Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

Bàn Về Văn Chương Hiện Đại Và Hậu Hiện Đai





Mới đây trên facebook có đọc bài viết của triết gia Paul Nguyễn Hoàng Đức:
“ NHÀ VĂN VIỆT NAM
CÓ NÊN ẢO TƯỞNG QUÁ VỀ HẬU HIỆN ĐẠI


Viết hay lắm. Tớ rất tâm đắc với bác Paul từng câu từng chữ. Buồn cười cho đám văn sĩ cua cáy cóc nhái mắt mũi kèm nhèm toét nhử ra tầm nhìn chưa vượt qua ngọn tre đầu làng mới chỉ loay hoay mãi với con trâu đi truớc cái cày theo sau, vẫn là mấy chú gà bị đảng vặt trụi lông quanh quẩn bên cái cối xay lúa lỗi thời cổ lỗ sĩ thì lấy gì mà hiện đại? Hiện đại cái gì? Văn hoá tư tưởng triết học? Không có cái gì đáng gọi là hiện đại cả. Đơn cử cho ngành công nghệ cơ khí vẫn chưa đủ trình độ sản xuất ra cái ốc vít. Người ta đã có con tàu vũ trụ thám hiểm mặt trăng sao kim sao hỏa mà chưa dám nói văn học hậu hiện đại mà mình chỉ là mấy con gà rù chả ra thể thống thứ hạng gì cũng nhảy cẫng lên: Văn chương hậu hiện đại. Hãy nên bàn làm sao thoát khỏi tình trạng nền văn chương sơ khai rừng rú thú vật đi để trở về với loài người văn minh tiến bộ.

Ngu hết chỗ nói mà cứ gân cổ lên phét lác học tập tư tưởng Hồ Chí Minh. Ai cũng biết ông Hồ chả có tư tưởng gì ngoài mấy thứ học mót của các anh Mác, Nin, Lin, Đông, mà cũng bảo nhau học tập tư tưởng Hồ Chí Minh, để thằng Tàu nói gửi điện sang hỏi: Bên các đồng chí có tư tưởng Hồ chí Minh à? Có từ bao giờ thế? Cho chúng tôi học với. Thật là nhục nhã ế ẩm hết chỗ nói.

Tớ thấy một vài người tranh biện với bác Paul  mà ôm bụng mà cười.

Tranh biện phải cùng đẳng cấp tâm linh trình độ tương đương, mới sướng. Đàn hay không nên gảy tai trâu. Cái khổ của nhà triết học văn nghệ sĩ chính danh là nói chuyện với cái cối đá. Cối đá thì lì lợm chày cối cho cái thân phận cối đó luôn cho mình là đúng, chả làm gì chả vận động, động não suy nghĩ gì nhưng người ta vẫn trọng vọng nó vì nó là cái cối đá.

Các vị giáo sư tiến sĩ gì đó ở Việt Nam qua trường Nguyễn Ái Quốc hay tập huấn ở Nga Tàu về Việt Nam u mê ù ù cặc cặc giỏi môn lý sự cùn có khác chi cái cối đá đâu?  Các anh ấy ngồi tỷ mẩn liệt kệ hàng lô xích xông các thế hệ văn sĩ từ khi có chữ quốc ngữ rồi mê man hiện đại và hậu hiện đại lộn tùng phèo ù xọa thổi ống điếu bát rồi xỉ nước điếu ra tứ tung chả thấy đâu là cái đẹp của văn chương có gía trị cho đời sống tâm linh hạnh phúc niềm vui của con người cả?

Anh không làm gì hữu ích cho văn học nước nhà tôn vinh vẻ đẹp của chân thiện mỹ mà anh chỉ làm một hòn đá tảng ngáng chân cản bước tiến bộ của xã hội. Hồ Chí Minh theo tớ là một anh chàng dốt đặc cán mai chả có tư tưởng truớc tác tác phẩm quái gì hết. Đầu óc rỗng tuyếch chỉ giỏi nói leo theo Mao Trạch Đông: Bác Mao nói thì có bao giờ sai. Các Mác Lê Nin đúng cả là người thày vĩ đại. Ông Hồ chỉ giỏi thủ đoạn thu phục đám đàn em và thâu tóm quyền lực kiểu đại ca Tống Giang và 108 anh hùng thảo khấu lương sơn bạc.

Lão gìa Các Mác hay anh chàng hói đầu Lê Nin là những tên trí thức hạng bét toàn ăn cắp kiến thức của người khác, chôm chỉa đổi tráo khái niệm. Nên dẹp quách mấy thứ cặn bã rác rưởi đó đi cho thông thoáng mặt bằng sau đó mới bàn về văn học nghệ thuật.

Gía như Việt Nam ta có được các vị thất hiền trong rừng trúc như thời nhà Tấn bên Tàu ( thời Tư Mã Chiêu )mà bàn về thơ văn lãng mạn tự do không bị gò ép bởi tôn giáo chủ thuyết chủ nghĩa quái nào thì có phải hay không? Đỡ phải tình trạng đàn gảy tai trâu, nhà triết học nói chuyện với cái cối đá?

Bác Paul nói chí lý lắm. Tớ học bác những câu văn ý hay khi bác viết về thơ văn hậu hiện đại. Bấy lâu nay tớ mê mải sáng tác chứ rất ít thời gian đọc lý luận văn chương mà chả có sức đâu mà lang thang trên biển từ ngôn ngữ. Một mớ thống kê dài dằng dặc của các vị giáo sư tiến sĩ trường đảng viện nghiên cứu này nọ, chả gíup ích gì cho cảm hứng sáng tạo thơ văn của tớ.

 Cái đó dành cho các nhà triết học hay các học gỉa nghiên cứu chuyện môn. Tớ chỉ có ý sau: Theo tớ văn học thế giới tính theo cái mốc thời gian của các nền tôn giáo, thời đại như cổ đại, trung đại, đương đại, trong đượng đại khi loài người phát hiện ra trái đất hình tròn, phát minh ra máy hơi nước, nền sản xuất cơ khí phát triển thì có các luồng tư tưởng triết học hiện sinh và văn học lãng mạn, nhân sinh trìu tượng, hình tượng, siêu nhiên, siêu hình v. v… Đại để họ xếp các sáng tác na ná hơi văn ý tưởng mạch nghĩ na ná giống nhau mà cho nó cái tên gọi là trường phái cho oai. Chao ôi lắm trường phái lắm.

 Gọi là thời kỳ hiện đại khi thế giới quan nhân sinh quan mới có nhiều mới lạ bởi khoa học thực nghiệm. Chuyện Kiều của Nguyễn Du ta nên xếp vào thời kỳ nào? Theo tớ là trung đại mà thơ cực hay. Thời kỳ hiện đại cả thế giới văn học rầm rộ phát triển nhiều tác phẩm lớn ra đời. Ở Việt Nam chữ quốc ngữ được truyền bá. Cái gọi là chữ Hán tứ tư ngũ kinh cũng không còn hấp dẫn nữa. Chữ Tây thay thế ngay cả cách xưng hô văn sĩ đã thích dùng toa và moa. Thơ đường người ta bắt đầu chê  là ngắn khô khan, niêm luật phức tạp khó bày tỏ tình yêu và dòng thơ mới phát triển, nỗ phát pháo lệnh đầu tiên là bài“ Tình Già “của cụ Phan Khôi. Tuy bài thơ cũng chả có gì gọi là hay  lắm nhưng nó là cái mốc son cái ngòi kích thích cho trí não tân học. Thơ mới phát triển nhờ nhóm nhóm tự lực văn đoàn và lên đến đỉnh cao sáng tạo mọi thi nhân thi đua làm thơ . Và sau đó là vụ án nhân văn giai phẩm chính là sự thoái trào và bê bối của tâm linh. Ngày ngày tính theo cái mốc thời gian con người đã bước vào nền văn minh vũ trụ thì gọi là hậu hiện đại. Thơ văn Việt Nam bị nhà nước cộng sản o bế kiểm soát thì chẳng có hiện đại chi hết thì lấy cái gì làm cơ sở bàn cho cái hậu hiện đại hở giời?

Thời kỳ hậu hiện đại là thời kỳ thoái trào tệ hại nhất của văn học nghệ thuật vì chủ nghĩa vật chất bành trướng. Thơ văn thế giới thì theo phong trào xu thế thời đại khi loài người sợ chiến tranh, sợ các va đập tôn giáo như hồi giáo quá khích hay nạn cộng sản sống xót cố tình phá hủy trật tự xã hội. Anh nào làm thơ hay viết văn trúng cái ý mà nhân loại đang lo ngại thì anh ấy đoạt giải Nobel. Giải Nobel có khi văn thơ ọt ẹt rất dở thiếu cái chân thiện mỹ của nghệ thuật chứ báu gì mà trầm trồ ca ngợi?

Hậu hiện đại không có nghĩa là kế thừa cái hiện đại thì phải là cao giá? Việt Nam có bao giờ hưởng hết tinh hoa vẻ đẹp của văn học thế giới đâu từ khi có loài người đến nay? Cái gì anh cũng cấm đoán vu khống thóa mạ nào văn chương nghệ thuật đế quốc tư bản đồi trụy, ngay văn chương thời nhân văn giai phẩm những bài thơ vần điệu nhạc tính tâm linh tình người cực hay anh cũng bảo người ta phản động phá hoại sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa bắt bớ đánh đập người ta. Vậy văn học cổ đại, trung đại, cận đại, đương đại anh cấm hết. Anh lập ra ban tuyên huấn công an văn hóa rình mò người ta. Anh có hưởng cái không khí văn học hiện đại phong phú đâu mà dám bàn về hậu hiện đạị?

Mấy anh Phèo cô Nở làm thơ không học luật, viết văn không biết chấm dứt không mở mang trí tuệ, nguyện làm tôi tớ nô bộc  loa đài tuyên truyền cho tư tưởng bác mà cũng nhảy vào chiếu ngồi với các bậc trí gỉa hiền triết bàn về hậu hiện đại?

Kỳ lạ văn chương Việt Nam bị bàn tay sắt cái đầu vô học của các lãnh tụ chọc tiết lợn, thiến gà hoạn lợn lãnh đạo cái gì cũng do giai cấp công nông có đảng tiên phong gồm những cái cái đầu tinh tú nhất. Thật ra toàn là những anh buôn thuốc phiện, ma cô, đồ tể, học trò thi trượt dốt nát mà đòi cầm cân nảy mực thì là một nên văn chương đồ tể đảo ngược giá trị kỷ cuơng thuần phong va7n hóa. Các vị ấy chủ trượng đạp đổ chân thiện mỹ kỳ thị tôn giáo  tôn thờ cụ Chí Phèo bà thị Nở lên làm cai thầu văn chương dĩ nhiện cái gì xấu xa nhất tồi tệ nhất, cổ hủ nhất, trì trệ nhất sẽ được đánh bóng thỏi ống đu đủ lên như họ từng thổi ông Tố Hữu đại ma đầu ngu dốt lên làm nhà đại văn hào thi hào của dân tộc. Ngục trung nhật ký toàn những bài thơ dở ngô dở ngọng ú ớ vịt giời đề tài tư tưởng giới hạn trong bốn bức tường nhà tù toàn chuyện ỉ ôi ghẻ lở mụn nhọn của anh thày Tàu nào đó mà ông Hồ cầm nhầm mang về tự tâng bốc lên là đỉnh cao văn học còn nhăm nhe làm đơn xin phong cho là danh nhân thế giới. Ngục trung nhật trung nhật ký là cuốn nhật ký được nghêu ngao viết bằng những câu thơ chữ Hán nhạt nhẽo buồn chán tầm phào,  cho cải cảnh tù đày có gì đáng gọi la hay?

Mới đây ôm bụng mà cười cho thị nở Bạch Tuyết vì nhận nhiều ân sủng mưa móc của chế độ mà viết truờng ca ngục trung nhật ký.
Lên đài ba hoa phét lác Việt Nam tiến bộ ổn định giàu có nhất thế giới thị nghe ở một hội nghị ma ở Mỹ hay Thụy sĩ gì đó thế giơí đánh gía cao số 13 trong gần 200 quốc gia trên thế giơí, nói phét bịa chuyện một cách vô liêm sỉ mà mặt cứ tỉnh bơ mới lạ ? Phỏng vấn phỏng viếc diễn trò đểu cho thiên hạ xem. Thật tức cười. Đấy văn chuơng nghệ thuật hậu hiện đại đấy. Toàn đồ cóng bơ rỉ thi nhau gõ loạn xị lên.

Ngục trung nhật kỷ cũng là trường ca nghêu ngao hát. Hâm hết chổ nói khi viết truờng ca là thể loại thơ dài có tính sử thi ca ngợi tráng khí anh hùng, tình yêu lãng mạn, hay châm biếm thói hư tật xấu, còn những chuyện tủn mủn trong cảnh tù đày có quái gì mà đáng để viết trường ca?



Trường Ca Bạch Tuyết Bốc Mùi

Truyền hình mốc mặt việt gian
Tung tăng đĩ ngựa lường gàn dân đen
Hát hò í ới bon chen
Khói hương xì xụp nhóm nhen lửa chùa

Ngục trung nhật ký thêu thùa
Ra công thần tượng mút mùa chó ngao
Văn thơ chôm chỉa tào lao
Bọ hung dũi đất lao nhao đống bùn

Ô hay Bạch Tuyết ỉa đùn
Trường ca nhoe nhoét chổi cùn Mác Lê
Chuột dơi chẳng biết ê chề
Văn công cừu vận dãi dề chảy ra

Quyết tâm bòn rút đô la
Thị trường yêu nưóc sơn hà cứu nguy
Trúc Hồ Ngọc Ngạn tà huy
Funny hồ hởi boy buy má mì.

22.10.2014 Lu Hà




Bán Nhân Phẩm Sài

Ô hay Bạch Tuyết trắng lông
Lên cơn động đĩ chạy rông ra đường
Luật rừng hoang dã ai thương
Ngục Trung chôm chỉa thê lương thảm sầu

Sá chi giòi bọ chuồng cầu
Trường ca lai láng gâu gâu sủa hoài
Ngân vang ngạ qủy độc tài
Cải lương í ới điếc tai xóm làng

Mác Lê chủ nghĩa bẽ bàng
Theo voi nhai bã điếm đàng hồ ly
Máu mê nghệ sĩ cầm kỳ
Tay đàn tay gãi lầm lỳ nhai phân

Cuối đời  vẫn sợ mất phần
Trổ tài hèn mọn bán nhân phẩm sài
Hồ- Mao ở duới tuyền đài
Hoan hô cháu Tuyết lông dài mượt ra

Tranh ăn ruồi nhặng sa bà
Sa đì khệnh khạng quả cà dái dê
Chổng mông chổng tĩ dầm dề
Một đàn thổ đực say mê gái gìa

Việt Nam cộng sản chầu rìa
Văn công kiều vận đầm đầm đìa phân tươi
Cầm đầu cóc nhái chuột dơi
Là con mụ Tuyết dở hơi ngu đần.

28.7.2015 Lu Hà



Gái Gìa Khoe Trôn

Gái gìa hiếm có xưa nay
Nói mà không nghĩ mặt dày óc teo
Bưng bô cộng sản đá bèo
Chổng mông thị Nở Chí Phèo khoe trôn

Thất tuần xấp xỉ nứng nồn
Cải luơng chi bảo chui luôn hán hồ
Khánh Bình Châu Đốc tô hô
Chỉ hồng lá thắm vai cô lái đò

Tần nương thất thế lò dò
Hồng nhan bạc mệnh con cò qua sông
Huyênh hoang chó ghẻ xù lông
Khoe bằng tiến sĩ cua đồng sắn khoai

Hàn lâm kịch sĩ biệt tài
Thích nghi nghệ thuật dáy tai rửa đàn
Hoa Kỳ vỗ ngực việt gian
Ngục trung nhật ký lường gàn trường ca

Ới a ngạ qủy ma tà
Doanh nhân thế giới sơn hà lầm than *
Trâu già dàn dụa chứa chan
Vịt kiều cạc cạc nhựa tràn bướm hôi

* Hồ Chí Minh từng được treo biển doanh nhân thế giới ở Việt Nam
20.10.2014 Lu Hà



Khoe Khoang Làm Ra Ốc Vít

Làm ra ốc vít cũng khoe
Nhuốc nhơ mặt mốc chích choè ba hoa
Samsung lỗ đít ướt nhòa
Toàn cầu hoảng hốt tuy toa nhặng ruồi

Bù loong là cái con buồi
Bu lông con lợn cu xuôi xà lù
Việt Nam cậy có bác hù
Mẹc xì dẫn lối lu bù cu sông

Tung tăng dưới ngọn cờ hồng
Tự hào ốc rỉ xuất chuồng hò reo
Hân hoan thị Nở Chí Phèo
Con đuờng xã nghĩa trò mèo gà hoang

Nhanh lên sắp tới thiên đàng
Gốc sung há miệng khang trang cửa nhà
Cải lương Bạch Tuyết hát ca *
Hầm sâu ngục tối ác ma qủy vàng

Nghệ sĩ Bạch Tuyết làm trường ca thơ ăn cắp của ông Hồ
20.10.2014 Lu Hà



Nổi Điên Xuân Tình *

Tiên sư con mẹ văn công
Trường ca tối nghĩa sủa rông mãi hòai
Dế giun rên rỉ tuyền đài
Diêm vương nổi trận án dài tội mang

Thơ văn chôm chỉa từng trang
Ngục trung nhật ký rõ ràng chẳng sai
Trần gian đồng lõa những ai
Cải lương nó hát rác tai đồng bào

Tuyên truyền đánh bóng gớm sao
Bới phân tung tóe bọ cào tranh ăn
Rập đầu hồ qủy kêu oan
Ấy con trâu cái lường gàn chúng sinh

Sặc mùi tử khí Ba Đình
Chó săn nghiệp vụ kiêu binh lộng quyền
Tại con Bạch Tuyết tham tiền
Gần kề miệng lỗ nổi điên xuân tình

Trai tơ thổ đực rập rình
Ăn chơi trác táng hôi rình bướm đen
Giả đò từ thiện bon chen
Đô la quyên góp thổi kèn tò te

*Nghệ sĩ cải lơơng Bạch Tuyết hát trưòng ca từ tập thơ nhật ký chôm chỉa.
22.10.2014 Lu Hà




Nực Cười Việt Gian

Việt Nam ổn định hài hòa
Hoà bình độc lập điêu ngoa tít mù
Trường ca nhật ký trong tù
Thơ ca ăn cắp ruồi bu đít hoài

Ôm chân ngạ qủy độc tài
Tuyên truyền chó má đuôi dài trụi lông
Ấy con Bạch Tuyết văn công
Tiền chùa trác táng bướm hồng rách bươm

Nuôi trai hưởng lạc bờm xơm
Cải lương thưỡn thẹo cóp cơm xứ người
Hôm nay rõ mặt đười ươi
Lương tâm thời đại nực cười việt gian

Hư thân mất nết lường gàn
Vuốt ve từ thiện luận bàn trau tria
Ới a xoen xoét mụ già
Đủ trò đĩ ngựa đầm đìa mồ hôi

Vịt vờ đạo đức lôi thôi
Tranh ăn nhảy nhót thịt xôi cánh gà
Vịt kiều quyên góp đô la
Hoa Kỳ Thụy Điển ngợi ca bác hù.

Xướng ca cải lương Bạch Tuyết tuyên truyền gìa Hồ danh nhân văn hóa bằng tập thơ ăn cắp
20.10.2014 Lu Hà



Thất Tuần Hoa Bướm Đòi Xuân

Còn đâu Bạch Tuyết trắng ngần
Thất tuần hoa bướm tần ngần việt gian
Tình xuân xao động ứa tràn
Vịt cừu hải ngoại khóc than má mì

Cải lương mốc thếch thâm xì
Ngục trung nhật ký đầm đìa mổ hôi
Bác Hù bèo bọt mây trôi
Ba Đình chỏng gọng thân ôi rữa tàn

Chúng còn bưng bít lường gàn
Danh nhân rồi lại doanh nhân dật dờ *
Tô son kẻ chữ lờ mờ
Trường ca lõng bõng nhuốc nhơ bọ giòi

Hát hò như cái con bòi
Ngu dân đảng trị còn roi rói cười
Truyền hình ba xạo lả lơi
Tưởng mình ăn khách gía hời gío trăng

Hoài lang dạ cổ bẽ bàng
Miền Nam quằn quại xóm làng xác xơ
Râu ông nhổ trụi bơ phờ
Cằm bà lem luốc lờ nhờ măm tôm

Xù lông mấy ngã chó xồm
Gâu gâu sủa bậy chồm hôm ỉa đùn
Gái gìa chi quản dế giun
Chuồng cầu nhung nhúc phân bùn chẳng chê

Phường nhơ giành giật ê chề
Đô la quyên góp bốn bề xọt quang
Thằng bê con hứng vội vàng
Việt Nam ổn định thiên đàng dựng xây.

*Ở Việt Nam nhiều nơi kẻ khậu hiệu Hồ Chí Minh danh nhân thế giới lại viết nhầm sang doanh nhân thế giới. Mụ Bạch Tuyết cũng tuyên truyền là danh nhân văn hóa. Trò hề nhố nhăng trong thời đại thông tin
21.10.2014 Lu  Hà




Trâu Cái Gìa Khét Tiếng Cải Lương

Hôm nay rõ mặt trâu gìa
Phổng phao thị Nở trau tria phím đàn
Cải lương chi bảo ứa tràn
Trúc Hồ Ngọc Ngạn việt gian cùng loài

Nạ đòng An Phú biệt tài
Thất tuần xuân động u hoài dạ lang
Truyền hình lên mặt ngựa hoang
Ngục trung nhật ký bẽ bàng chuột dơi

Tôn thờ thần tượng đươi ươi
Văn thơ chôm chỉa nực cười trường ca
Dê xồm ngất ngưởng túi cà
Cừu non ép bọng mượt mà đùi non

Tần Nương đỉnh giáp chon von
Nhân dân nghệ sĩ tô son mỏ vàng
Ăn chơi trác táng điếm đàng
Tiền chùa vơ vét nuôi thằng mốc trơ

Đời cô Lựu, khéo bơ vơ
Chỉ hồng lá thắm dật dờ lệ chi
Dương Vân Nga chẳng mấy khi
Lý Chiêu hoàng đế khì khì gáy to

Lục Vân Tiên khóc hô hô
Tần Nương thất thế bác Hồ câu cơm
Lên cơn Bạch Tuyết bờm xơm *
Đồng bào hải ngoại gớm gờm mụ ta

Má mì rõ mặt mẹ cha
Xôn xao vở diễn gốc da xin tiền
Thị truờng yêu nước bon chen
Cục to cục bé cựa kèn thiệt hơn.

Nghệ sĩ nhân dân Bạch Tuyết làm trường ca Hồ Chí Minh từ ngục trung nhật ký rỏm
20.10.2014 Lu Hà



Trường Ca Thanh Niên Hồ Chí Minh

Cúi đầu bạc nhược thôi đành
Cam tâm nhẫn nhục tranh dành miếng ăn
Theo bầy lang sói chó săn
Áo xanh đảng phát việt gian lạc loài

Diễn đàn sa sả sủa hoài
Quang lùn Lệ ngọng độc tài liếm trôn
Nam Hàn thần tượng đòi hôn
Chỗ ngồi dính đít mùi nồn thoảng bay

Hít hà khằng khặc cáo cầy
Tanh tao ruồi nhặng mặt dày thảm thay
Đồng bào dân tộc đắng cay
Dân oan rãy rụa tháng ngày nộp đợn

Dửng dưng cán bộ gảy đờn
Chí Phèo thị Nở lên cơn bác Hồ
Tuyên truyền báo chí mịt mờ
Bút nô chí chát dật dờ xẩu xương

Mẹ cha thằng Phạm Ngọc Cường
Như con chó dại chạy rông ngoài đường
Chư tăng La Hán bốn phương
Tẩy chay đạo tặc bất lương hại đời

Tôn thờ khỉ tổ đười ươi
Hoang dâm trụy lạc chơi bời nhẫn tâm
Phá tan Phật Giáo Việt Nam
Chặn dòng sinh mệnh tình thâm giống nòi

Chân Quang là cái con bòi
Giả danh sư cụ bọ giòi xấu xa
Cà sa vàng chóe ác tà
Mày râu nhẵn nhụi vịt gà oản xôi

Hiếp dâm te túa mồ hôi
Tinh trùng lổm ngổm nổi trôi bọt bèo
Nam mô đủ kiểu trò heo
Nửa đêm gà gáy mốc meo con cò

Vú vê nắn bóp thăm dò
A di đà Phật gỉa đò thế thôi
Họ hàng phó bảng tanh hôi
Nghệ An mồ mả tô bồi mấy phen?

Ve sầu nháo nhác bon chen
Thay hồn mượn xác nghèo hèn Tập Chương
Lão Mao thâm độc chủ trương
Trường kỳ mai phục tình thương ké Hồ

Đảng viên gìa cỗi bất bình
Trọn đời ngu muội Chí Minh phụng thờ
Mác lê liềm búa ngọn cờ
Đầu chày đít thớt lờ đờ xác xơ

Bần nông cốt cán đợi chờ
Mị dân bánh vẽ dư đồ rách bươm
Râu xanh đĩ điếm bờm xơm
Thị trường kinh tế chó xồm chém to

Văn công kiều vận hát hò
Bí thư chi bộ thò lò ngợi ca
Vòng vo định hướng gần xa
Mặt bằng giải phóng nước nhà ấm no

Xưa nay thùng rỗng kêu to
Tòa sen ngất nghểu lắm đô nhiều vàng
Thanh Cường thúc đít Chân Quang
Bướm hồng phấp phới thênh thang cảnh chùa

Nắng mưa tầm tã bốn mùa
Củ khoai khúc sắn nhạt nhòa lệ rơi!
Công an khủng bố khắp nơi
Thanh gươm lá chắn tơi bời cu đen…

Ô kìa hải ngoại ho hen
Phương Hùng Ngọc Lập nhử ghèn về thăm
Tò te kèn thổi tối tăm
Học đòi thân quạ trăng rằm ăn sương

Bỗng nhiên vật ngã bất thường
Trực thăng cấp cứu ma vương gọi hồn
Hồng Kông biển gọi sóng cồn
Ma Cao Hương Cảng trống dồn thét vang

Bắc Kinh hoảng loạn kinh hoàng
Nhân quyền dân chủ chói chang anh hùng
Uơn hèn nhẫn nhục khốn cùng
Trăm năm tắm gội đầy thùng cứt Mao

Trúc Hồ Việt Dzũng tào lao
Múa may chống cộng cào cào bọ hung
Huyênh hoang dựng biển anh hùng
Tấm lòng nhân đạo não nùng Việt Khang

Thị trường yêu nước bẽ bàng
Kinh doanh nước bọt ai bằng việt gian
Hội hè cổ võ khôn ngoan
Nắm tay đoàn kết khó khăn chia phần

Mặc cha cái kiếp bần hàn
Dân quen chịu khổ gian nan chẳng từ
Miếng ngon chớ có ngần ngừ
Lê la vận động ứ hừ em yêu

Xú danh miễn có tiếng kêu
Lao tù khổ hạnh lều bều rong rêu
Diễn dàn báo chí cố kều
Cò mồi tuyên huấn cú diều tung tin.

30.9.2014 Lu Hà
Trường Nhục Ca Mua Giải Bán Danh

Điếu Cày cạy cục tù suông
Sáu năm sáu tháng dễ tuồng nuôi không ?
Cho sang Mỹ Quốc lập công
Thắng luôn ba giải cộng đồng thất kinh

Xôn xao thiên hạ bất bình
Thông tin rò rỉ Ba Đình tặng cho
Xưa nay ảo thuật diễn trò
Lưu manh xảo trá gỉa đò vì dân

Kết đoàn hòa hợp xa gần
Mưu mô thủ đoạn qủy thần bon chen
Chi tiền mua bán bằng khen
Ngẩn ngơ chú phỉnh thổi kèn tí toe

Anh hùng chống cộng ngo ngoe
Văn công kiều vận chúng khoe khoang hoài
Nghẹn ngào dân tộc bi ai
Đọa đày thống khổ độc tài mỵ dân

Nói năng ngô ngọng cù lần
Chí Phèo thị Nở bất cần nguyên nhân
Ăn theo cóc nhái tranh phần
Dương dương tự đắc thùng phân còn nhiều

Xá chi miệng lưỡi cú diều
Chẳng thèm suy xét tiêu điều lương tâm
Quang lùn Lệ lé âm thầm
Trúc Hồ Hồng Thuận ướt đầm phao câu

Võ Thành Nhân, cố bắc cầu
Thênh thang mở cửa đầu trâu mặt bò
Rằn ri áo lính hát hò
Cánh gà lãnh sự thăm dò đô la

Máu xương tràn ngập sơn hà
Mặc bầy chó lợn yêu ma lộng hành
Nhân quyền dân chủ hư danh
Công an quậy phá tan tành ngói mây

Triển khai nghị quyết cáo cầy
Phương Hùng Ngọc Lập mặt dầy hò reo
Búa liềm cờ đỏ mốc meo
Sửa sang khuyết tật gìo heo đỉa xào

Lobby vận động lao nhao
Hành lang quốc hội kêu gào thảm thương
Cù Huy Hà Vũ thê lương
Kìa cô Thanh Thủy cùng phường mọt dân ?

Lại còn phe đảng Việt Tân
Hội đoàn chí chóe tranh phần thịt xôi
Xa lông chính trị bồi hồi
Viết văn tâng bốc tô bồi việt gian

Thu Hương Bùi Tín khóc than
Con đường cách mạng gian nan thác ghềnh
Vũ Thư Hiên, kiếp dập dềnh
Chạy ra hải ngoại bồng bênh cò mồi

Phởn phao Blog đánh hôi
Viết nhăng viết cuội nhặng ruồi tanh tao
Thuốc lào rắm vặt tầm phào
Mơn man gãi ghẻ mận đào lả lơi

Gốc đa thằng cuội nó cười
Việt Nam cộng sản đười ươi lạc loài
Oán hờn ngùn ngụt tuyền đài
Dân oan mất đất đêm dài mưa chan

Vịt cừu lốc nhốc đăng đàn
Đồng bào quốc nội tâm thần ngẩn ngơ
Xú danh thần tượng dật dờ
Thiên đàng xã nghĩa mịt mờ chủ trương

Cường hào bá đỏ nhiễu nhương
Mua quan bán tướng kỷ cương đâu còn
Thành Đô lạy lục tôi con
Cam tâm nô lệ nước non mẹ gì

Tân Cương Tây Tạng rầm rì
Nội Mông tang tóc đầm đìa lệ rơi !
Lạc Hồng còm cõi chơi vơi
To mồm vỗ ngực khóc cười khùng điên

Trước sau cũng chỉ vì tiền
Giàu sang phú qúy lợi quyền trong tay
Ươn hèn bạc nhược bấy nay
Hồ ly Pắc Bó quan thày hắc nô

Đấu tranh giai cấp côn đồ
Vẫn chưa tỉnh mộng ô hô giống nòi
Cháu con xơ xác cọc còi
Tinh thần thể xác nhỏ nhoi vật vờ

Thoát Trung bỏ lỡ thời cơ
Đầu gà bã đậu lờ đờ mãi sao
Biển đông sôi sục máu trào
Hoàng-Trường quần đảo đổi trao mất rồi

Lập câu lạc bộ nổi trôi
Bọt bèo báo chí đầu đuôi lòi dần
Ai hay sáng kiến công an
Nguyễn Văn Hải mới lấn tràn men say

Ngờ đâu sa sẩm mặt mày
Kẻ bênh người chống đắng cay thế này
Lưới trời lồng lộng xưa nay
Trốn sao cho thoát thương thay kiếp đời

Trông kìa tơi tả chuột dơi
Hai hàng ỏn ẻn chân trời xa xôi
A dua nịnh bợ tanh hôi
Thảm thê nõ điếu nhét nhồi cọng lông

Nỉ non mấy ả quần hồng
Khăn vàng cuốn cổ mây rồng gío mưa
U mê đến chết chưa chừa
Sĩ quan quân lực mứa thừa chiếu chăn

Điếc tai bè lũ chó săn
Tranh nhau sủa láo nhọc nhằn bát cơm
Phởn phơ đạo tặc gớm gờm
Gà đồng mèo mả bờm xơm ỉa đùn

Thờn bơn chi quản lấm bùn
Comment bậy bạ chổi cùn bọ hung
Thanh niên cờ đỏ rợn rùng
Lượn lờ hướng đạo bạn cùng hỡi ai?

Lai nhai chày cối văn tài
Nội dung rỗng tuyếch dao đài mộng du
Tang bồng xã hội vân vu
Công hầu bá nghiệp âm u qủy vàng

Uốn lưng qùy gối sẵn sàng
Xun xoe nô bộc bẽ bàng ngựa trâu
Trái tim lầm lỡ trên đầu
Công danh sáng lạn nhịp cầu ngày mai

Giao lưu bạn hữu lang sài
Vợ con hớn hở phát tài quan to
Cha ky chú kiết thập thò
Mày râu nhẵn nhụi hẹn hò tương lai

Con đường kách mệnh còn dài
Lập trường kiên định mãi hoài giấc mơ
Công nông giai cấp bơ phờ
Thị trường định hướng vịt vờ đảo điên

Lèm nhèm ba giải nhân quyền
Trò hề trí trá chẳng bền dài lâu
Chủ trương tuyên giáo ma đầu
Mua bò ba vạn bán trâu ba đồng

Mắt xanh mũi lõ phướm hồng
Vuốt ve nõ điếu khói nồng thuốc say
Đồng bào quốc nội đắng cay
Việt cừu yêu nước hát hay ai bằng

Văn công kiều vận bẽ bàng
Vào ra lãnh sự sẵn sàng ôm chân
Ăn theo dê chó bần thần
Tung hô thần tượng lừa dân hại nòi

Xôn xao dư luận vịt giời
Đầu gà bã đậu chuột dơi reo hò
Khăn vàng buộc cổ chim cò
Phân bua biểu tượng lò mò ao sâu

Ô hay cá chẳng cắn câu
Rửng rưng mặt mốc Châu Âu hững hờ
Anh hùng đả cộng kinh xà
Trọn đời Việt Dũng dật dờ hồn ma

Trúc Hồ Hồng Thuận ngân nga
Tò te kèn thổi lân la moi tiền
Cảm thông nội ngoại tuyên truyền
Sửa sang khuyết tật giữ nguyên lợi quyền

Cù Huy Hà Vũ bỏ quyên
Buồn thay Thanh Thủy chẳng hên chút nào
Việt Tân hí hửng mời chào
Xa lông chính trị tào lao đâu rồi

Mau mau nịnh bợ viết hôi
Điếu Cày ca ngợi kiếp tôi phận đòi
Văn hoa nhớp nháp bọ giòi
Công lao hạng mã chuột dơi đợi chờ.

7.12.2014 Lu Hà



Viết Ngày 14.1.2016 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét