Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

TIẾNG CHUÔNG VỌNG CHÙM 5 VÀ 6



Tiếng Chuông Vọng Chùm 5


Hồi Chuông Đầu Xuân
chuyển thể thơ tám chữ cuả Hoa Mai và Trí Giải                                         

Xuân còn mất theo dòng luân chuyển
Xuân lại về rón rén cành mai
Vô thường tan biến từng giây
Trăng tròn rồi khuyết vơi đầy nỉ non


Nhịp chuông dội vang ngân xa thẳm
Bát nhã tâm thấm đẫm muôn loài
Suối ngàn vũ trụ trùng khơi
Ngàn sao lấp lánh bầu trời vô tư

Hồn tuyệt đỉnh em yêu có biết
Giải Ngân Hà tha thiết trong mơ
Có nghe hơi thở bên bờ
Nhiệm màu giác ngộ  hoa đào sang xuân

Mang chan chưá tiền nhân hậu thế
Tấm chân tình gửi mãi không thôi
Hỡi người lữ khách kia ơi!
Xa hương có nhớ về nơi sinh mình?

Màu lá thắm trời xanh ai trộn
Thương nước non lận đận bốn muà
Phế hưng bao trận bể dâu
Ân tình sống lại toàn cầu còn đây

Người cảnh tỉnh vơi đầy nhân thế
Kẻ đam mê tăm tối hoạ gây
Sân si cố chấp thân này
Ái tình nhục dục đoạ đầy mãi thôi

Đừng mộng mị xa xôi thống thiết
Áo cà sa giải thoát cho đời
Nương thuyền vượt sóng biển khơi
Xa rời ác quỷ thảnh thơi linh hồn

Xuân đi mất lòng người luyến tiếc
Dòng thời gian lá biếc uá tàn
Đợi chờ hơi thở nàng xuân
Vô thường giả tạm trần gian héo mòn...

Dãy dừng lại muôn vàn thứ lữ
Nhịp cầu xây lầm lỡ mất đi
Yêu thương được sống làm người
Ghen tuông đố kỵ hẹp hòi làm chi...?

Xin để lại vài lời nhắn nhủ
Nhỡ mai kia cổ độ trăng soi
Nấm mồ lạnh lẽo lẻ loi
Sinh sinh tử tử cuộc đời hư vô

Ta trở lại quê nhà vĩnh cửu
Nơi Phật Đà ngự toạ đài sen
Cam lồ mát dịu hồn nhiên
Bình an hạnh phúc ưu phiền xua tan...

 Kính tặng các vị Đại Sư, Ni Cô và các Phật Tử nhà Phật.

11.1.2012 Lu Hà



Kính viếng Giác linh
HT Thích minh Tuệ

Mười bốn tuổi xuân ngài xuất gia
Taị chuà Vĩnh phước Thích thiền Hoà
Sa di pháp tự Thày Trí Hải
Minh Tuệ tì kheo thọ giới sư

Hoằng pháp hai nhăm đăng tuổi xuân
Giảng sư phật tử trí văn nhân
Chuyên khoa đại học lưu danh tiếng
Hiệu trưởng trường tư dạy cháu con

Hoàng hôn hối hả dóng chuông chuà
Minh Tuệ chia ly trở lại nhà
Quán trọ trần gian từ tạ thế
Chiều nay bịn rịn giọt sương xưa

Bảy tám năm trời dòng trụ thế
Năm ba hạ lạp bậc thiền sư
Hương bay nhật lệ muà thu sớm
Thanh thủy cành dương vẫy nắng tà

Hạ lạp pháp truyền bằng tuổi con
Bao nhiêu sóng gió kiếp phong trần
Nắng mưa lam lũ đời cơm áo
Đất quảng miền trung lệ vẫn tràn

Ngài đã đi rồi trong gió mưa
Việt nam bàng bạc ánh trăng sầu
Còn đâu bóng dáng cà sa ấy
Tịnh thất qua ngày với muối dưa

Đường về tây trúc  chẳng còn xa
Tiễn bước Ngài đi một buổi chiều
Niết bàn tịnh độ lòng thư thả
Dừng bước chân nghe vẳng tiếng hò

Hò ơ sông nước nhớ xa gần
Thích tử ra đi một giọng đàn
Nắng cháy đen da hồn xứ quảng
Bồng lai tiên cảnh nhớ trần gian

Lịch sử ghi công bậc trí tôn
Tài năng đào tạo cứu nhân quần
Tuổi già sức yếu đành xin nghỉ
Tu viện Quảng hương lạnh ánh đèn…

 4 .8. 2008  Lu Hà




Loạn Tâm Nhân Thế

Cúc nở thu về thương cánh hoa
Ngậm ngùi phượng vĩ nát lòng ta
Hàng me rơi lệ rung sương khóc
Xe uỉ nhà chung Đức Mẹ sầu….

Lũ chúng bầy đàn như sói ma
Đủ màn sắc phục rõ côn đồ
Ầm ầm khua bụi toà Khâm Sứ
Gạch đổ tường rơi mắt đỏ ngầu

Cộng sản vô thần đâu biết thương
Một sáng muà thu gió lạnh lùng
Âm thầm tha thiết cầu xin Chuá
Chúng giải người đi giưã phố phường…

Kế hoạch công viên bí mật thành
Nhà thờ phá hủy mọc cây xanh
Cho loài ma quỷ tìm vui thú
Khủng bố điên cuồng loạn thất kinh

Rác rưởi mắm tôm giấy vệ sinh
Quẳng lên ô uế chốn tâm linh
Công an canh gác cười nhăn nhở
Liêm sỉ lạ gì quái tinh

Chiếm đất Thái Hà hòng bức đạo
Cả toà Khâm Sứ muốn san bằng
Xưa nay chuyên chính là như vậy
Đảng tính tôn thờ lũ bất lương

Đạo đức đua tranh với Chuá trời
Ngang nhiên bá đạo lũ ma chơi
Chí Minh tư tưởng bầy hoang dã
Khỉ tổ không tim óc hại người

Vẫn chả lạ gì giưã thủ đô
Trung tâm bạo lực vẫn reo hò
Yêu nước tức là yêu chủ nghiã
Vô lý độc tài mãi thế ư?

Thế giới bây giờ đã khác xưa
Văn minh điện toán ở trên đầu
Loài người đã biết tìm nhau lại
Điạ lợi nhân hoà không biết sao?..

Tôn giáo Mác Lê khói thuốc xanh
Ru hồn nhân loại đến điêu linh
Văn minh cộng sản về đồ đá
Xã hội bầy đàn Hồ Chí Minh

Thế giới đại đồng giấc mộng xưa
Lẻ loi cầm cố cuả dư thưà
Mong bầy cừu đói đừng tăm tối
Tưới bát canh chiên trận máu đào...

Chúng chẳng ngượng mồm vu cáo Cha
Truyền thanh báo chí bớt thêm vào
Củ hành củ tỏi trò gian trá
Nhà báo nước ngoài cũng chẳng tha...

Có một bài thơ gửi núi sông
Nhắn về tổ quốc nỗi đau thương
Chiều nay khoé mắt rơi dòng lệ
Ở tận cuối trời mây trắng bay!

3.10. 2009 Lu Hà




Lời Trăng Trối

Đức Đệ Tứ thiết tha lời trăng trối
Bao yêu thương nhắn nhủ với đàn con
Khi ra đi mà chẳng trọn đôi lần
Cho dân tộc hiến dâng giành tất cả .

Thày Quảng Độ đi đâu mà chẳng thấy ?
Pháp nạn này biết nhắn gửi cùng ai
Phút lâm chung sao chẳng nói ra lời
Trong gang tấc trái tim người bất diệt .

Chúng giám sát mượn danh vì sức khoẻ
Nơi nhà thương ngột ngạt bức tường vôi
Nỗi cô đơn mọi cử chỉ hành vi
Máy chụp ảnh công an nhìn tất cả .

Đừng dân chủ rêu rao từ đầu lưỡi
Hơn nghìn lần tư bản chốn xa xôi
Chút tự do! ôi máu thịt đầu rơi
Trong cải cách mậu thân và tư sản

Giết! Giết nưã, giết đi và giết mãi
Đất nước này bao thảm khốc điêu linh
Xây nhà giam ngục tối giưã rừng xanh
Đức Tăng Thống còn bao điều trăng trối ...

Và nơi kia rằn ri đầy sắc phục
Mắt gườm gườm răng nghiến lợi căm thù
Như xưa nay, lũ chúng vẫn tự hào
Người đày tớ tận trung vì đảng nước .

Thày Quảng độ với hai bàn tay trắng
Trái tim người mong cảm hoá yêu ma
Chúng cản ngăn làm sao đến Nguyên Thiều
Đưa Kim Giác về Sài gòn thống nhất .

Dưới cờ Phật chúng sinh là đoàn kết
Đại hội qua đã thống nhất chủ trương
Thích Huyền Quang là biểu tượng thiêng liêng
Thày Quảng Độ bị chính quyền o ép .

Họ vu khống chúng ta làm chính trị
Đổi trắng thay đen, cưỡng bức thiền sư
Thay đảng viên gõ mõ giả thày chuà
Phật giáo quốc doanh là bàn tay của đảng

Đức Tăng Thống lệ rơi trên gó má
Phút lâm chung Ngài chẳng nói được nhiều
Tay lạnh dần hơi thở vẫn đều đều
Giây phút cuối giác linh về cõi Phật

Trên mạng lưới truyền thông sang hải ngoại
Chim chóc bàng hoàng, cây cỏ khóc than
Sông ngừng trôi biển lặng sóng u buồn
Dân quốc nội lặng thinh hay chẳng biết ?

Bao mưu tính tội đồ còn sảo trá
Lễ đăng cai ra vẻ có tự do
Đưa quốc doanh lên thống trị Phật đà
Đức giáo chủ như thường dân đã chết !

Đức Tăng Thống lặng yên hồn viên mãn
Lũ quỷ yêu ma cảm hoá làm sao
Lúc sinh thời, như Thày vẫn lo âu
Bao thập kỷ Thày đã làm tất cả .

Đức Tăng Thống ra đi về Phật quốc
Cả một thời hiến trọn với nước non
Đạo và đời chí nguyện Đức Thế Tôn
Cho dân tộc trái tim dòng máu đỏ.

9.7. 2008 Lu Hà



Lộn Sòng

Tớ chẳng vui gì khi viết ra
Nửa già thế kỷ trái tim đau
Bao nhiêu nghịch cảnh đầy oan trái
Bức tượng vô thần ôi xót xa

Hùng Vương Phật Tổ với người ta
Chư vị hôm nay được phụng thờ
Buôn thánh bán thần mưu cộng sản
Lộn sòng ve vãn bậc chân tu

Cái giá đưa ra thật khó coi
Đành rằng tam hợp lễ đăng cai
La làng đánh trống hoành dương Phật
Móc cống vô thần trơ mặt ai?

Lận trắng con đen dễ hiểu lầm
Đại Nam quốc tự với muôn dân
Chẻ băm chữ nghiã lời căn dạy
Phật Giáo tự tâm giưã chính nhân

Cái mẹo trẻ ranh lừa được ai
Con giun xéo mãi cũng quằn thôi
Ba voi nước sáo treo đầu chó
Lại bán thịt heo giữa chợ đời

Cà cuống còn cay cái mặt mo
Tốn bao bút giấy khói hương thờ
Nưả già thế kỷ bôi son mãi
Đói khát cô hồn ngươi chạy đâu ?....

Cố ý mập mờ chữ thánh nhân
Nôm na mách qué bịp lòng dân
Cứu nguy chế độ đi buôn Phật
Bán rẻ Như Lai cho Mác Lê

Thế giới hữu thần Thiên Chuá giáo
Ngoài ra tất cả gọi vô thần
Nực cười lý giải trơ như đá
Loè bịp dân lành cả chữ tâm

Mai mốt rồi phen Thiên Chuá giáo
Hùng Vương Thiên Chuá với cha già
Ba ngôi thẳng tắp từ trên xuống
Vô sản dân nghèo dưới Ki Tô

Chuá cũng đấu tranh cho thế nhân
Chung lưng giai cấp giữ phần ăn
Miễn sao chế độ cai toàn trị
Thánh giá chia đều cho đảng viên

Cái lễ đăng cai ngốn của dân
Cầu mong toà thánh sẽ ra ơn
Đại Nam quốc tự thêm công giáo
Bác ái tình thương toàn đảng dân

Rạp mình cúng tế xin thần thế
Mặt trận ma chơi cũng duyệt rồi
Nghị quyết giơ tay luôn tuyệt đối
Miễn sao quyền đảng chẳng buông rơi

Hương khói lầm dầm ba thánh nhân
Một hàng thẳng tắp dưới lên trên
Hùng Vương Phật Tổ kià ai  nữa ?
Cái giá đăng cai thật đáng tiền

Xanh vỏ đỏ lòng vẫn thế thôi
Miệng thơm đẫm máu lợm bàn tay
Đi đêm mới biết ma ăn cỗ
Lúc đánh lúc xoa lúc giãi bày…

Biết đến bao giờ mới hiểu ra
Mưu gian quỷ kế thật ranh ma
Mượn vàng Quốc Tổ che màu đỏ
Phật nợ chúng sinh bao khổ đau

Từ bi hỉ xả sẽ quên đi
Giải thoát làm chi nghĩa lý gì
Giai cấp đấu tranh thêm cả Phật
Mác- Lê dơi chuột giưã ban ngày

Đại Mam quốc tự tổ Hùng Vương
Kế đến quang đăng ánh đạo vàng
Lẫm liệt oai phong ai thế nhỉ
Con bài chế độ vẫn còn thiêng

Vẫn lại lai rai lý lẽ xưa
Đỉnh cao trí tuệ dạy con thơ
Thương dân yêu nước mê cờ đỏ
Yêu Phật tức là yêu Mác- Lê

Thế giới văn minh tự hỏi nhau
Đăng đàn diễn thuyết gió mây mưa
Tung hô Phật độ cao trần thế
Quảng Độ Huyền Quang mất tự do ?...

Cái xác còn đây quý lắm sao
Sao không thiêu huỷ để thành tro
Noi theo gương Phật mà tâm niệm
Góc núi Ba Vì tan khói mơ .

 4.6. 2008 






Tiếng Chuông Vọng Chùm 6


Mẹ Ơi!
Kính tặng Linh Mục Nguyễn Hữu Lễ

Trải bao mưa dập gió vùi
Bọt bèo trôi nổi luân hồi đắng cay
Thuyền đời vượt sóng trần ai
Qua cơn giận dữ thương người trần gian
Chí Minh đâu phải thánh thần
Hắt hiu như đám lưả tàn mà thôi
Thời gian tẻ lạnh buồn trôi
Mẹ ơi! Nhang khói tàn rơi nấm mồ
Cây rung hạt lệ xót xa
Chất chồng oan trái mịt mờ xóm thôn
Gây bao  tủi nhục căm hờn
Ai mang chủ thuyết bần hàn quê hương?
Nhà tranh lam khói bi thương
Vườn không xơ xác họ hàng lầm than
Mọi nhà khoai sắn đói ăn
Sông khô đồng cạn lê thân phong trần
Trách người ăn dối nói gian
Năm thê bảy thiếp thế nhân mịt mù
Độc thân giản dị thế ư ?
Nghiã nhân đạo đức mập mờ trắng đen
Văn thơ mượn tiếng hiền nhân
Linh hồn ngạ quỷ chay đàn chúng sinh
Yêu nước sầu thảm trời xanh
Thương dân mà tạo chiến tranh tro tàn
Theo chân ngoại quốc lường gàn
Văn hoá tư tưởng rập khuân xứ người
Ngẫm xem thế thế kỷ qua rồi
Tóc xanh con đã bạc rồi mẹ ơi !
Nhạt nhoà ngấn lệ bờ mi
Bao la hồn khổ biển khơi đoạ đày!

1.5.2010 Lu Hà



Mới Là Chân Tu
cảm tác thơ Hoa Mai: Lời Di Chúc

Hạt châu lóng lánh tuôn rơi
Thế Tôn còn đọng nhạc trời âm vang
Phong quang kià ánh đạo vàng
Tòa sen hiển lộng Trường Giang xa mờ

Thái dương nguyệt bạch nở hoa
Vòng quanh thế giới bể dâu lụi tàn
Theo dòng định nghiệp trần căn
Duyên đi phận đến không gian ảo huyền

Nhiệm màu di chúc thần tiên
Bút khô mực cạn cưả thiền vân du
Văn chương hận sự hư vô
Khơi nguồn cảm hứng dạt dào chúng sinh

Mười phương vũ trụ tâm linh
Muôn kinh vạn kệ bóng hình giai nhân
Rì rầm khấn khưá dân gian
Tà ma tâm Phật muôn vàn khó khăn

Đường xaTây Trúc gian nan
Nưả chèo đứt gánh bước chân mỏi mòn
Đại thưà minh thệ pháp son
Ngồi nghe biển động sóng cồn lao đao

Bờ mê bến giác xôn xao
Thuyền sầu cung ái nôn nao biển hồ
Làm sao sang được tới bờ
Thảnh thơi tự tại mới là chân tu?

3.2.2012 Lu Hà




Mưa Chẳng Tạnh Lòng
Kính viếng Giác linh Thaỳ
Thích Huyền Quang

Bỗng nhiên trời đổ cơn mưa
Theo trang Quảng Đức làm thơ nhớ người
Vấn vương tâm dạ bồi hồi
Như bao Phật tử Thày ơi nghiã tình
Trần gian quán trọ tàn canh
Đêm trường pháp nạn sự tình ai hay
Sau khi Thày đã đi rồi
Cầm cân nảy mực đạo đời ai lo
Còn Thày Quảng Độ cũng già
Bao nhiêu năm nưã chiều tà sao đây?
Quê hương bao cảnh đoạ đày
Tiếng kêu dậy đất oán đầy núi sông
Đói nghèo xơ xác cánh đồng
Đất đai chiếm dụng bất công từng giờ
Tâm linh tín ngưỡng xem thưà
Ki tô Phật giáo ép vào quốc doanh
Chính quyền phán sử bất minh
Đứng trên trăm họ nhân danh giống nòi
Coi thường mạng sống con người
Khảo tra khám xét làn roi dạy đời
Ngục tù nhà đá khắp nơi
Toàn dân nhẫn nhục cho đời xót thay
Phận bèo mặt nước nổi trôi
Sinh con chẳng biết chơi vơi thế nào
Tâm thần lạc lõng bơ vơ
Niềm tin chẳng biết đợi chờ vào ai
Bát cơm manh áo lần hồi
Cầu bơ cầu bất bụi đời dửng dưng
Quan liêu hành chánh lưng chừng
Khinh người như rác tận cùng đắng cay
Dương đông rồi lại kích tây
Công an cạo trọc một bầy xuất gia
Giáo điều lý tưởng ba hoa
Ba voi nước sáo mập mờ thặng dư
Trải bao thập kỷ mưá thưà
Đấu tranh giai cấp mịt mù u mê
Phương Tây tư bản đề huề
Thiên đường xã hội chính là ở đây
Cứ theo chủ nghiã xa xôi
Trái tim với cái dạ dày cách nhau
Trái tim còn biết thương đau
Dạ dày cộng sản dồi dào đô la
Vô thần tâm địa quanh co
Trước sau bất nhất đủ trò dối gian
Tôn thờ sùng bái cá nhân
Người khinh kẻ trọng bạo tàn công an
Chủ trrương giáo dục bất nhân
Quốc gia vô đạo mất dần lương nhân
Dùi cui súng đạn trị dân
Xóm làng thôn xã trăng tàn ngói rơi
Cơn mưa sầm sập đất trời
Mưa lòng còn nát cõi đời chúng sinh
Hôm nay sông núi thất kinh
Việt nam Phật giáo thất thanh bàng hoàng
Quốc doanh cộng sản tấn công
Chính danh thống nhất nuôi lòng muôn dân
Thế thời tiến thoái lưỡng nan
Cổ nhân hãy lấy bạoTần mà coi
Sáng mưa chiều nắng độc tài
Bất nhân bá đạo lâu dài mãi sao?
Phải chăng tạm bợ ngày giờ
Kéo dài chèo néo câu giờ việt gian
Duỉ may theo đống tro tàn
Xa bay cao chạy tập đoàn đảng ta
Mưu mô cộng sản tính xa
Chỉ thương dân nước thật thà khổ đau
Cứu đời Phật giáo truyền thưà
Huyền Quang thương xót ta bà chúng sinh
Tâm linh Thày vẫn hiển minh
Chỉ đường dẫn lối quang vinh giống nòi
Muôn dân dưới ngọn Phật kỳ
Việt Nam thống nhất lòng người cậy trông
Phương xa nặng một tấm lòng
Đọc trang tiểu sử theo dòng sông thương
Thuận buồm bát nhã vấn vương
Bờ mê bến giác con đường Huyền Quang!

2008 Lu Hà



Muà Vu Lan

Con vẫn băn khoăn nỗi cảm phiền
Năm nào Thày cũng nhắn đưa tin
Vu Lan thu xếp về thăm Phật
Hương khói già lam cánh cửa thiền

Hàng năm vào độ tiết trung thu
Gió mát trăng thanh khách tảo chuà
Nô nức xa gần bao đệ tử
Chôn rau cắt rốn tấm lòng xa

Nhớ thuở hàn vi ngài Mục Liên
Thần thông quảng đại tới cửu thiên
Nhãn quang trí tuệ siêu thần lực
Thương mẹ âm u chốn cửu tuyền

Xoá tội vong nhân lòng vị tha
Cho cơm đói khổ những hồn ma
Gây bao tội ác nơi trần thế
Giải thoát bao dung tháo dải sầu

Một sớ cầu siêu gửi tới Thày
Đường xa bưu điện có ai hay
Phong thư gói trọn tình thương nhớ
Gọi chút lòng ghi ở chốn này

Sách báo nhà chuà con vẫn xem
Gió mây nương nhẹ thấm mưa phùn
Cho bao hạt giống thêm tươi tốt
Cửa Phật từ bi giải oán phiền

 Vu Lan 2008 Lu Hà




Ngậm Ngùi Sông Nước
chuyển thể thơ Phạm Minh Tuân: Cầu Mới Bình Minh

Chiếc cầu gãy trơ vơ nằm đó
Ánh bình minh rạng rỡ chen vô
Mong sao xoá hết sương mờ
Tưởng như cầu nối hồng hào má em...

Đời nức nở tâm hồn thơ dại
Cảnh trầm luân tê tái cõi lòng
Ơ kià một đốm đỏ hồng
Âm thanh xao động sắc không khói thành...

Buồn khoảng khắc trôi nhanh quá đỗi
Nỗi mừng chưa bóng tối xua tan
Đếm bao cơn lũ hung tàn
Ngậm ngùi sông nước non ngàn xa xa...

15.2.2012  Lu Hà

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét