớng quân hẳn Lê Hoàn
Thái Hậu Vân Nga tuyệt mỹ nhân
Khoác áo long bào ra chiến trận
Chi Lăng giặc Tống máu tuôn tràn

Tây Kết Bạch Đằng khét tiếng vang
Ba quân thế mạnh khí rồng vàng
Bình Chiêm Đại Việt yên bờ cõi
Tri kỷ tri âm thiếp với chàng

Mười vạn quân Tàu chết thảm thay
Giang sơn bền vững lại từ đây
Vương hầu công bá nào ai đó
Tủi hận bao lần chịu đắng cay.

thơ làm nhân đọc 3 khổ thơ tự do của Hoàng quang Thuận:  Vua Lê Đại Hành
25.8.2012 Lu Hà




Kinh Đô Đại Việt

Nước nước non non hỡi cố đô
Ngàn năm dấu bóng chẳng lu mờ
Động Hồ chứng tích sầu thiên cổ
Đại Việt Hoa Lư lạc cõi mơ

Đánh giặc Minh Hoàng sáng sử xanh
Triều cương vững chãi khói sương thành
Cung điện nguy nga lầu gác phượng
Gian thần nghịch đảng máu hôi tanh

Hưng phế bao lần dội núi sông
Mênh mông một giải nước non hồng
Bình an gây dựng xây bờ cõi
Mưa móc tuôn trào khắp bốn phương

Hồng Lạc phất cờ Trương Yên Phủ
Núi Tản sông Đà ôi cố hương
Lữ khách du thuyền còn tưởng nhớ
Màu lam mây phủ khói tà dương

Thơ làm nhân đọc từ 8 câu thơ vô nghĩa của Hoàng quang Thuận: Cố Đô Hoa Lư
16.8.2012 Lu Hà




Kinh Thành Hoang Phế

Đinh- Lê  triều đại ở Hoa Lư
Cổ động sương rơi cả bốn muà
Xào xạc chim muông đàn cá nhảy
Bồi hồi thao thức hạt mưa sa

Mênh mông cồn cát gió đồng quê
Sóng vỗ hồ sâu rộng tứ bề
Cung vàng điện ngọc thành hoang phế
Tiếng hát canh khuya điệu não nề

Nghe sáo vi vu chiều vọng cổ
Thiên binh vạn mã bóng hồn xưa
Kià ai xõa tóc bên bờ suối
Áo trắng lâng lâng dưới gốc dưà

Đồng cỏ xanh tươi bầy trẻ nhỏ
Nô đuà chạy nhảy với đàn dê
Ong bướm xôn xao mùi cỏ dại
Mây chiều bảng lảng nẻo sơn khê

Thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do của Hoàng Quang Thuận: Đồng Quê
22.8.2012 Lu Hà




Linh Nham Điện

Cầm Thực dừng chân vãn cảnh chùa
Linh Nham nhấp nháy tự tình xưa
Dập dềnh mây nước quan tam nổi
Trĩu quả rung cây mận chín mùa

Du khách nôn nao dạ ngẩn ngơ
Bồng lai tiên cảnh bướm hoa chào
Hương trầm nghi ngút người qua lại
Tứ hải giai huynh thẹn má đào

Thắp nén hương lên nỗi nghẹn ngào
Quê hương ta đó máu tuôn trào
Bắc phương rình rập hòng xâm chiếm
Tổ quốc lâm nguy hỡi sĩ hào

Hồng đỏ như trăm giọt máu đào
Từ trong bụng mẹ nghĩa đồng bào
Long Quân cha hãy vì con cháu
Mai trúc buồn không tiếng gió gào!

thơ làm nhân đọc 8 câu thơ nghêu ngao của Hoàng quang Thuận: Chuà Cầm Thực
17.8.2012 Lu Hà




Linh Sơn Bái Đính

Bái Đính chuà cao cảnh tuyệt vời
Đường lên hang động thật chơi vơi
Đá xanh từng bậc soi Minh Đính
Tùng trúc xum suê gió hát cười

Ba bức tổ Tam Thế sáng ngời
Khói hương nghi ngút bởi lòng người
Nhân duyên lưu luyến từ tiền kiếp
Soi sáng yêu thương trọn kiếp đời

Chuông chùa gióng giả xua niềm tục
Thanh thản buông xuôi mọi oán hờn
Từ bi hỉ xả lòng chân thật
Bể khổ trôi theo lớp sóng cồn

Giọt lệ Hoa Lư vẫn chảy hoài
Ngàn thu vằng vặc ánh trăng soi
Quân reo thấp thoáng từ hang đá
Sấm chớp mưa tuôn bóng một người...

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Chuà Bái Đính
23.8.2012 Lu Hà




Nỗi Lòng Con Với Đức Vua Trần

Từ dã lầu son đời hưởng thụ
Vinh quang phú quý áng mây mờ
Rũ bỏ hồng trần theo Phật Tổ
Trúc Lâm Yên Tử ánh trăng mơ

Mây xanh nước biếc núi non ngàn
Lồng lộng thiên tư Đức Thánh Trần
Đắc đạo hóa thân về cõi Phật
Muối đời vị mặn để muôn dân

Mộ đạo sinh thời tuổi ấu thơ
Văn chương binh pháp nước non chờ
Mưu cao kế lược lui quân giặc
Bến nước Bình Than chén rượu đào

Bờ mê bến giác đường sinh tử
Tứ diệu chân không nhập niết bàn
Phiêu diêu cực lạc cùng sông núi
Non nước u hoài tiếng thở than...

Cộng sản Mao Hồ loạn sứ quân
Chiến tranh hủy diệt mất lòng dân
Vành tang nấm mộ trời mây thảm
Chủ nghĩa mịt mù sương khói tan...

Ngài có thương dân thì hiển lộ
Non sông nước Việt của ta ơi!
Con cháu ngàn năm ghi công đức
Mộ bia bàng bạc ánh trăng soi!

thơ làm nhân đọc 8 câu thơ tự do nghêu ngao của Hoàng quang Thuận: Cảm Thán
17.8.2012 Lu Hà
Núi Thanh Lâu

Trường thành sừng sững núi Thanh Lâu
Vững chắc đông tây những trụ cầu
Kiên cố nghìn năm cùng cổ thụ
Mưa dầu nắng dãi gió xuân thu

Trống trận năm xưa rồng hổ phục
Hoa Lư thế mạnh nuốt sao ngưu
Khí thế ba quân kià dũng tướng
Mà nay quang cảnh lại đìu hiu

Cát lũy thành sâu vọng trống chòi
Trời cao lồng lộng áng mây trôi
Vi vu gió thổi lay bờ trúc
Xào xạc âm u máu lệ rơi!

Thành cổ còn đây với tháng ngày
Trải bao cát bụi chẳng hề lay
Đất đá trơ ra cùng tuế nguyệt
Mà lòng thi sĩ thảm buồn thay...

Núi Đám hiên ngang giưã đất trời
Đường lên thiên thẹo cảnh chơi vơi
Chim chóc bướm ong say lạc thú
Mà sao thi sĩ chẳng lên chơi?

Thơ làm nhân 8 câu thơ tự do của Hoàng  quang Thuận: Trường Thành
15.8.2012 Lu Hà 






Tiếng Chuông Vọng Chùm 28


Đức Thế Tôn

Ngài lại về đây thăm chúng con
Trùng dương chở nặng tấm lòng son
Ra đi vương vấn tình non nước
Ti Bét người ơi lệ ưá tràn

Nén giận chìm đau ôi! Cố hương
Nuí sông yêu dấu của tình thương
Hào quang Phật độ nuôi mầm sống
Ấn độ bên kia nửa dạm đường

Biết vậy làm sao hỡi các con
Ngàn thu tây tạng ánh trăng tròn
Nhớ ai Tất Đạt ngày xưa ấy
Phật Quốc dựng xây ở cõi trần

Chỉ tại lòng người nham hiểm sâu
Trung hoa đaị lục biển như dầu
Mênh mông sứ sở còn tham chiếm
Lửa đỏ hồn đau nợ vướng sầu

Chính phủ trung hoa doạ úc châu
Lạt tình phai nghiã lụy thâm thù
Chia ngăn ly gián lòng nhân thế
Mong đoá sen vàng đắm biển sâu

Chúng đã cam tâm cướp nước Ngài
Mưu toan cưỡng ép cả lòng người
Cho Ngài du khách không bầu bạn
Cô lập Thế Tôn giữa cuộc đời

Từ nhẫn lòng bi thuận hiếu nhân
Khuyên ngăn dân quốc hãy bình tâm
Chớ nên manh động hờn sôi sục
Biển lửa dầu sôi dụi cháy tàn

Nghìn năm hương khói vẫn còn đây
Giữ tấm lòng thành chay tịnh thay
Đỉnh cao hy mã lạp sơn đó
In dấu chân ai những tháng ngày

Thế giới văn minh đã hiểu rồi
Thế Tôn cứu thế của muôn loài
Dù cho Tây Tạng không còn nưã
Tổ quốc tâm linh vẫn sáng ngời

Chính phủ úc châu nặng nghiã tình
Hành tinh am hiểu rõ phân minh
Bạn thù trăm ngả đường muôn lối
Chính sách ngoại giao đã rõ rành





Dao buá trung hoa lợi được gì
Biển xa nam cực chốn mù khơi
Không chung biên giới không vay mượn
Hò hét chống ai được tiếng cười

Ngài đã sang đây để cứu đời
Đàn con vong quốc việt nam ơi!
Bao nhiêu sắc tộc chung hoàn cảnh
Đất khách quê người nắm chặt tay

Bộ trưởng úc châu đón nhận Ngài
Văn phòng tiếp khách ở Sydney
Nelson sát cánh đảng xanh nữa
Hoan hỉ học thiền niệm chánh y

Nguyên thủ quốc gia đi vắng xa
Cả hai trưởng phó bận kinh du
Tưng bừng dân quốc mừng nghênh đón
Đạo Phật hào quang giữa úc châu

Tâm sự băn khoăn với chúng con
Khó khăn tây tạng nỗi sinh tồn
Văn hoá ngữ ngôn bao tập quán
Trung hoa đaị lục lấn tranh dần

Chính khách hỏi Ngài nỗi xót xa
Quê hương gấm vóc bị người ta
Xua quân dày xéo thành châu quận
Đau lắm giữ tâm thoảng gió qua

Gió đến rồi đi ôi! Thế nhân
Đường trần gai góc nỗi gian truân
Năm ngày tận hiến truyền kinh nghiệm
Dạy chúng sinh linh hoá giải phiền

Trí tuệ hàm thông Đức Thế Tôn
Dân gian đệ tử số nhân lên
Dạy cho thế giới về tây tạng
Chặn lại trung hoa lũ bạo tàn

Thủ đô Phật Quốc của ta ơi
Ở maĩ trong tim mọi giống nòi
Dày đinh trung cộng đang dày nát
Quằn quại đau thương với tháng ngày

Đi khắp hoàn cầu Đức Thế Tôn
Bao nhiêu thương thảo hợp lòng dân
Yêu cầu chính khách nhìn cho thấu
Tây tạng trở về với chủ nhân?....

 18.6.2008 Lu Hà

Kính Viếng Giác Linh
Thày Thích Huyền Quang

Từ nhỏ đã chuyên kinh sử làu
Lớn lên chí nguyện bậc thiền sư
Làu thông Phật Pháp giàu kinh nghiệm
Thế giới bàng hoàng con cháu yêu

Ngài đã về nhà thương núi sông
Chiều hôm Bình định vắng Huyền quang
Nguyên thiều tu viện còn đâu nữa
Pháp nạn còn đây nặng tấm lòng

Năm tuổi bắt đầu học chữ nho
Tam đàn mười bảy đã kinh qua
Thủ khoa tập chúng dày thông tuệ
Ngọc tân Tịnh bạch trí cao xiêu

Kháng pháp ngoại xâm năm bốn lăm
Quyết dành độc lập liên khu năm
Quy mô phát triển gây nghi kỵ
Sinh hoạt thiền tông ép hội đoàn

Hải đức trung phần vắng tiếng chuông
Phật đường giám đốc ở Nha trang
Nguyên thiều tu viện lòng son sắt
Giáo hội nghìn năm ánh đạo vàng

Phản đối chính quyền mất tự do
Bốn năm an trí vẫn toan lo
Cản ngăn chẳng nản truyền kinh pháp
Mãi đến năm tư mới thả ra

Tổng thống cộng hoà cơn nước lũ
Diệm Nhu khủng bố bức tăng ni
Sài gòn thành Huế sôi dầu lửa
Tranh đấu miền nam dụ số mười

Thắng lợi về tay phật tử rồi
Kể từ ngày đó đến hôm nay
Danh xưng thống nhất là tên gọi
Chánh pháp hoành dương nặng nghiã đời

Ngài đã qua đi khắp mọi miền
Thái lan Nhật bản chốn chân nhân
Tây du Ấn độ quê hương Phật
Thụy sĩ hoà bình in dấu chân

Tri kỷ cùng ai Thích thiện Minh
Nắm tay đoàn kết với tin lành
Ki tô Do thái đồng lên tiếng
Cưú trợ nạn nhân trong chiến tranh

 Phật kỳ đại hội ở Sài gòn
Đại đức tinh thần muôn trí dân
Thống nhất cao đăng cờ Phật quốc
Kỳ sáu khang trang ánh sử vàng

Giáo hội thuận đà đang tiến lên
Tai ác làm sao năm bảy lăm
Cộng sản Việt nam thù tín ngưỡng
Vô thần phá phách cả chuà chiền

Tân bình Phụng hiệp cảnh Cần thơ
Tăng sĩ bao người đã tự thiêu
Lửa đỏ mười hai cùng bốc cháy
Phái đoàn Quảng độ lập hồ sơ

Bảy điều thỉnh nguyện là bằng chứng
Ghi lại Huệ Hiền lúc tự thiêu
Văng vẳng giác linh đầy oán giận
Công an cộng sản đã chưng thu

Nhà nước chiếm luôn Quách thị Trang
Cô nhi thê thảm biển đau thương
Huyền Quang Quảng độ rơi dòng lệ
Áp bức người ta rõ hiện trường

Nhà giam số bốn Phan đăng Lưu
Sao chúng nhẫn tâm cướp tự do
Cùng với Minh tâm và Quảng độ
Hai năm mang án chiụ tù treo

Giaỉ thưởng cùng ai Ái nhĩ Lan
Nobel đề nghị với nhân quyền
Huyền Quang Quảng Độ nêu công trạng
Thế giới hai ngài ứng cử viên

Phản đối chính quyền chia cắt dân
Mưu toan chính trị phá nhân tâm
Quốc doanh Phật Giáo huà theo đảng
Trục xuất Huyền Quang phá đức nhân

Công an cấm đoán mọi ngành nghề
Đối xử với ngài thật ác nhân
Kinh dịch Phật đà nghiêm giới luật
Bám theo mật vụ dõi từng giờ

Đôn Hậu đệ tam đã nhắn lời
Lâm chung mong đợi ngóng trông hoài
Thế mà cộng sản còn ngăn cấm
Tuyệt thực hai ngày mới được đi

Ấn tín quyền giao nguyện trí cầu
Linh thiêng lời hưá trước kim quan
Muôn ngàn gian khổ không chùn bước
Giáo hội phục hồi như trước sau

Chín điểm chín trang đòi cộng sản
Phật giáo Việt nam thống nhất quyền
Mười tám năm rồi bao oán hận
Giải trừ pháp nạn cứu muôn dân

Pháp liệu chín điều trước quốc dân
Phê phán mười hai điểm khách quan
Bỏ điều số bốn trong hiến pháp
Quốc hội tự do lễ trí nhân

Văn Khải Đức Lương Lê khả Phiêu
Tâm thần bối rối não cân đau
Hoà bình nhân loại đồng vang gọi
Quảng Độ Huyền Quang mất tự do

Thế giới nhân quyền giải Nobel
Đại sứ hoa kỳ thăm vấn an
Lần đầu tiếp xúc sao mà xiết
Cấm cố giam cầm mười bảy năm

Chuyến tàu Hà nội nghiã Sài gòn
Ngài laị về thăm tháp cố nhân
Rừng người biển áo khoe màu sắc
Huế cuả ta ơi nặng nghiã Thày

Đông âu Tiệp khắc tấm lòng nhân
Trao giải mang tên người với người
Xứng đáng Huyền Quang theo tiếng gọi
Nổi danh chiến sỹ  cuả nhân quyền

Cộng sản nhẫn tâm đã bấy lâu
Bao nhiêu xa cách lại tìm nhau
Huyền Quang Quảng Độ đồng tương kiến
Pháp nạn giải nguy chí nguyện cầu

Thập tử nhất sinh chúng chẳng tha
Công an ngăn chặn ở trảng bom
Cấm ngăn tăng sỹ cùng hai viện
Áp tải tình thương về cố đô

Ngài vẫn còn giận đồng đạo xưa
Sư ông Nhất Hạnh bỏ đi xa
Trở về thăm kính người không tiếp
Tím cả chiều thu một nỗi đau

Gửi điện chia buồn tâm huyết thư
Luân đôn thảm khốc lệ u sầu
Nữ hoàng đệ nhị bao cảm khái
Chia sẻ tạ ơn Anh quốc xa

Nhắn nhủ bao điều cho cháu con
Quyết tâm đạo pháp giữ lòng dân
Chính quyền sau trước lâu toàn trị
Phật giáo ngàn năm vẫn sống còn

Phật giáo không tranh quyền lợi ai
Từ bi hỉ xả nghiã cho đời
Đau thương cưú khổ hồn dân tộc
Giáo hội mong rằng hãy vững tin

Noi theo trí nguyện Thích Huyền Quang
Thế giới ầm ầm nổi sóng vang
Tuyệt thực phong trào cùng phản đối
Trước toà đại sứ của Việt nam

Xuất huyết dạ dày trọng bệnh mang
Đa khoa cấp cứu ở Qui nhơn
Vạn ngàn phật tử mua chim cá
Thế giới cầu sinh Đức Thế Tôn

Khánh Toàn thứ trưởng bộ công an
Lệnh đảng chuyển lời khuyên cáo răn
Quảng Độ ra thăm đừng nói chuyện
Già rồi phật pháp hãy bình yên

Trí nguyện của tôi xuốt cả đời
Non sông gấm vóc để cho ai
Việt nam giáo hội về cùng mối
Dù cho hơi thở đếm từng giây

Văn Hưởng công an đã đến thăm
Trùm sò cảnh sát tỏ ân cần
Mưu mô xếp đặt lưà công luận
Di chúc giả làm loạn thế nhân

Thày vẫn còn đây vẫn sống đây
Mà sao chúng dám gạt lời Thày
Viết cho Quảng Độ và Văn Ái
Anh Ái đừng tin  di chúc ai?

Thày vẫn tấn thông không mắc mưu
Đai nam quốc tự chẳng tham gia
Việt nam tam hợp cho mời mọc
Thoái thác hàm linh rộng biển sâu

Giáo chỉ ôn hoà đã phát ra
Mang tên số chín đài tự do
Ngợi khen tăng sĩ năm châu biển
Hoành dương phập pháp  chốn phương xa

Ở tận cuối trời mây trắng bay
Bài thơ con viết nỗi chia ly
Thày về Phật Quốc còn lưu luyến
Duyên Đạo con mang nặng cõi đời

  5 tháng 7 năm 2008 Lu Hà




Kính Viếng Giác Linh
 HT Thích minh Tuệ

Mười bốn tuổi xuân ngài xuất gia
Taị chuà Vĩnh phước Thích thiền Hoà
Sa di pháp tự Thày Trí Hải
Minh Tuệ tì kheo thọ giới sư

Hoằng pháp hai nhăm đăng tuổi xuân
Giảng sư phật tử trí văn nhân
Chuyên khoa đại học lưu danh tiếng
Hiệu trưởng trường tư dạy cháu con

Hoàng hôn hối hả dóng chuông chuà
Minh Tuệ chia ly trở lại nhà
Quán trọ trần gian từ tạ thế
Chiều nay bịn rịn giọt sương xưa

Bảy tám năm trời dòng trụ thế
Năm ba hạ lạp bậc thiền sư
Hương bay nhật lệ muà thu sớm
Thanh thủy cành dương vẫy nắng tà

Hạ lạp pháp truyền bằng tuổi con
Bao nhiêu sóng gió kiếp phong trần
Nắng mưa lam lũ đời cơm áo
Đất quảng miền trung lệ vẫn tràn

Ngài đã đi rồi trong gió mưa
Việt nam bàng bạc ánh trăng sầu
Còn đâu bóng dáng cà sa ấy
Tịnh thất qua ngày với muối dưa

Đường về tây trúc  chẳng còn xa
Tiễn bước Ngài đi một buổi chiều
Niết bàn tịnh độ lòng thư thả
Dừng bước chân nghe vẳng tiếng hò

Hò ơ sông nước nhớ xa gần
Thích tử ra đi một giọng đàn
Nắng cháy đen da hồn xứ quảng
Bồng lai tiên cảnh nhớ trần gian

Lịch sử ghi công bậc trí tôn
Tài năng đào tạo cứu nhân quần
Tuổi già sức yếu đành xin nghỉ
Tu viện Quảng hương lạnh ánh đèn…

 4 tháng 8 năm 2008 Lu Hà




Nhớ Thương Thày Thích Từ Mãn


Bàng hoàng tiếng sét đánh ngang tai
Phật giáo Việt nam mất một ngươì
Đang lúc dầu sôi còn lửa đỏ
Dòng đời ly tán sóng thuyền trôi

Tuổi đã cao rồi vẫn phaỉ mang
Nỗi niềm trọng trách đám con mong
Ai người hoà giải bao xung đột
Một bức bình phong chắn bạo cuồng

Một đơì áo vải chẳng vàng son
Hoàng tộc bốn đơì nối bước chân
Theo Phật cứu đời nơi biển khổ
Trầm luân trôi nổi coĩ phong trần

Mơí mươì hai tuổi aó nâu sồng
Sớm tối đi về vơí gió sương
Tiếng gõ chày kinh nuôi chí lớn
Giang sơn Phật giáo đơị hoàng dương

Một sáng muà thu rụng lá vàng
Đàn con ngơ ngác giấc mơ màng
Năm canh dầu rĩ Thày đi vội
Bỏ laị muà thu thiếu ánh hồng

Thày đã xuất gia vẫn sáng soi
Tăng gia sản xuất để  nuôi đơì
Đẹp đơì giữ đạo yên xã hội
Đạo pháp gương Thày có mấy ai

Con ở phương trơì mây trắng trông
Nhìn về quê cũ bóng chiều hoang
Miền trung nước lũ đang nghèo đói
Đám rước đưa tang tắc nghẹn lòng.

Lu Hà



Tiếng Đàn Ngàn Thu
chuyển thể thơ HT Thích Quảng Độ:Trời đã Sáng

Vào một buổi chiều mưa ảm đạm
Trời nhà tù buồn thảm mây qua
Như làn gió thổi tháng tư
Ba mươi ngày ấy sương mù lệ rơi !

Còn thổn thức tim tôi buốt nhói
Năm bảy lăm tê tái qua rồi
Tần ngần ngắm giọt mưa rơi
Mái nhà đổ xuống như người khóc than

Trôi lênh láng muôn dân vô tội
Trận cuồng phong đường lối bắc phương
Miền nam thảm hoạ bi thương
Từng cơn gió rít hãi hùng chủ trương

Tường ẩm mốc mênh mông bóng tối
Một mình tôi nhoi nhói than ôi !
Đăm chiêu nhìn phiá chân trời
Tìm trong tưởng tượng hoa tươi sang màu

Xà lim lạnh mịt mờ u tối
Giưã màn đêm tiếng gọi Miền Nam
Nỗi đau tức tưởi âm thầm
Ngoài kia chắc hẳn lương tâm nghẹn ngào...

Nhà tù lớn phèng la chế độ
Hỏi tìm đâu để có tự do
Một bầy dã thú ma cô
Quê hương dày xéo bốn muà khổ đau

Hoàng hôn xuống ta bà ảo não
Bóng đêm trùm mưa đã ngừng rơi
Sau hồi kẻng hiệu chơi vơi
Toàn khu im ắng như ngoài mộ hoang

Miền cát trắng lang thang trí tưởng
Hồn mênh mông lãng đãng mây sa
Lập loè đom đóm la cà
Không gian thấm lạnh nhà mồ lẻ loi

Tôi thoáng thấy ma chơi ẩn hiện
Áo màu xanh tàng ẩn nhe răng
Dép râu mũ cối oằn lưng
Ba lô súng đạn hãi hùng hành quân

Cơn gió thổi chập chờn song cưả
Đêm đã khuya giấc ngủ bơ phờ
Thời gian lạnh lẽo trôi qua
Hồn tôi lạc lối bên bờ trầm luân

Bỗng đâu đấy véo von tiếng hót
Qua một đêm định luật vô thường
Ô kià thánh thót hừng đông
Con chim réo gọi thái dương lại về

Trời hửng sáng lòng tôi thổn thức
Đám mây đen từng bước rã tan
Bầu trời con én mừng xuân
Miền Nam trở lại tiếng đàn ngàn thu...!

17.4.2010 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét