(gồm những bài dài trên 24 câu
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 9
Công tử quyết dấn thân gió bụi
Cùng Hỷ Đồng thui thủi xông pha
Nghi Trưng huyện lỵ chẳng xa
Nhạc thân phủ ấy tên là Hầu Loan
Trận cuồng phong gian thần bày đặt
Nhà họ Mai lạnh ngắt
như tờ
Sai nha nhung khuyển ngẩn ngơ
Hung hăng lục soát thẫn thờ cá chim
Khắp xóm làng im lìm vắng vẻ
Vây ráp hoài bắt bẻ nào ai
Phu nhân lạc bến thuyền chài
Họ hàng nương náu dấu hài biệt tăm
Công tử lần đường thăm phủ huyện
Dinh Hầu Loan thuyền đến Nghi Trưng
Bước chân cao thấp lừng khừng
Tạt vào quán rượu ngóng chừng Hầu Loan
Ngồi giờ lâu hỏi han phố xá
Dinh Hồ Loan dễ há tới gần
Tham quan nổi tiếng bất nhân
Dân oan điêu đứng khóc than kêu trời
Mai Bích càng chơi vơi do dự
Hỷ Đồng can cậu chớ liều vào
Để con thay thế xem nào
Công ơn đền đáp ứa trào lệ sa
Cải trang thành tớ là cậu chủ
Sao đổi ngôi chính phụ phân vai
Hỷ Đồng thư thả gót hài
Tay phe phẩy quạt đứng ngoài cổng dinh
Hầu Loan vội thân chinh ra đón
Hỷ Đồng thưa nguồn ngọn gần xa
Không còn chỗ để dung thân
Nỗi nhà oan khốc bể trần lao đao
Hầu thị quát kẻ nào dám tới
Cửa nhà quan tội lỗi chẳng dung
Cha ngươi làm phản nước nhà
Lại liều thân tới nhà ta quấy rầy
Hô lính trói đày ngay xuống ngục
Giải về kinh trống giục vang đường
Trong mình sẵn gói tì sương
Giở ra nuốt ực bất thường quyên sinh
Thê thảm thay thân hình mềm oặt
Quân phủ khiêng chôn chặt giữa đồng
Mai sinh lén lút xa trông
Chờ cho đi khỏi thinh không gọi hồn
Ôm nấm đất châu tuôn lã chã
Khóc Hỷ Đồng xếp đá làm bia
Thêm vài khóm cỏ bên rìa
Chắp tay lạy tạ đầm đìa sương rơi
Nỗi căm hờn đất trời cuồng nộ
Oan khiên này biết tỏ chăng ai
Vầng trăng ảm đạm u hoài
Âm dương cách biệt tuyền đài thảm thê!
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
3.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 10
Một mình chàng não nề đất khách
Quê hương người luồng lạch chẳng thông
Lênh đênh sóng vỗ trên sông
Nhờ thuyền ngư phủ mênh mông đá ngầm
Chùa Thọ Am âm thầm bước tới
Lòng quặn đau vời vợi biển sầu
Thân này trôi dạt về đâu
Triều đình tróc nã còn lâu mới dừng
Giải lụa đào trong lưng giắt sẵn
Thương Hỷ Đồng mắc nạn vì ta
Cha thì hồn lạc mây xa
Có quê chẳng ở có nhà chẳng dung
Họ Lư quyết đuổi cùng giết tận
Mẫu thân giờ lận đận nơi đâu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Thân tàn ma dại bể dâu chập chùng
Bỗng chú tiểu hãi hùng la lối
Sư cụ ra cùng nới dây đào
Khương thang vội vã đổ vào
Giờ lâu hồi tỉnh nghẹn ngào gần xa
Nỗi u uẩn nói ra chẳng tiện
Đành thưa rằng dồn đến bước cùng
Chở đồ thuyền đắm tiêu tùng
Sợ ông chủ kiện mịt mùng cửa quan
Con phiêu bạt nghèo nàn cầm cố
Phận bọt bèo mắc nợ nhiều lần
Chán đời mới tự hoại thân
Nào ngờ sư phụ cứu thần hồn ma
Sư khuyên rằng sa bà khổ ải
Vật ngoại thân lo ngại làm gì
Dụng tâm hỉ sả từ bi
An nhiên tự tại đền nghì tổ tiên
Hãy ở đây cửa thiền chẳng hẹp
Phụ giúp thày ghi chép kinh thư
Vả trông ra dáng như từ
Xem ra học vấn chân như Phật đà
Sẵn nghiên bút viết ra vài chữ
Thày nhìn ra: “Am tự thọ thuyền“
Rõ ràng nét bút thiên nhiên
Lo tìm Vũ kiếm lọ khen Lan đình
Phòng thủ tự tận tình giao phó
Sửa vườn hoa cây cỏ phát quang
Cảnh chùa diễm lệ khang trang
Dập dìu tài tử xênh xang nhạt nhòa
Trần Nhật Cao thám hoa võ cử
Đã mấy lần chủ sự đổng binh
Xông pha chẳng tiếc thân mình
Biên cương giặc Thát thất kinh rụng rời
Chán triều đình về nơi yên tĩnh
Mới xuất gia thiền tịnh qua ngày
Quên đi bao nỗi đắng cay
Công danh phù phiếm đọa đày thân tâm
Trần Đông Sơ chẳng tham quyền quí
Vua cho về an trí tức thì
Thọ am anh cả tu trì
Tới thăm than thở thầm thì họ Mai.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
4.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 11
Trần Đông Sơ u hoài thổn thức
Mai sinh nghe nao nức trong lòng
Theo sau hầu cận hai ông
Nghe ra thuyền hội Mai công thuở nào
Trần Đông Sơ nghẹn ngào kể lể
Đã mười năm kín kẽ vương kỳ
Sân đào chen chúc đông ly
Cỏ gai rậm rạp vân vy nỗi niềm
Muốn đi tu am thềm chẳng được
Thê tử càng thao thức bấy nay
Sư huynh cũng gọi là may
Vườn chùa sang sửa nơi này đẹp thay
Vương Hỷ Đồng tới đây nương náu
Anh coi như con cháu trong nhà
Xem ra tư chất thật thà
Văn chương bút pháp tài ba khác người
Sang bên chú là nơi nương tựa
Học hành thêm tu sửa lại vườn
Trúc mai cây cỏ xanh rờn
Văn ôn võ luyện tiện hơn chốn này
Sinh nghe theo lời thày khuyên nhủ
Rồi lên thuyền sang phủ họ Trần
Vừa hay công tử phu nhân
Tiểu thư hầu gái lại gần làm quen
Trần công thấy thiếu niên tuấn kiệt
Thạo bút nghiên lại biết chăm hoa
Nơi đây khí hậu ôn hòa
Đôi khi vắng vẻ nhạt nhòa sương rơi
Nỗi niềm riêng chơi vơi xứ sở
Giọt lệ sầu thương nhớ xót xa
Sinh ly tử biệt quê nhà
Sơn đông non nước bao la mịt mù
Nghi trưng kia âm u cát bụi
Khóc Hỷ Đồng thui thủi nấm mồ
Cỏ may chim chóc lô nhô
Chập chờn đom đóm trên hồ đêm trăng
Tiên giáng trần mơ màng dải lụa
Dây xích thằng khéo lựa làm sao
Dập dìu hoa bướm xôn xao
Buổi đầu man mát dạt dào gió mây
Sinh bàng hoàng ngất ngây muôn vẻ
Ngọc trắng phau nhè nhẹ thướt tha
Tiểu thư dạo gót vườn hoa
A hoàn một lũ lòa xòa quần thoa
Quạt phe phẩy người qua kẻ lại
Dồn đuổi nhau êm ái gió đưa
Xạ hương quyến rũ xong chưa
Rượu tình xao xuyến chẳng chừa được đâu
Kể từ đó mưa dầu nắng dãi
Mối tương tư tê dại trái tim
Ngọc châu chẳng mất công tìm
Đường về Hợp Phố cánh chim chập chùng
Trong gang tấc cùng chung một lối
Khách hồng trần sớm tối lửa rơm
Xạ hương thoang thoảng đưa thơm
Phận làm tôi tớ bờm xơm ngại ngùng.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
5.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 12
Thu đông trải thẹn thùng chan chứa
Chợt bông đào báo nửa chừng xuân
Bàn tay ai khéo canh tân
Non xanh nước biếc xa gần yến oanh
Trần gia chủ dạo quanh nhân buổi
Thấy đầy vườn chật trội cành mai
Bấm tay sắp tới mười hai
Ngày mai mở tiệc thái lai hoa đình
Thấy nét mặt thình lình biến sắc
Phu nhân càng kinh ngạc hỏi luôn
Bỗng nhiên ông lại bồn chồn
Bàng hoàng phách lạc thần hồn đi đâu?
Quên sao được oán sầu từ đó
Biết làm sao sáng tỏ vàng thau
Ngày mai sực nhớ giỗ đầu
Mai công gối đất dãi dầu muối sương
Lòng xót đau nhớ thương huynh trưởng
Kính viếng người khí tượng tinh anh
Chớ nề u hiển mộng lành
Trông hoa hồi tưởng kinh thành xa xôi
Dòng họ Mai còn người nối giõi
Thì vườn hoa tươi rói hơn xưa
Nào ngờ sầm sập gió mưa
Cuồng phong dữ dội cày bừa ngổn ngang
Hoa mai nát đèn nhang ướt đẫm
Trần công buồn thê thảm không lời
Sáng ra rầu rĩ mưa rơi!
Oán hờn con tạo giận trời bất công
Muốn ẩn dật cửa không thiền định
Lánh thế gian mưu tính sự đời
An nhiên tự tại thảnh thơi
Tụng kinh gõ mõ làm người xuất gia
Trần gia trang đầm đìa ngấn lệ
Bỗng tiểu thư thỏ thẻ giãi bày
Phụ thân rán đợi mấy ngày
Thắp hương cầu Phật hoa này lại tươi
“Nhị Độ Mai” thiên thời địa lợi
Thật như lời con nói chẳng sai
Năm lần bảy lượt trang đài
Tiểu thư khấn vái miệt mài thay cha
Ngày thứ ba sáng ra nở rộ
Quá nửa đêm sinh mở cửa dòm
Hoa đâu san sát từng chòm
Bần thần xốc áo lom khom ra vườn
Nghe thánh thót cung đờn hoan hỉ
Tiếng thu ba thủ thỉ đòi cơn
Hồn mây ngây ngất chập chờn
Còn đâu ai oán giận hờn làm chi
Lòng sảng khoai thầm thì tha thiết
Sẵn bút nghiên tứ tuyệt phun châu
Rồi chàng thấy dáng con hầu
Phong thư đưa tới khẩn cầu tìm ông.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
6.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 13
Ngày bừng sáng trời trong quang đãng
Chim líu lo những áng mây lành
Hoa mai nở rộ trên cành
Cả nhà chạy tới chồi xanh lạ lùng
Chưa đến mức tận cùng hy vọng
Mai huynh còn nòi giống mừng thay
Lệnh truyền hoa quả đặt bày
Hoa đình đại tiệc vui vày Trần gia
Mai công tử đầm đìa ngấn lệ
Biết cùng ai san sẻ nỗi lòng
Trông xa bài vị Mai công
Ra vào dấu diếm sầu đông u hoài
Trần công bớt nguôi ngoai tấc dạ
Hỏi Xuân Sinh học đã đến đâu?
Dùi mài kinh sử bấy lâu
Nhân vườn mai nở đến cầu vịnh thơ
Hòn non bộ ngẩn ngơ mai trúc
Hồ cá bơi tùng cúc xôn xao
Tiểu thư thị nữ bước vào
Bài thơ tứ tuyệt dạt dào tuyệt hay
Thơ Hỷ Đồng lòng ngay dạ thẳng
Nhị độ mai kính tặng Trần công
Thuyền trôi sóng nước tang bồng
Gươm đàn nặng gánh dòng sông ân tình
Thơ gấm vóc thêu hình cẩm tú
Tiểu thư thưa, nữ tử văn nhân
Tay tiên họa đủ ba vần
Xuân Sinh thuận bút tần ngần bốn câu
Ba bài thơ liên châu ngọc bội
Trần công mừng bàn với phu nhân
Hỷ Đồng cảnh ngộ gian nan
Cũng giòng nho học bần hàn bấy nay
Kẻ có tài chẳng may ly loạn
Đến nhà ta lánh nạn chờ thời
Sân Trình chẳng nỡ hẹp hòi
Coi thường cửa Khổng tôi đòi xem khinh
Gọi Hỷ Đồng Mai Sinh đội lốt
Chưa vội vàng đường đột nói ra
Mai công cũng chính là cha
Một mình thui thủi vườn nhà sửa sang
Nhân rảnh rỗi lang thang phố huyện
Cảnh phồn hòa thử đến châu Dương
May thay gặp buổi thanh lương
Ung dung đây đó phố phường xem sao
Đường rộng rãi lầu cao quán xá
Gạch ken nền tường đá mấy nơi
Tạ vương mấy chốn rong chơi
Xe lừa chen chúc chào mời viễn phương
Tiệm Cao Ly Tây Dương chung cảng
Sóng Trường giang chạng vạng buồm về
Hoàng hôn san sát lá tre
Chài lan lửa lựu thuyền kề bến neo.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
7.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 14
Sinh trở lại dọc theo khe nước
Chập trùng mây lần bước tới nơi
Hồ sen đờ đẫn cá bơi
Hoa đình chẳng thấy bóng người vào ra
Mé tây hiên cung nga chênh chếch
Mùi hương bay tiếng ếch râm ran
Liễu xanh sờ soạng mê man
Lòng chàng rạo rực nồng nàn vì đâu…?
Bài vị không mái đầu lã chã
Giọt sương rơi ai đã lấy đi ?
Ngao du mấy tiếng một khi
Tiểu thư mang đến thầm thì cùng cha
Ông bàng hoàng trào ra nước mắt
Vương Hỷ Đồng phiêu bạt trần ai
Phải chăng công tử họ Mai?
Hết cơn bĩ cực thái lai rạng ngời
Đòi Thúy Hoàn theo lời ông nói
Hãy đến bên ướm hỏi xem sao?
Mai Lương Ngọc, chẳng lẽ nào
Cả gan Trần phủ lạc vào ẩn thân?
Quân triều đình xa gần truy bắt
Lư Kỷ kia tai mắt đầy đường
Lại còn đội lốt Hỷ Đồng
Tru di tam tộc tổ tông thiệt thòi
Chàng Mai Bích rụng rời sợ hãi
Chạy tới ông chẳng ngại nói ra
Cầu xin Bồ tát Phật đà
Con đây chính thực mới là Mai sinh
Kể từ khi triều đình khép tội
Cả nhà con phải vội chia ly
Sơn đông thân mẫu vân vy
Hầu Loan tráo trở chai lỳ mặt mo
Được sư phụ cứu cho thoát chết
Vương Hỷ Đồng thống thiết hoàng thiên
Đồ Thân thảm khốc sầu miên
Bao nhiêu tình tự ưu phiền kể ra
Ông vỗ về thiết tha an ủi
Trời xui con run rủi tới đây
Thương yêu bát nước vơi đầy
Chở che bao bọc vui vầy sớm hôm
Ao nhà ta cá tôm không thiếu
Vườn quả tươi hành kiệu đủ sài
Mong con gắng học thành tài
Anh em bầu bạn một hai trọn lòng
Ông thu xếp cùng phòng công tử
Trần Xuân Sinh nghĩa cử sẵn sàng
Văn chương tri kỷ thênh thang
Chiếu tâm trò chuyện xênh xang tháng ngày
Với Hạnh Nguyên thầm say vẻ ngọc
Bà rỉ tai nòng nọc cắn đuôi
Trai tài gái sắc vừa đôi
Bảng vàng ló rạng tới hồi vu quy.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
7.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 15
Bà chấp thuận cũng tùy ông đó
Thúy Hoàn nghe to nhỏ thầm thì
Thanh mai trúc mã đền nghì
Thuyền quyên thục nữ tu mi anh hùng
Bởi nguyệt lão tơ chùng chỉ rối
Khéo se duyên lại vội cắt rời
Bắc nam chia rẽ đôi nơi
Ngày vui chưa hết lệ rơi đôi hàng
Bỗng thái giám vội vàng bầm dập
Chiếu nhà vua truyền gấp Trần gia
Đọc lên mới biết rằng là:
Ở ngoài biên ải Sa Đà khởi binh
Lư Tướng quốc hòa bình hiến kế
Gái họ Trần vui vẻ cầu thân
Ban cho phẩm ngạch Chiêu Quân
Kiệu xe giám mã đưa chân cống Hồ
Lão gian tặc mưu mô xảo quyệt
Quyết ra tay trừ diệt hiền thần
Bất tài thao lược kinh luân
Giữ yên bờ cõi hiến thân má đào
Nàng Hạnh Nguyên nghẹn ngào ứa lệ
Tránh làm sao mưu kế khọm già
Non sông cách biệt chia lìa
Hán, Hồ, Tần, Sở khắc bia để đời
Họ Đặng cũng là người chính trực
Bạn Trần công căm tức nghiến răng
Bất ngờ lẻn tới thưa rằng:
Đệ đi hộ vệ mọi đằng tùy cơ
Trong kiệu vàng hững hờ Lư Kỷ
Đợi ngoài sân quân kỵ đứng hầu
Bốn mươi thị nữ xe châu
Áo Hồ đưa tới sức dầu thơm hoa
Mặc sảnh đường lời qua tiếng lại
Bầy cẩu nô xăng xái loăng quăng
Nhà trong nàng mới dặn rằng:
Chị đi chăm sự mọi đàng cậy em
Vội đóng cửa buông rèm thổn thức
Ngoài hai thân phụ ước chàng Mai
Ngồi lên chị lạy một hai
Công cha nghĩa mẹ tuyền đài chẳng quên
Phận là gái thuyền quyên trinh tiết
Tấm lòng này bi thiết sầu tang
Trái tim chị hiến dâng chàng
Khối tình mang xuống suối vàng chưa tan
Non nước này gian thần bè đảng
Cảnh trầm luân cay đắng xiết bao
Khổ đau bao kẻ cần lao
Chia đàn xẻ nghé ruột bào dạ đau
Mỹ nhân kế phải đâu hữu hiệu
Vua u mê chẳng hiểu sự đời
Rồi đây muôn dặm đất trời
Nấm mồ vô chủ sương rơi mưa dầm.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
8.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 16
Bởi cốt nhục tình thâm dang dở
Chị sang ngang em ở lại nhà
Một hai cầu khẩn thiết tha
Còn chàng Mai đó cũng là anh em
Vả bậc ấy chị xem quân tử
Tướng công khanh sử sự hơn người
Trông ra khoa bảng tới nơi
Anh em bầu bạn trọn đời thủy chung
Chị ra đi mịt mùng năm tháng
Chữ hiếu trung cáng đáng nhờ em
Cội già lá rụng vương thềm
Mùa đông giá lạnh nỗi niềm hai thân
Nếu thương chị đến tuần hàn thực
Tiết thanh minh thao thức gọi hồn
Chập chờn ngọn cỏ heo may
Rảy cho chén nước hương bay chị về
Ngoài cửa chực sẵn xe đón rước
Lư Kỷ bèn đi trước dẫn đường
Rèm buông từ giã quê hương
Đảng Công cưỡi ngựa đao thương sẵn sàng
Đi cạnh xe hai chàng thân thích
Gần biên cương tiếng địch tù và
Xuân Sinh, Mai Bích thiết tha
Nửa hồn mơ tỉnh hải hà ly tao
Tiện nữ tới yếm đào e thẹn
Đỡ xuống xe rón rén bước chân
Chàng Mai bên cạnh bần thần
Xuân Sinh biết ý ngại ngần lui ra
Dưới lùm cây mặn mà âu yếm
Lén cầm tay dấu diếm trâm cài
Của này gửi lại cho ai
Thiếp dù thác xuống tuyền đài không quên
Phận hồng nhan thuyền quyên yếu ớt
Dây xích thằng đùa cợt trêu ngươi
Mối thù oán hận ngàn đời
Ghi xương khắc cốt giữ lời thề xưa
Nghĩa xuân thu tình chưa bén gốc
Rễ chưa đâm nảy lộc sinh hoa
Than ôi chén rượu nhạt nhòa
Làm duyên một chút cành thoa tặng người
Hồn sau này rong chơi đây đó
Ngọc châu tìm Hợp Phố giếng khơi
Nhìn nhau giọt lệ tuôn rơi
Dầm dề vạt áo đất thời thảm thê
Chốn Trùng đài não nề cảnh vật
Thắp nén hương gói đất nước nhà
Thiếp chàng âm ấm làn da
Sát nhau đồng cảm xót xa cõi lòng
Vừa lúc ấy Đảng Công bước tới
Giục lên xe vời vợi ải quan
Phân chia hai ngả giang san
Đường đi khấp kểnh bạt ngàn thông reo
Hạnh Nguyên phải mặc theo lối rợ
Vẻ man phương loang lổ da phơi
Lông cài trên mũ chơi vơi
Đổi hình khuê nữ ra người Yên chi
Quân thiết kỵ bốn bề kéo đến
Chàng họ Mai hổn hển chia ly
Lên yên sửa gọn nhung y
Yến oanh tan tác ầm ỳ suối than!
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
9.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 17
Trong giây phút muôn vàn buồn tủi
Hai anh em cắm cúi làm thơ
Thất ngôn bát cú đâu ngờ
Tràn ly bát nước thẫn thờ xót xa
Ngựa hý vang quan hà thăm thẳm
Nỗi sầu riêng gửi gắm non sông
Kẻ về cố quốc ngoái trông
Người đi xứ lạ mênh mông dặm trường
Nàng dặn với đừng thương khóc nữa
Mối thù này chất chứa nguồn cơn
Moi gan nghịch tặc chẳng sờn
Án đày dằng dặc chập chờn bóng mây
Đường đôi ngả như ngây như dại
Chốn biên cơn tê tái bướm hoa
Sương rơi khóe hạnh nhạt nhòa
Đầm đìa nước mắt lòa xòa cỏ may
Lá vàng bay lắt lay trong gió
Tiếng man nhân đây đó hú vang
Dẫm chân trên bãi cát vàng
Xa gần réo rắt mơ màng bắc phương
Còi lư diệp ngô công phấp phới
Cờ man di chấp chới gần xa
Núi đồi đồng cỏ bao la
Cừu dê chạy nhảy tù và thổi vang
Ngựa dong duổi dưới hàng tùng bách
Chân núi cao nền gạch điện tiền
Thổ binh quỳ xuống thưa liên
Hà Lan nổi tiếng ấy đền Tử Khanh
Nàng xuống ngựa lòng thành khấn vái
Thắp nén hương trăm lạy Tô công
Cống Hồ thân phận má hồng
Làm sao thoát khỏi chất chồng tai ương
Tiện bút nghiên thơ đường luật vịnh
Miếu một bài sơn tịnh hai bài
Xong rồi thư thả gót hài
Thăm hăng Tô Vũ trần ai lạnh lùng
Rồi lên ngựa chập chùng Hắc Thủy
Mộ Chiêu Quân bi lụy thuở nào
Cùng là cảnh ngộ liễu đào
Chắp tay quỳ lạy nghẹn ngào hương bay
Sai thị tỳ quẳng ngay hòm áo
Xuống dòng sông lảo đảo cánh chuồn
Chập chờn bướm trắng mà buồn
Còn đâu hoa nữa lệ tuôn đôi dòng
Rồi lặng lẽ long đong nước kiệu
Dõi trông thấy miếu rất gần
Dừng cương hỏi lại thổ quan
Nương nương chỗ ấy Chiêu Quân phụng thờ
Trần Hạnh Nguyên thẫn thờ xuống ngựa
Đá rêu phong đứng tựa lan can
Ngước nhìn giọt lệ ứa tràn
Dao hàn cắt thịt trăm ngàn kim châm
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
9.6.2020 Lu Hà
Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 18
Trần Hạnh Nguyên âm thầm sầu tủi
Tiện thiếp thành cát bụi phong trần
Quê người đất khách dấn thân
Nhớ về cố quận một sân quế hòe
Cây cù mộc vàng hoe lá rụng
Góc nhà huyên mái cũng xác xơ
Tiểu sinh thương nhớ bơ phờ
Tùng quân xa cách bây giờ ra sao?
Bến trầm ngư xôn xao nhạn lạc
Vương Minh Phi quốc sắc thiên hương
Phải chăng trong sổ đoạn trường
Chớ nề u hiển vấn vương tang bồng
Nhìn sởn gáy thanh đồng sĩ tử
Có hai bên thị nữ đứng hầu
Tám viên quan võ cúi đầu
Khay vàng bệ khảm màn châu điện tiền
Thật nguy nga thần tiên thoát tục
Đàn tỳ bà tượng đúc như người
Linh thiêng tuyết ngọc cao vời
Vội vàng sụp lạy lệ rơi đôi hàng
Trần tiểu thư mơ màng khấn vái
Nửa hồn mây ngang trái oan khiên
Chuỗi ngày khắc khoải triền miên
Cung đàn dang dở tơ duyên rối bời
Chước cầu hòa hại đời con gái
Nỗi oan chồng đày ải tới đây
Ươn hèn bè lũ cáo cầy
Hôn quân xiểm nịnh đặt bầy cống phiên
Dòng trâm anh thuyền quyên thục nữ
Học người xưa để giữ tiết trinh
Mặc bầy man rợ hôi rình
Thề không nhơ nhuốc liều mình quyên sinh
Dưới ngọn đèn rung rinh huyền ảo
Trước bệ thờ lảo đảo nghỉ ngươi
Thị tỳ mấy đứa một nơi
Ngoài sân canh giữ màn trời thổ binh
Bộ công tào thần linh bẩm báo
Vương Chiêu Quân khuyên bảo nàng rằng
Khéo thay duyên nợ xích thằng
Sau này quan trạng khang trang phủ lầu
Mai Lương Ngọc công hầu khanh tướng
Trùm gian thần chẳng sống được lâu
Trải qua một trận bể dâu
Hết cơn bĩ cực bắc cầu thái lai
Ngày đoàn tụ với Mai công tử
Cùng Xuân Sinh mọi sự quang minh
Chẳng lâu yến tiệc linh đình
Kim bôi hợp cẩn tội tình tiêu tan
Nàng nặng tình giang san cố quốc
Rất thủy chung mực thước đoan trang
Chớ nên liều với Trường giang
Lọt hàm cá dữ bẽ bàng thiên thu
Thân tứ đại hận thù oan trái
Trả hồn ngươi về lại Bá Phù
Phán truyền lực sĩ vân du
Hộ thân liệt nữ vi vu gió lùa
Nàng giật mình từng câu nhớ rõ
Vương Chiêu Quân nhắc nhở đền bồi
Nửa ngờ nửa vực than ôi!
Lẽ nào mộng mị bồi hồi ngẩn ngơ.
*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
9.6.2020 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét