Ai Khôn Ai Dại
Thiên hạ đua nhau khôn
hay dại
Chẳng biết ai là kẻ dại
khôn
Khôn nghề cờ bạc đâu
ngoan
Văn chương có dại thế
gian ngậm sầu
Thơ phạm húy sống lâu
vạn đại
Danh để đời ấy thế lại
khôn
Uế xù bồi bút luồn
trôn
Văn chương xu nịnh bán
hồn quỷ ma
Bầy quỷ đỏ yêu tà bá đạo
Lọc lưà nhau chó má
điêu ngoa
Buôn dân bán nước cậy
giàu
Khôn khôn dại dại biết
đâu mà lần
Thế mới biết trần gian
thủy hoạ
Cõi u mê nghiệp quả sa
đà
Khôn như Tần Cối ngày
xưa
Nhạc Phi tưởng dại hoá
là lại khôn
Hoàng thái hậu tưởng
khôn hoá dại
Nguyễn Thị Anh chết thối
ai chôn?
Chặt đầu Nguyễn Trãi
pháp trường
Nữ nghi học sĩ bóng hồng
sao khuê
Khôn táng tận như Lê đức
Thọ
Mồ mả kia ngập nguạ
phân tươi
Ngàn năm để lại tiếng
cười
Khen chê nức nở bọ
giòi ruồi bâu.
cảm tác thơ Trần tế
Xương: Dại Khôn
22.11.2012 Lu Hà
Đểu Cáng
Lưu manh đểu cáng hàng
cóc cụ
Hỏi lão ở đâu? Lão ở
Liêm
Trông xa bóng dáng hom
hem
Trăng hoa giả bộ kèm
nhèm mắt lươn
Để nhìn gái sán gần
cho rõ
Soi mói từng mụn cá
lông tơ
Dâm dê vào loại trống
cồ
Lê la trẻ nhỏ lẳng lơ
gạ tình
Còn tấp tểnh răng nanh
mỏ quạ
Miệng cú diều xiên xỏ
ba que
Xa gần khét tiếng miền
quê
Mắng cha chửi mẹ ê chề
tổ tiên
Hay ăn vụng lại nghiền
thịt chó
Trong làng chơi qụịt nợ
cô đầu
Sở Khanh vào hạng thặng
thưà
Thân tàn ma dại nó
chưà ai đâu
Theo cách mạng lúc vưà
mười bảy
Giỏi khom lưng bợ gối
cấp trên
Vênh vang thẻ đỏ đảng
viên
Thân lươn nào quản bao
phen lấm bùn
Cảm tác thơ Trần Tế
Xương: Đạo Đức Giả
22.11.2012 Lu Hà
Ai Qua Vị Hoàng
Nơi nào như đất ấy
không?
Phố phường tiếp giáp bờ
sông một luồng
Nhà kia đạp đổ gia đường
Chua ngoa vợ chửi mắng
chồng xơi xơi
Người đâu keo cú như
giơi
Chuột nhai cứt sắt nhả
hơi bạc đồng
Tham lam nghiệp chướng
chất chồng
Lưu manh trộm cắp Vị
Hoàng nổi danh
Bắc Nam tấp nập tốc
hành
Dọc đường miệng thế cũng
đành chịu thôi
Ai qua Nam Định ta
chơi
Giữ mình cho sạch kẻo
rơi bụi trần
Thuần phong mỹ tục
muôn vàn
Tiền nào mua được nhân
văn ngàn đời
Sống sao cho đáng giống
người
Đừng như đất ấy đười
ươi bầy đàn
cảm tác khi đọc thơ Trần
Tế Xương: Đất Vị Hoàng
22.11.2012 Lu Hà
Áo Bông Muà Hè -Bài 2
Muà hè mặc chiếc áo
bông
Mồ hôi lã chã như
sương đẫm mình
Tưởng rằng sốt rét muỗi
rình
Ốm đau bệnh tật hôi
rình chiếu chăn
Một tuồng rách rưới
nghèo nàn
Bố con nhếch nhác bần
hàn xót xa
Nghêu ngao ba chữ sa
đà
Chán chường vợ khóc cảnh
nhà thê lương
Bao giờ vận đỏ sang
sông
Gánh đời trút bỏ ngông
cuồng thơ bay
Gần nhà lốc cốc đêm
ngày
Nâu sồng tu quách khỏi
rầy thân ta
Muối dưa đạm bạc khề
khà
Văn chương phú lục lọ
là gì đâu?
Tám khoa ném bỏ chuồng
cầu
Mối đùn mọt sách mái đầu
bạc phơ.
cảm tác thơ Trần Tế
Xương: Giời Nực Áo Bông
23.11.2012 Lu Hà
Trằn Trọc Canh Khuya
hoạ thơ Trần Tế Xương:
Đêm Dài
Trằn trọc đêm đông chớp
sáng loà
Hồn đau sầu mộng cõi
mê mà
Hãi hùng biển cả cơn
giông tố
Thê thảm ngư dân mắt
quáng gà
Quần đảo lưỡi bò ma quỷ
liếm
Hoàng Trường lúc nhúc
chú man hoa
Miếu đền hương khói
còn ai thắp
Tức tưởi bao nhiêu kẻ
mất nhà
23.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét