Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

Lu Hà Và Hiền Châu Chùm 7

Than Ôi Má Đào
tự cảm xúc thơ tặng Hiền Châu: Xin Đừng Quên Nhau

Chàng Thôi Hộ thương người con gái
Dưới gốc đào êm ái Hiền Châu
Kìa ai lững thững bên cầu
Phải Lu Hà đó mái đầu tương tư


Thôi Cát Sĩ như từ sống lại
Mấy nghìn năm tê tái mầm cay
Niềm ân ý ái còn say
Nam kha hồ điệp đêm ngày sầu ly

Nghe sóng vỗ diệu kỳ khúc nhạc
Việt thường ơi! Xào xạc canh thâu
Bát âm trống phách đàn bầu
Tình lang thổn thức đượm mầu trần ai

Hoa đào nở gót hài hoàng hạc
Dạ minh châu ngơ ngác chim muông
Phải đâu trăng gió xã xuồng
Hằng Nga thức dậy buông tuồng phấn son

Làn thu thủy nước non xa nhớ
Vượt trùng dương cò lả sương mơ
Mảnh mai tơ liễu trên bờ
Từng đàn cá lội lờ đờ dưới chân

Phạm tướng quốc tần ngần chi nữa
Nàng Tây Thi chan chứa thiết tha
Phù Sai đắm đuối mặn mà
Hồng nhan họa thủy xót xa nỗi niềm

Oan trái thế bên thềm trăng khóc
Suốt năm canh trằn trọc chẳng nguôi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Nửa vòng trái đất than ôi má đào!

11.8.2015 Lu Hà




Có Phải Là Hiền Châu
Được anh Lu Hà ưu ái tặng thơ hay HC rất cảm mến ạ!

“Ngoài thanh tươi quá chẳng sầu
Trong tim ai đã gieo mầm hạt đau
Tương tư ủ kín lòng nhau
Đừng sâu sắc quá rồi mau phai tàn...!“

Hiền Châu phài đó không em
Mơn man lá liễu mềm mềm làn da
Xôn xao lầu ngọc gác ngà
Vào ra tựa cửa Lu Hà ngẩn ngơ

Ngước lên đẫm giọt sương mờ
Vén mây nhìn xuống hững hờ nỡ sao?
Trái tim hạt đậu thì thào
Xinh tuơi mầm nhú dạt dào người ơi!

Cung Hằng xa quá chơi vơi
Nhìn nhau đắm đuối đất trời cảm thông
Kiếp sau ta sẽ vợ chồng
Bá Nha gảy khúc má hồng ly tao

Trăng thanh gió mát thì thào
Mở toang cửa sổ lẻn vào ái ân
Bâng khuâng vẻ ngọc Thái Chân
Tình xuân thấm đượm thiên thần mưa sa

Chàng là thi sĩ sơn hà
Thiếp là tiên nữ con nhà trời cao
Nụ hôn chan chứa ngọt ngào
Bình minh gà gáy lệ trào bờ mi!

Mảnh mai thục nữ nhu mì
Chia tay bịn rịn thầm thì gió đông
Thì ra giấc mộng non bồng
Thiên thai lạc lối mênh mông giận hờn!

6.8.2015 Lu Hà




Chắc Chẳng Còn Ai
cảm xúc từ tấm hình của Hiền Châu

Kiếp này chắc chẳng còn ai
Hồn tôi say đắm dao đài mộng du
Vẳng nghe tiếng hát như ru
Cầu ao giếng nước vi vu gió lùa

Bên song cửa sổ trêu đùa
Hằng Nga thỏ thẻ bốn mùa gió trăng
Sớm chiều thơ thẩn mơ màng
Sông tình bể ái hỡi nàng Hiền Châu

Trái tim giờ ở nơi đâu
Tràng Tiền diễm lệ chân cầu phong sương
Sài Gòn phố xá vấn vương
Lửa lòng trỗi dậy càng thương trăng ngà

Ô hay lững thững Lu Hà
Giàn hoa thiên lý gần xa nhạt mờ
Chơi vơi trong giấc huyền mơ
Khuân vàng đầy đặn lờ đờ cá bơi

Sen hồ thơm ngát khung trời
Rung rinh cành liễu lả lơi trên bờ
Bướm ong dìu dặt ngóng thơ
Mà sao mây nỡ hững hờ lướt qua?

4.8.2015 Lu Hà




Hoa Đào Năm Ngoái
cảm xúc thơ Hiền Châu: Một Nhành Hoa Tím

Hoa đào năm ngoái còn cười
Gió đông man mát gọi người xa hương
Nỗi niềm sầu muộn tơ vương
Trùng dương cách trở đoạn trường xót xa

Đêm thu ngồi đợi trăng ngà
Hồn thơ lối mộng Hằng Nga tủi hờn
Nửa đời cuồn cuộn đòi cơn
Sóng lòng dồn dập chập chờn bóng mây

Điệp hồ cánh trắng ngất ngây
Đậu nhành hoa tím vui vầy đắm say
Bõ chi khao khát tháng ngày
Nụ hôn biền biệt tuyết dày thảm bông

Mơn man ve vuốt trái hồng
Bưởi bòng lìm lịm cánh đồng cỏ non
Xuân về tô điểm phấn son
Ghế băng sõng sượt héo hon cung đàn

Mong manh cò lả chứa chan
Hoài lang dạ cổ nồng nàn thiết tha
Bâng khuâng ngồi dưới hiên nhà
Hiền Châu có nhớ Lu Hà lắm không?

Hè tàn cúc nở ven sông
Hàng cây phượng vĩ mênh mông ứa trào
Ve sầu nức nở nghẹn ngào
Giọt sương lã chã thì thào cái oanh

Tiếng con tu hú thất thanh
Hoàng hôn thấp thoáng kinh thành khói lam
Nôn nao tiếng hát Việt Nam
Hồn theo cánh gió trăng rằm bơ vơ!

9.8.2015 Lu Hà



Hồn Thơ Ngây Dại
cảm xúc thơ Hiền Châu: Rủng Rỉnh Vào Thu

Ngọn lửa lòng thiên thần vệ nữ
Xây tượng đài chan chứa trong tôi
Lung  linh ảo giác bồi hồi
Thướt tha dáng điệu xa xôi bóng hồn

Tiếng vó ngựa bồn chồn thu thảo
Khói kinh thành lảo đảo nôn nao
Ngân hà nhấp nháy vì sao
Hiền Châu thấp thoáng dạt dào ngàn mây

Cửa tình động ngất ngây ong bướm
Hoa nghẹn ngào thấm đượm giọt sương
Phất phơ dải lụa nghê thường
Tiếng chim ríu rít môi hường xạ hương

Rung nốt nhạc nõn nường man mát
Tòa thiên nhiên thơm ngát người ơi
Quỳnh dao nghiêng ngả xuân cười
Thương chàng cát sỉ cõi đời trần gian

Thì bước lại bên giàn thiên lý
Nắm tay nguời tri kỷ tri âm
Ngại ngùng chi nữa ngang tầm
Thanh mai trúc mã thì thầm yến oanh

Mặt nhìn mặt ngậm vành kết cỏ
Để ngàn thu cổ độ trăng soi
Thương nhau cá nước mặn mòi
Hồn thơ ngây dại trọn lời nước non!

6.8.2015 Lu Hà




Hồn Tôi Lạc Lối
cảm xúc từ tấm ảnh của Hiền Châu

Nàng thơm như đóa hoa hồng
Hương chau khóe hạnh bềnh bồng nét son
Ấy là thiếu phụ một con
Thướt tha mà ngắm cho mòn con ngươi

Tuyết băng xao xuyến nụ cười
Thong dong bướm trắng lả lơi bến tình
Tôi ôm cả bóng lẫn hình
Qủa cầu rực lửa cô mình kia ơi!

Đêm nay hồn lại lả lơi
Thuyền mây lạc lối chơi vơi sóng trào
Yến oanh hãy giúp ta nào
Chỉ đường bẻ khóa bước vào động tiên

Bàng hoàng quang cảnh thiên nhiên
Đuốc hoa rực sáng thuyền quyên má đào
Thấy người vồn vã hỏi chào
Phải chàng thi sĩ lao đao ái tình?

Xung quanh chứng giám thần linh
Kim bôi hợp cẩn chúng mình bên nhau
Trải bao năm tháng dãi dàu
Thầm yêu trộm nhớ bạc màu trúc mai.

9.8.2015 Lu Hà




Mải Miết Đi tìm
cám ơn lời khen của Hiền Châu

Lu Hà sử dụng nhiều từ
Bao nhiêu hình ảnh chín nhừ trong tim
Hồn mây mải miết đi tìm
Hiền Châu hun hút im lìm bóng nga

Quan san muôn dặm sơn hà
Thần châu đại thắng la đà biển sâu
Nắng mưa chi quản dãi dầu
Trèo non lội suối mái đầu tuyết sương

Nợ tình nung nấu nhớ thương
Ngó sen ai bẻ tơ lòng còn vương
Xe bon khắp phố cùng phường
Sài Gòn rộng quá cố hương tủi sầu

Xông xênh nắng hạ qua cầu
Bướm hồng phấp phới biết đâu mà lần
Bâng khuâng thục nữ xa gần
Người tình trong mộng bần thần ngẩn ngơ

Nghẹn ngào đọc mấy câu thơ
Yến oanh khúc khích hững hờ gió mây
Đêm về thổn thức vơi đầy
Hương thơm phảng phất ngất ngây má đào

Bên tai thủ thỉ thì thào
Thôi đành chịu vậy thiếp nào dám quên
Thiên đình còn lắm bạn tiên
Na Tra thái tử chẳng hiền từ đâu !

Hẹn nhau ở phố Bích Câu
Điệp hồ ân ái nhiệm mầu kiếp sau
Dù cho vàng đá phai màu
Thư cưu trống mái nát nhàu cỏ cây.

5.8.2015 Lu Hà




Thần Linh Chỉ Cười
viết tặng Hiền Châu Và Trần Hiền Châu

Trường giang dậy sóng thần châu
Ngọc về Hợp Phố giang đầu nỉ non
Quỳnh giao lộng lẫy nét son
Chập chờn đôi ngả nước non xa mờ

Một nền Đồng Tước bơ vơ
Xuân kiều hoài vọng nhớ thơ Lu Hà
Cao Miên lam khói bên nhà
Sài Gòn thánh thót nhạt nhòa sương rơi

Nửa vòng trái đất chơi vơi
Thương chàng cát sĩ trông trời ngóng mây
Hồn ơi! Trở lại vui vầy
Tố nga hai đóa ngất ngây hương tình

Khéo thay cho chị em mình
Đều là Châu cả thần linh chỉ cười
Kiếp sau ta được làm người
Se tơ kết tóc trọn đời bên nhau

Mặn mà kẻ trước người sau
Sá chi chính phụ vườn rau luống cà
Bữa cơm ấm cúng chan hòa
Con đàn cháu đống ông bà tổ tiên

Xa gần nức tiếng thuyền quyên
Phúc dày ân trạch nhân duyên ý trời
Vào ra sớm tối thảnh thơi
Bốn mùa ân ái lả lơi bướm hồng!

4.8.2015 Lu Hà




Trăng Ngàn Sáng Soi
cảm xúc ân của tình Hiền Châu

Năm canh khắc khoải mà thương
Trần gian thi sĩ hoài vương nhớ thầm
Hiền Châu yểu điệu thanh tâm
Lu Hà thổn thức gieo mầm tương tư

Cổ kim phúc hậu nhân từ
Trai tim hạ giới thảo lư cung đàn
Ban ơn gió mát nồng nàn
Hồn thơ bay bổng trăng ngàn sáng soi

Vén mây dõi mắt mà coi
Thư cưu trống mái lẻ loi u hoài
Gọi nhau đôi ngả trần ai
Ngàn sao băng gía đêm dài thở than

Xót xa tinh vệ vô vàn
Ngậm từng viên sỏi dặm ngàn biển sâu
Hằng Nga lã chã giọt sầu
Bao giờ lấp nổi dãi dầu nắng mưa

Bần thần từ sáng tới trưa
Đệm qua lạc mộng thiếu thừa ái ân
Nâng niu chén rượu chung thân
Để rồi gió Sở mây Tần thu rơi!

13.6.2015 Lu Hà




Xin Đừng Quên Nhau
cảm xúc Lời Hiền Châu: Chan Tình Ong Bướm

Lòng thiếu phụ u hoài thổn thức
Hồn Lu Hà nao nức bấy nay
Trái tim cộng hưởng cho hay
Ngàn sao tinh tú đắm say tình người

Tuy xa cách ngàn khơi biển cả
Nàng Hiền Châu chan chứa men say
Đợi trăng cành liễu lắt lay
Sầu thu biền biệt đắng cay nỗi niềm

Đêm nay sáng bên thềm gọi bóng
Huơng hoa quỳnh lồng lộng thoảng bay
Ngất ngây thánh thót tỏ bày
Du dương khúc nhạc bàn tay tự tình

Nghe vũ trụ oai linh chứng giám
Trái tìm hồng đằm thắm xiết bao
Trung nhân ý nguyện dạt dào
Mặt nhìn tận mặt thì thào bên tai

Nhớ thương lắm trần ai chăng chớ
Thơ viết nhiều muôn thuở vàng son
Non xanh nuớc biếc mãi còn
Gợn dòng thu thủy trăng tròn mãi nghe

Khi trăng khuyết não nề buồn thảm
Gió đông về ảm đạm chớ quên
Thanh mai trúc mã đào nguyên
Tâm linh vĩnh cửu thuyền quyên sóng đào

10.8.2015 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét