Cảm Ơn Nguyễn Hoài Hương
Bạch Mao Nữ hay là ai đó
Để hồn tôi chan chứa ngất ngây
Lời vàng ý đẹp men say
Hoài hương thương nhớ vơi đầy nỉ non
Ôi tổ quốc nước non hùng vĩ
Vạn trùng dương tê tái lòng ai
Vẳng nghe xao xuyến nguyệt đài
Sương thu lá rụng canh dài mưa thâu
Nghe khúc nhạc dãi dầu mưa nắng
Giọng ca ngâm cay đắng buồng gan
Nương dâu đồi cọ héo tàn
Môi trường hủy diệt lệ chan đôi dòng
Đời viễn xứ thê lương ảo não
Dạ hoài lang vọng cổ xót xa
Ngước trông kìa dải Ngân Hà
Hai con vịt lội nhạt nhòa mây bay
Lời trân trọng hôm nay ghi nhớ
Tấm lòng vàng nhắn nhủ thiết tha
Năm châu bốn biển giang hà
Vọng về cố quốc quê nhà chờ mong!
* Nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương có mái tóc trắng hay bạch kim nên tôi gọi là Bạch
Mao Nữ.
14.8.2014 Lu Hà
Nửa Vòng Trái Đất
tặng Hoài Hương khi đọc mấy câu thơ của Nguyễn Thiện
Ôm nửa trái tinh cầu
Trong tay tình bao la
Mà gan bào ruột thắt
Thổn thức chị Hằng Nga
Cali bình minh dậy
Bên này vẫn nửa đêm
Làm sao mà ngủ được
Nỗi buồn cứ dài thêm
Tiếng gà gáy te te
Mẹ ru con khóc nhè
Eo óc bên hàng xóm
Chị lao công quét hè
Đêm Sài Gòn chửa say
Chồng chất bao chua cay
Vì sao anh thức giấc
Bên kia em có hay?
Mưu sinh dồn từng bước
Giá cả tăng hàng ngày
Này xăng dầu điện nước
Ai thương đời thẳng ngay
Bài thơ tình dang dở
Biết bao điều trắc trở
Thi hứng sầu ly tao
Xót xa mộng hồn mơ...?
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
15.8.2014 Lu Hà
Anh Vẫn Thế
Ồ lạ chửa tóc xanh điểm bạc
Mà hồn anh xao xác phong lan
Lòng xuân bát ngát vô ngần
Tình anh thơ dại chứa chan u hoài
Em yêu dấu trần ai đắm đuối
Cánh chim trời lạc lối nơi nao?
Mộng đời đôi ngả ly tao
Chân trời góc bể nghẹn ngào tha phương...
Em cứ hát hoài hương xứ xở
Cho đồng bào tưởng nhớ xót xa
Trăng sao một dải Ngân Hà
Hững hờ mây trắng quê nhà lầm than
Ôi tổ quốc non ngàn biển rộng
Có nghe chăng khát vọng con tim
Tự do hạnh phúc xa tìm
Tin lời hứa hẹn nhấn chìm khổ đau
Anh vẫn thế dãi dầu năm tháng
Vẫn chai lỳ cay đắng vấn vương
Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông
Bao giồ trở lại má hồng năm xưa...?
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương khi đọc thơ của Ngũ Yên
15.8.2014 Lu Hà
Khuyên Anh Lần Cuối
cảm xúc riêng khi đọc bài thơ của Nguyễn Hoài Hương: Phút Cuối
Thế là hết ngày mưa tháng nắng
Cầu Nại Hà cũng chẳng bao xa
Ra đi biền biệt sa bà
Hồn trăng mây gió Ngân Hà xa xôi...
Em sẽ đến thăm nơi chín suối
Vĩnh biệt anh lần cuối bên nhau
Gối chăn sao vội nát nhầu
Hẹn hò dan díu úa sầu thiên thu
Anh ở lại đền bù tình ái
Trần thế còn tê tái xót xa
Vắng em đã có người ta
Cầu cho hạnh phúc cửa nhà yên vui
Thôi anh nhé ngậm ngùi chi nữa
Trúc mai kia đôi lứa héo rồi
Bướm ong buồn bã rã rời
Còn đâu hương sắc tả tơi mảnh hồn
Giọt sương đọng sườn non đỉnh núi
Gió heo may mừng tủi em về
Rảy xin chén nước mà thề
Kiếp sau ta lại đề huề tào khang!
Anh đừng để lỡ làng tuổi trẻ
Đời còn dài khí thế tràn trề
Chớ nên buồn khổ não nề
Vì em mà phải nén đè trái tim...!
15.8.2014 Lu Hà
Mảnh Hồn Thương Đau
tặng Hoài Hương khi đọc bài thơ: Dã Tràng Ơi!
Dã tràng xe cát biển đông
Chữ tình anh viết vấn vương thế trần
Chập chờn bọt sóng xa gần
Mộng hồn chan chứa nồng nàn thiết tha
Xin đừng xóa trái tim ta
Còn bao kỷ niệm trăng ngà mờ soi...
Sóng ơi! Yêu mãi bao đời
Hôn bờ cát trắng nụ cười thiên thu...
Gió đưa tiếng hát vân du
Nâng đôi nhạn trắng như ru lòng người
Mà sao ta vẫn lẻ loi
Bao nhiêu nỗi nhớ để rồi xót đau...
Trải qua một trận bể dâu
Khói nhang cỏ úa mái đầu phong sương
Buồn không lữ khách tha phương?
Sinh tồn lẽ sống dặm trường bi ai ...
Ai về hỏi liễu chương đài
Cành xuân lá thắm u hoài còn xanh?
Nghẹn ngào thổn thức năm canh
Bồng bềnh hoang đảo kinh thành mờ xa…!
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
15.8.2014 Lu Hà
Tình Trăng Một Thuở Sầu Vương
tặng Hoài Hương khi đọc bài: Trăng Ơi!
Trăng ơi! Trăng trốn đâu rồi?
Lấy chi soi sáng mảnh đời đắng cay
Trăng đừng ẩn nấp trong mây
Thấu tình phu phụ tháng ngày biệt ly
Gánh sầu nửa mảnh tàn y
Vẳng nghe tiếng khóc ầm ỳ suối reo
Thương ai dặm nẻo non đèo
Rừng sâu vực thẳm hắt heo gió lùa
Trăng buồn bến nước đò đưa
Thuyền em mất lái gốc dừa xanh xao
Quê hương một thuở anh hào
Giờ đây héo úa nghẹn ngào khổ đau
Sài gòn ảm đạm canh thâu
Hai mùa mưa nắng mái đầu muối sương
Thấy người còm cõi bi thương
Bát cơm tấm áo thê lương não nùng
Vì sao ra cảnh bão bùng
Chân trời góc bể hãi hùng xa nhau
Hỏi chi thêm rụng lá sầu
Vàng thu lấp lối chân cầu hỡi trăng...!
15.8.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét