Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2019

Lu Hà Và Trần Tế Xương Chùm 4


Hoạ Bắc Phương
hoạ thơ Trần Tế Xương: Đại Hạn

Hiểm hoạ bắc phương xã tắc trôi
Giang sơn cóc nhái nhảy lên ngồi
Duy trì thể chế còn sâu đỏ
Sài luật rừng hoang chẳng nước nôi
Lấn chiếm biển khơi gây sóng gió
Tượng đài xây cất chuyện xong rồi
Giống nòi Việt tộc làm sao thế
Hàng triệu con người chẳng khác tôi


22.11.2012 Lu Hà



Chữ Nho Hết Thời

Chữ nho đã hết thời rồi
Ông Nghè Cống Chỉ mọt đời nằm co
Cuời ta lại chẳng biết lo
Thông Ngôn thày Phán sưã bò Sâm Banh

Dăm ba vũ điệu xập xành
Nước hoa ngây ngất sao đành bỏ qua
Xì xồ mũi lõ tuy toa
Mông tròn vú độn ngọc ngà thướt tha

Gia nhân đày tớ đầy nhà
Đồng rơi đồng rụng tập tành phong lưu
Dập dìu vợ bé nàng hầu
Cưỡi bò bốn bánh mái đầu phất phơ

Thôi thôi bỏ quách chữ nho
Chữ Tây ông học cơ đồ phổng phao
Thuốc lào nõ điếu tầm phào
Xì gà vắt vẻo ả đào ngẩn ngơ

cảm tác thơ Trần Tế Xương: Chữ Nho
21.11.2012 Lu Hà



Tấm Gương Con Vịt Già

Cụ khệnh khạng nỏ mồm trách móc
Còn mình trung hiếu rước quan Tây
Gái trinh lơi lả men say
Hỏi ai cơm nặng áo dày bao phen

Chăn chiếu ướt giường bên mấy hột
Tóc tơ vương xét nét mắng ai
Giang sơn nghiã cả đêm dài
Cổ cong mặt lệch mặt dày rửng rưng

Tham phú quý cong lưng nịnh giặc
Bấy vua tôi khiếp nhược chuột chù
Sá chi sông núi biển hồ
Bôi vôi con cóc ngẩn ngơ dại hình

Cậy điạ vị tưởng mình trong sạch
Sách thánh hiền lạch bạch chưa thông
Dạng chân con vịt giưã đường
Già mồm cạc cạc tấm gương soi đời.

cảm tác khi đọc thơ Trần Tế Xương: Cô Hầu Trách Quan Lớn
21.11.2012 Lu Hà




Tự Diễu Mình

Nước sông còn phải đánh phèn
Lòng trong chẳng giữ bon chen làm gì?
Thói đời bạc bẽo thị phi
Đỏ đen chúng nó thầm thì nhỏ to

Bụng đầy khí uất cuộn to
Sao không dẹp quách còn vơ váo vào
Cười mình sớm tối bơ phờ
Tai nghe những chuyện tầm phào vu vơ

Làm chi việc ấy mà lo
A dua bầy cóc hồ đồ mà thôi
Sinh ra để được làm người
Khư khư tay nắm mãi hoài hay sao ?

cảm tác khi đọc thơ Trần tế Xương: Cười Mình
22.11.2012 Lu Hà




Chịu Thua Cô Tây

Cô Tây vén váy qua sông
Mề đay ném xuống dưới dòng nước sâu
Mẹcxì thôi hết âu sầu
Đứt đuôi nòng nọc cạo đầu đi tu

Chày kình chuông mõ dãi dầu
Nâu sồng dưa muối nguyện cầu chân kinh
Ai ngờ chữ sắc bất bình
Chữ không khéo đến phận mình sao đây

Tôi đây trăm nỗi đắng cay
Học tài thi phận đoạ đầy trần căn
Bụi hồng nợ rũ lần khân
Theo cô chẳng được trăm ngàn lửng lơ

Ngán đời qua phố Hàng Bồ
Tổ tôm xóc điã má đào ngẩn ngơ
Chơi cho sắc khởi bơ phờ
Thân tàn ma dại vật vờ cô ơi!

Cảm tác khi đọc thơ Trần Tế Xương: Cô Tây Đi Tu
21.11.2012 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét