Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

THƠ TÌNH CHÙM 78



Ác Mộng Đêm Trường

Cơn ác mộng bao người thường gặp                      
Nơi dương trần e ấp tình ai
Chẳng đưa vào cõi thiên thai
Lại diù nhau xuống tuyền đài khổ đau
 

Chốn mênh mông lơ mơ trần thế
Gặp tiên nhân ngọc nữ yêu kiều
Mặn mà khoả nước chiều thu
Bỗng đâu khói toả hồn ma trêu đuà

Ôi kinh hãi trăng tà bóng thảm
Chúng sinh sầu ảm đạm lần than
Nỗi niềm chẳng rõ nguyên căn
Mây đen bão nổi Bắc Nam điêu tàn

Đoàn mãi quốc bầy đàn phương bắc
Kéo nhau về thảm khốc tháng tư
Buá liềm cờ đỏ dương cao
Trống chiêng ảo mộng cơ đồ đảo điên

Bao cô gái bán thân nuôi miệng
Mỹ đi rồi việt cộng về đây
Đổi ngôi lịch sử vơi đầy
Chén cơm manh áo mộng đày đêm thâu

Em gái nhỏ ngày xưa hiền thục
Cha đi tù mẹ lạc trời tây
Họ hàng thân thích nhờ ai?
Kẻ còn người mất cuộc đời bi thương

Ôi! mộng mị thê lương ập xuống
Suốt đêm trường cũng chẳng buông tha
Thái Chân bỗng hoá thành ma
Xót đau thế kỷ em là chứng nhân

Lê chân bước thân tàn ma dại
Bao hình hài phố tối đèn xa
Lạnh lùng ai nỡ bước qua
Thương em gái nhỏ thuở nào yêu thương

Trái tim nát hoa lòng tan tác
Chén lệ sầu xa bước em đi
Cầu xin Đức Mẹ đoái hoài
Mộng tan tỉnh lại khóc cười thế nhân

18.11.2009 Lu Hà




Chạnh Lòng Thương Bóng
hoạ thơ Huệ Thu

Cưả mở một mình ngắm bóng gương
Ban mai thấm lạnh tóc pha sương
Hơi bay mặt kính nhoà theo gió
Chẳng lẽ vì ta đọng thấm buồn …

Xoả tóc làn mây gượng mấy lần
Thu đông đừng vội tiễn nàng xuân
Chơi vơi vẫn sợ hoàng hôn đến
Sương đọng bờ mi như lệ tan

Nương nhẹ rèm lên qua cưả sổ
Muôn tầng xanh thẳm áng mây trôi
Thả hồn quê mẹ theo hương gió
Như cánh chim bằng vượt biển khơi

Văng vẳng bên tai một giọng hò
Nhặt khoan dìu dặt tiếng đò đưa
Quê hương Đà lạt miền trăng dã
Nhịp võng sầu mưa giấc ngủ trưa

Vò võ hình ai nhạt bóng mờ
Làn môi khoé mắt hiện ra đâu
Gương soi bóng dáng bao mong nhớ
Nhớ mẹ thương cha giọt lệ nhoà

28.10.2009 Lu Hà




Hành Trang Đơn Giản
hoạ thơ Ngọc Bích

Thấm thoát thoi đưa Hạc đã già
Vô thường tạo hoá khéo nhẩn nha
Hành trang đơn giản là may mắn
Nặng gánh cho đời ta tránh xa…

Con cháu vui vầy luôn có nhau
Traỉ qua năm tháng nắng mưa thâu
Thong dong ta sống đời vui vẻ
Hạnh phúc sân ga buổi xế tà…

Vầng dương lặng lẽ qua song cưả
Nhắn nhủ đời thường nhẹ chuyến qua
Hành lý mang theo là trí tuệ
Tình yêu dương thế chưá sân ga

Quán trọ trần gian đêm thiết tha
Chia tay bịn rịn lúc đi xa
Sân ga sương đọng hồn lưu luyến
Nấp bóng hoàng hôn phủ mái nhà

Bạn hãy cùng ta nâng chén sầu
Đêm nay dù dẫu phải đi xa
Phong trần cổ lục đầy thương nhớ
Nuối tiếc làm chi cánh Hạc già

5.10.2009 Lu Hà




Độc Cầm
hoạ thơ Huệ Thu: Một Chút Buồn Thôi

Độc cầm réo rắt mây trôi
Ngẩn ngơ cành liễu đất trời đổ mưa
Phượng cầu Tư Mã Tương Như
Nỗi niềm ai oán sương mờ gió bay!

Nhành mai xao xác hao gày
Soi gương điểm phấn một ngày dài thêm
Nỗi buồn tê tái êm đềm
Chau mày mắt biếc bên thềm rụng hoa

Ảo huyền như cõi tiên sa
Cỏ non mềm mại ba thu gợi tình
Phong ba mấy độ trường đình
Dặm trường thiên lý nên mình quên nhau?

Điệu buồn sầm sập như mưa
Ngón tay lả lướt nỡ nào nàng im?
Nghẹn ngào máu chảy về tim
Nỗi niềm thổn thức như tìm ai xưa

Phù du tủi phận má đào
Lênh đênh sóng nước bọt bèo trôi xuôi
Ngậm ngùi nước mắt tuôn rơi
Chinh nhân dặm thẳm người ơi! có buồn?...

16.12.2010 Lu Hà




Phận Chẳng Chiều Duyên
hoạ thơ Ngọc Bích

Ngoài hiên thánh thót hạt mưa
Giọt dài giọt vắn sầu thơ càng nhiều
Ta nằm thông gió ngàn reo
Mà lòng sao lạnh mưa chiều lệ tuôn
Nghẹn ngào thổn thức nguồn cơn
Đầm đià má lạnh mưa tuôn giọt sầu
Lâu rồi hoa bướm còn đâu
Đắng cay lạc nẻo u sầu vành môi
Ngổn ngang trăm sự bời bời
Nỗi lòng ta vẫn trái côi thương chàng
Gió bay hồn lạc mê man
Sông tương hoài niệm nước tràn khi xưa
Ô chao sầu muộn tan chưa?
Ngoài hiên le lói tàn mưa nắng mà
Lòng còn sao xuyến ngươì ta
Thương cho duyên phận chỉ là hoài yêu….

11.7.2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét