Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

Lu Hà Và Hiền Châu Chùm 8

Nhớ Nàng Hiền Châu

Mỗi ngày em lại chờ anh
Phản sơn nhẵn bóng bên tranh hoa hồng
Đêm qua lạc lối non bồng
Gió mưa thuê thỏa mây rồng Hiền Châu


Lu Hà ôm trái tinh cầu
Hồn thơ nức nở mái đầu phong sương
Càng nhìn càng ngắm càng thương
Phiếu mai đồ điếu bốn phương tủi sầu

Trần Bình Hàn Tín đi đâu?
Hán vương giấc mộng công hầu làm chi?
Chẳng thà sớm tối thầm thì
Yến oanh thỏ thẻ rầm rì gió đông

Kiếp nào nên vợ nên chồng
Yếm xanh búi tóc ven sông gọi đò
Chập chờn sóng nước cánh cò
Biển lòng thăm thẳm ai dò nông sâu?

* Trần Bình đồ tể thịt lợn còn Hàn Tín câu cá. Chữ đồ điếu có ý nghĩa như vậy
21.8.2015 Lu Hà



Thơ Xuất Chưởng
tâm tình với Hiền Châu: Nghe Lòng Tuột Vỡ

Anh vừa mới làm thơ tình thổn thức
Khóc Trần Bình hận Hàn Tín tang bồng
Hồn thu bay mưa lất phất cánh đồng
Mà em đã ngất ngây cùng trăng gió

Nghe rạn nứt vệt sao băng tan vỡ
Như mũi kim xuyên thấu tận cõi lòng
Con cá vàng đôi dòng nước đục trong
Cuốc ra rả giục ve sầu ngõ vắng

Sờ lên ngực trái tim hồng cay đắng
Giọt sầu bi theo cánh nhạn bay về
Mây võ vàng ngơ ngác nẻo sơn khê
Rơi lã chã mưa phùn vương bụi đỏ

Lửa lòng cháy phút giây thiêng cao cả
Chị Hằng Nga như thỏ thẻ cùng anh
Nàng Hiền Châu hoa thắm mới đơm cành
Chờ thi sĩ Lu Hà vào gối mộng

Thơ xuất chương thủy triều dâng lồng lộng
Để người xưa nức nở mãi không thôi
Đoạn trường ca vó ngựa kiếp luân hồi
Gạt nước mắt xót xa buồn cố quận!

21.8.2015 Lu Hà



Canh Dài Cuốc Kêu
cảm tạ tri ân Hiền Châu

Cô thục nữ cầm kỳ thi họa
Núi non bồng thánh gía xinh tươi
Bướm hoa say cả đất trời
Hồn mây choáng váng lả lơi xuân tình

Đóa bạch liên in hình áo gấm
Mộng đài trang hương thấm vào tim
Ngẩn ngơ cánh nhạn đi tìm
Mênh mông biển cả cây kim ánh vàng

Nghe sóng vỗ mừng nàng tiên cá
Gặp Long Vương công chúa Hiền Châu
Sân rồng qùy lạy xin tâu
Thương chàng phò mã cúi đầu tương tư

Nghiêm sắc mặt trần trừ phán quyết
Kiếp điệp hồ tha thiết trần gian
Trẫm nghe phây búc vô vàn
Lu Hà thi sĩ nồng nàn làm thơ

Duyên cầm sắt vẫn chờ mong đợi
Sài Gòn ơi! Cay đắng u hoài
Hàng cây phượng vĩ nhớ ai
Ve sầu rả rích canh dài cuốc kêu!

14.8.2015 Lu Hà



Đêm Qua Anh Lại Thấy Em
cảm xúc Hiền Châu vẽ tranh lụa

Đêm qua anh lại thấy em
Cô nàng họa sĩ nư thèm làn da
Giơ tay sột soạt mượt mà
Bên song cửa sổ trăng ngà mờ soi...

Thương sao bồ liễu lẻ loi
Hằng Nga nhỏ giọt mặn mòi châu sa
Hỏi rằng: Có phải Lu Hà
Hồn theo cánh gío la đà đi đâu?

Ngẩn ngơ dạo bước trên cầu
Phượng rơi từng đóa tô màu trần gian
Hiền Châu đắm đuối chứa chan
Quên sao gối hạc nồng nàn mến yêu

Thơ say cao vút sáo diều
Trái tim xao xuyến nhiễu điều gía gương
Lửa lòng thiêu cháy chân giường
Đất trời rung chuyển nõn nường hương bay

Giật mình ngồi dậy đắng cay
Vu Phần thổn thức giãi bày thở than
Gốc hòe kiến lửa râm ran
Toàn thân nóng bỏng lệ tràn bờ mi!

18.8.2015 Lu Hà 
Vu Thần Đỉnh Giáp
thơ an ủi Hiền Châu: Đâm Mầm Sợ Hãi

Trăng rằm thổn thức đơn côi
Mắt nai ươn ướt xa xôi tủi sầu
Hàng hiên lã chã mưa ngâu
Gieo mầm tuyệt vọng canh thâu dãi dề

Trái tim khao khát gọi về
Nụ hôn nóng bóng vỗ về Hiền Châu
Lá thu rơi rụng chân cầu
Ngân hà lấp lánh tìm đâu bóng người

Chập chờn cánh bướm chơi vơi
Gió mây xao xuyến lả lơi trăng vàng
Hương bay gót ngọc mơ màng
Chần chừ chi nữa hỡi chàng văn nhân

Trăm năm duyên nợ Tần - Tần
Thơ đề lá thắm bần thần suối reo
Chồn chân mỏi gối hồn chèo
Vu thần đỉnh giáp non đèo chứa chan

Thương nhau giọt lệ ứa tràn
Ái ân chưa thỏa nồng nàn thiết tha
Thì thào hai tiếng Lu Hà
Thần linh cảm động Hằng Nga thẹn thùng!

16.8.2015 Lu Hà



Mưa Buồn Thiếu Nữ
chia sẻ tâm tình với 4 câu thơ của Hiền Châu

“Nửa khuya gió thốc màn rung
Mưa ngoài song tạt lạnh lùng chăn đơn
Ấp vào gối nấc từng cơn
Lá non ủ rũ hoa hờn có hay...“

Hồn mây có kẻ đắng cay
Thương cô thiếu nữ đang say mộng tình
Trời cao chứng giám thần linh
Gió mưa tầm tã hành tinh tủi sầu

Cô phòng trằn trọc canh thâu
Vừa tròn mười tám mang bầu tương tư
Cõi lòng trong trắng chân như
Tảng băng gía lạnh đâm nhừ trái tim

Xót xa cành cải cây kim
Thác ghềnh cồn cát biết tìm ở đâu?
Trung nhân ý nguyện hảo cầu
Tình thơ lai láng giang đầu nỉ non

Ngày mai chim hót véo von
Thẹn thùng má phấn vẫn còn yêu thương
Bùi Hàng chày ngọc huyền sương
Lam Kiều cối giã vấn vương nỗi niềm !

17.8.2015 Lu Hà



Đợi Chờ Trăng Chín
cảm xúc với Hiền Châu:  Trăng Cuối Mùa Sắp Rụng

Tim hồi hộp đợi chờ trăng rơi xuống
Chín mõm mòm bao ngày tháng hư hao
Đóa hồng nhung ngào ngạt bướm xôn xao
Giơ tay đón bụi phấn bay lả tả

Lửa rừng rực nghe cõi lòng chan chứa
Cái oanh vàng thỏ thẻ nhé yêu em
Bờ môi xinh mấp máy vẻ nư thèm
Sương man mát hỡi thiên thần vệ nữ

Tóc mây xõa đôi bóng hình ẻo lả
Đối diện nhau sao giống thế Hiền Châu?
Trăng dàn dụa soi sáng cả tinh cầu
Mưa lã chã mái hiên nhà thánh thót

Cung đàn chậm gió hương tàn lần chót
Rồi chia tay miền biển lạnh sầu ly
Để ngàn thu nuôi mộng đẹp diệu kỳ
Chàng cát sĩ Lu Hà đang thầm gọi

Đừng vội vã men say tình chới với
Bởi kiếp này chỉ có một mà thôi
Còn ai nữa trái tim đập bồi hồi
Trong đêm tối  bến sông hồn chết đuối

Bình minh sáng tiếng đời kêu la lối
Dậy lên đi để được sống làm người
Trong đắng cay hãy giữ trọn nụ cười
Thành cát bụi chớ đừng tuôn nước mắt !

19.8.2015 Lu Hà



Hiền Châu Xúc Động
phỏng theo tâm ý Hiền Châu

Hiền Châu xúc động tình thơ
Trái tim cát sĩ bên bờ đại dương
Lửa lòng cuồn cuộn yêu thương
Tràn về cố quận vấn vương thế này

Một chùm ngây ngất men say
Bao nhiêu thổn thức tháng ngày sầu mong
Nôn nao trái bưởi múi bòng
Bướm ong dìu dặt trên dòng sông tương

Bàn dân thiên hạ tỏ tường
Trầm trồ thục nữ môi hường thắm xinh
Hoa đào xao xuyến rung rinh
Lu Hà Thôi Hộ tâm linh ảo huyền

Hồn ai lạc lối đào nguyên
Trữ La giặt vải thuyền quyên má hồng
Tây Thi ân ái vợ chồng
Ngưu Lang Chức Nữ cầu vồng kim ô

Thuyền tình bao lớp nhấp nhô
Nghìn năm sóng vỗ điệp hồ còn mơ
Nửa vòng trái đất thẫn thờ
Chập chờn nhân ảnh lờ mờ khói sương

Sài Gòn hòn ngọc nõn nường
Trăng non mềm mại quê hương đợi chờ
Kiếp nào cho đến bao giờ
Đêm xem quỳnh nở cuộc cờ  Hà - Châu?

Vui vầy cho suốt canh thâu
Mặc cho sấm sét mưa ngâu đổ trời
Loan bồng phuợng bế chơi vơi
Hằng Nga nín thở lệ rơi đôi hang!

12.8.2015 Lu Hà



Bạc Màu Sương Khói
Tri kỷ với Hiền Châu: Mát Một Nhành Sương

Dây leo gốc ổi mà thương
Giọt sương lã chã vấn vương cành sầu
Lòng hoa thổn thức canh thâu
Ban mai hé nụ Hiền Châu mỉm cười

Vườn nhà gót ngọc chơi vơi
Áo dài lụa mỏng lả lơi mây rồng
Khéo thay họa tiết non bồng
Nôn nao giấc mộng bướm hồng thoảng qua

Điệp hồ xõa cánh nhạt nhòa
Mưa phùn thấm ướt một tòa thiên hương
Giận hờn chi nữa ễnh ương
Qủa tình chín mọng nõn nường thiết tha

Kìa chàng thi sĩ Lu Hà
Thong dong ngựa bạch mặn mà ghé thăm
Lừ đừ đỏ hỏn trăng rằm
Cố nhân chẳng phụ tơ tằm trời cho

Dập dìu oanh yến líu lo
Ôm đàn chưa thỏa con cò sang sông
Tiếng gà xao xác đằng đông
Dê buồn ngơ ngác cánh đồng cỏ non

Ánh dương  song cửa môi son
Nhìn nhau đắm đuối mãi còn thương nhau
Dù cho cây cỏ úa nhàu
Vật dời sao đổi bạc màu khói sương!

13.8.2015 Lu Hà










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét