Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

THƠ VINH DANH CHÙM 3 VÀ 4



Thơ Vinh Danh Chùm 3


Sương Rơi Lệ Trào
Kính viếng hương hồn tướng Lê Nguyên Vỹ


Vỹ - Hưng tư lệnh sư đoàn
Cả hai phó trưởng chứng nhân anh hùng
Cỏ lau An Lộc chiến trường
Thông reo trước gió bẽ bàng hoàng hôn
Mồ hoang đom đóm cô hồn
Xe năm tư tấn nát tan như bùn
Tinh thần quyết tử sóng cồn
Tấn phong chuẩn tướng cộng quân hãi hùng
Tháng tư chiều lạnh quê hương
Cộng hoà bức tử thê lương não nùng
Nghiêm trang dưới lá cờ vàng
Sát thân báo quốc máu hồng chảy xuôi
Ngàn thu lịch sử ngậm ngùi
Tro tàn một nắm sương rơi lệ trào!

23.4.2011 Lu Hà



Ta Thường Nghe
Kính bái Đức Thánh Trần

Chúng thường xì xụp khói hương
Rì rầm khấn vái khổ thương trăm phần
Bao nhiêu hàng mã tro tàn
Oán ân chồng chất nợ nần lầm than
Bởi vì cộng sản lường gàn
Tiến lên chủ nghiã trần gian đói nghèo
Làng quê xơ xác tiêu điều
Đảng viên chen chúc cú diều nổi lên
Theo thằng Lê Duẩn tuyên truyền
Báo chí lề phải giữ nền đảng ta
Bám theo bè lũ giặc Hồ
Ăn lương quốc tế chơi trò xung phong
Đấu tranh giai cấp dẫn đường
Chôn vùi dân tộc thê lương não nùng
Lỡ làng tuyệt lộ tận cùng
Chúng còn bán cả biển rừng cuả ta
Khói xông nhức nhối cả đầu
Rên la khóc lóc ngõ hầu cầu xin
Thôi thì ta có lời khuyên
Quay về nhân bản tổ tiên giống nòi
Thánh nhân lịch sử bao đời
Quyết tâm trừ diệt trong ngoài việt gian!

Lu Hà



Tâm Hồn Người Mẹ
tặng mẹ con cô Trần khải Thanh Thủy

Ơ kià một mẹ một con
Hây hây má đỏ bồn chồn bên nhau
Vui tươi nở nụ hoa đào
Mẹ là Thanh Thủy mới ra khỏi tù
Trời mây sóng sánh la đà
Năm châu bốn biển dạt dào tình quê
Thủy Tiên cùng với An Khuê
Tự do dân chủ đề huề từ đây
Giang sơn gánh nặng càng dày
Bao nhiêu oan ức chất đầy tâm can
Nỗi niềm dân nước chưá chan
Trường văn trận bút cung đàn nỉ non
Thương chồng nhớ mẹ héo hon
Trùng dương dặm thẳm tâm hồn Việt Nam
Khổ đau bệnh tật âm thầm
Đầu trâu nữ quái tím bầm ruột gan
Lưu manh bạn với công an
Giưã đường gây sự dã man bạo tàn
Hiện trường án giả dối gian
Lấy lòng Mỹ Quốc tâm thần đảo điên
Biển đông quậy sóng vì tiền
Cứu nguy chế độ mới nên nỗi này
Thiên đường bánh vẽ còn say
Vịt vờ quốc tế dở ngây dở khùng
Thả tù chính trị lấy lòng
Gian ngoan xảo trá ai bằng Việt gian
Tuyên truyền báo chí xa gần
Đua chen lề phải chó săn mặt dày
Cùng đường giải tới Hoa Kỳ
Khoan hồng nhân đạo trò cười thế gian
Hoàng hôn bóng ngả chiều tàn
Ngán cho tư tưởng dế giun Mao Hồ!

28.6.2011 Lu Hà



Tâm Sự Với Linh Hồn

Trải gió bụi ngàn năm trăn trở
Lớp phế hưng suy ngẫm mà sầu
Là con dân Việt Nam ta
Sao mà quên được tình bà Trưng Vương?

Thế chiến quốc lúc hưng lúc thịnh
Nỗi lòng người lữ khách phương xa
Nam nhi trí đảm dư thưà
Mà sao con phải bôn ba sứ người?

Ôi ! Tổ quốc bao đời thống khổ
Mẹ cha ta tiên tổ giống nòi
Đau thay bởi giống lạc loài
Lấy đi quyền sống làm người cuả ta

Nghĩ mà thẹn ông bà thuở trước
Nay cháu con bạc nhược yếu hèn
Kẻ từ chân đất đi lên
Đưá từ hải ngoại tuyên truyền Mác Lê

Lòng yêu nước buôn lê bán táo
Đổi trắng đen thịt chó đầu dê
Tình yêu giai cấp đê mê
Thiên đường xã hội kéo về diệt vong

Chiếm đoạt cuả trung nông điạ chủ
Vét cho cùng tư hữu tài nguyên
Đấu tranh sát máu liên miên
Quân binh phát động hai miền giao tranh

Tên Tô Định gian manh thuở trước
Con cháu hơn chú bác trong nhà
Tiền tài súng đạn trao cho
Giúp nhau đồng chí dấn sâu tội nguyền

Nồi da nấu anh em sôi sục
Lợi ngư ông Hán tặc bạo tàn
Trải bao thế kỷ lầm than
Mưu toan đồng hoá dã man sói mòn

Vì quyền lợi sống còn cuả đảng
Chúng thay nhau triều cống khom lưng
Chia phần cắt đất hiến dâng
Đỏ lòng xanh vỏ tráo trâng một phường

Sống hưởng thụ vợ chồng hú hí
Từ cha con đồng chí tham ăn
Xa gần họ mạc quây quần
Nhất quen nhì biết tình thân dồi dào

Dân khốn khổ đói nghèo chẳng thiết
chỉ biết rằng sống chết mặc bay
Có quyền có chức trong tay
Công an lính kín cùng bầy khuyển nhung

Tiếng gào thét hãi hùng bao lớp
 Đua chen nhau miệng đớp tay lần
Văn chương mạo hoá xoay vần
Miễn sao đẹp mặt chó săn lạc loài

Ngu để trị mê say cuồng vọng
Lý tưởng suông rơi rụng ai hay
Tám lăm triệu khổ bần cùng
Bắt nhai bánh vẽ thiên đường cuả Mao

Khắp phố xá treo cờ dương biển
Đàn chim non khăn cuốn cổ tròng
Vành đai cờ đỏ xiết vòng
Lớn lên chỉ thuộc con đường tối tăm

Vẫn cái kế gà con chọn trứng
Từ thành phần du đãng đi lên
Chóp bu đầu gỗ ươn hèn
Bất tài ích kỷ nhỏ nhen di truyền

Nay xin có nỗi niềm tâm huyết
Nhớ thương bà con viết ra đây
Châu Diên Ải Bắc Hát Giang
Mê Linh Hợp Phố cùng nhau gọi hồn!

1.5.2009 Lu Hà



Thư Gửi Bạn Cuả Một Thương Binh

chuyển thể thơ Trang Y Hạ: " Những người Lính Năm Xưa"

Cưa ngang gối vết thương đau nhói
Hai chân tao nhức nhối tâm can
Miền Nam chiến cục điêu tàn
Cộng quân bốn phiá máu tràn lệ rơi!

Vợ tao ẵm ngậm ngùi đau xót
Rời quân y tê buốt lòng tao
Mấy thằng giương súng AK
Kiểu từ Trung Cộng hay là Nga Sô?

Không cần biết chúng là lang sói
Tao thương binh quân đội cộng hoà
Cũng vì mảnh đất tự do
Phải mang danh ngụy hận thù sao nguôi?

Chúng đối xử như loài trâu chó
Lê thân tàn tức tưởi về quê
Vợ tao mưa nắng dãi dề
Như thiên thần xuống bốn bề nước non

Hai đưá con bơ vơ chòi gió
Thương vợ hiền chỉ có hai tay
Làm sao ôm nổi bốn người?
Lại còn an ủi lính què như tao...

Đẽo hai ghế đung đưa qua lại
Làm đôi chân tong tưởi trong nhà
Nấu ăn giặt giũ cầu ao
Vớt bèo nuôi lợn thật là cừ khôi...

Tao lê lết khắp nơi nhổ cỏ
Bón phân chuồng trồng củ cải tươi
Bắp ngô rau mọc hoa cười
Dựng giàn đỗ ván thơm mùi hương bay

Vợ con say đào ao thả cá
Đời chiến binh nào sá gian truân
Biết tin tao cụt hai chân
Vợ không thèm khóc chỉ buồn thương tao

Mà bây giờ bà rưng nước mắt
Lâu lắm rồi thống thiết làm chi
Mày đi cải tạo một nơi
Hàng thần lơ láo cảnh đời sầu tư

Rồi nghe nói H-O sang Mỹ
Tuốt một hơi mấy chục năm trời
Không hề trở lại thăm người
Chiến tranh một thuở xa xôi tiêu điều

Những buổi chiều ngồi chơi hóng gió
Bỗng nhớ mày chan chưá trăng non
Sau này nếu có về thăm
Việt Kiều yêu nước tuỳ tâm kệ đời

Tao đếch biết đến chơi tao nhé
Cá chốt lên chưng với tương gừng
Rượu ngon tao nấu để mừng
Hai thằng mình uống cho cuồng nhiệt say!

21.7.2011 Lu Hà



Tiễn Người Bạn Thân
kính bái hương hồn Đại Tá Đặng Phương Thành

Trận đánh cuối cùng quân đoàn bốn
Nhất tướng công thành vạn cốt khô
Sáng danh quân sử cộng hoà
Ngàn năm vằng vặc chói loà thiên binh

Trung đoàn trưởng Phương Thành đại tá
Lập chiến công gìn giữ nước non
Cộng quân táng đởm kinh hồn
Huân chương Bảo Quốc ghi ơn anh hùng

Hàng trăm xác ngổn ngang đồi trọc
Nước lòng dân quân lực miền Nam
Cớ sao chúng nỡ nhẫn tâm
Nga Tàu bánh vẽ tối tăm mịt mù

Ngày ba mươi tháng tư tan tác
Tổng thống Minh bạc nhược đầu hàng
Cửu Long cuồn cuộn điên cuồng
Oán hờn ngùn ngụt tang thương não nùng

Thương cha mẹ bần cùng trình diện
Chúng biết người chiến trận năm xưa
Hiên ngang tỏ mặt anh hào
Đòn thù tới tấp thịt da máu trào

Con hùm xám biệt khu giam giữ
Suốt ngày đêm quản giáo hỏi tra
Một hôm bỗng biến đi đâu
Chó săn lùng sục rừng sâu ngút ngàn

Sân hận cũ trung đoàn bị diệt
Bọn đặc công thảm thiết kêu la
Bày trò tự tử không tha
Xác chôn vội vã vi vu gió sầu

Trần Anh Tú rầu rầu nhỏ lệ
Đặng Phương Thành tức tưởi ra đi
Rừng phong heo hút lẻ loi
Hôm qua đào mộ tiễn người bạn thân.

31.10.2011 Lu Hà



Tình Quê Non Nước
tặng nữ sĩ Thi Nguyên

"Tôi đi quan sát dân tình
Một nơi phong cảnh hữu tình nên thơ
Để cho lòng lại mộng mơ
Trở về xứ ấy ngày chờ... quy tiên "
                                    Thi Nguyên


Tôi kể lại lòng còn thổn thức
Về thăm quê ký ức dạt dào
Cô tiên xoã tóc đợi chờ
Hai câu thơ vẫn nghẹn ngào còn đây

Kià trái núi chuyện đầy thống thiết
Có chàng trai đi lính cộng hoà
Chết đi để lại nấm mồ
Ngực cô thiếu nữ bên bờ vực sâu

Cồn cát trắng lô nhô tha thiết
Du khách tìm tắm mát xả hơi
Hòn chồng nhớ vợ xa xôi
Đá chen chúc xếp cuộc đời thương đau...

Mát rười rượi quán trà ai đó
Tách cà phê miá đá mặn mà
Trở về đô thị bên kia
Chợ Đầm ngập lụt mịt mù mưa rơi!

Cảnh sầm uất muôn nơi tứ xứ
Lũ lượt theo trảy hội sớm trưa
Đất lành cảnh Bụt chiêm bao
Long Sơn đại tự trên cao đó mà...

Đứng sừng sững Thích Ca đức Phật
Rất giản đơn thân thiết nhân loài
Hoà bình thế giới người ơi!
Dạo vườn thượng uyển bồi hồi lòng ai...

Hương vị thấm lẩu cay má đỏ
Dưới cội già chuông đổ chiều êm
Cầu hồn xiêu thoát từng đêm
Một đài tưởng niệm nỗi niềm bay xa...

Ôi! khúc nhạc lòng ru xao xuyến
Búp sen hồng phấn chấn biển đông
Gió trời lồng lộng mênh mông
Công viên rất rộng bóng hồng thướt tha...

Từng đợt sóng vỗ bờ trăn trở
Nghe âm vang nhắc nhở lòng ta
Thăm dinh Bảo Đại không xa
Hải Dương đại học một toà khang trang

Cỏ giải thảm bên đường hoa lá
Chốn sân rồng cảnh lạ cõi tiên
Chạnh lòng nhỏ giọt ưu phiền
Từ hi thái hậu vào quên lãng rồi...

Người xưa khuất dòng đời trống vắng
Cuộc dinh hoàn cay đắng xót xa
Đường Trần thị Tính có nhà
Cho tôi tạm trú đậm đà dễ thương...

Người trong xóm hiền lương phúc hậu
Lúc chuyện trò quê mọ a ha...
Ngắt câu âm vọng thoảng xa
Chị Dung tốt bụng thật thà mến yêu

Khói lam toả sớm chiều đầm ấm
Có anh chàng chân lấm tay bùn
Người tuy xấu xí ân cần
Tuy rằng dị tật bần hàn vẫn vui

Cuộc sống thật vui tươi lành mạnh
Nơi xóm nghèo phong cảnh đẹp thay
Chào nhau thân thiện thường hay
Cà phê đầu ngõ vơi đầy xôn xao

Nhà anh Trọng bây giờ giàu nhất
Con Từ Nghiêm chị biết hay không?
Làng trên xóm dưới một lòng
Không ghen tỵ nạnh hoà đồng cùng nhau

Tôi vẫn nhớ luật sư chất giọng
Tên là Hà ngay thẳng nói nhanh
Nghe như xe lưả tốc hành
Người mua kẻ bán chân thành cám ơn

Và còn nưã tâm hồn lãng mạn
Memory ấn tượng nhạc tình
Nôn nao ngây ngất trời xanh
Buồn vui bay bổng thắm cành phù dung...

Ôi! xứ sở mở vòng tay rộng
Chàng thanh niên long trọng mỉm cười
Nắng mưa chẳng quản ngại gì
Xe ôm chở mẹ khắp nơi chào mừng...

Em gái nhỏ tưng bừng thanh lịch
Rất thông minh nhí nhảnh tuyệt vời
Món ăn và cả tình người
Lẩu dê ngòn ngọt cho đời khó quên

Lắm quán xá các miền la liệt
Những món ăn người Việt quen thân
Gặp cô Lê Thị Bảo Trân
Mới hai mươi tuổi trầm luân biển hồ...

Học rất giỏi căn nhà xiêu vẹo
Chăm lo em mẹ bị tâm thần
Cầm sao lệ chảy ưá tràn
Thương sao số phận trăm phần xót xa

Hoa mật ngọt  bao giờ có được
Còn người cha bỏ mặc đàn con
Bốn người lòng vẫn sắt son
Cày thuê cuốc mướn lớn khôn qua ngày...

Đậu đại học chua cay vay mượn
Cả hai trường muốn nhận em vào
Bà con lối xóm nghẹn ngào
Cùng nhau chiu chắt đoá hoa thơm làng

Tôi ngưỡng mộ văn chương thành quả
Rất tự hào quá bộ thăm em
Chút lòng chẳng muốn lấy thêm
Còn bao người khổ hơn em chị à...!

Mắt rơm rớm hiền từ nhân hậu
Tuy em nghèo lòng dạ sáng ngời
Chẳng tham hồ hởi cuả người
Sống bằng nghị lực tuyệt vời thanh cao...

Ngọn đuốc sáng sương mờ vô vị
Xoá làm sao chuyện kể thương tâm
Vĩnh Trung nước mắt âm thầm
Mong dân đoàn kết cho tằm nhả tơ...

Thương hàng xóm vực nghèo kham khổ
Cả tấm lòng cao cả thiết tha
Nha Trang thành phố nở hoa
Tình người rạng rỡ nhạt nhoà nước non!

16.2.2012 Lu Hà



Tôi Đã Khóc
tặng Nhạc Sĩ Việt Khang

Tôi đã khóc khi nghe tiếng hát
Lời non sông thảm thiết bi thương
Việt Nam ơi! Giặc Tàu xâu xé
Hàng triệu người dời bỏ cố hương

Đảng cộng sản kià bầy thú dữ
Thời gian trôi quá nưả đời rồi
Hãy vùng dậy chống quân xâm lược
Chống kẻ thù nhu nhược lạc loài

Tổ quốc giờ đây đau thống thiết
Khóc linh hồn lạc lõng bơ vơ
Cỏ mọc xác xơ xương vạn cốt
Rừng Trường Sơn vực thẳm âm vu

Xin hỏi tại sao chúng đánh tôi
Chỉ vì tôi muốn sống làm người
Nước tự do không còn đại Hán
Đã bao đời lệ đổ mưa rơi!

Hỡi anh người nhạc sĩ yêu thương
Lời cuả anh vang vọng bốn phương
Thế giới văn minh đầy cảm phục
Bởi lòng người trỗi dậy trào dâng !

12.1.2012 Lu Hà



Trấn Áp
viết cho Tạ Phong Tần

Lắng nghe chuyện cuả Phong Tần
Xót xa dưới ánh trăng ngàn Việt Nam
Đắng cay bao nỗi âm thầm
Bởi quân bá đạo nhẫn tâm buôn nòi
Sáng nay cưả kín then cài
Bỗng nhiên xuất hiện một bầy bất nhân
Cháu tôi mở cưả ra sân
Tuổi thơ kinh hãi bần thần chiêm bao
Ác ôn cộng sản côn đồ
Nhân danh thành phố bất ngờ kiểm tra
Ngang nhiên đạp cưả xông vào
Bắt người vô cớ hét hò lôi đi
Phong phanh đồ ngủ chưa thay
Đăng Lưu điạ ngục một thời khảo tra
Hai tên Tùng Hổ bước vào
Mặt người dạ thú ào ào như sôi
Thi nhau thoá mạ liên hồi
Mặc tôi thiêm thiếp mệt nhoài triền miên
Gục đầu hai mắt nhắm nghiền
Oang oang chó dái tật nguyền suả vang
Việt Nam cộng sản vinh quang
Mác Lê chủ thuyết cờ hồng bay cao
Chị đòi dân chủ tự do
Hoà bình diễn biến còn ra thá gì ?
Phong Tần cuốn xéo cút đi
Chán chê mệt mỏi chúng lôi ra đường
Nỗi niềm bi lụy thê lương
Lòng tôi tê tái quê hương điêu tàn!

21.3.2010 Lu Hà



Trình Thưa Với Ngài
Kính bái Đức Thánh Trần

Hôm nay con thưa cùng Ngài:
Với dòng máu lệ cuả người tha hương
Kể từ kiến quốc khai sông
Giang sơn ta đó một dòng thủy chung
Bụi hồng bao lớp phế hưng
Núi non hiểm trở bắc phương hung tàn
Lăm le xâm chiếm nhiều lần
Mưu toan đồng hoá việt gian yếu hèn
Nhớ ơn công đức thánh hiền
Bao nhiêu suy ngẫm con xin tỏ bày
Quốc dân lâm cảnh đoạ đầy
Mắc mưu cộng sản theo bầy ngoại bang
Gian ngoan xảo trá phũ phàng
Trá hình yêu nước thiên đàng Hồ Mao
Hư vô chủ nghiã mập mờ
Bao nhiêu thập kỷ dày vò quê hương
Nhân tài trí thức nông thương
Đấu tranh giai cấp tuyệt đường sinh nhai
Bắt nhầm còn hơn bỏ rơi
Giết người như ngoé thiệt nòi Văn Lang
Văn nô bồi bút phô trương
Chủ chương chính sách đau lòng con dân
Ngợi ca quỷ dữ hung thần
Ví mình như Đức Thánh Trần thuở xưa
Nghĩ mà tuỉ hổ xót đau
Đôi dòng tâm huyết trình thưa với Ngài!

Lu Hà 





Thơ Vinh Danh Chùm 4

Trong Lòng Toàn Dân
Kính viếng trung tá cảnh sát Nguyễn Văn Long

Xót xa nghe chuyện cuả anh
Nghẹn ngào xúc động non xanh thảm sầu
Viễn Đông hòn ngọc còn đâu
Sài gòn đổ nát máu trào lệ rơi!
Hiên ngang phát súng giưã đời
Tượng đài chiến sĩ ngậm ngùi ngàn thu
Chiến bào nhuộm đỏ máu đào
Tình yêu dân nước dạt dào biển khơi
Phượng rơi phố xá tả tơi
Tháng tư quốc hận người ơi, não nùng
Linh hồn anh Nguyễn Văn Long
Chứng nhân lịch sử chí công trung thành
Thuỷ quân lục chiến quang vinh
Trái tim nhức nhối Hoàng Thành còn vang
Vẳng nghe tiếng nhạc hào hùng
Trải bao thập kỷ Lạc Hồng hồi sinh
Hay đành cam chịu ô danh
Theo bầy khỉ đỏ Chí minh lạc loài?
Ba Tàu liếm gót tôi đòi
Bán buôn rừng biển giống nòi lầm than
Kià bầy chó sói công an
Hung hăng cắn xé sát nhân bạo tàn
Lương cao bổng lộc tranh ăn
Vênh vang tự đắc sao lon rỡ ràng
Nhớ thương anh Nguyễn Văn Long
Là người cảnh sát trong lòng Miền Nam !

23.4.2011 Lu Hà



Tướng Nguyễn Khoa Nam

Miền Nam lừng danh tướng quân
Bốn vùng chiến thuật chưá chan tâm hồn
Thiên thần như sóng nước cồn
Cửu Long cuồn cuộn máu dồn lệ rơi
Đọc trang quân sử bồi hồi
Thương người dũng tướng cuộc đời bi ai
Hy sinh tuẫn tiết cho người
Thiên thu chói lọi ngậm ngùi xót xa
Ba mươi ngày ấy tháng tư
Nưả đêm gà gáy hồn đà thăng thiên
Quyết không sống nhục ươn hèn
Dưới bầy dã thú bon chen dập vùi
Nghiã trang quân đội di hài
Cần Thơ cỏ dại sương rơi sớm chiều
Già Lam tiếng mõ cầu siêu
Xương tro hài cốt tiêu điều hoàng hôn
Trải bao thập kỷ điêu tàn
Việt Nam cộng sản dã man tận cùng
U mê thế giới đại đồng
Oán hờn ngùn ngụt thê lương não nùng
Tôi xin thắp nén hương lòng
Phiêu diêu bốn bể linh thiêng thì về
Nhớ ngày uất hận tràn trề
Hơn ba thập kỷ dầm dề gió mưa!

21.4.2011 Lu Hà



Vị Quốc Vong Thân
Kính viếng hương hồn tướng Phạm Văn Phú

Tướng quân ốm yếu xanh xao
Tận trung báo quốc dạt dào biển khơi
Thiên tư vời vợi sáng ngời
Cao Nguyên máu lưả sục sôi tháng ngày
Cộng quân ào ạt vu hồi
Ngán sao tổng thống tính sai thế cờ
Rút quân khỏi Pleiku
Xót xa tướng Phú mái đầu phong sương
Bàn giao lãnh thổ cuối cùng
Quyết tâm tự sát máu hồng chảy xuôi...
Bừng bừng sấm sét sao nguôi
Cấp trên đổ lỗi hận trời đá tan
Uống liều độc dược từ trần
Mê man bất tỉnh điêu tàn tháng tư
Thều thào hỏi vợ ra sao?
Miền Nam bức tử cộng hoà còn đâu
Hồn đà theo gió chiêm bao
Nhắm nghiền đôi mắt ngàn thu tủi sầu...!

21.4.2011 Lu Hà



 Anh Hùng Việt Khang Đoàn Văn Vươn

Người nhạc sĩ đầu xanh trai trẻ
Sau bảy lăm anh mới chào đời
Việt Khang lòng dạ sáng ngời
Tiếng kêu thảng thốt đất trời sầu vương

Lời ca thật bi thương thống thiết
Anh là ai? Tổ quốc tôi đâu?
Ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Sử xanh bất khuất đỏ màu máu trôi

Vờ yêu nước để rồi bán nước
Nhân danh ai, dân tộc, giống nòi
Tiếp tay lũ quỷ lạc loài
Nga Sô đại Hán đười ươi bá quyền

Hèn với giặc tham tiền hám cuả
Bóc lột dân sa đoạ nhân tâm
Tranh nhau xâu xé Việt Nam
Lợi quyền phe nhóm như tằm ăn dâu

Lời anh hát hoàn cầu rúng động
Hịch cứu nguy vang vọng bốn phương
Đồng  bào hải ngoại hiệp lòng
Ký tên thỉnh nguyện máu hồng chảy xuôi

Hãy đứng dậy triệu người dân Việt
Phá gông xiềng đoàn kết vùng lên
Con giun quằn quại triền miên
Giang sơn bờ cõi tổ tiên bao đời

Đã quá nưả một thời lỡ bước
Tổ quốc tôi biển bạc rừng vàng
Triệu nhà bệnh tật vành tang
Tham quan ô lại giàu sang phú tài

Kià sâu bọ lang sài độc ác
Hồ Chí Minh thất đức bố già
Hồng chuyên con cháu yêu ma
Toàn dân làm chủ mịt mù tương lai

Quyền tư hữu vào tay lãnh chuá
Các sứ quân đảng bộ lăng loàn
Dân phòng bộ đội công an
Nếm mùi hoa cải bầy đàn nổi điên...

Nhà anh Vươn tang điền lệ đổ
Cảnh tan hoang trẻ nhỏ khóc than
Cướp ngày phơi rõ mặt gian
Gu gồ tậm tịt cù lần bí thư...

Cả đầm cá uá rầu cỏ héo
Đại tá Ca chĩ đạo đàn em
Cái chòi canh cá phá êm
Côn trùng gạch ngói từng đêm rợn rùng

Mấy tấn cá tôm rong vét sạch
Cả nồi niêu chiếu rách đốt luôn
Đầu trâu mặt ngưạ du côn
Canh chừng nhà báo chui luồn đó đây...

3.3.2012 Lu Hà



Án Ngờ Loà Mây
thơ dưạ theo bài viết cuả Thanh Quang

Lũ chúng nó một bầy lang sói
Cắn xé người vô tội trong tù
Hơn ba thập kỷ trôi qua
Bốn năm quá lẻ muà thu hãi hùng

Người trí thức từng chương tố cáo
Bọn đười ươi bè lũ tham tiền
Hiếp dâm ma túy cưả quyền
Kiên Giang đầu gấu ngang nhiên đủ loài.

Trại Xuân Lộc Đồng Nai nếm trải
Khu biệt giam đối xử dã man
Đòn thù bạo ngược vô luân
Sáu năm cải tạo sĩ quan cộng hoà.

Đơn khiếu nại mắt nhoà tay mỏi
Năm trăm lần chờ mãi xót xa
Tên anh là Nguyễn Hữu Cầu
Tử hình đe doạ án ngờ loà mây.

Không bằng chứng ép người vô tội
Ba tư năm còm cõi sớm chiều
Chỉ vì anh biết quá nhiều
Công an quản giáo đặt điều điêu toa

Tình cốt nhục thương cha bệnh tật
Nguyễn Anh Thư thảm thiết nguồn cơn
Yêu cầu toà án xét đơn
Thả người vô tội chịu oan về nhà.

Trần Ngọc Bích vì sao đổi họ ?
Là con trái yêu dấu ruột dà
Chị em cùng đến thăm cha
Không cầm nước mắt nhạt nhoà lệ rơi!

Chúng con thấy ba gầy thảm thiết
Người già nua đôi mắt mù loà
Xanh xao vò võ tai ù
Phơ phơ mái tóc bạc màu thời gian

Nguyễn Ngọc Quang Bắc Truyền bạn hữu
Chốn lao tù cảnh ngộ thông tin
Trại giam cưỡng ép triền miên
Ăn năn hối cải chính quyền sẽ tha ?

Nguyễn Hữu Cầu khước từ đề nghị
Vẫn trước sau khảng khái kêu oan
Độc tài giăng bẫy dối gian
Luật rừng dã thú muôn vàn hiểm nguy

Cả thế giới bàng hoàng phẫn nộ
Đài Á Châu loan báo thông tin
Văn minh xã hội đứng lên
Đấu tranh kêu gọi đòi quyền tự do!

11.8.2010 Lu Hà



Bắt Người Vô Cớ

Chuyện chế độ công khai đàn áp
Đảng độc tài đè bẹp nhân tâm
Mấy ngày ấm ức Thu Trâm
Cam lai khổ tận tím bầm ruột gan

Ngày mười bốn mây đen chiều tối
Hạt mưa rơi tê tái không gian
Bảy giờ tháng sáu xoay vần
Đất trời buồn thảm Bích Vân quán sầu

Mưa nặng hạt mãi sao trần ải
Gió heo may lạnh lẽo người ơi!
Đấu tranh dân chủ mấy ai
Hải Trâm Khương Thắng ngậm ngùi thở than

Trải gió bụi điêu tàn hưng phế
Nỗi oán hờn tủi hận nguồn cơn
Mục sư hai vị Thạch Tôn
Chó săn rình rập vẫn luôn đánh mùi

Mười giờ tối sáu người tạm biệt
Vài bước chân Nam Hải tới nhà
Ngọc Thạch lên xe Honda
Taxi chờ sẵn mã tà buả vây

Chúng lao đến một bầy lang sói
Ép chúng tôi cưỡng chế về đồn
Giao thông trụ sở công an
Đầu trâu mặt ngưạ dữ dằn như sôi

Cùng cầu nguyện sầu bi thánh Chuá
Tên học trò nổi máu điên say
Chúng mày câm miệng lại ngay
Cụ Liêm gọi điện tức thời hỏi thăm...

Thằng lớn tuổi điên khùng xông tới
Tát chị Khương xiả xói giật ngay
Điện thoại cướp trắng trong tay:
Chúng mày còn dám gọi người báo tin ?

Mục sư Tôn phòng bên la hét
Tiếng kêu rên thảm thiết người ơi!
Tại sao các ông đánh tôi?
Giấy tờ lục lọi đất trời đảo điên

Chúng hoạch hoẹ ngang nhiên thẩm vấn
Bàn những gì trong quán Bích Vân?
Nam Hải là cuả công an
Trước sau khởi tố trước dân chính quyền

Đỗ Nam Hải đi đêm cộng sản
Đã khai ra đồng bọn các người
Còn tin vào hắn làm gì?
Đấu tranh dân chủ kiểu này rã tan

Tôi chưa biết ai hèn ai đảm
Cái đảng hèn thê thảm là ai
Những trang hồi ký viết gì ?
Đời ông Tô Hải đắng cay muôn phần...

Điều thứ nhất dân oan đàn áp
Hèn thứ hai chó má ẩn danh
Bon chen thần tượng Chí Minh
Cha già dân tộc trời xanh thảm sầu

Chúng lồng lộn đêm khuya tra vấn
Chị Bích Khương khát nước kêu than
Toàn thân rã rượi trên sàn
Thu Trâm nhào đến một đòn trúng lưng

Chuyện tôi kể chính quyền hung bạo
Chúng bắt người vô cớ bấy nay
Đàn bà con gái mảnh mai
Dập vùi nhân phẩm đoạ đày mãi sao?

Đời vẫn thế tự do chẳng có
Chẳng có gì cũng cứ đa nghi
Chó săn trọn kiếp tôi đòi
Sao lon thành tích bắt người kiếm cơm?

24.6.2010 Lu Hà



Bức Tượng Đăm Chiêu
chuyển thể thơ thi sĩ Mặc Giang

Bức tượng đá linh hồn bất tử
Theo hình hài chiến sĩ vinh quang
Hy sinh bỏ xác chiến trường
Quê hương dân nước trọn lòng thủy chung

Anh ngã xuống như vầng sao rụng
Giải ngân hà rúng động bi thương
Nhạt nhoà tổ quốc thê lương
Dư đồ rã nát quê hương giống nòi

Anh ngồi đó ngậm ngùi sương lệ
Trái tim người gửi lại ngàn mây
Ngàn năm con cháu có hay
Cộng hoà Nam Việt sục sôi máu trào ?

Kià biển động rì rào sóng vỗ
Dãy trường sơn ảo não biết bao
Ru hồn tử sĩ vi vu
Rưng rưng lá rụng lao xao thông ngàn

Đời nếm trải ngàn năm khói toả
Lớp phế hưng phủ đoá tâm hoa
Phủi đi lớp bụi hôm qua
Lòng người lại sáng cộng hoà miền Nam

Thế chiến quốc dấu son còn đó
Lật từng trang soi tỏ vầng thu
Bạn về tìm lối cỏ xưa
Nấm mồ vô chủ nắng mưa dãi dầu

Bức tượng đá mắt sầu không động
Vẻ đăm chiêu trĩu nặng trên lưng
Đôi vai sương đọng lưng chừng
Việt Nam tổ quốc thê lương nãi nùng!

10.3.2010 Lu Hà



Bức Thư Sầu Thảm
chuyển thể thơ Tô Thuỳ Yên: Tháng Chạp Buồn

Mưa lất phất mai vưà hé nụ
Gió heo may món nợ lao tù
Sinh ra trong cõi ta bà
Nỗi niềm oan trái thiên thu tủi sầu

Tết đã đến con chưa về được
Nghĩ mà đau thân xác rã rời
Nhớ thương biển rộng sông dài
Quan san cách trở tình người biển khơi

Xa biền biệt tái tê vô hạn
Suốt chín năm khổ tận cam lai
Trung Du Bắc Cạn Lao Kai
Khỉ ho cò gáy ma chơi rập rình

Con đã khóc hồn thành nước mắt
Có ai hay đời hết ban mai
Âm u nhặng đuổi ruồi bay
Tuổi con đã quá đắng cay muôn vàn

Thân đày đoạ chín năm áo vá
Hồn phiêu diêu lạc giưã tối tăm
Trải bao ác mộng âm thầm
Hàng hiên lã chã mưa dầm mãi sao?...

Buồn tưởng nhớ mai già đầu ngõ
Gió heo may thầm nhủ nở hoa
Xót xa tủi hận hồng đào
Tháng năm xơ xác uá màu sương rơi

Căn nhà lá chẳng ai tu sưả
Tấm phên tre ngọn gió luà qua
Sân vườn cỏ dại ganh đua
Khói lam ảo não mẹ cha âu sầu

Học cải tạo canh khuya thức giấc
Xã hội đen từng bước dã man
Từng bầy vàng vện chó săn
Trả thù quân cán con dân cộng hoà

Rừng Việt Bắc vi vu giá buốt
Chín năm dài sống xót là may
Sắn khoai nước suối qua ngày
Nuôi mầm hy vọng đất trời kinh thiên

Tết năm nay trời đen mây nổi
Giọt mưa xuân buốt nhói tim đau
Nhạn bay thăm thẳm sông hồ
Nhắn tin cầu nguyện mẹ cha an bình

Thư viết tiếp để dành cho vợ
Chắc em buồn như gió muà thu
Lơ thơ cỏ uá xác xơ
Dòng đời hiu quạnh thờ ơ chán chường

Gần thập kỷ buồng không vắng lặng
Những tiếng chim nhịp đập vang âm
Trễ tràng biếng trải cài trâm
Đầu bù tóc rối âm thầm khổ đau!

Kià bến nước đôi bờ hờ hững
Lục bình trôi lẳng lặng xót xa
Cá bơi dưới nước lờ đờ
Trên trời một cánh chim sa ngỡ ngàng

Xuân cứ đến não nùng bày tỏ
Xuân lại đi bỏ lỡ má hồng
Mưa xuân trằn trọc canh trường
Mưa nhoè ngấn lệ mắt nàng Hằng Nga

Còn ở đây xuân đâu thèm đến
Tấm chăn đơn lận đận vụng về
Âm u quang cảnh não nề
Gầm gừ cơn lũ con đê hãi hùng

Lòng cuả anh tan hoang đổ nát
Như con đê thảm thiết quê hương
Sóng tràn máu đổ thê lương
Nhọc nhằn vất vưởng vấn vương u hoài

Đêm thanh vắng muôn loài tê tái
Nhớ con đường sớm tối em đi
Hiu hiu ngọn cỏ rối bời
Ủ ê nhan sắc đất trời cảm thương

Bao kỷ niệm vợ chồng trỗi dậy
Dòng sông thương nước chảy nắng vàng
Hai hàng phượng vĩ rỡ ràng
Đầu xanh núp bóng ngô đồng bao la...

Hồn phảng phất miền xa quê nhớ
Gió lao xao thầm nhủ em yêu
Căn nhà như hư ảo tiêu điều
Em tôi bé bỏng dáng chiều dạ lan

Anh biết chứ nỗi buồn xa cách
Chín muà xuân mỏi cánh chim bay
Dặm trường cách trở canh dài
Hoa vườn ủ rũ phôi phai cánh vàng

Con chim khách quên đường chẳng đến
Lau sậy già tủi hận cành khô
Gợi miền gió cát xanh xao
Phi lao rền rĩ muà nào là xuân?

Đoạn thư cuối nỗi niềm trăn trở
Viết đôi dòng nhắn nhủ con thơ
T ừ ngày cha phải đi xa
Tháng năm lầm lũi bơ phờ xác xơ

Đời lặng lẽ bơ vơ trần thế
Nhà trống trơn nóc rỏ giọt rơi
Mắt nai ướt át đầy vơi
Mỗi lần có khách mừng vui ngập ngừng...

Con sáo sậu trong lồng đã chết
Chín năm rồi con biết vì sao
Cha con xa cách bến bờ
Vì ai gây cảnh âu sầu từng đêm?

Tình cốt nhục nghĩ thêm rầu rĩ
Tiếng côn trùng phụ tử xót xa
Nưả đêm thức giấc ngẩn ngơ
Màn đen thăm thẳm bơ vơ cõi lòng

Tuổi đi học mà trường không nhận
Hận căm thù bẻ ngọn vùi hoa
Chính quyền sủi bọt máu trào
Buá liềm cờ đỏ đạp đầu dân đen

Nếu có phải bước qua trường cũ
Vội đi nhanh vì sợ chúng la
Cái thằng cha nó đi tù
Lần hồi rau cháu muối dưa cua đồng...

Con cứ lớn ngày thương tháng khó
Mơ ước thành tráng sĩ thẳng ngay
Đàng hoàng dũng cảm ra người
Làm nên thế giới tinh khôi nét vàng

Tạo lịch sử oai hùng chiến cuộc
Đôi mắt đen tổ quốc reo ca
Hương nồng nắng hạ tóc tơ
Lâng lâng cắp sách tuổi thơ đến trường

Con yêu dấu canh trường đêm thảm
Nghĩ đến con ảm đạm sầu tư
Tiếc rằng lá rụng vàng thu
Mái đầu nhuốm bạc giấc mơ tuổi vàng

Muà hạ cũ băng băng tuổi trẻ
Thuở xa xưa phấp phới diều bay
Bỗng đâu ngọn cỏ sương rơi
Vẫn còn hồi tưởng đất trời nổi giông

Hồn vật vã thê lương thảm khốc
Đống tro tàn thành phố bi ai
Dép râu mũ cối khắp nơi
Nhà tan cưả nát đất trời đảo điên

Con nhớ nhé nỗi niềm than thở
Lời cuả cha thổ lộ đêm nay
Dặn dò sau trước mọi người
Cây nêu tràng pháo tết này vắng cha!

12.7.2010 Lu Hà



Chiến Trường Năm Xưa
chuyển thể từ thơ Hàn Thiên Lương: Hờn Chiến Mã

Hờn chiến mã một thời oanh liệt
Lặng cúi đầu thống thiết thương đau
Ngàn năm đọng hạt sương thu
Lỡ làng chiến bại bơ vơ não nùng.

Dòng lệ chảy hai hàng lã chã
Máu tim phai tháo bỏ yên cương
Ngậm ngùi nuối tiếc quê hương
Ru hồn tử sĩ thê lương hoang tàn

Dòng sông chảy xác thân trắng xoá
Vành khăn tang nấm mộ u sầu
Hàng binh thuở ấy tháng tư
Đau buồn chiến mã hững hờ non xanh…

Rồi từ đó đầu xanh tủi bạc
Những chiến binh quân lực cộng hoà
Nhà tù chế độ chẳng tha
Xích xiềng lê gót mẹ già khóc than

Ngày mai đó cháu con còn nhớ ?
Vẳng bên tai tiếng hú ngựạ vang
Miền Nam đỏ lưả bi thương
Vi vu gió thổi chiến trường năm xưa…!

16.3.2010 Lu Hà



Chói Loà Lòng Dân
chuyển thể thơ Lê Hải Lăng: Đi Giưã Lòng Hà Nội

Tôi đi giưã trong lòng Hà Nội
Trời mây bay tê tái thế này
Phố phường ảm đạm mưa rơi
Mênh mông sóng nước thuyền trôi nẻo nào?

Tiếng kêu khóc dở cười dở mếu
Đảng giáng từng nhát buá tai ương
Lưả hờn uất hận thê lương
Cưả nhà tan nát bốn phương hãi hùng

Nỗi thống khổ tháng năm u uất
Đồng bào tôi thảm thiết bi ai
Tám mươi năm đã phơi bày
Bất nhân bè lũ điên say bạo tàn

Chúng cướp đoạt bán thân quỷ đỏ
Xã hội đen chủ nghiã Lê Nin
Nhà thờ giáo hội chuà chiền
Cà Mau Ải Bắc triền miên lệ trào

Dâng Bản Giốc Hoàng Triều cương thổ
Nhượng Hoàng Sa hải đảo đau thương
Luồn chôn cẩu tặc bắc phương
Ép dân mê ngủ quê hương lụi tàn

Ra nghị quyết toàn dân cưỡng chế
Chống biểu tình phản đối ba Tàu
Sáu trăm nghị gật tung hô
Đỉnh cao trí tuệ tôn thờ thằng to

Loài quỷ đói mặt trơ trán bóng
Quốc hội ma đằng đẵng ăn sương
Tám lăm triệu mạng bi thương
Cô hồn tử sĩ hãi hùng giang sơn

Tôi đi giưã lòng dân Hà Nội
Vẹt đế giầy tăm tối than ôi!
Những cô gái trẻ xinh tuơi
Vẫy tay mời đón giá hời xin anh...

Bên kia dãy Ba Đình mũ cối
Áo màu xanh bộ đội kêu van
Chân què tay cụt đói ăn
Một thời chinh chiến tro tàn khói bay

Xe bóng lộn băng băng đường phố
Còi hét vang inh ỏi kêu la
Tửu lầu năm bảy cái sao
Ra vào tấp nập má đào ngẩn ngơ

Trong khi đó các bà các chị
Mẹt hàng rong te tái bán buôn
Chuột mèo lẩn trốn công an
Bát cơm manh áo đỡ đần chồng con

Treo la liệt bích chương biểu ngữ
Ngợi ca nhau nhí nhố cha con
Háo danh đội lốt trí nhân
Đầu trâu mặt ngưạ vô luân nắm quyền

Khoe công trạng chính trường đại hội
Thuở ngày xưa giết hại dân lành
Miền Nam tàn sát lấn tranh
Cầm cân nảy mực đàn anh lộng quyền

Tám lăm triệu dân đen nô lệ
Bầu bán chi dân chủ tượng trưng
Đảng viên xâu xé gặm xương
Nhân dân chiụ tiếng hãi hùng thảm thương

Tôi đi giưã trong lòng thành phố
Nghe núi sông trăn trở chuyển mình
Hồi chuông tỉnh ngộ trời xanh
Thái Hà văng vẳng kinh thành ngàn xưa...

Cơn thịnh nộ sóng trào bãi nổi
Huế- Sài Gòn- Hà Nội thét vang
Việt Nam con cháu Lạc Hồng
Tự do dân chủ chiến trường thần kinh...

Giờ đã điểm trời xanh mây tản
Không lẽ nào lận đận mãi sao?
Ngàn năm hùng khí bỏ đâu
Hồi sinh dân tộc chói loà lòng dân!

16.7.2010 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét