Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 145


Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
“ Video 14“

Trịnh Hâm gặp thày trò Lục Vân Tiên bị kẹt lại ở một quán nước, đường về Đông Thành còn quá xa. Lục Vân Tiên nhờ hắn giúp đỡ. Trịnh Hâm cũng từng là học trò của Qủy Cốc Tử, nàng Kiều Nguyệt Nga từng được cha cho đến chỗ  Qủy Cốc tiên sinh học chữ. Qủy Cốc dấu hai nàng Nguyệt Nga và cô gái hầu tên là Kim Liên ở sau nhà, không để cho đám học trò nam sinh biết mặt. Nhưng mỗi bận Nguyệt Nga và cô hầu ra suối tắm đều bị Trịnh Hâm rình mò ngó trộm. Khi biết chuyện Lục Vân Tiên từng đánh cướp cứu nàng Kiều Nguyệt Nga hắn rất căm tức, cả khi chuyện Lục Vân Tiên có đính hôn với Võ thể Loan rồi, hắn vẫn không an tâm. Hắn quyết lấy mạng Lục Vân Tiên cho bằng được.


”Tội tình chi thần linh chứng giám
Giữa rừng sâu ảm đạm kêu la
Điếc tai luân tuất không tha
Trịnh Hâm thèm khát Nguyệt Nga điên cuồng

Kẻ mù lòa ngóng trông mệt mỏi
Họ Trịnh kia xốc tới nói ngay
Tiểu đồng vận số không may
Cọp rừng vồ mất chẳng hay lối nào?

Lục Vân Tiên khóc gào thảm thiết
Trịnh khuyên can tôi biết đường về
Đông Thành dặm nẻo sơn khê
Thuê thuyền chẳng ngại đề huề tới nơi

Lục Vân Tiên tin lời bạn hữu
Chẳng còn ai đi cứu tiểu đồng
Rừng xanh thăm thẳm mênh mông
Nắm xương hài cốt hoài mong hồn người“

Chuyện đời vẫn luôn có những chuyện bất ngờ sảy ra ngoài ý muốn. Đúng là người tính không bằng trời tính, Tiểu Đồng bị Trịnh Hâm dẫn vào rừng bị trói lại để cho hổ ăn thịt, nhưng may thay lại được ông Tiều Phu đi qua cứu giúp. Còn Lục Vân Tiên thì Trịnh Hâm dẫn lên thuyền.

“Buồm căng gió lệ rơi lã chã
Thương tiểu đồng sương giá vi vu
Ngờ đâu có lão tiều phu
Băng qua cởi trói thiên thu cảm sầu

Qùy xuống lạy cúi đầu ơn lão
Vội trở về mếu máo cậu ơi!
Vắng tanh sao chẳng thấy người
Vân Tiên đi khỏi đất trời thê lương

Lê chân bước bên đường thăm hỏi
Một bà già mới nói cho hay
Có người vừa mới sáng nay
Mặc đồ tang trắng thương thay chết rồi

Một nấm mồ than ôi mới đắp
Bên bìa rừng rậm rạp cỏ hoang
Nằm lăn son sắt lòng vàng
Che chòi canh giữ  lang thang bụi bờ

Đất Đại đề bơ vơ xứ xở
Quyết trọn đời trả nợ áo cơm
Sớm đi tối lại quải đơm
Khói nhang nghi ngút tiếng thơm lưu truyền“

Khi Tiểu Đồng quay trở lại, thì Lục Vân Tiên bị Trịnh Hâm lừa dẫn đi rồi. Một sự trùng hợp lại có người hành khất lạ mới chết sáng nay. Chú Tiểu Đồng đáng thương rất trung thành ăn ở có nghĩa với chủ lại ngờ nghệch tin vào lời bà già nói cứ nghĩ nấm mồ vô chủ đó là của Lục Vân Tiên. Nên mới lập chòi ở lại canh giữ, chờ Lục ông hay ai đó ở Đông thành hay Hàn Giang đến bốc mộ. Một nét văn hóa truyền thống đặc trưng nghĩa tử là nghĩa tận chỉ có ở các nước Á Đông.

“Chuyện kể đến Vân Tiên tin bạn
Ngã Trịnh Hâm khốn nạn lưu manh
Tưởng rằng sẽ tới Đông Thành
Lênh đênh sóng vỗ năm canh não nùng

Lạnh thấu xương mịt mùng bóng tối
Tấm cô bồng lạc lối bơ vơ
Xung quanh lặng lẽ như tờ
Ăn sương tiếng quạ dật dờ gió bay“

Cô bồng có nghĩa là con thuyền lẻ loi lênh đênh trên mặt nước. Không biết tính mạng Lục Vân Tiên ra sao? Xin mời các bạn đón nghe video 15, ngâm thơ tiếp theo của Thu Hà hồi sau sẽ rõ.

29.12.2019 Lu Hà



Trung Hiếu Nghĩa Hiệp
“ Video 15“

Tên Trịnh Hâm này đúng là loài xúc vật cầm thú chứ không phải con người. Đúng như cái tên gọi của hắn vừa hâm hâm laị vừa đểu. Hắn cứ tưởng với cái chức Thái sư của cha nuôi hắn, với cái tài văn võ hạng bét của hắn có thể co kéo được dải dút quần của nàng Kiều Nguyệt Nga? Tôi cũng không rõ lắm thời đó các cô tiểu thư con quan, con nhà phú hộ đài các có mặc quần dải dút không? Nhưng tôi dám chắc nàng Kiều Nguyệt Nga cũng không thừa dải dút bố thí cho thằng Trịnh Hâm cắt ra nhá như nhá kẹo cao xu. Nhưng hắn vẫn cố giết Lục Vân Tiên cho bằng được. Nàng Kiều Nguyệt Nga cũng không như một cô hoa hậu ngày nay chaỵ bám theo chân các bố già, các cụ cố già đại gia lại còn cong miệng tru tréo không bám theo người ta thì cạp đất mà ăn à?

“Đợi thời cơ ra tay hành động
Xô Vân Tiên lao xuống biển khơi
Trịnh Hâm giả bộ la trời
Bàng hoàng thức dậy mọi người tri hô

Giao long đỡ nhấp nhô cồn cát
Thủy triều dâng trôi dạt vào bờ
Hồn siêu phách lạc ngẩn ngơ
Ngư ông ngồi cạnh lửa hơ tận tình“

 Giao long là con thuồng luồng tên gọi của dân gian trong truyền thuyết Việt Nam để chỉ thủy quái hay quái vật dữ ở nước thuộc lớp bò sát khổng lồ, có thể hại bất cứ sinh vật nào bơi dưới bao gồm cả người. Nhưng Lục Vân Tiên thiên tinh cát tướng có quý nhân phù trợ, thần thánh cũng vị nể, quái vật cũng kiêng dè mà không dám hại chàng. Con giao long đã dùng lưng đỡ Lục vân Tiên lên và sóng đánh dạt vào bờ thì lại gặp ngay ngư ông đi đánh cá và Lục vân Tiên được cứu mạng:

“ Vân Tiên kể chuyện mình lâm nạn
Cũng không ngờ thằng bạn gian manh
Ngư ông: thôi vậy cũng đành
Lánh xa thế tục chẳng danh lợi gì

Chàng mới hỏi lấy chi nuôi dưỡng?
Lão ông cười thổ nhưỡng nơi đây
Thong dong mẻ lưới cá đầy
Tiêu dao trăng gió vui vầy câu thơ

Kinh luân sẵn thời cơ chờ đợi
Chiếc thuyền nan chẳng vội vã đời
Hàn Giang cá nước chim trời
Vân Tiên vội kể có người quen xưa

Võ công cũng mới vừa giao tế
Là sui gia chẳng lẽ không thương?
Vợ chồng hai chữ tào khương
Sao bằng tới đó để nương náu nhờ “

Vân Tiên kể hết cảnh ngộ sự tình cho ông lão đánh cá nghe từ đầu đến cuối. chàng nhờ ông chèo thuyền đưa mình sang miền Hàn Giang có nhạc phụ nhạc mẫu tương lai và vợ chưa cưới ở đó. Ông lão khuyên chàng thôi bỏ ý định nhờ cậy đó đi, nhưng không dám nói thẳng mà chỉ bóng gió cho chàng hiểu.

“Ngư ông khuyên dây tơ mòn mỏi
Luồn trôn kim chỉ rối dễ đâu
Ba năm làm cuộc bể dâu
Sáng mưa chiều nắng mái đầu xác xơ

Ba thứ tóc bơ phờ thân lão
Ngẫm sự đời điên đảo lo âu
Vân Tiên lã chã dòng châu
Nằn nì ông lão sang cầu nhạc gia“

ông lão cho biết bản thân ông đã ba thứ tóc trên đầu, thăng trầm thế sự đã từng trải, lòng người đen trắng tráo trở lật lọng đã từng nếm qua. Sợi dây tơ hồng đó mà Nguyệt Lão hấp tấp buộc vào cổ chân đã mòn ra xơ xác, thành thứ chỉ rối xỏ làm sao qua lỗ chân kim. Chỉ có 3 năm thôi mà ruộng dâu đã thành bãi biển, lòng người sáng nắng chiều mưa thay đổi thất thường chỉ trong một ngày. Cứ với bộ dạng này thì chắc gì họ Võ sẽ giữ lời? Nhưng Lục Vân Tiên dù sao cũng chỉ là một thanh niên mới lớn, chàng tin vào sự sắp đặt của các đấng sinh thành Lục Công và Võ Công

Lão do dự ngày kia cũng quyết
Khua mái chèo tha thiết Vân Tiên
Bao nhiêu hy vọng vợ hiền
Sớm khuya đùm bọc thuyền quyên mặn nồng

Tiên hoài vọng vợ chồng ân ái
Chẳng băn khoăn e ngại Thể Loan
Chia tay lời lẽ chứa chan
Thề non hẹn biển giang san một dòng

Nào đâu biết đỏ lòng xanh vỏ
Lão ngư ông mới đỡ chàng ngồi
Ngần ngừ giây lát đành thôi
Bên thềm thương xót giờ tôi phải về“

Muốn biết Võ Công, mụ Huỳnh Trang và Võ Thể Loan đối xử với chàng rể mù Lục vân Tiên ra sao? Xin nghe tiếp Video 16 sẽ rõ.

29.12.2019 Lu Hà













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét