Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 432




 





Em Lại Nhớ Anh ?

Ôm con gấu lại nhớ anh
Gấu bông mềm mại cũng đành chịu thôi
Nửa vòng trái đất xa xôi
Mộng hồn trăn trở cảnh đời ly tao


Én về xuân giục hoa chào
Nghe lòng nức nở nghẹn ngào gió đưa
Mảnh mai rạng liễu hàng dừa
Tiếng chùa Thiên Mụ cũng vừa sang canh

Quê hương mây khói kinh thành
Thướt tha Lệ Hải thương cành phù dung
Lênh đênh biển cả trập trùng
Thuyền tình chấp chới bập bùng lửa thiêu

Xứ người phong cảnh cô liêu
Xuân còn băng giá tiêu điều hoàng hôn
Ngân Hà nhỏ giọt sương buồn
Nhớ mong vời vợi lệ tuôn đôi hàng

Trăm năm duyên nợ dở dang
Mùa sau hội ngộ hỡi nàng Kiều Nga
Hành hương trong cõi sa bà
Cung đàn thánh thót la đà biển khơi !

viết tặng ca sĩ Lệ Hải
9.2.2014 Lu Hà




Giấc Mộng Cầu Duyên

Nguyện cầu chăn nệm mộng thành
Kiếp sau sầu úa sao đành buông lơi
Chập chờn cánh cửa chơi vơi
Ngân Hà bàng bạc sương rơi lạnh lùng

Trăm năm duyên nợ trập trùng
Thơ đề lá thắm anh hùng thuyền quyên
Trời cho tới bến đào nguyên
Lu Hà Lệ Hải lạc miền thần tiên

Ái ân thỏa sức thôi miên
Động phòng hoa trúc thiên nhiên một tòa
Sông hồ dào dạt chan hòa
Hồn mơ bướm trắng nhạt nhòa canh thâu

Chớ quên ngồi đợi chân cầu
Ngựa hồng anh đón ruợu bầu túi thơ
Lăn tăn cá lội lờ đờ
Thiên thần cũng phải ngẩn ngơ vì tình

Dù xây ngàn bức Trường Đình
Bằng sao trọn giấc chúng mình yêu nhau
Để lời thệ hải minh châu
Trời xanh chứng giám giang đầu nỉ non.

viết tặng ca sĩ Lệ Hải




Gốc Dừa Quê Ta
tặng Anna Dương

Gốc dừa bả lả đỡ em
Hoàng hôn ngây ngất êm đềm trăng non
Thần dừa chùn chụt đòi hôn
Lăn tăn sóng nước trào cơn mặn nồng

Hằng Nga ướt đẫm má hồng
Sương rơi lã chã thiên bồng là đây
Lờ đờ cá lội như say
Khuân vàng chằn chặn ô hay bóng người

Nồm nam gió thổi bồi hồi
Đôi bờ tơ liễu lả lơi tự tình
Trúc xinh trúc mọc bên đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh

Xôn xao sông nước quê mình
Dừa xanh trĩu qủa nặng tình đôi ta
Trông lên có giải Ngân Hà
Ôm nhau quấn quít mặn mà trần gian

Trăng sao vằng vặc chứa chan
Chư tiên chứng giám thế nhân dạt dào
Hồn thơ sướt mướt nghẹn ngào
Dập dìu dan díu anh hào thuyền quyên!

Thơ cảm tác từ tấm hình
8.2.2014 Lu Hà





Màu Tím Thiên Thần

Em như vệ nữ thiên thần
Lòng anh rạo rực nồng nàn thiết tha
Bồi hồi sim tím bao la
Áo thơm lụa tím lượt là tóc mây

Ban mai ráng đỏ hây hây
Mặt trời tím lịm ngất ngây vì tình
Bậc thềm cũng tím lung linh
Bướm ong dìu dặt em xinh má hồng

Gió đưa tới cảnh thiên bồng
Ước sao trần tục vợ chồng tào khang
Ngại ngùng em bước sang ngang
Thuyền ai lăm ván hỡi chàng văn nhân

Kiếp này lạc bến trần gian
Trùng dương cách trở ngon ngàn vực sâu
Bâng khuâng lã chã giọt sầu
Châu về Hợp Phố giang đầu nỉ non

Thơ đề lá thắm mưa tuôn
Bọt bèo trôi nổi nguồn cơn nghẹn ngào
Bao giờ duyên kết chỉ đào
Nghìn thu biền biệt dạt dào Ngọc Lan!

thơ tặng Hương Ngọc Lan
7.2.2014 Lu Hà




Ước Mộng Gấu Bông

Ước chi anh hóa gấu bông
Để em thổn thức bướm hồng xôn xao
Trúc mai biền biệt ly tao
Yến oanh mộng mị trái đào vườn xuân

Trái tim rạo rực vô vàn
Xót xa tưởng nhớ trần gian hỡi người
Trùng dương lồng lộng xa vời
Đôi bờ ngăn cách biển khơi gió sầu

Hằng Nga hiu quạnh cung lầu
Kìa con ngọc thỏ đứng hầu mãi sao
Đêm nay Lệ Hải nôn nao
Ôm con gấu mộng lẽ nào quên ta?

Quan san muôn dặm sơn hà
Nửa vòng trái đất la đà hồn mơ
Kiếp này để lại chút thơ
Ngàn sau hẹn gặp se tơ chỉ hồng

Lệ rơi lã chã đôi dòng
Tâm đầu ý hợp cõi lòng yêu thương
Bần thần lên mạng vấn vương
Vẳng nghe tiếng sóng mênh mông điệp hồ!

viết tặng ca sĩ Lệ Hải từ bức ảnh ôm gấu bông
9.2.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét