Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

ĐIỂM MẶT TỪNG TÊN - BÚT LUẬN PHẦN 15 VÀ 16



Điểm Mặt Từng Tên - Bút Luận Phần 15

Lú Lẫn Của Bắc Cộng, Thói Kiêu Căng Cuả Loài Thú
Bài viết cuả tôi ” Hoà Hợp Hoà Giải Với Ai ?” vưà gửi đăng trên mạng thì có vài ba ý kiến phản hồi. Những ý kiến ba lăng nhăng đầu đường xó chợ tôi ném nó vào sột rác, như tờ giấy lộn kẻ nào đó vất bậy trên đường phố . Riêng có ý kiến cuả người nào đó dấu tên, y không tự viết mà trích dẫn cuả ttvn 2009.


Trích: “Ngày 30/4 đã có một cuộc duyệt binh tạm gọi là hoành tráng diễn ra trên đường phố Sài gòn để kỷ niệm ngày quân đội miền Bắc được người Mỹ bật đèn xanh chiếm trọn miền Nam.”

Đây là một bài viết xuyên tạc lịch sử, người Mỹ không hề bật đèn xanh cho bắc Cộng xâm lược chiếm trọn miền Nam. Mà bắc Cộng theo lệnh chủ Tàu dốc trọn lực lượng tổng công kích chiếm trọn miền Nam để thoả mãn mộng bành trướng bá quyền cuả Tàu, tham vọng quyền lực csvn, thoả mãn ý thức hệ cuả Nga. Vì bắc Cộng là tên lính đánh thuê ăn lương hai mang cả Nga và cả Tàu. Ngoài ra còn mắc nợ tín dụng vay tiền phí tổn chiến tranh với các nước xhcn anh em.

Cuộc duyệt binh hoành tráng là theo ngôn ngữ cuả những cái đầu gà, đất sét, tự kiêu tự đại và ngu xuẩn. Chưa thấy cái nhục đánh thuê cho thiên triều, chưa thấy cái nhục củi đậu nấu đậu, chưa thấy cái nhục nồi da nấu thịt, chưa thấy thảm hoạ đất đai cằn cỗi, dòng sông Mê Kông khô cạn vì Tàu, chưa thấy cái tai ương bán nước bán rừng, bán vợ, bán con cuả người VN sang làm đĩ điếm cho Tàu, Đài Loan v.v… mà thôi. Để làm cái chuyện hư trương thanh thế cuả kẻ tôi đòi bằng tiền thuế cuả nhân dân thì dễ quá đi, việt gian nào mà chả làm được nếu chỉ ngồi trên cao chót vót nắn vú đàn bà con gái và ra lệnh cho thuộc cấp thì quá dễ ràng.

Trích: “Nhìn lại chặng đường 35 năm đã qua nhiều người Việt có tấm lòng với dân tộc đều dỡ khóc dỡ cười trước thành quả mà ai cũng dễ dàng nhìn thấy là chính quyền Hà nội đã lộ rõ bản chất tay sai Trung quốc, buôn dân, nhượng đảo, cắt đất biên giới, giao rừng phòng hộ cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc”

Lấy bài viết từ năm 2009, không rõ ghi ngày tháng rồi lộn xuống ký tên 3.5.2010 và bảo nhìn chặng đường 35 năm. Nếu từ 2009 thì là 34 năm, còn 3.5.2010 là 35 năm. Ngưòi viết hoàn toàn không có cảm giác về thời gian
Biết là chính quyền buôn dân bán nước sao không gọi luôn là nguỵ quyền phản động đi. Thế ra chiến thắng 30.4 chỉ để mang lại cái ô nhục bán rừng bán biển thì ca ngợi nó làm gì. Sao không nói thẳng 30.4 là ngày quốc nhục. Vì 30 .4 là theo lệnh Tàu, súng Tàu, kể cả quân đội Tàu giả danh quân đội VN. Biết là kẻ thù truyền kiếp sao lại còn theo nón nài nỉ với nó tiếp tuc chủ nghiã Mác. Những chuyện bán rừng, bán biển trở thành trơ trẽn từ ngữ công khai rồi, kể cả trong nội bô trung ương đẳng ừ kinh tế thị trường theo định hưóng xhcn thì buôn rừng bán biển đâu có gì lạ. Tóm lại chỉ là khẩu khí quanh co cuả tập đoàn bồi bút việt gian mà thôi.

Trích: “Thêm nữa, Hà nội lại mạnh tay đàn áp mọi tiếng nói yêu nước, kết án bỏ tù mọi thành phần yêu nước, đối lập. Bản chất tay sai, chuyên chính, toàn trị của chế độ vẫn vậy không có gì tiến bộ hơn với thời vụ án nhân văn giai phẩm”.

Cố tình đánh đồng yêu nước đối lập dân chủ = Nhân văn giai phẩm. Nhân vẫn giai phẩm thực tế vẫn là đồng chí cuả đảng.Họ không yêu cầu xoá bỏ đảng. Nhưng phong trào dân chủ yêu nước đòi xoá bỏ đảng. Hai chuyẹn hoàn toàn khác nhau về bản chất. Đàn áp cả hai thời kỳ là độc tài chuyên chính. Nhưng hiện nay là uy hiếp đén quyền lợi dân tộc và quyền lợi đảng. Ngày xưa quyền lợi đảng và quyền lợi dân tộc vẫn đi trên con đưòng yêu nưóc mà đảng lợi dụng được

Trích: “Ngày xưa vua Tự Đức cũng vì chậm bắt kịp tiến bộ của phương Tây mà không cải tiến được thực lực nên sớm phải đầu hàng Pháp, cắt đất sáu tỉnh Nam bộ cho Pháp. Người Pháp sau đó tiến tới nắm quyền bảo hộ cho nhà nước phong kiến, rồi dùng chính sách mị dân, lấy người Việt trị người Việt. Các phong trào yêu nước chống Pháp trong thời kỳ này không hề giảm, mặc dù bị đàn áp đẫm máu.”

Gịọng lưõi này đúng ngụy biện cho đảng bán nưóc là hợp pháp, so sánh Tự Đức còn cắt 6 tỉnh cho Pháp thì ngày nay đảng mới chỉ cắt có Trường sa, Hoàng sa, Cao nguyên v.v… thì có đáng là bao. Cứ liên thiên người Pháp mị dân, ngưòi Việt trị người Việt … Đại ý tác giả muốn:
Đồng bào nội hải ngoại ơi, hãy đoàn kết hoà giải đồng ý đảng bán nước đi, hãy quyên góp nưã nhiều vào xây dựng tổ quốc, mục đích là nuôi béo cho Đảng sống lâu dài dài thêm nưã.  Đây là sách lược cuả đảng phải tin chứ… Y cứ nói cứ như thằng hâm bị lên đồng lai nhai lải nhải chả ra sao cả.

Trích: “Chính quyền Cộng sản hiện nay đang dần vào vết xe cũ của chế phong kiến triều Nguyễn xưa kia. Cái mà họ hy vọng có thể đẩy lui được tham vọng bành trướng của Trung quốc, chính là sức mạnh dân tộc. Nhưng họ lại tiếc nuối quyền lực, sợ bị trả thù như những gì họ đã từng áp dụng với đối lập trong quá khứ.”

Vẫn giọng mẹ mìn, viện cớ linh tinh. Sao không không nói thẳng: Vào lúc nưả đêm toàn ban lãnh đạo Đảng bỏ trốn ra nước ngoài đi, thì chả ai trả thù làm gì? Tự tuyên bố thoái vị, từ chức thì bọn Tàu nó bắt bò thế nào được? Ngưòi VN sẽ tự lo cho vận mệnh cuả mình. Đối lập họ là những ngưòi trí thức lương hảo, họ không có dã tâm thú vật đâu mà lo. Họ không chiụ chấp nhận cái chủ nghiã vật chất cuả Mác, phần lớn họ đều có niềm tin tôn giáo cả. Trả thù như kiểu cộng sản để mất nưóc để loạn à? Hãy xem gương Tây Đức có trả thù ai không?

Trích: “Nếu là một người bình thường sống trong nước thì người ta quan niệm hãy thức thời mà sống, để khỏi vướng vào vòng lao lý. Nếu người này sống ở nước ngoài thì cũng chỉ dừng lại ở những bài viết nho nhỏ, ý kiến ngắn trên các diễn đàn ngôn luận. Nếu một người có chí lớn, thì họ sẽ vẽ ra được con đường đi cho người khác, và chính mình là người đầu tiên dấn thân vào”.

Cái giọng hãy cam chiụ đi, hãy sống khổ sống nhục đi, hãy chín bỏ làm mười, mũ ni che tai yen ổn mà sống. Đừng yêu nước nưã, đừng đòi quyền ncon ngưòi nưã. Đại để không còn như thời Hồ Chí Minh kêu gọi cứu nưóc mà kêu gọi hãy cam phận là thức thời là thực tế. Thế mới biết Hồ là con con già xảo trá mà vẫn kêu gọi học tập đạo đức để làm gì?

Trích: “Con đường nào hiện giờ đang cần chúng tôi, xin các bậc cao nhân chỉ dùm cho để chúng tôi được góp sức vào. Theo Cọng sản thì phản lại dân tộc, chống cọng sản thì bị đưa vào tù, vậy thì xem như dân tộc đang bế tắc trước hiểm họa bành trướng của Trung quốc hay sao?”

Ngay lập tức hoà mình vào quỹ đạo Mỹ, các nước Asien và liên minh Âu Châu. Cắt bỏ quan hệ ngoai giao với Tàu. Nếu nhà nước CSVN còn ngoan cố thì đồng thanh hàng loạt cả 85 triệu dân viết đơn tình nguyện đi tù . Cứ xếp hàng trước bắc bộ phủ, chúng tôi hàng triệu người dân xin đi tù. Nếu không chưá nổi, đủ cơm nuôi cho 85 tù nhân thì hãy biến đi, trả lại giang sơn cho chúng tôi thế thôi. Liệu có bảo nhau đoàn kết nhất trí làm cái việc quá dễ dàng này không? Nếu không được hàng triệu người xin đi tù thì vài hàng nghìn hàng vạn lá đơn cũng là một áp lực rất lớn cho đảng mafia này? Ta hãy chưa thèm đấu tranh lật đổ chính quyền mà xin đi tù, vì tư tưởng chúng tôi không muốn có cái nhà nưóc này, nền pháp luật rừng rú này. Vì chúng tôi toàn dân xin đi tù, tạo nên một phong trào viết đơn xin đi tù với lý do trong máy tính cuả  chúng tôi đều tàng trữ những tài liệu chống Tàu, đòi tự do dân chủ như ông Cù Huy Hà Vũ cả.

 Mong rằng mọi người hãy nên học tập một người thanh niên yêu nước này  mà tôi viết thành bài thơ và đừng nên mu ni che tai an phận ươn hèn a dua theo bọn  Mackeno nghĩ rằng yêu nước chống Tàu mắng chửi cộng sản là những người điên. Chỉ có những tên công an mới là những thằng ngu, cứ hễ ai chống lại cái nhà nước rẻ rách này chúng đều vu cáo cho cái nhãn điên loạn hay là đối tượng cần đưa đi trại để phục hồi nhân phẩm.


Bán Nước Rồi Còn Gì Mà Sống

Bán nước rồi, còn gì mà sống
Bầy chó săn điên loạn hung hăng
Đè anh Vũ xuống lòng đường
Người qua kẻ lại phố phường xôn xao

Đốt xe máy món đồ quý giá
Cả gia đình chồng vợ chắt chiu
Nắng mưa dầu dãi sớm chiều
Giang sơn chìm đắm bao điều trở trăn

Để đánh động bàn dân thiên hạ
Rước voi về dày mả tổ tiên
Bởi bầy cộng sản ươn hèn
Ba Tàu bành trướng Tây nguyên biển hồ

Nguyễn Phú Trọng sang Tàu ký kết
Giưã Sài Gòn tiếng thét hờn căm
Hồ - Đồng đè nén tối tăm
Thiên đường xã nghiã Việt nam lụi tàn

Cả dân tộc ba miền đứng dậy
Bằng hai chân để sống làm người
Đấu tranh dành lại cuộc đời
Trung Đông học tập hoa lài hương bay

Mùi tự do đắng cay chan chưá
Hồ râu xanh đã hưá cho ta
Nhẫn tâm bức tử cộng hoà
Ngoại bang đánh đĩ bốn muà khổ đau

Nguyễn Minh Triết mời chào ngoại quốc
Gái Việt Nam hiền thục nết na
Nam Hàn Đài Bắc lao nhao
Cha con chú bác phởn phơ đêm ngày

Lũ chúng nó cáo cầy dã thú
Dùng Mác Lê niệm chú kim cô
U mê xiết não trí nô
Cung đình dâm loạn Mao Hồ thánh nhân

Chúng xiết cổ người dân lương thiện
Bảo rằng anh điên loạn kêu la
Chủ trương sát nhập vào Tàu
Nào ai bán nước loa loa thằng khùng

Vòng số tám dân phòng cơ động
Áo vàng xanh nhanh chóng tới ngay
Trốn đâu mấy đưá nhà y
Hỏi anh y tá bất tài đầu to?


22.10.2011 Lu Hà  






Điểm Mặt Từng Tên - Bút Luận Phần 16

Nguyễn Thượng Phẩm không biết ông là ai? Nghe nhiều người nói: ông còn có rất nhiều những cái tên trá hình khác nhau. Nhưng tôi không thích cái trò rỗi hơi, lần mò tung tích người khác như kiểu công an mật vụ cộng sản, cái nghề chường mặt trên mạng viết phản hồi đếm theo điểm để nhai xu cuả ông. Tôi chỉ đọc từng bài và cũng dùng cách biện chứng lô gích thần học cuả Hegels chứ không phải biện chứng duy vật  đạo văn cuả Mác để phân tích bài viết ngắn ngủi  này cuả ông vậy.

Ông quả là một con người xảo trá, tiền hậu bất nhất. Mới đọc qua người ta sẽ lầm lẫn cho rằng ông tru theo thiên hạ, đang phê bình, phê phán cô Ngọc Bích. Nhưng thực ra ông đang khéo léo bảo vệ cô Bích. Ông thưà biết cô Bích chỉ là hạng con em ún cuả ông, con cháu ông tổng cóc Đỗ Mười. Con bài cô Bích do cộng sản tung ra  hoàn toàn không có tác dụng, chỉ là trò cười lố bịch cuả giòng giõi đười ươi muốn vươn lên làm người. Trình độ hiểu biết, lý luận cuả cô Bích quá non kém. Cô Bích chỉ là con mọt sách đang bị tẩu hoả nhập ma bởi hàng loạt những chủ nghiã loạn xí ngầu, đang bị mê muội và lên cơn thần kinh về chữ nghiã.

Bây giờ tôi nói về ông: Ông đã đánh hơi, cô Bích trở thành một hình ảnh xấu xí trụy lạc sa đoạ về tinh thần, tư tưởng và bị mọi người phản đối không gì cứu vãn nổi. Bắt buộc ông phải chân trong chân ngoài để khéo léo giải vây cho con cừu non đáng thương hại này là con gái nhà ông hoạn lợn Đỗ Mười?
Ông không thể đứng về phíá cộng sản, với những danh xưng đảng viên cộng sản, công an mạng, nhà văn, nhà thơ, cán bộ tuyên huấn, lính dõng đánh thuê chửi bậy kiếm xu v.v... để nai lưng ra đỡ đòn cho cô Bích. Ông cũng đành phải phù hoạ phê phán những gì mọi người đã từng phê phán. Ông chỉ làm  một con vẹt đực cùng giòng máu với con vẹt cái Phương Nga gì đó ở bộ ngoại giao, chuyên nhai lại nhắc lại  những gì đã quá nhàm chán. Tôi nói vậy có đúng không ông Phẩm? Chắc chắn cô Bích sẽ vui mừng, cảm tạ tri ơn ông nhiều lắm. Bố già Mười sẽ lưu ý thăng cấp, tăng lương cho ông. Vì ông đã biết viết bài để bao che bênh vực đỡ đòn cho con gái quan thày ?

 Trích: " Theo tôi không nên viện dẫn " óc đỏ", " óc đen" con cháu ông nào cụ khác trong trường hợp này"
Hai cụm từ óc đỏ, óc đen đi liền nhau  bày tỏ một thái độ lửng lơ không cương quyết. Mục đích chỉ lộn sòng đánh tráo, chính nghiã và phi nghiã gây ra một cảm giác bàng quan đừng quan tâm đến bản chất gà nòi cuả cô Bích mà thôi.

Trích: " Phải khảng định rằng bài viết cuả Ngọc Bích đã thể hiện rõ bộ óc nhận thức hết sức kém cỏi về lịch sử. Là một tiến sĩ du học mà có quan điểm hết sức lệch lạc về con người VN, dân tôc VN "

Ông Phẩm nói như một cán bộ tuyên huấn  với những cụm từ cộng sản hay dùng: Nhận thức kém cỏi, lệch lạc, lập trường bấp bênh, thiếu kiên định.mất phương hướng v.v... Đến bây giờ ông vẫn gọi cô Bích là tiến sĩ du học. Tiến sĩ bao giờ ? Chỉ cái nhận vơ bố láo, hư danh mà thôi. Cái bản chất ham danh vọng, thích bảng hiệu cố hữu cộng sản cuả ông lại lòi ra rồi.

Trích: "Bà xem chút vật chất cuả TQ giúp đỡ VN trong chiến tranh hơn cả Tổ Quốc mình"

Ông Phẩm vẫn khảng định Việt Nam đánh Pháp đánh Mỹ  là mâu thuẩn giưã Pháp - Việt hay Mỹ -Việt mà không thấy rõ mâu thuẫn chính giưã Pháp - Hoa và Mỹ - Hoa. hay Nga - Mỹ. Cái trò mượn đường diệt Quắc bọn ba Tàu đã áp dụng triệt để.  Trung Cộng cố tình gây chiến với Mỹ, vì mối hận Đài Loan , nhưng lại không muốn chiến tranh trên lãnh thổ cuả mình mà lại đẩy sang Việt Nam. Còn bọn tay sai cộng sản Việt Nam thì lại tuyên truyền Đế quốc mỹ xâm lược vì đất nước ta giàu có quá, rừng vàng biển bạc nên  chúng nó tham. Cái trò ném đá dấu tay, phóng hoả đốt nhà người ta rồi lại lăng xăng laí xái  đổ mấy thùng nước vào cứu hoả mà cha con ông Phẩm cô Bích gọi là giúp đỡ đây. Thật là xạo hết chỗ nói

Trích: "Bà phủ nhận sự hy sinh xương máu cuả cha ông ta từ ngàn đời nay để có cái tên nước VN chứ không phải là Việt Trung"

Giọng lưỡi cuả ông Nguyễn Thượng Phẩm này  đểu vô cùng. Sao ông không nói thẳng ra: Mẹ tiên sư đáng lý nưóc ta phải có cái tên Việt -Trung chứ cái tổ tiên người Việt Nam tranh đấu maĩ làm gì với cái tên Việt Nam. Để làm cái con mả mẹ gì cho khổ, để chiến tranh liên miên hết đời này sang đời khác, con cháu cứ mòn mỏi còm cõi dần. Gọi mẹ  nó luôn là nước Việt Trung cho rồi. Từ đâu trong cái đầu bệnh hoạn cuả ông hay cuả bộ chính trị mà có cái danh từ Việt Trung là tên tương lai tên nước cuả người Việt Nam?
Giọng điệu này phân tích kỹ ra thì ông là một thằng lưu manh chính trị chứ phê bình phê biếc cái gì. Tôi nói thẳng cái tim đen cuả ông ra , mong ông đừng tự ái nhé. Tôi rất bất bình phẫn nộ khi lần ra cái giọng điệu bỉ ổi , lắt léo,ngang ngược ngược cuả ông nên không thể kìm chế nổi mà dùng những từ ngữ hơi cục cằn như: mẹ tiên sư. con mả mẹ gì... thì đừng cho là không văn hoá mất lịch sự nhé.

Trích:" Bà chẳng biết gì về máu cuả những người lính Việt đã đổ ra vào năm 1974 ở Hoàng Sa và năm 1988 ở Trường Sa. Có thể trong người bà có dòng máu đại Hán"

Đến đây ông lại nhũn như con chi chi, nhắc đến người lính cộng hoà miền Nam và miền Bắc Việt Nam từ hai thời điểm 1974, 1988 dể xoá làn gianh giới Quốc- Cộng giưã bán nưóc và giữ nước." Có thể trong ngưòi bà có dòng máu đại Hán.". Thôi đừng vờ vĩnh gắp lưả bỏ tay ngưòi nưã, cả chính ông cũng bị nhiễm dòng máu đại Hán đấy ông Phẩm ạ.

Trích: "Chúng ta không phủ nhận sự giúp đỡ cuả TQ, song không vì ơn nghiã mà trả họ bằng đất đai cuả Tổ Quốc"

Dần dần ông Phẩm mới công khai lòi cái bộ mặt bán nước tay sai, cam tâm tôi đòi ra. Ông coi sự giúp đỡ cuả họ là trời biển, không thể nào sánh được. Ông không dám vạch mặt chính Trung Cộng là kẻ xâm lược Việt Nam trắng trợn công khai thông qua bọn ngụy quyền  cộng sản Bắc Việt với chiêu bài viện trợ, giúp đỡ. Họ đã gây ra chiến tranh cho dân tộc ta, gây ra bao chết chóc đau thương cả hai miền Nam Bắc suốt từ năm 1945 đến nay mà bảo là giúp đỡ à?

Trích: "Người Việt ta chỉ nói Tốt chứ không nói Hảo"

 Laị càng bỉ ổi khốn nạn hơn, tốt với hảo gì ở đây? Ý muốn rằng phải làm quen học chữ hảo dần đi là vưà, chỉ nên biết khen nhau, ca ngợi nhau thôi. Việt Nam từ lâu đã được coi thành quận huyện cuả Trung Hoa rồi. Nếu ông muốn làm cò mồi nhai xu, hoặc theo chân cha con Đỗ Mười thì nên dùng chữ " hảo " đi, còn dùng chữ tốt thì quê quá. Một cái đầu u mê nô lệ lại còn thích chữ nghiã vờ vĩnh hảo mới chẳng tốt.

Nguyển Thuận Phẩm tỏ ra điên khùng hung hãn về những bài viết cuả nhà văn, nhà báo có tâm thức Bùi Tín. Hắn Nguyễn Thuận Phẩm cũng tỏ ra hằn học qua những bài tâm bút phân tích cuả ông Lu Hà về những sai lầm cơ bản trong  trong triết học và kinh tế  học cuả Mác. Lu Hà đã  thẳng thừng kết luận Mác là người Mác bệnh tâm thần phân lập về những hoang tưởng mà ông cố tình tạo ra. Nguyễn Thượng Phẩm cảm thấy những bài viết cuả cuả các ông Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v... vô tình như những giọt nước sôi, hay như những gáo nước lạnh dội lên cái thây ma hôi thối đang bốc mùi cuả Các Mác, Lê Nin, Stalin, Hitler, Mao Trạch Động, Hồ Chí Minh, Kim Nhật Thành, Pol Pot v.v... Xin lỗi cả Hitler, tôi Lu Hà cũng đưa vào danh sách họ hàng con cô con cậu với những người cộng sản. Hitler tuy không phải là cộng sản nhưng Hitler lại lấy những luận điểm đấu tranh giai cấp cơ bản cuả Mác để xây dựng học thuyết  Phát Xít . Ta hãy đọc qua cái lý lẽ chày cối cối cuả Nguyễn Thuận Phẩm nhằm bênh vực những tên đồ tề khát máu mà Phẩm gọi là tiền nhân đã chết rồi không nên phê bình, phê phán làm gì ? Ừ thì đã chết rồi, nhưng tư tưởng, phản động cuả họ vẫn sống dậy trong lòng đảng cộng sản Việt Nam, họ vẫn coi tư tuởng Mác Lê Nin, Stallin, Mao Trạch Đông là trước tác là con đường phải đi cuả dân tộc ta, là kim chỉ nam trong mọi hành động như lời ông Trương Tấn Sang đã tuyên bố.

Trích: " Tôi không tố cáo đảng nào cả, cộng sản, dân chủ, cộng hoà ".

Phẩm khảng định không tố cáo ai cả, không viết bài tố cáo dân chủ, cộng hoà v.v...thì mong các người đừng tố cáo cộng sản, có thế mới công bằng. Lý lẽ cuả Phẩm như đưá trẻ con lên ba, tao không iả đùn bên sân cuả mày thì mày cũng đừng iả đùn sang vườn nhà tao. Mấy đảng hư danh kia chỉ trên giấy tờ, hoặc tin đồn ở các quán nước viả hè thì làm ra cái trò trống gì. Cái muốn nói là đưá đang cầm quyền buôn dân, bán nước, gây ra bao thảm hoạ đau thương tang tóc cho dân tộc

Trích: " Tôi chỉ tố cáo những kẻ xấu trong đảng"

Hỏi lại Thuận Phẩm đã tố cáo ai là kẻ xấu trong đảng? Lai nhai chỉ ra công chửi bới thoá mạ Bùi Tín. Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v...Những người này có ở trong đảng cộng sản đâu? Ừ thì có bác Bùi Tín cũng từng là đảng viên nhưng bị khai trừ từ lâu rồi.

Trích: " Đúng như ông Nguyễn Cảnh Thông nói, đảng cộng sản cũng có người chân chính "

Người chân chính là những ai? Ý Phẩm muốn khoe tướng Trần Độ đã chết từ đời tám hoánh nào rồi, nhưng nghe nói ông Độ có còn là đảng viên đâu, bị khai trừ rồi kia mà?Hay Phẩm muốn nói con trâu già còn da bọc xương Võ Nguyên Giáp  đang được đảng xây dựng thành lãnh tụ phong trào dân chủ, vì có ý kiến phản đối cao nguyên bô xít. Tương lai Giáp sẽ là á thánh sau Hồ Chí Minh? Còn ông Nguyễn Cảnh Thông nưã là ai? Thì cùng là cánh hẩu lăng xăng trên mạng với Phẩm. Ngưòi cùng sinh hoạt chi bộ với Phẩm hay chính Phẩm là Thông. Cũng như Trần Dân Tiên là Hồ Chí Minh.

Trích:" Tôi đồng tình với quan điểm tình hình nước ta trất nhiều kẻ lợi dụng đảng, lợi dụng chức quyền tham nhũng vơ vét cuả dân cuả nước"
 Lối ăn nói cuả Phẩm rất luộm thuậm: đã quan điểm còn tình hình đi kèm theo. Như vậy Phẩm chỉ coi đó là quan điểm, tình hình phong phanh mà thôi. Mọi thứ chưa rõ ràng và phẩm đồng tình. Theo Phẩm còn phải điều tra nhiều hơn nưã mới khảng định được.Mọi thứ đã rõ như ban ngày, bán rừng, bán biển, tham ô, ăn cắp, trấn lột đất đai cuả dân, cuả giáo hội mà Phẩm vẫn coi chỉ là quan đìểm, tình hình vu vơ .

Trích: " Chống là chống những kẻ đó, chứ không chống cái danh từ đảng cộng sản."

Theo Phẩm cái đảng cuả Phẩm là cái đảng hết lòng vì nưóc vì dân , là đầy tớ trung thành cuả dân. Phẩm chỉ chống những cái bóng tham nhũng, chứ không chống danh từ đảng cộng sản. Phẩm không thưà nhận tham nhũng là  bản chất cố hữu cuả đảng. Đảng tồn tại sống dai nhờ tham nhũng.

Trích: " Đảng nào muốn tồn tại thì những người trong đảng phải biết câu :To be or not to be. Lịch sử sẽ chứng minh điều này"

 Không biết Phẩm viết cho ai đây? Cái quan trọng là sinh mệnh cuả  gần 90 triệu dân thì Phẩm không thèm để ý. Phẩm viết cho mấy chàng mấy ả hộp đêm thuốc lắc hay sao mà to be or not to be? Thế nghiã là cái con mả mẹ gì? Tồn tại hay là chết? Ý phẩm nói đảng muốn sống thì phải chai mặt, ba láp, mị dân, trần quấy để tồn tại hay sao? Lý mới chẳng lẽ cuả gã Phẩm hôi này.

Trích: " Bọn Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật là một lũ sâu bọ, lấy tư cách gì mà kêu gọi đấu tranh. Đấu kiểu gì mà mục đích thì lại cái thây ma VNCH, đã thành xương khô từ lâu".

Theo tôi: bác Bùi tín, ông Hồ dâm Dật và cả tôi nưã chưa bao giờ viết bài xưng tụng cho VNCH. Phẩm đúng là gã tâm thần phân liệt cũng do bệnh hoang tưởng mà viết bậy viết bạ  vậy thôi

Trích: " Đấu tranh gì mà người sống không đấu, lại đi đấu những ngưòi đã khuất, hoặc đã già cả"

 Phẩm đúng là gã hâm, tôi có phải là nhà đấu tranh chính trị đâu? Cái chuyện dân chủ tự do là những vấn đề thời sự, văn thơ, triết học cần luận bàn  trên diễn đàn dân chủ tự do . Tôi hứng thì viết bài bàn luận với bàn bè năm châu bốn biển cho vui, cũng đẻ nâng cao kiến thức và sự hiểu biết. Những ngưòi sống là những ai tôi đâu thèm để ý. Tôi chỉ biết những thằng cha như Các Mác, Lê Nin, Mao trạch Đông v.v... mà cả thời gian dài tôi đã đọc được trên sách vở báo chí

 Bây giờ là lúc thu hoạch những kiến thức cuả tôi mà viết ra đẻ trao đổi với bạn đọc. Phê phán những tư tưởng thủ đoạn độc hại cuả họ gây ra cho loài người cũng chỉ vì trái tim nhân bản thương người cuả tôi mà thôi. Ngăn chặn nọc độc lây lan là có ích cho xã hội sao lại không làm? Tất nhiên có người còn sống như ông Giáp chẳng hạn, mà có ngưòi viết bài về ông ta như bác Bùi tín" Giáp có phải đưọc Liên hợp quốc truy tặng là thiên tài quân sự hay chỉ tin đồn ở quán nưóc viả hè?" . Thì tôi sẽ viết bài phản hồi trình bày những ý kiến nhận thức cuả tôi, chứ tôi chống cụ Giáp để làm gì. Tôi nói thẳng nói thật và có nhiều y kiến khuyên nhủ cụ Giáp là từ sự cảm nhận chân thành kính trọng mà thôi.

Trích: " Càng viết chúng càng lộ rõ chân tướng một lũ chó dê mang nặng hận thù quá khứ"

Lịch sử lại theo vết mòn cũ, giọng điệu này cuả Phẩm chỉ nhắc lại ,nhại theo như con vẹt cuả Tố Hữu, Hoài Thanh ngày xưa, đánh phá nhân văn giain phẩm, phỉ báng Trần Dần, Phan Khôi, Trương Tửi, Hữu Loan v.v... cuả cái gọi là chống kẻ thù giai cấp ôm chân tư bản đế quốc thực dân xa xôi.

Trích:" Những ngưòi yêu nước chân chính không lạ gì thủ đoạn bỉ ổi cuả bọn này"
 Ai  là những ngưòi yêu nước chân chính? Là cánh công an mật vụ, công an mạng chuyên nghề thả Hacker tin tặc như nguyễn Thuận Phẩm, Nguyễn Cảnh Thộng, Quốc Bình, Luckyboy v.v...?

Trích: " Bùi Tín viết bài đòi ngưòi khác xin lỗi mà trước khi viết không sờ sau gáy mình đã, Lu Hà Hồ Dâm Dật thì mồm thối, lôi quá khứv ra chủi đổng.".

Bác Bùi Tín yêu cầu cô Đỗ Ngọc Bích xin lỗi là đúng. Cũng là bậc cha chú  xứng đáng cuả cô Bích chứ không như Thuận Phẩm gà vịt viết bài vờ vĩnh phê phán cô Bích , còn truyện xin lỗi thì lờ đi. Lưu manh đểu cáng như Phẩm thật quá đáng lắm rồi.

Trích: " Ngán thay cho những con dân Việt như vậy"

Con dân Việt được những ngưòi như  Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v... là cái phúc cho non sông đất nước đấy. Ngán thay cho những người như loại  như Nguyễn Thuận Phẩm, Nguyễn Cảnh Thông, Hồ Chí Minh, Đỗ Ngọc Bích, Quốc Bình, Đỗ Mười, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Luckyboy v.v...    đại hoạ là cái nhục cho giang sơn, tiên tổ mà thôi.


Thị Mẹt Haỏ Lơ

Mặt ai lồn lột chỏng trơ
Hẳn cô Ngọc Bích thuở nào năm xưa
Cha Mười bác Duẩn sa đà
Không rõ nguồn gốc ta bà cố bơi...

Tổ tiên mờ mịt xa xôi
Trung Hoa Đài Bắc vịt giời chốn nao
Hỏi ai cắt rốn chôn nhau
Lăng xăng chữ nghiã hồ đồ thế sao?

Cái bằng tiến sĩ ai cho?
Hay tờ giấy lộn ném vào cầu ao
Thở ra nồng nặc mùi tàu
Húng lìu nhưạ mận thây ma họ Hồ

Nhí nha nhí nhố pha trò
Tanh hôi cống rãnh con bò cái dơ
Thôi về tắm rưả cho mau
Cạo lông rưả bẹn nước hoa phun vào

Rắm rong hôi nách chè tàu
Thuốc lào một nắm lông Hồ nưả cân
Tiểu ly tính toán từng phân
Rừng vàng biển bạc bán dần quê hương

Viết văn đăng báo khoe tuồng
Đua chen mèo mả gà đồng thối thây
Bưng bô bợ đỡ quan thày
Hậu trường hí hú nụ cười hở hang

Quay cuồng thác loạn lên cương
Ngưạ non háu đá văn chương nặng mùi
Trung hoa mẫu quốc bùi ngùi
Thiến gà hoạn lợn dập vùi cha con.

23.4.2010 Lu Hà

Viết ngày 1.6.2011 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét