Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Thơ 5 Chữ Chùm 25



 



Tôi Mơ Về Quê Mẹ
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương

Tôi mơ về quê mẹ
Đã biết bao năm rồi
Linh hồn tôi khắc khỏai
Nơi xứ xở xa xôi


Lưu lạc cõi phong trần
Xót xa nhớ người thân
Hồn lạc về cố quận
Nhức nhối khóe lệ tràn

Lồng ngực tôi nhói đau
Hoa râm điểm mái đầu
Vì bao nhiêu áp lực
Nương náu chịu cơ cầu

Thầm gọi cố hương ơi!
Nghẹn ngào giữa đất trời
Nỗi buồn dâng sóng nước
Dòng lệ thủy tuôn rơi…

Cái nghèo bám dai dẳng
Sao chúng chẳng buông tha?
Đất khô cằn sỏi đá
Tang tóc mảnh sơn hà

Tất cả vẫn im lìm
Thiếu cả dấu chân chim
Không chào tôi một tiếng
Đau xót cả buồng tim

Quê hương tôi đó ư?
Nặng nỗi niềm tâm tư
Nơi chôn nhau cắt rốn
Cồn cát trắng phau phau

Biết bao đời vẫn thế
Mồ hôi đổ luống cày
Biết bao lời hứa hẹn
Mà đời vẫn đắng cay…!

cảm xúc khi đọc tùy bút của Nguyễn Hoài Hương
16.8.2014 Lu Hà



Cảm Ơn Cô Trúc Khen Thơ

Lòng tôi như trẻ lại
Có cô Trúc kề bên
Chia sẻ từng nỗi niềm
Bao nhiêu là chan chứa…

Nhớ cô tôi bày tỏ
Xao xuyến cùng trăng sao
Giọng thỏ thẻ dạt dào
Sóng trào lên sung sướng

Thấy trong mình chuyển động
Mạch máu nở hồng căng
Nghe trời thở mưa giăng
Ngất ngư hồn lảo đảo

Giơ tay tôi quờ quạo
Vội giong buồm Trúc ơi!
Từ xa cô mỉm cười
Kiếp sau chờ nhau nhé

Tôi nghẹn ngào nhỏ lệ
Biển rộng trời mây cao
Chim chóc buồn lao xao
Cùng Nam Tào Bắc Đẩu

Tôi làm thơ trả nợ
Cho kiếp đời mai sau
Muối sương bạc mái đầu
Bạn hồng nhan tri kỷ…!

18.9.2014 Lu Hà




Ta Là Ai
viết tặng Micha Rostalski

Ta đã từng là ai
Từ đâu ta đã đến
Rồi ta lại về đâu
Ai nhớ thương ta hoài?

Ai thở ra hít vào
Sống chết chuyện vô thường
Vũ trụ là vạn vật
Xoay vần về hư không...

Ta là ta vạn kiếp
Hôm nay và ngày mai
Không linh hồn thể xác
Nghiệp chuyển mãi nhân loài...

Ai là cha là mẹ
Ai sẽ là thày cô
Để muôn đồi nối tiếp
Lạc về cõi hư vô...

Trên con đường trung đạo
Ngụm lặn cõi luân hồi
Không có sinh có diệt
Lơ lửng mải không thôi...

Bạn hỏi ta là ai
Quê hương ta ở đâu
Cùng nhau trong quán trọ
Thương chuyến tàu trần ai

Rồi gặp trên sân ga
Ngỡ ngàng là ai ta
Sao mà quen quen thế
Một nghìn năm xa xưa...

1.9.2014 Lu Hà




Ác Mộng Sói Và Cừu

Mê man giấc ngủ trưa
Mộng huyễn ồ hay chưa
Mơ thấy cừu và sói
Ôn lại chút tình xưa…

Hai mỏm đá gần nhau
Thăm thẳm vực suối sâu
Buồn đôi bên cách trở
Con cừu ứa lệ sầu

Sói khoe khu mình ở
Rừng cỏ non chan chứa
Khóe hạnh cừu châu rơi!
Dưới chân toàn sói đá

Thôi sang đây hỡi bạn
Để chia ngọt sẻ bùi
Bướm hoa mừng xao xuyến
Chim cúc trái ngậm ngùi

Cừu giơ hai chân trước
Sói rón rén từng bước
Lẹ làng kéo bạn sang
Bỗng há mồm nuốt ực

Cừu kêu lên dãy rụa
Vùng vẫy mình đầy máu
Sói sướng rên ằng ặc
Thịt thơm ngon khoái khẩu !

4.10.2014 Lu Hà




Nửa Vòng Trái Đất
cảm xúc từ mấy thơ Nguyễn Thiện gửi Nguyễn Hoài Hương

Ôm nửa trái tinh cầu
Trong tay tình bao la
Mà gan bào ruột thắt
Thổn thức chị Hằng Nga

Cali bình minh dậy
Bên này vẫn nửa đêm
Làm sao mà ngủ được
Nỗi buồn cứ dài thêm

Tiếng gà gáy te te
Mẹ ru con khóc nhè
Eo óc bên hàng xóm
Chị lao công quét hè

Đêm Sài Gòn chửa say
Chồng chất bao chua cay
Vì sao anh thức giấc
Bên kia em có hay?

Mưu sinh dồn từng bước
Giá cả tăng hàng ngày
Này xăng dầu điện nước
Ai thương đời thẳng ngay

Bài thơ tình dang dở
Biết bao điều trắc trở
Thi hứng sầu ly tao
Xót xa mộng hồn mơ...?

viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
15.8.2014 Lu Hà




Chuyến Tàu Đêm*

Đêm đen như hũ mực
Chen chúc trên chuyến tàu
Nây nẩy làn da ấm
Câu chuyện đã từ lâu

Khe khẽ em chào tôi
Hình như em mỉm cười
Dáng chừng thèn thẹn lắm
Nghe tim đập bồi hồi

Tàu lúc lắc đung đưa
Càng rạo rực say xưa
Toàn thân chưa bất lực
Bàn tay cũng chẳng vừa…

Lim dim và lim dim
Không gian như đắm chìm
Hai tâm hồn mộng tưởng
Suối róc rách vườn chim…

Tôi phải về Hà Nội
Còn em xuống Việt Trì
Tôi chạy theo gạn hỏi
Em nói vội thầm thì…

Bàn tay ghi địa chỉ
Đầu tàu thở phì phò
Tiếng còi vang thúc giục
Nhấp nháy một đường tơ

Rồi tôi đi bộ đội
Đêm trường sơn mưa rơi
Muỗi rừng nghe gió hú
Trong mơ thấy nụ cười…

*Ngày đó Lu Hà 18 tuổi, phải đi lính có về quê thăm ông bà và họ hàng
5.10.204 Lu Hà




Đêm Nay Mộng Hồn Say
cảm xúc từ bức ảnh chụp của Pich Hạnh

Xinh như bức tranh cổ
Đẹp như tranh sơn mài
Ấy là cô Pich Hạnh
Mơ tưởng cho ngày mai

Cô nghĩ về tương lai
Đời chông gai dằng dặc
Lòng người sao quánh đặc
Biết than thở với ai?

Trăn trở mãi u hoài
Cô nhớ chàng thi sĩ
Thôi kiếp sau gặp nhé
Trên bến đò quê hương

Trái tim hồng vấn vương
Hương sen lồng trong gió
Tháng năm buồn tơ ngó
Đêm nay mộng hồn say

Chan chứa tình vơi đầy
Thồn thức suốt canh chầy
Cô bần thần thức giấc
Ngoài kia trời mây bay

Hằng Nga cũng xót thay
Rầu rĩ về đằng tây
Eo óc gà gáy sáng
Chim chóc cũng buồn lây…!

22.9.2014 Lu Hà




Cô Trúc Có Mủi Lòng
tặng Lê Hoàng Trúc

Kìa cô Trúc nghẹn ngào
Tay giữ trái hồng đào
Tiếng ai mà thống thiết
Mang nỗi sầu ly tao…

Tóc nhuộm nắng vàng nâu
Đội nón lá trên đầu
Chan chứa tình hoang đảo
Thổn thức hồn Eva

Ai hiểu lòng Hằng Nga
Trên cung quế ngọc ngà
Gốc đa ôm ngọc thỏ
Ngao ngán nhớ quê nhà

Hoa đã có chủ rồi
Trôi nổi cõi luân hồi
Duyên tình em trả nợ
Xong kiếp này thì thôi

Tôi tiếp tục ngồi câu
Tăm cá bến giang đầu
Có nghe lời than thở
Trăm năm cuộc bể dâu

Thơ vương buồn nhân thế
Đời lưu lạc bốn phương
Biết bao là oan trái
Vẫn mong về cố hương…!

18.9.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét