Thứ Ba, 12 tháng 10, 2021

Chùm Thơ Tình Dài Số 291

 

(gồm những bài dài trên 24 câu)

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 69

 

Rừng văn biển học mù sương phủ

Đấng tài hoa chẳng phụ tấm lòng

Chân nhân luyện hạt gieo trồng

Tuy ngồi một chỗ hanh thông đất trời

 

Nho, y, lý, đạo đời chăng chớ

Toán, bốc càng rạng rỡ Thái san

Thầy xem khí tượng thiên văn

Lời ngay cặn kẽ chứa chan mấy hồi

 

Hàng chục pho trau dồi kiến thức

Sách Đan Khê y học vẹn tuyền

Có câu “y bát chân truyền“

Anh em kết nghĩa đào viên kém gì?

 

Lời thầy dạy khắc ghi lòng dạ

Ngư, tiều đành từ dã ra về

Nhập Môn đưa khỏi Liễu Khê

Tình huynh nghĩa đệ dãi dề chia ly

 

Thác nước chảy ầm ỳ vội vã

Nắng ban mai vách đá bồn chồn

Ngư, Tiều quẩy gánh đi luôn

Ngoảnh đi than thở lệ tuôn đôi dòng

 

Búa rìu mục long đong ngày tháng

Tấm lưới sờn cay đắng xót xa

Quan san muôn dặm sơn hà

Non xanh nước biếc bao la đất trời

 

Nào ai hay nửa đời đổi bước

Bỏ rừng xanh sông nước theo nghề

Y khoa nay đã nguyện thề

Cứu nhân độ thế đồng quê thị thành

 

Bậc đại phu xứng danh nho sĩ

Trọn hai trăng kiên nghị dẻo dai

Ngày thương tháng nhớ u hoài

Xa nhà nặng gánh đôi vai nhọc nhằn

 

Biết bao nhiêu gian nan vất vả

Đặng gắng mình mài đá thành kim

Tiểu nhi khỏi mất công tìm

Lương y từ thiện trái tim mẹ hiền

 

Ngày mai nhé dời thuyền ngư phủ

Gánh hành trang đầy đủ kim châm

Xọt đeo hái thuốc âm thầm

Quẳng dìu xó bếp thành tâm cứu người

 

Cả hai ngã nói cười rôm rả

Nửa ngày đi bóng ngả quang âm

Mừng thay ra khỏi Y lâm

Bỗng đâu chớp giật ầm ầm sấm vang

 

Mây đen tới vội vàng tìm chỗ

Gió mưa phun đây đó rậm rì

Nát nhàu cây cỏ đường đi

Vắng tanh dấu thỏ chim di lạc đàn

 

Nhìn ngơ ngác ngút ngàn sơn cước

Vái lâm quân chỉ bước chân đi

Thấy ngay hang đá tức thì

Dây leo chằng chịt đầm đìa hạt mưa.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

12.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 70

 

Thật khéo thay cũng vừa đủ chỗ

Hai chàng bèn lọ mọ chui vào

Giở ngay cơm nắm khi nào

Nhập Môn gói sẵn nghẹn ngào sư huynh

 

Đi mùa xuân nắng tình hoa bướm

Mùa hạ về mưa đợm cỏ cây

Ve sầu rả ríc vui vầy

Cuốc kêu tu hú vượn bầy râm ran

 

Gió hiu hắt bạt ngàn mai trúc

Lòng xốn xang thúc giục đôi chân

Thình lình trống đánh rất gần

Giật mình há hốc quan quân tiến vào

 

Cúi lom khom chào rào lấp ló

Đuốc sáng chưng rõ tỏ mặt người

Cờ vuông lỗ bộ đứng coi

Cánh chuồn nghiêng ngó xăm soi lạ lùng

 

Một quan lớn ung dung chễm trệ

Kiệu lọng vàng thị vệ xếp hàng

Giáo gươm hùng hổ nghênh ngang

Ngư Tiều khép nép ngỡ ngàng bước ra

 

Có năm ngã kêu la thảm thiết

Cổ đeo gông dây xiết cổ tay

Oan khiên chen chúc một bầy

Công đường thảm thiết đơn đầy một mâm

 

Quân áp giải ầm ầm sát khí

Hương án xông chuẩn bị đăng đàn

Trước sân kìm, kẹp, roi, giàn

Lệnh truyền sĩ tốt phạm nhân bắt quỳ

 

Trống nổi lên quân uy soi mói

Lão Đậu kia bị trói dẫn vào

Hỏi làm thày thuốc khi nào?

Đậu khoa phương pháp âm hao tỏ tường

 

Chữa trị bậy bất thường táo tợn

Chết nhiều người gốc ngọn cung khai

Đậu rằng vốn chẳng học ai

Nhờ cha thuốc trái mấy bài để cho

 

Ba ngày trái phì phò mới phát

Dùng thang thanh lường gạt mát rồi

Sáu ngày trái mọc than ôi

Thần công tán hốt cố bồi cho xong

 

Bệnh thành nặng chẳng mong chữa khỏi

Nghề lang băm lại giỏi mánh mung

Chín ngày trái chẳng quán nung

Tranh nhau cố hốt lộc nhung thang thầy

 

Mười hai ngày đóng dày mưng mủ

Nội thiên kim thác ủ bệnh ngay

Thật ra chẳng rõ thang này

Phép cha thanh biểu độc quay quắt hoài

 

Quá kỳ trái dằng dai nóng sốt

Phép cha truyền cứ hốt thang bừa

Dửng dưng kinh sách xa xưa

Đậu sang mấy bữa hay chưa bất kỳ

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

13.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 71

 

Trở tay biến phép y bất lực

Nhiệt lạ thường tới mức thân hàn

Khi hư lúc thực mê man

Nóng lâu nhức nhối lấn tràn đậu lên

 

Mọc vẩy kết vội nên thanh giải

Thần công càng trở ngại hãm thông

Lộc nhung khí huyết chẳng đồng

Khí hư hôi bạch chất chồng thiên kim

 

Huyết hư tử hắc chìm khó thấy

Lại có nhiều hoa trái khác tên

Ai từng trị đậu mà quên

Bất tuân gia giảm khùng điên tầm phào

 

Mày lại ỷ sẵn dao cầu cắt

Thuốc bốc bừa mưu sát hại người

Cha con nghiệp ác hai đời

Âm hồn đòi mạng gậy roi phang đầu

 

Quan đập bàn bay đâu lão Cứu

Bó kim châm còn dấu được sao?

Một đoàn nhân chứng xôn xao

Hắn châm sai huyệt lẽ nào bỏ qua

 

Đã nhiều năm xuê xoa xằng bậy

Chọc linh tinh buốt tấy làn da

Tật tàn què quặt rên la

Trẻ già trai gái kêu ca công đường

 

Sách châm cứu Minh Đường hình vẽ

Mười hai kinh huyệt sẽ điểm đầu

Phép châm phép cứu nhiệm mầu

Bổ hư tả thực nông sâu có chừng

 

Chẳng thông thuộc lạc rừng phá lối

Đau ở đâu tội lỗi gây ra

Châm vào máu chảy loang da

Cứu thì nát thịt thẹo chà toàn thân

 

Châm cứu đểu vô luân cục xúc

Chẳng khác chi tù ngục khảo tra

Cấp kinh chứng vốn cấm la

Dám đem ngải hỏa khói tà phong bay

 

Chứng ung phải bảy ngày ngoại trị

Lại còn đem ngải vị độc vầy

Đốt thêm lửa nóng tại mày

Thầy nào dạy láo hại bầy sinh linh?

 

Dám cả gan phép hình tự lập

Lừa lọc tiền vồ vập ăn chơi

Ngang nhiên chẳng sợ lưới trời

Khinh thường phép nước hại người hiền lương

 

Lệnh truyền xuống kỷ cương nghiêm trị

Vồ nọc căng thần trí thất kinh

Cứu kêu con học thầy Đinh

Ba năm ráng sức đợ mình trả công

 

Phép thầy dạy vốn không hình vẽ

Đồ Minh Đường rành rẽ gì đâu?

Thật tình nghe thấy lần đầu

Vợ con nheo nhóc dãi dầu nắng mưa.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

13.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 72

 

Vì túng quẫn chữa bừa thiên hạ

Châm tò mò trí trá biết chi

Mèo đồng gà mả chim di

Cờ đen bướm trắng tỉ ti rối bời

 

Con liều mạng thử chơi mấy chuyến

Rồi quen ăn tính chuyện lâu dài

Đau đâu chọc đó cứu hoài

Lợn lành thành tật tuyền đài tiễn đưa

 

May rủi cứ say xưa bốc ẩu

Phán quan đồ hậu đậu vô luân

Thuốc mày học lỏm mấy lần

Oan gia trái chủ  sát nhân làm tiền

 

Bởi dân chúng triền miên nghèo khó

Lang băm vườn mượn cớ hành nghề

Đua nhau lạc nẻo u mê

Thân tàn ma dại sơn khê não nùng

 

Qủy thần cũng hãi hùng tang tóc

Bất kể ai thảm khốc giàu nghèo

Đời như chiếc lá bay vèo

Hồn ma thất thểu còng queo xác người

 

Thà buôn bán vốn lời nặng lãi

Ít oán thù tổn hại căm hờn

Còn ngươi thày thuốc kê đơn

Bốc từng thang độc thờn bơn méo mồm

 

Bệnh kiết lỵ chồm hôm chổng tĩ

Ngươi châm bừa mụ mị người ta

Sặc mùi ngải cứu máu ra

Há mồm miệng cá hồn ma thăng hà

 

Thày thuốc đểu gian tà hiểm ác

Quân bay đâu nọc xác nó ra

Kim châm lửa đốt nát da

Vạc dầu giãy giụa kêu la thét gào

 

Kế tiếp lão Tam sao hỏi tội

Thuốc bắc còn trộn với thuốc nam

Lem nhem chữ nghiã tối tăm

Nửa nam nửa bắc lam nham hai phần

 

Xưa bản thảo chân nhân đi trước

Có hơn nghìn vị thuốc rõ biên

Trải bao kinh nghiệm thánh hiền

In thành kinh sách rộng truyền y khoa

 

Sách Bổ di hiệp hòa thêm nữa

Thiếu gì phương chạy chữa bệnh nhân

Nay ngươi nam bắc cù lần

Cầu dao lếu láo sát nhân hại đời

 

Kẻ tục y học đòi nếm thuốc

Dám so bì cá cược mạng người

Lang băm để lại tiếng cười

Nghìn năm bia đá miệng đời mỉa mai

 

Hốt gạo lứt mấy ai tre đọt

Đoan ngọ kia lá lót trị gì?

Bắc nam lẫn lộn loạn bì

Gây bao điều tiếng thị phi oán hờn.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

14.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 73

 

Lang Tam mặt xanh rờn đít nhái

Tội trạng này ngược trái thiên luân

Khai từ ông nội bất nhân

Bán rao thuốc bắc nửa phần điêu ngoa

 

Vị thuốc nam lẫn hòa vào đó

Sợ tốn tiền mấy bó rau dăm

Trộn thêm lá bứa mồng năm

Gói to cân nặng tham lam uống nhiều

 

Đọt tre gạo lứt, liều thang thuốc

Thuở ông con cứ bốc đại trà

Phán rằng tội trạng ông cha

Ba đời làm hại người ta thế này

 

Cây mồng năm xưa nay rất độc

Ông cháu mày chẳng học hành chi

Bao pho sách thuốc từng ghi

Đắng cay chua ngọt vị đi kinh nào?

 

Phản, ố, úy mà sao không biết?

Nửa bắc nam là thiệt một đời

Loạn gân co quắp phì hơi

Đọt tre, gạo lứt giết người không dao

 

Bởi ông mày tào lao thuốc sái

Nghiệp chướng dồn ngu dại trước sau

Quân thần tá sứ đuổi nhau

Lào xiêm hốt thuốc rễ cau nháo nhào

 

Ỷ ba đời xôn xao xứ sở

Nghề lang băm tráo trở kiếm tiền

Mười quan một gói bán liền

Dân nghèo ky cóp sầu miên oan cừu

 

Lệnh truyền xuống kẹp bừu vả miệng

Cạo trọc đầu từng miếng thịt lưng

Làn roi cá đuối chằng ngừng

Phán quan lão Pháp dây thừng lôi ra

 

Nghề thày cúng trừ tà bắt quỷ

Bầy âm binh quỵ lụy dưới chân

Thuốc ngang bắt uống bao lần

Hãy cung khai thật kẻo thân nhục hình

 

Nay đã tới tụng đình án mạng

Luật nước nhà tội trạng kể ra

Cớ sao ép chết người ta

Oan gia trái chủ yêu tà thần linh

 

Lão Pháp xin tường trình tất cả

Học một ông lèo lá chân nhân

Nhận mình đạo sĩ thánh thần

Hô mưa gọi gió phân thân yểm bùa

 

Ngồi gươm chéo móc cua xục cáy

Bắt các bà mó máy bằng tay

Bệnh ai bừu dái xưng chày

Phép đi hỏa thán chân dày đuổi ma

 

Lấy cung tiễn đâm da móc thịt

Nịch thủy là phép bịt vong nô

Sông hồ bỏ rọ lô xô

Phép dùng linh kiếm chém vô thân mềm

 

Chẳng học y lem nhem phù phép

Bệnh đau càng thúc ép ai hay

Bán nhà chạy vạy cầu may

Xin toa thuốc rét bùa thày thành tro.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

15.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 74

 

Cứ thang Tiệt ngược dò hốt thử

Tiếng đồn xa mấy thứ ngạc nhiên

Phán rằng: Đạo sĩ đảo điên

Không như Lão Tử thần tiên mở đầu

 

Thuật bàng môn phép mầu mưu chước

Dám ngông cuồng bùa lục linh đan

Xú danh phù thủy đăng đàn

Mở lò bát quái dối gian đất trời

 

Kể sao hết trò cười lừa đảo

Giặc Hoàng Cân Trương Bảo nổi lên

Giang san Đông Hán một miền

Trương Lương Trương Giốc ngang nhiên tung hoành

 

Khấu Khiêm Chi vang danh thời Ngụy

Phép dị kỳ chẳng lụy đến ai

Thời Đường đạo sĩ thực tài

Triệu Quy Nhân ấy, u hoài ngàn thu

 

Mày là kẻ mịt mù tay ấn

Xưng làm thầy pháp trấn yêu ma

Đít ngồi gươm kéo máu ra

Bước trên than lửa cháy da xèo xèo

 

Làm bó giác cheo leo phù phép

Khí âm tà, thúc ép bệnh nhân

Trống chiêng chẳng thấy quỷ thần

Phồng mang trợn mép lòi gân cổ gà

 

Yêu tinh đâu, tà ma chẳng thấy

Trò moi tiền tầm bậy giỡn chơi

Tử sinh số có do trời

Phàm phu tục tử thói đời đảo điên

 

Sao giải hạn thề nguyền la lối

Trước công đường: “hoạch tội vu thiên”

Ngông cuồng trái luật tự nhiên

Lao tâm khổ trí hao tiền tốn công

 

Thằng thầy pháp lông bông nhăng quậy

Giữa thăng thiên phải quấy bất minh

Múa may đồng cốt âm binh

Dám đem thuốc thử coi khinh mạng người

 

Trò mê tín dối trời lừa đất

Rét có thời bệnh tật từ đâu?

Có hư có thực há cầu

Sách ghi hàn nhiệt mấy chầu hòa công

 

Ôn, lượng, bổ nhiều đường thiết tán

Vọng, vấn, văn thuốc bán đầu thang

Cớ sao mày dám hốt ngang?

Quay co tiệt ngược khoe khoang mấy hồi

 

Chẳng biết gì phải thôi tà đạo

Thuật yêu ma lếu láo khinh khi

Theo vòng nghiệp chướng tội gì

Oan gia trái chủ âm ti lạnh lùng

 

Quân dạ ran hãi hùng trống lệnh

Quả báo kia chẳng chệch đi đâu

Gậy phang tới tấp lên đầu

Hành hình lão pháp vạc dầu nấu sôi

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

15.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 75

 

Ngư tiều thấy lính lôi lão sãi

Nghề thày chùa ngang trái nhiễu nhương

Oản xôi tham của cúng rường

Mắm tôm thịt chó hại người hiền lương

 

Cõi dương gian mấy mươi giải nạn

Lại nhẫn tâm tát cạn hồ thiền

Trai phòng thác loạn triền miên

Bệnh tà chẳng cứu đảo điên nhân loài

 

Sư hổ mang bụng gài gươm giáo

Vãi mấy bà vênh váo nghênh ngang

Tam quy ngũ giới chẳng màng

Phật đường phóng túng khói nhang mịt mờ

 

Làm thầy giải dật dờ sớm tối

Dẫn chúng sinh lạc lối sai đàng

Chẳng cần dược tính thuốc thang

Vẽ bùa pha nước bệnh càng phát ra

 

Đồ hàng mã quỷ tà ma sợ

Sau vườn chùa cây cỏ đốt liền

Gọi hồn cầu đảo huyên thiên

Miệng hô thần chú lạc miền hoàng sa

 

Ống nồi thâu gật gà con bệnh

Ép uống ngay tấp tểnh di đà

Liên đoàn phật giáo tăng ma

Chống lưng đã có sai nha cửa quyền

 

Giải trăm bệnh tuyên truyền cửa Phật

Chịu phép thầy phải thật lắm tiền

Nam mô cứu khổ đạo hiền

Nguyên do tiền kiếp quy tiên là thường

 

Phán quan quát, bất lương bá đạo

Còn bán rao lếu láo Phật bà

Nhẫn tâm bòn rút người ta

Dân lành điêu đứng cửa nhà lầm than

 

Lá bùa đốt hòa tan trong nước

Thuốc thần linh cá cược mạng người

Tụng kinh gõ mõ kiếm lời

Chất chồng tội ác dối trời lừa dân

 

Nào biếu cổ phong sài ngứa rát

Dịch hoành hành bệnh phát tràn lan

Giải trà, giải sáp ngỗng ngan

Trẻ già trai gái khóc than lạy mày

 

Đổ thừa Phật, ô hay họ Thích

Gốc bồ đề tĩnh mịch làm thinh

Phương tây chẳng chẳng chịu độ mình

Từ đời Đông Hán dân tình bất an

 

Sư mật vụ sáu đàn ba cảnh

Dựng nhà chay ngang ngạnh pháp sư

Đua nhau giả dạng chân như

Áng sen rửa ruột đứ đừ thân ma

 

Chuông thỉnh nguyện thiết tha đức Phật

Chặt chân tay kêu Bật Mã Ôn

Công danh dòng giõi Sa Môn

Nuốt châm chữa bệnh tiếng đồn Cưu ma

 

Nhận cao tăng ba hoa kinh tụng

Hoa trời bay đá trúng đỉnh đầu

Cảm thương Tiêu Diễn công tu

Bỏ mình ba thứ vân du nẻo nào?

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

17.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 76

 

Đạo Phật ấy âm hao chẳng rõ

Mật Hằng Hà chăng chớ sắc không

Đạt Ma gậy lướt qua sông

Bảy mươi hai cảnh chùa Đông sãi đầy

 

Sư Tổ lê về Tây chiếc dép

Chúa Lương bị thúc ép thầy ôi!

Giang san gấm vóc mất rồi

Mục Liên chẳng rước mẹ ngồi tòa sen

 

Để chi nỗi thân hèn ngạ quỷ

Ngục tối tăm bi lụy bát cơm

Đâu cần than củi lò rơm

Lửa thiêu tam muội hạt cờm đắng cay

 

Đường Thiên trúc xưa nay cực khổ

Cứu vớt người tịnh độ chúng sinh

Nghe lời sãi dụ quên mình

A di mượn tiếng bất bình khoanh tay

 

Mày giả dạng ăn chay niệm Phật

Lường gạt người chiếm đất cướp vườn

Phong bì cửa hậu bôi trơn

Cường hào cấu kết chập chờn cà sa

 

Đầu cạo trọc bê tha sa đọa

Cúng vong linh hăm dọa nghiệp xưa

Oan gia trái chủ mẹo lừa

Chùa to tượng lớn đò đưa bạc tiền

 

Ba hồi trống lệnh truyền cấp tốc

Chân bị xiềng gậy gộc phang liền

Đánh cho tiệt thói quàng xiên

Đầu thai kiếp chó tịch biên gia tài

 

Bỗng lính bẩm thưa ngài quan lớn

Có hai tên lởn vởn cửa hang

Phán quan nhận diện hai chàng

Túi thơ gùi thuốc nhẹ nhàng thanh tao

 

Quan lớn phán Mộng, Bào hai họ

Hậu bối nên lấy đó răn mình

Cốt sao y thuật cho tinh

Học hành cẩn trọng sinh linh cậy nhờ

 

Chớ theo thói nhuốc nhơ thế tục

Tấm lòng thành hạnh phúc cứu người

Dối mình mười lạnh một phơi

Suy đi nghĩ lại đạo đời hanh thông

 

Vòng nhân quả rõ trông báo ứng

Năm tội đồ lạm dụng y khoa

Nhớ câu “thiện ác đáo đầu

Có vay có trả tránh đâu lưới trời

 

Quan lớn nói những lời tâm phúc

Cả hai chàng phủ phục lắng nghe

Mời trà căn dặn mọi bề

Rồi sai quân lính đưa về cửa hang

 

Bên cạnh hang ngỡ ngàng thần miếu

Cảnh thâm u tơ liễu vắng hoe

Trên thềm cỏ mọc le te

Tùng cao bách rộng tàn che um tùm.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

17.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 77

 

Cả hai ngã cố khum mình lại

Vạch lá cây ngần ngại chui vào

Châu liêm ba bức khi nào

Rồng leo cột vẽ rì rào vách tô

 

Tòa sen nở tựa hồ ánh sáng

Nhũ đá phô tỏ rạng sân chầu

Rêu phong tí tách mưa thâu

Suối nguồn róc rách mấy câu chữ đề

 

Nguyên Chi Từ dãi dề y quán

Quan trạng ngồi bạo dạn thầm thì

Khôi ngô tướng mạo uy nghi

Cân đai mũ áo đền nghì gió trăng

 

Nơi hẻo lánh tuyết hằng phong nguyệt

Cỏ chen cây da diết bướm hoa

Mênh mông thảo dược chan hòa

Hai chàng quỳ lạy trước tòa miếu hoang

 

Xin phù hộ mọi đàng y thuật

Cứu giúp đời thành thật tấm lòng

Giàu nghèo chi quản long đong

Trở ra rừng rậm cầu mong bóng người

 

Thần báo mộng bao lời căn dặn

Nhớ không quên sán lạn tương lai

Chim kêu vượn hú vang tai

Đào nguyên hun hút đường dài mênh mông

 

Bốn mắt nhìn phập phồng lơ láo

Bỗng thấy đâu ông lão bạc đầu

Gậy lê lững thững bên cầu

Cười khà hai chú đi đâu lối này?

 

Ngư, tiều vội chắp tay kính cẩn

Hai chúng tôi lẩn quẩn nơi đây

Vòng vèo thất thểu bấy chầy

Rừng sâu đá cứng chất đầy cỏ gai

 

Thôi theo lão chỉ vài mươi dặm

Xóm chẳng xa mấy đám ruộng cày

Vườn dâu cây trái vui vày

Chó tru gà gáy bạn bày cùng nhau

 

Đãi cơm rượu trước sau kể hết

Thuở Đại Đường thống thiết xiết bao

Nơi này gọi làng Thanh Cao

Từ năm chạy giặc Hoàng Sào tới đây

 

Ông Cung Tử dạn dầy tửng trải

Bảy chục năm chẳng ngại rừng sâu

Giặc Liêu xâm chiếm U Châu

Vân Lâm lập miếu bể dâu đoạn trường

 

Nơi hang núi khói hương thờ cúng

Thật anh linh cung phụng bốn mùa

Ứng điềm mộng sự đêm qua

Chân cầu đợi sẵn nhạt nhòa tuyết sương

 

Hai thày cũng hỏi đường đúng lúc

Thật là may phúc đức cho làng

Ốm đau cần có thuốc thang

Đông di thảo dược sẵn sàng có ngay.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

17.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 78

 

Cả hai ngã như ngây thảng thốt

Mới giật mình kể tuốt một hồi

Ngậm ngùi than thở đầu đuôi

Miếu thần mơ thấy nợ đời trả vay

 

Đạo y vẫn xưa nay công tội

Họa diệt môn lạc lối âm hồn

Các thầy lo lắng bồn chồn

Vực sâu thăm thẳm biển cồn sóng dâng

 

Thầy địa lý bâng khuâng tư lự

Cũng bần thần do dự hành nghề

Thanh Ô đã có sách đề

Sông ngòi đất bãi sơn khê tận cùng

 

Nhìn sai hướng rợn rùng hủy diệt

Phong thủy lầm thảm thiết oan khiên

Tránh sao quả báo tương triền

Nghề nào nghiệp ấy bách niên oán hờn

 

Cõi nhân gian gặp cơn suy thịnh

Chỉ mong thầy suy tính trước sau

Ai hay phúc lợi chèn nhau

Điềm trời báo ứng mau mau tỏ tường

 

Kỳ Nhân Sư vẫn thường khuyên bảo

Cổ chí kim thông thạo tri hành

Thấy người sắp chết sao đành

Lương y từ mẫu tiếng lành đồn xa

 

Mới nán lại dần dà thăm hỏi

Chữa vài người bệnh khỏi trong làng

Rưng rưng ngấn lệ đôi hàng

Cầm tay lão trường hai chàng ra đi

 

Mùa nắng hạ thầm thì mai trúc

Phủ Công Minh thúc giục lên đường

Xông pha cát bụi dặm trường

U Châu sầu não phố phường là đây

 

Vào trong quán gặp bầy lính tráng

Giải một người tội trạng ra sao

Hỏi ra là ngã thuốc cao

Việc chi đến nỗi xiềng vào cổ chân?

 

Thích kim ấn sát nhân trọng án

Biển bắc đày không hạn trở về

Chung thân rên rỉ não nề

Thói quen sinh nghiệp tử nghề nấu cao

 

Rừng củ đọt tào lao chế biến

Thuốc bán rao “vận kiển thời quai”

Chẳng ngờ thuốc độc giết ai

Chứng phong uống phải tuyền đài thất kinh

 

Ngư, Tiều nghe giật mình nhớ lại

Miếu trạng nguyên quan ải cách xa

Minh Công phủ lại dẫn ra

U minh hai chữ sa đà lang băm

 

Tội đáng chết băm vằm thân xác

Nho không thông thuốc sắc lem nhem

Nhẫn tâm khóa cửa buông rèm

“Mân“ coi ra “kiển“ “lỗ” nhèm ra “ngư“

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

18.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét