Bến Tầm Dương Cảm Khái
cảm hứng khi đọc “Đà Giang “của Vũ Hoàng Chương
Đêm trăng ngồi bến Đà Giang
Tỳ bà thiếu phụ dịu dàng thiết tha
Tầm Dương thổn thức lầu ngà
Cung đàn dang dở sa đà giọt châu…
Thuyền tình chấp chới canh thâu
Mắt huyền ôm ấp biển dâu đoạn trường
Tào khang món nợ thê lương
Niềm ân ý ái vấn vương khối sầu…
Phấn son kỹ nữ phai mầu
Xót xa Tư Mã đĩa dầu hư hao
Ngàn năm bao lớp sóng gào
Điệp hồ bảng lảng áo bào thiên thu…
Giai không tứ đại hận thù
Vẳng nghe tiếng quạ mịt mù sương đêm
Anh hùng tủi phận nỗi niềm
Sè sè nấm cỏ bên thềm trăng chơi… !
Bàng hoàng lữ khách lệ rơi !
Áo xanh thấm ướt cảnh đời trần gian
Chia tay bịn rịn vô vàn
Bình minh hửng sáng non ngàn giục ta !
* Tầm Dương , Đà Giang là nơi Bạch
Cư Dị nghe đàn kỹ nữ và Tống Giang ngồi
uống rượu
1.4.2016 Lu Hà
Hồn Trinh Sầu Thảm
cảm hứng thơ Vũ Hoàng Chương: Ý Đàn
Nghe réo rắt thu gìa mơ đắng
Dòng suối thơ thức trắng đêm nay
Người xưa ngọn gió heo may
Cung sầu vực thẳm lắt lay nỗi niềm
Thương thỏ ngọc buồn thêm nguyệt bạch
Lá đa bay đừng trách nhau hoài
Còn đâu tha thiết trang đài
Cuốc kêu khắc khoải trần ai lạnh lùng
Cơn giông tố chập chùng biển cả
Sóng bạc đầu vàng đá phôi pha
Phím đàn bừng tỉnh Hằng Nga
Giật mình xiêm áo sương sa góc trời
Hồ thu thủy lả lơi cành liễu
Má bồ quân sao chiếu mệnh trời
Xót xa hoàng đạo chơi vơi
Hồng nhan bạc mệnh mảnh đời mong manh
Chăn gối ướt buông mành nức nở
Khóc hồn trinh dang dở cuộc tình
Đại duơng ngăn cách đôi mình
Cánh chim băng tuyết hành tinh mịt mù…!
13.1.2018 Lu Hà
Nấm Mồ Xanh
cảm hứng thơ Vũ Hoàng Chương: Tạm Ghé Thuyền
Cuốc khắc khoải hoàng hôn xao xuyến
Gịọng ca ngâm quyến luyến thôi miên
Thuyền mây sóng vỗ ảo huyền
Lên bờ tìm lại chút duyên nửa vời
Nơi quán trọ một thời ân ái
Hồn thơ ngây tê tái xót xa
Em tôi trong cõi sa bà
Hồng nhan bạc mệnh chiều tà mù sương
Buổi tan học đường mương cỏ dại
Sân trường làng nặng trái sầu riêng
Mặn nồng khoai sắn xóm riềng
Tiếng lòng thủ thỉ thiêng liêng lửa hồng
Cơn gió chướng bềnh bồng trôi nổi
Tàu ra khơi lạc lối tha phương
Chia ly từ tạ cố hương
Rèm buông cửa đóng thê lương ngậm ngùi
Ngày trở lại sụt sùi giọt lệ
Nấm mồ xanh kể lể nguồn cơn
Hắt hiu đom đóm chập chờn
Phấn hương áo trắng giận hờn lặng thinh!
15.1.2017 Lu Hà
Quên Sao Được
cảm hứng thơ Vũ Hoàng Chương: Xa Gửi Người Xưa
Kể từ lúc chia tay biệt xứ
Xót xa thời quyến rũ bướm hoa
Mê man chim chóc thái hòa
Tao đàn hoan lạc nhạt nhòa khói mây
Ý thơ đẹp ngất ngây tình ái
Bạn hồng nhan quan ải mù sương
Tiễn người bạc mệnh tha phương
Mưa dầu nắng dãi cố hương xa vời
Đời cát sĩ đở cười dở khóc
Miền gía băng nặng nhọc bước chân
Ôm đàn gảy khúc phong trần
Trán nhăn tư lự tủi thân lạc loài
Suối thiên thai u hoài giấc mộng
Cố nhân ơi! cửa động mờ xa
Hồn mây cánh hạc sa đà
Chập chùng sóng vỗ bóng tà tịch dương
Quên sao được niềm thương nỗi nhớ
Khách đa tình chăng chớ mấy ai
Kiêu sa diễm lệ trang đài
Lưu Thần Nguyễn Triện thở dài canh thâu… !
14.1.2018 Lu Hà
Sông Sầu Núi Than
cảm xúc với Vũ Hoàng Chuơng: Nỗi Buồn Sông Núi
Ta lạc lối nhân gian bờ cõi
Núi sông buồn chới với hồn xưa
Máu trôi lệ đổ sớm trưa
Nửa đêm vỗ gối lưa thưa gió lùa
Ôm đàn hạc bốn mùa hiu hắt
Nợ gánh đời dìu dặt bướm hoa
Ái tình ướt đẫm nhạt nhòa
Ngẩn ngơ cát sĩ mộng tòa thiên hương
Kìa văn bá tứ phương kể lể
Bóng hồng nhan thỏ thẻ tri âm
Hải triều sóng vỗ ầm ầm
Tương Giang Thục Đế đầm đầm mưa sa…
Lê chân bước sơn hà ngàn dặm
Bến ly tao ảm đạm khói nhang
Nấm mồ vô chủ vành tang
Sương rơi lã chã khóc trang anh hùng
Tiếng vó ngựa dương cung múa kiếm
Bạn bè ta tửu điếm canh thâu
Khác nhau thế hệ bể dâu
Trán nhăn tư lự trắng râu bạc đầu!
1.4.2016 Lu Hà
Tiếng Gọi Mùa Xuân
cảm hứng thơ Vũ Hoàng Chương: Tin Xuân
Tin xuân chớm nở cành đào
Trăng sao mờ ảo thì thào sương rơi
Men say chuếnh choáng mảnh đời
Khói nhang nghi ngút ma cười bóng đêm
Đốt đèn sáo trúc êm đềm
Tóc mây rũ rượi nỗi niềm sầu tư
Cam lồ Phật độ chân như
Luân hồi chuyển kiếp chần chừ chiêm bao
Dập dềnh ngọn sóng ba đào
Tơ duyên kiếp trước nghẹn ngào mưa sa
Hồn trinh lạc nẻo ta bà
Bến sông hiu hắt Nại Hà cheo leo
Trà khan thổn thức xóm nghèo
Trần gian đắm đuối mái chèo buông xuôi
Cuốc kêu thảm thiết núi đồi
Não lòng Thục Đế bèo trôi bến nào
Chia ly xé mảnh áo bào
Cố hương nuối tiếc ứa trào ngọc châu
Bâng khuâng trằn trọc canh thâu
Giao thừa phào nổ nghiêng bầu rượu thơ
Đông di thảo mộc hững hờ
Chập chờn cánh én bơ vơ tiếng gà
Bình minh le lói quan hà
Bàn dân thiên hạ thiết tha gọi mời... !
15.1.2018 Lu Hà
Tro Tàn Gió Bay
hoạ thơ Vũ Hoàng Chương
Mây xua cánh nhạn trắng không
Hoàng hôn ảm đạm con sông lở bồi
Phế hưng hỏi lại bao hồi
Hàng thông thuở trước dạm khơi nẻo về
Trông sang bến giác bờ mê
Lá thu xào xạc khắp bề cuồng phong
Ta như hạt bụi bên đường
Lang thang chìm nổi đáng thương thế này
Hồn mơ theo cánh nhạn bay
Tưởng đâu một dải dang tay kéo trời
Thơ ta lạc lõng giưã đời
Phong ba bão táp chuỗi cười khổ đau
Chắp tay cầu nguyện tinh cầu
Sương quê bảng lảng âu sầu dừng trôi
Canh khuya lay động cổng trời
Qua cầu sông đục một thời nhân gian
Bao phen nắn lại cung đàn
Xế chiều lãng đãng tro tàn gió bay.
19.2.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét