Oan Khiên Nhiệp Chướng
chuyển thể từ thơ Nguyễn
Bính
Hôm nay tôi bắt được
thư
Bàng hoàng thảng thốt
vẩn vơ nỗi niềm
Tháng ngâu giờ sửu
trăng liềm
Vợ tôi Dung đã im lìm
sinh con
Vượt qua biển cạn
vuông tròn
Sinh ra một mụn môi
son má hồng
Bâng khuâng lòng tự nhủ
lòng
Đào Hoa Oanh Yến nối
dòng trâm anh
Tên con chắc hẳn cũng
xinh
Thái Chân Ngọc Nữ cao
xanh ngậm ngùi
Rồi con lại khổ con ơi
!
Mẹ con đeo đẳng trọn đời
xướng ca
Nuôi con mong được tài
hoa
Má hồng mẹ đợi trăng
thu nắng vàng
Hôn con một cái là
xong
Gửi người thiên hạ bồng
bông nghẹn ngào
Thắt lưng nịt vú trái đào
Đẹp lòng du khách dạt
dào làng chơi
Còn cha lưu lạc quê
người
Mẹ con nghiêng ngả trận
cười thâu đêm
Du dương rượu ngọt êm
đềm
Mây mưa tầm tã mềm mềm
dưới chăn
Miả mai con gái nghèo nàn
Mồ côi cha mẹ sống
nhăn giưã đời
Làm sao gọi được mẹ
ơi!
Phong trần bặm bụi
chia đôi tủi sầu
Phù du bèo bọt dật dờ
Đá vàng son sắt bến bờ
chảy xuôi
Cỏ bồng hoa lá héo
trôi
Ngọc trong vô khối bồi
hồi chưá chan
Lâng lâng hồ điệp mê
man
Màn the môi thắm trắng
ngần làn da
Tào khang mưa gió mịt
mù
Làng chơi ôm ấp ngọt
ngào lưng ong
Con côi vật vã khóc
thương
Ở trong quán trọ thê
lương một người
Công cha nghiã mẹ là
gì?
Cù lao chín chữ hạt
rơi hạt còn
Chân bùn tay lấm ruộng
vườn
Hay hoa say đắm như hòn thủy ngân
Xướng ca phách ngọt
cung đàn
Oan khiên nhiệp chướng
phấn chan luạ chà
Bao giờ con biết mặt
cha
Tứ tuần ngũ lục vẫn
chưa gọi già
Cha buồn tìm khách men
thu
Con mười bảy tuổi mặn
mà đang xuân
Chàng chàng thiếp thiếp
ái ân
Con con bố bố ưá tràn
lệ ra
Lưá đôi dạo khúc tì bà
Áo xanh ướt đẫm bên lầu
Tầm Dương
Con thuyền lặng lẽ
xuôi dòng
Đắng cay quả báo thê
lương một đời
Tiền cha ít lắm con ơi
!
Nuôi thân chẳng đủ ăn
chơi tính trời
Giang hồ lang bạc một
thời
Vợ con lià bỏ xa rời
quê hương
Lơ thơ mái tóc pha
sương
Nhớ con cha mới đôi
dòng cầu mong
Khấu đầu trời Phật
đoái thương
Con tôi giữ nết hiền
lương dịu dàng
Sắc tài son phấn chớ
màng
Nổi danh Kiều nữ lỡ
làng tuổi xuân
Lấy chồng thi sĩ bần hàn
Vưà nghèo vưà bạc cha
van con nhiều!
28.2.2010 Lu Hà
Tái Hồi Muà Xuân
viết tặng Liên Lưu
Khóc thương mẹ nhiều
đêm ấm ức
Xác pháo hồng tiễn bước
chị đi
Xót xa ân hận làm chi
Có em thay chị quản gì
gió sương
Dâu em hái ruộng nương
canh cửi
Rám má hồng sớm tối ai
lo
Lưng ong dải yếm bếp
lò
Ngày hai buổi chợ qua
đò sang sông
Chuyến này chị tơ
vương đã hết
Ngó sen gày đã đứt từ
đây
Bướm hồng rũ cánh hồn
say
Đỗ quyên thôi hót suốt
ngày nỉ non
Đời chị sẽ biển cồn
sóng dội
Hận đầy thuyền tức tưởi
em ơi!
Tấm thân bèo bọt tả
tơi
Sầu riêng miếu lạnh ở
nơi cuối trời
Ba đêm trắng chơi vơi
cô quạnh
Chỉ thương mình nặng
gánh giang san
Nhà chồng mòn mỏi canh
tàn
Quê cha đất tổ trăng
ngàn bơ vơ
Tóc tơ rối làm sao gỡ
được
Em lại còn gương lược
làm chi
Phen này chị quyết ra
đi
Không quay đầu lại sơn
khê dặm trường
Quang cảnh lạ trùng
dương biển cả
Bao nhịp cầu tầm tã
mưa rơi
Thôi đành tặc lưỡi là
thôi
Phù du giấc mộng nổi
trôi luân hồi
Mẹ cặm cụi quay tơ dệt
luạ
Em băm bèo cám bã nhìn
ra
Chị thì sương khói nhạt
nhoà
Lợn gà eo óc cưả nhà
người ta...
Chị mày lỡ dãi dầu mưa
nắng
Giưã trùng dương cơn
sóng bục thuyền
Theo dòng mê dại triền
miên
Xác thân tàn tạ tật
nguyền bi thương
Mười năm hận bên giường
chăn chiếu
Nước mắt trào dàn duạ
năm canh
Mím môi hương sắc tan
tành
Vùi sâu chôn chặt mộng
lành năm xưa...
Người hàng xóm đợi chờ
còm cõi
Những năm dài tăm tối
trôi qua
Cái duyên còn nợ mái đầu
Đi không trở lại điã dầu
cạn khô...
Nhưng em hỡi hoa na lại
nở
Xác ve sầu nay đã hoàn
hồn
Chị về tìm lại nụ hôn
Dừng chân bên bến sông
buồn đò ngang
Đoái thương chị dỡ
dang duyên phận
Mối tình xưa lận đận
làm sao
Kể từ nuối tiếc bướm
đào
Thư từ dan díu nghẹn
ngào hồi sinh...
Trái tim khắc dấu tình
sâu đậm
Tấm lòng chàng cỏ rậm
phát quang
Bình minh sáng chói nạm
vàng
Trái hồng chín mọng
môi nàng lại tươi...
Chờ đợi mãi tái hồi
Kim Trọng
Mong gì hơn vượt sóng
ba đào
Sá chi nhỡ bước qua đò
Thuyền còn nhớ bến đôi
bờ đục trong
Tình nối lại dây cung
đàn đứt
Ca lại bài réo rắt năm
xưa
Nhặt khoan mưa gió lưa
thưa
Mặn mà chăn chiếu chị
thưà ái ân...
Không ngăn nổi máu
tràn sôi động
Trở về tim trống rỗng
em ơi!
Dạt dào bổi hổi bồi hồi
Xôn xao ong bướm nụ cười
hồi xuân...
Chị đan lại nồng nàn
chiếc áo
Mà ngày xưa trót lỡ bỏ quên
Bây giờ sợi cũ còn
nguyên
Long lanh ánh mắt hồn
nhiên lại về
Qua bao chặng miền quê
lam lũ
Tấm chân thành rực lưả
canh thâu
Bùng lên thắp ngọn đèn
dầu
Bước qua tủi hận giang
đầu đèo non
Chuyện tình ái nguồn
cơn ai tỏ
Vần thơ bay cổ độ
trăng soi
Đêm qua mưa gió đầy trời
Hoa soan phủ trắng mảnh
đời chị tôi
Mẹ già đã thảnh thơi
mây gió
Hồn phiêu diêu nấm mộ
trần gian
Chị tôi thắp nén hương
tàn
Âm dương cách trở muôn
vàn nhớ thương!
Tôi giờ đã hương nồng
thanh sắc
Gái hồng nhan phận bạc
làm sao
Tìm người bầu rượu túi
thơ
Thi ca xướng hoạ đêm
chờ trăng lên...
cảm tác từ thơ Nguyễn Binh:" Lỡ Bước Sang
Ngang"
31.9.2012 Lu Hà
Thuyền Trăng Bến Mộng
Bến vàng thuyền đậu
trăng mơ
Có chàng thi sĩ ngẩn
ngơ sao trời
Lăn tăn làn nước bồi hồi
Đa tình tự cổ mộng đời
nở hoa
Sương rơi mái tóc ướt
nhoà
Tình thơ thêu dệt tấu
hoà thanh âm
Giọt thương thánh thót
âm thầm
Mạn thuyền sóng vỗ điệu
trầm lửng lơ...
Nồng nàn tiếng vợ hò
ơ!
Lòng chàng xao xuyến
thơ trào mưa tuôn
Vợ chồng ngây ngất đòi
cơn
Thơ mình hay quá sóng
vờn triều dâng
Khăn thêu đành bỏ dở
dang
Vần thơ chắp nối thiên
đàng mây bay
Ái ân tình nghiã vơi đầy
Rèm buông đèn tắt vui
vầy đi thôi
Tròng trành dời bến
thuyền trôi
Nụ hôn dàn duạ bờ môi
ngọt ngào
Sáng ra tỉnh dậy bơ phờ
Xôn xao quang cảnh lờ
đờ cá bơi
Một đêm mưa gió tơi bời
Trăng vàng bến mộng cuộc
đời mấy ai
Rồng mây quấn quít vân
đài
Thơ theo cánh hạc đêm
dài chưá chan....!
cảm tác thơ từ thơ
Nguyễn Bính: Bến Mơ
4.10.2012 Lu Hà
Tơ Đàn Nguyễn Bính
Trăng thanh gió mát dạo
đàn
Mấy dây vần vũ thả vần
sang chơi
Nỉ non réo rắt ai ơi
Sợi tơ nghiệt ngã mà
người tặng tôi
Trăng lên bóng đứng
thôi rồi
Đàn tôi lỡ đứt giưã trời
dở dang
Than ôi sợi óng chỉ
vàng
Hoàng hôn trông bóng
người sang lại về
Yêu nhau từ thuở đồng
quê
Bên dòng sông chảy tôi
mê mẩn nàng
Từ ngày đưa tiễn sang
ngang
Thắt lưng dải yếm theo
chàng đi luôn
Tôi mang một nỗi đau
buồn
Nhớ thương vương vấn nụ
hôn tình đầu
Vườn bên hoa bướm cũng
sầu
Lưá tằm xanh ngát vườn
dâu êm đềm
Còn đâu bóng dáng
quanh thềm
Muà trăng thương gọi trái
tim muộn màng
Phải chăng tình ái lỡ
làng
Đứt dây ai gảy bóng
nàng biệt ly
cảm tác khi đọc thơ Lê
Cẩm Thanh
10.11.2009 Lu Hà
Tôi Ghé Thăm Nhà
Ngày xưa ấy tuổi hồng
chanh cốm
Cô chưa chồng tôi ốm
tương tư
Đường gần tôi cứ vòng
xa
Lối này lắm bướm nhiều
hoa dập dìu...
Đường vòng để liêu
xiêu vịn liễu
Thấy cô nàng yểu điệu
xinh tươi
Thướt tha yêu quá đi
thôi
Mà sao tôi ngại cô cười
sau lưng:
"Cũng khối đưá
trong làng vương vấn
Phải lòng mình đợi đến
trăng rằm... "
Muà thu lá rụng sang
năm
Nhận đồ xính lễ cô làm
nàng dâu...
Kể từ đó uá sầu cỏ dại
Cách cánh đồng mà ngại
đường xa
Dậu nghiêng bầu bí
không hoa
Ghé thăm trống vắng cảnh
nhà buồn teo
Lợn kêu đói ao bèo dầy
đặc
Giầu loà xoà trật gốc
cau già
Giếng thơi tràn ngập
nước mưa
Nắng chiều hiu hắt liếp
thưa gió luà
Cha mời hút thuốc lào
một điếu
Mẹ còng lưng mếu máu mời
anh
Tôi ngồi uống nước chè
xanh
Ngẩn nghe chim hót
trên cành trêu ngươi...!
cảm tác thơ Nguyễn
Bính: Qua Nhà
26.10-2012 Lu Hà
Tôi Yêu Các Nàng Thơ
Tôi cứ mải mê hoài thơ
phú
Yêu điên cuồng trăm
đoá hương hoa
Tôi như một kẻ mù loà
Ngập trong bể ái nhạt
nhoà mưa rơi!
Càng dãy duạ chơi vơi
huyệt mộ
Sa vũng lầy cổ độ
trăng soi
Hằng Nga ma nữ ngất cười
Bồng lai dan díu cả
nơi điạ đàng...
Cao hay thấp Trường
Giang đỉnh núi
Suốt quanh năm cặm cụi
với thơ
Nơi này ngao ngán ơ hờ
Chỗ kia chan chưá má
đào ngẩn ngơ...
Để tôi hái đừng ngờ
tôi nhé
Thoang thoảng bay như
thể hoa nhài
Một cười rung triệu
cánh mai
Vạn sấu héo uá Chương
Đài liễu vương
Môi tô thắm trái hồng
chín mọng
Gió dậy thì ảo mộng cốm
tươi
Để lòng xao xuyến bồi
hồi
Hồn thơ đắm đuối lạc
nơi cuối trời
Họp nhau lại trọn đời
lai láng
Hỡi tiên nga lảng vảng
đâu đây
Dừng chân lầu ngọc vui
vầy
Cùng tôi thù tạc vơi đầy nỉ non
Rượu cứ rót đòi cơn muội
tỷ
Chén bồ đào tri kỷ cùng
nhau
Cùng chàng thi sĩ bên
cầu
Từng thu lá rụng nhạt
màu phấn son...!
cảm tác khi đọc thơ lục
bát Nguyễn Bính: Lòng Yêu Đương
26.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét