Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 14



Rất thú vị khi nghe Thu Hà ngâm bài thơ “Âm Hưởng“của Đinh Hùng và bài thơ “Em Chưa Muốn Về“ của tôi phỏng theo tâm trạng cố thi sĩ Đinh Hùng. Đinh Hùng làm thơ 6 chữ vẫn theo nguyên tắc đổi thanh của thơ 8 chữ. Đó là một kiểu sáng tạo của anh. Thể dạng thơ 6 chữ chuyển thể sang song lục lục bát tôi cũng từng làm. Cứ hai câu 6 chữ thì hai câu
lục bát. Chứ còn cứ  6 chữ liền tù tì như anh Đinh Hùng tôi rất ít làm và không có hứng thú. Nhưng đọc bài thơ của anh, tôi hiểu tâm trạng anh muốn tâm sự với linh hồn một cô gái nào đó đã về quê hương vĩnh hằng. Tôi muốn hóa thân làm một Đinh Hùng và tự đặt mình vào vị trí của Đinh Hùng để tự mình thả hồn mơ mộng. Phần thơ anh Đinh Hùng tôi xin miễn bình giảng để dành cho các nhà bình thơ thi nhân học gỉa. Riêng tôi chỉ xin rón rén giải nghĩa câu chữ và bày tỏ cảm xúc tâm trạng riêng của bài thơ tôi đã làm thôi.

Em Chưa Muốn Về…

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Âm Hưởng

“Anh sung sướng tắm mình trong gió
Bầy yến vui em có biết không?
Sương gieo trên ngọn cỏ bồng
Hoàng hôn nắng dịu mênh mông sóng cồn“

Em chưa muốn về?  Cái tiên đề đọc lên cũng ngộ lắm phải không? Em từ đâu đến? Không phải từ bên Tàu bên Tây hay Hà Nội, Hải Phòng mà em từ cõi vĩnh hằng đến thăm anh. Em ở bên cạnh anh âm duơng cách trở thần giao cách cảm mà anh chỉ cảm nhận thấy mà thôi. Gặp anh thấy em dùng dằng chẳng nỡ chia ly xa anh mãi mãi. Em không muốn trở về nhà quê huơng vĩnh hằng của em mà cứ nấn ná cùng anh trên quán trọ trần gian này.

Anh nhớ em vào một buổi chiều trên bờ biển, tắm gió vui vầy cùng bầy chim yến, lúc buổi hoàng hôn sương rơi trên ngọn cỏ hàng thông, nắng dịu ánh duơng tà dần khuất, đắm mình say xưa mộng tưởng bao la cùng từng ngọn sóng…. Thơ dùng  cảnh vật hữu hình và siêu hình để tả tậm trạng theo trường phái thơ tượng trưng Tây Phương.

“Sóng ôm ấp nụ hôn đắm đuối
Cát trắng phau rã rượi hồn mây
Xa miền băng tuyết về đây
Điệu ru muôn thuở ngất ngây ái tình“

Sóng hôn lên triền cát, sóng mang cả bóng hình em và những ánh lân tinh hôn lên môi anh, làn da nóng bỏng của anh làm anh sung sướng đê mê ngây ngất, anh trườn mình vốc từng đám rong rêu như mái tóc rã rượi của em…. Em từ miền gía tuyết băng hà về đây, em từ miền xa xôi với điệu ru hoang vu muôn thuổ, gió thổi thông reo rừng vắng mây đùn ải quan…

“Từ cửa biển bóng hình thương nhớ
Cành quế thơm đương độ trổ hoa
Suối trong sông bạc nhạt nhòa
Bướm ong trẩy hội một tòa thiên hương “

Từ cửa biển hay là cửa sông là nơi dòng sông chảy ra và đổ vào biển hoặc hồ lớn.
Ví dụ:cửa sông châu thổ Mê Kông có tới 9 cửa sông gọi là Cửu Long Giang hay vùng cửa sông hình phễu Bạch Đằngó 3 cửa sông: Cửa Cấm, Nam Triệu và Lạch Huyện. Từ nơi cửa biển này có những cành quế thơm đương độ trổ hoa ám chỉ tuổi xuân con gái, từ suối trong sông bạc nhạt nhòa bóng hình thân yêu, từ miền trung du ngọn thác có bướm ong dập dìu như trẩy hội trước sắc đẹp mỹ nhân lộng lẫy như toà thiên hương.

“Nàng công chúa nõn nường tơ lụa
Đóa sen vàng chan chứa mãi thôi
Trái tim nhịp đập bồi hồi
Nụ cười phảng phất bèo trôi lối nào?“

Khổ này nhân cách hóa về một nàng công chúa là em, em đã ra đi mà hương sen còn bồi hồi chan chứa. Trái tim anh rung động bồi hồi nhưng than ôi đời người ví như hạt bụi hồng bèo trôi lá rụng hoa tàn...Nghe nói ngày xưa ông Đinh Hùng yêu một cô gái tên là Bích Liên, Bạch Liên gì đó, chả may mệnh yểu. Bạch Liên là tên người cũng còn gọi là sen trắng. Nên tôi lấy hình tượng đóa hoa sen là vậy.

“Hãy thức dậy nghẹn ngào âu yếm
Dựa vai anh tóc điểm hơi sương
Dìu em đến bến sông Tương
Thuyền trăng sóng vỗ môi hường đêm nay“

Khổ thơ này hoàn toàn lạc vào vùng vô thức, trí tưởng tượng như liêu trai. Còn sông Tương là gì tôi đã giải thích nhiều lần rồi.

“Nghe âm hưởng đắng cay chìm xuống
Màn đêm buông luống tưởng sầu đưa
Vẳng nghe nức nở hàng dừa
Ngân Hà gía lạnh em chưa muốn về…!“

Câu cuối nhắc lại tựa đề bài thơ của Đinh Hùng đã làm tôi cảm động mà cũng cũng phân tâm nhập hồn vào anh để làm thơ. Em ở bên anh ấm cúng nghe anh làm thơ thủ thỉ giãi bầy, còn Ngân Hà cõi vĩnh hằng cô đơn gía lạnh em chưa muốn về lại là tiêu đề bài thơ song thất lục bát của tôi.

12.1.2016 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét