Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Thơ Tình Chùm 865



 


Hoa TiGon Thổn Thức
viết tặng Trần Thu Hà ngâm thơ

Thu Hà thương cánh hoa tim
Giọng ngâm cao vút đắm chìm trong mây
Mộng hồn thi sĩ ngất ngây
Dưới giàn thiên lý canh chầy hoài than


Bao thập kỷ chứa chan tình ái
Chàng Tâm Tâm tê dại Khánh ơi!
Bàn dân thiên hạ chơi vơi
Cung đàn dang dở cuối trời sầu đưa

Người cát sĩ mới vừa thức giấc
Ngẩn ngơ buồn hoàng hạc lầu son
Thi đường còn nước còn non
Bâng khuâng bảy chữ héo hon cõi lòng

Người thục nữ long đong xuôi ngược
Cõi trần ai ô thước cầu vồng
Ngưu Lang Chức Nữ mây rồng
Mưa ngâu tầm tã cánh đồng mù sương

Lu Hà sầu muộn vấn vương
Nửa vòng trái đất dặm trường ly tao
Xuân về chén rượu ngọt ngào
Bâng khuâng thầm nhớ trái đào năm xưa…!

Hoa trái tim hương thừa hết thắm
Cung đàn trầm thê thảm sầu cay
Hoàng hôn rặng liễu lắt lay
Tàn đông tuyết ngậm vui vày với ai...?

12.1.2017 Lu Hà




Cung Đàn Dang Dở
cảm dịch từ thơ Thâm Tâm: Màu Máu TiGon

Chao ôi! Thiên hạ còn bàn tán
Hoa máu TiGon chán cảnh đời
Nỗi niềm sầu hận chơi vơi
Năm châu bốn biển lệ rơi đôi hàng…

Mấy thập kỷ dở dang đàn hạc
Theo bước chân lưu lạc chốn nào?
Hồng nhan bạc mệnh má đào
Trăng vàng sẻ nửa nghẹn ngào Khánh ơi!

Quyên sao được mùi hơi thở nóng
Phả làn da tê cóng trái tim
Yêu em mải miết đi tìm
Ngược xuôi trần thế cánh chim hải hồ

Hồn thi sĩ bơ vơ lạc lối
Thuyền ra khơi sóng dội biển gào
Cánh buồm nâu rách lao đao
Thân tàn sức kiệt ly tao kiếp người

Hai sắc hoa đất trời xứ lạ
Giọng ca ngâm chan chứa xót xa
Chín tầng mây trắng bao la
Có nghe tiếng nấc Hằng Nga tủi hờn

Biết bao kẻ đòi cơn rền rĩ
Mộng ái tình thủ thỉ canh thâu
Hàng hiên lã chã giọt ngâu
Trán nhăn tự lự mái đầu hoa dâm!

12.1.2017 Lu Hà




Đêm Mưa Sầu Mộng
Cảm dịch thơ 7 chữ của Đinh Hùng: Chớp Bể Mưa Nguồn

Mưa rả rích trạnh lòng trăm mối
Sấm chớp rền như dội vào tim
Giơ tay  bóng tối im lìm
Mộng tàn dư ảnh cánh chim hải hồ

Cơn gió thốc ô hô đỉnh núi
Hồn lẻ loi lủi thủi canh khuya
Ngậm ngùi giọt lệ đầm đìa
Gối buồn gường gỗ bên rìa rừng hoang

Cuốc khắc khoải bàng hoàng tỉnh giấc
Khói sương mờ từng bước em đi
Đồi thông ngọn cỏ thầm thì
Cánh đồng hoang dã  xầm xì bóng đen

Trăm vạn mớ lấn chen chặn lối
Áo trắng ngồi khóc nỗi oan khiên
Tiếc thương một mảnh tình duyên
Trời gìa cay nghiệt thuyền má hồng

Ong bướm lượn mênh mông sầu thảm
Mái nhà tranh ảm đạm thê lương
Sao hôm buồn bã soi đường
Bình minh le lói đoạn trường tang thương

Me sấu rụng phố phường đông đúc
Cảnh trần gian thúc giục hồn mây
Bần thần ngơ ngác dại ngây
Mưa nguồn chớp bể canh chầy thở than…!

12.1.2017 Lu Hà




Mấy Lần Nghe Sắc TiGon
Viết tặng Trần Thu Hà

Mấy lần nghe giọng em ngâm
Hoa TiGon khóc âm thầm Hà ơi!
Anh đây ở cuối chân trời
Hai hàng lệ chảy chơi vơi mảnh đời

Thương chàng nghệ sĩ lẻ loi
Hồn mây cánh gió mặn mòi sầu tang
Xót xa duyên phận lỡ làng
Bài thơ thế kỷ mơ màng bướm tiên

Bạc tình chi gái thuyền quyên
Trần gian khổ lụy sầu miên u hoài
Còn đâu dáng ngọc nét ngài
Từng thu héo úa canh dài bâng khuâng

Thông reo vi vút mấy tầng
Thanh âm trầm bổng lâng lâng ái tình
Khói nhang thấu tới thiên đình
Nấm mồ hưu quạnh lân tinh lập lòe

Cúc vàng bông lựu đỏ hoe
Vu Phần ngồi gốc cây hòe buồn sao
Thâm Tâm hồn lạc chốn nào?
Lu Hà thổn thức nôn nao cõi lòng…!

13.1.2017 Lu Hà




Tình Xưa Cố Quận
Viết tặng Trần Thu Hà ngâm thơ Hai Sắc Hoa TiGon

Ngoài kia gió bấc tuyết bay
Trong nhà cửa đóng đắng cay nỗi niềm
Đã buồn, buồn lại dày thêm
Tiếng ai đẫm lệ êm đềm sầu đông

Bài thơ thế kỷ chất chồng
Quê hương vời vợi cánh đồng cò bay
Dưới giàn thiên lý đắm say
Hoa TiGon nở lắt lay nắng vàng

Sông Thao bến nước mơ màng
Hai hàng dâm bụt đường làng cỏ may
Cố hương ơi, lạnh thế này!
Phương trời thổn thức đêm nay tủi sầu

Trán nhăn tư lự mái đầu
Trải bao năm tháng bể dâu đoạn trường
Vẳng nghe con cuốc kêu thương
Thâm Tâm đi hẳn còn vương bóng bình

T. T. Kh cô mình
Âm ba điệp khúc hành tinh xa mờ
Điệp hồ bảng lảng huyền mơ
Hương lan phảng phất đôi bờ đục trong…!

10.1.2016 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét