Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2021

Thơ Tình Chùm Số 1.261

 

Bạch Viên Tiên Nữ

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 6

 

Bạch tiên nữ bàng hoàng tỉnh giấc

Kiếm còng queo dưới bậc thềm nhà

Lòng càng đau đớn xót xa

Chồng không tin vợ mà ra nỗi này

 

Nàng giận dỗi đắng cay chua chát

Mận trả đào bi đát làm sao

Rưng rưng ngấn lệ ứa trào

Vùng vằng đứng dậy chạy vào rừng xanh

 

Duyên đã hết mong manh phận bạc

Cùng Tiểu Viên xào xạc lá bay

Đỉnh cao vách đá ai hay

Vực sâu thăm thẳm heo may não nề

 

Lưu Công Hổ vỗ về an ủi

Khuyên đại huynh sầu tủi làm chi

Lần theo dấu cỏ mà đi

Bồng theo hai cháu rầm rì suối nai

 

Ba ngày đêm đường dài hun hút

Bóng chờn vờn vun vút thoáng qua

Vượn bầy hái quả sim mua

Bạch Viên tiểu muội mút mùa gió trăng

 

Đau đớn thay xích thằng đứt đoạn

Hai nàng tiên đáo hạn về trời

Lê Sơn Thánh Mẫu tới nơi

Thiên thần chư tướng đến đòi bắt đi

 

Tôn Các lại nằn nì Tiên mẫu

Bà Lê Sơn làm dấu thần thông

Một con vượn trắng như bông

Bạch Viên Tôn Các vợ chồng ôm nhau

 

Người và vượn khác màu rõ rệt

Tình yêu thương da diết xiết bao

Động lòng Thánh Mẫu nghẹn ngào

Thiên Lôi cũng phải ứa trào lệ ra

 

Tiên Mẫu hỏi ta bà khổ ải

Trần gian nơi tê tái xót xa

Thiên đình hạnh phúc bao la

Ngàn sao tinh tú ngân hà mênh mông

 

Mây ngũ sắc cầu vồng ô thước

Động thiên thai ao ước muôn loài

Hoa thơm cỏ lạ lâu đài

Mùa xuân ngào ngạt hương lài thoảng bay

 

Tiểu Viên cũng tâu bày Thánh Mẫu

Cõi người ta nương náu bấy lâu

Quản chi mưa nắng dãi dầu

Tình yêu ân ái canh thâu mặn nồng

 

Rồi bỗng nhiên hết lông vượn trắng

Hai nàng tiên duyên dáng thướt tha

Thái Chân, Ngọc Nữ, Hằng Nga

Chúc mừng tỉ muội bóng tà tịch dương

 

Cuối năm đó tựu trường nho sĩ

Hai anh em hoan hỉ lên đường

Bảng vàng loan báo bốn phương

Trạng Nguyên Tôn Các văn chương lẫy lừng

 

Bạch Viên nương vui mừng cửa mở

Chốn lâm tuyền kỳ ngộ đàn ca

Về quê đón rước mẹ cha

Tôn Bân,Tôn Lượng cả nhà hân hoan

 

Lễ đoàn viên chứa chan hạnh phúc

Tiệc kim bôi hối thúc Tiểu Viên

Lưu Công Hổ, sức tráng niên

Dạy hai cháu học cung tên võ biền

 

Quan Trạng thì trước tiên học chữ

Nghiệp cha ông kinh sử binh thư

Đạo tiên, Phật pháp chân như

Thói nhà nết đất nhân từ phỉ phong.

 

Xin hết truyện

 

*Nguyên tác lục bát, đường thi: °Lâm Tuyền Kỳ Ngộ°

24.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 1

 

Bởi duyên phận long đong xuôi ngược

Nên lòng càng xây xước dạ đau

Trăm năm một sợi chỉ màu

Buộc người tài sắc ruổi mau khung trời

 

Cơn giông tố tả tơi sóng cả

Con thuyền tình nghiêng ngả về đâu

Từng đêm gió hú mưa ngâu

Nỗi niềm cô quạnh bể sầu than ôi!

 

Đất Tô Châu mấy hồi thôi thúc

Dòng họ Lương sẵn đúc ngọc ngà

Gần xa nức tiếng Ấn Ba

Tướng công tên chữ cửa nhà an khang

 

Nền phú hộ vẻ vang gác tía

Tòa Bình chương tròn trịa Phó, Y

Diêu phu nhân, hạn môn kỳ

Khai hoa mãn nguyệt vân vy tông đường

 

Cha mẹ đặt Diệc Thường là tự

Húy Phương Châu theo chữ nam nhi

Hai bên nội ngoại đền nghì

Phong nghi khác giá tu mi tót loài

 

Gấm thêu hoa một hai tài mạo

Nối nghiệp cha thuần thạo nho gia

Sân Trình cửa Khổng trau tria

Nhún vai nhảy phượng khắc bia cưỡi kình

 

Vẫn sớm tối huyên đình hầu hạ

Đường kiếm cung nấn ná bấy lâu

Sông hồ vùng vẫy thôn dâu

Thẻ rồng xuân điểm trăng thâu bóng chìm

 

Màu non nước tiếng chim náo nức

Nhẹ gót chân thao thức tinh thần

Hương thơm ngào ngạt tần ngần

Trán nhăn tư lự nợ nần thanh khâm

 

Bầu máu nóng âm thầm sôi sục

Gió xuân hè thúc giục đỗ quyên

Âm vang tu hú khắp miền

Ve sầu gióng giả thiên nhiên trập trùng

 

Muốn thử sức bão bùng sóng gió

Tuổi thiếu niên đây đó biết đâu

Chắp tay rón rén mé lầu

Xin đi du học Tràng Châu lâu dài

 

Cha khen ngợi chí trai hồ thỉ

Phải kinh qua mùi vị muối gừng

Ngọt bùi chua chát chưa từng

Vả sinh nhật mợ chúc mừng cũng hay

 

Đất văn vật nơi này rất tiện

Phủ đệ to con đến ở nhờ

Nóng lòng cậu mợ đợi chờ

Tìm thày học bạn thời cơ bảng vàng.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

25.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 2

 

Lĩnh lời dạy thênh thang đi đã

Gánh hành trang hối hả gia đồng

Non xanh nước biếc mênh mông

Dong buồm xuôi mái dòng sông ân tình

 

Bóng tà dương lung linh sóng vỗ

Buổi hoàng hôn cổ độ trăng soi

Quê hương cá nước mặn mòi

Dặm trường cách trở sông ngòi xa xôi

 

Sinh mừng rỡ hồi hồi trước mắt

Tiếng ca chèo dìu dặt ở đâu

Dương Dao Tiên, ghé Tràng Châu

Hai thuyền cập bến chân cầu ngẩn ngơ

 

Dòng sông tương đôi bờ trong đục

Tiếng ái tình thúc giục từ lâu

Kiếp nào duyên nợ bể dâu

Hững hờ cá chửa cắn câu rung cần

 

Mừng sinh nhật nhà xuân vừa mở

Đèn hoa giăng hội ngộ xế chiều

Khoan thai công tử họ Diêu

Lương Sinh chào đón liêu xiêu bóng đào

 

Nghe tin cậu quyền cao chức trọng

Chiếu chỉ ban chiêng trống Đô đường

Anh em kề cận thong dong

Tiệc tàn dẫn tới trú phòng nghỉ ngơi

 

Đêm phong nguyệt vui cười hoan hỉ

Đỉnh hương trầm thủ thỉ tâm giao

Phẩm đề xướng họa dồi dào

Văn chương tao nhã kẻ nào dám chê

 

Nghe tiếng gọi Diêu về gặp mẹ

Thay quyền cha san sẻ việc nhà

Mình sinh thong thả lân la

Lần theo lối nhỏ thiết tha cung đàn

 

Nghe réo rắt nồng nàn say đắm

Gót sen hồng yếm thắm môi son

Bềnh bồng hương sắc tươi dòn

Tiếng cười trong trẻo trăng non gợi tình

 

Sinh hoa mắt rung rinh huyền ảo

Bước chân đi lảo đảo như say

Thiên nhiên lồ lộ phơi bày

Gương treo bóng lộn tóc mây phập phồng

 

Niêm dấu cổ tranh lồng giấy kính

Dóng dây huân biết tính sao đây

Lòng càng dạo rực ngất ngây

Xạ hương thoang thoảng canh chầy dở dang

 

Cá trong chậu mơ màng xuân cảnh

Ả Hằng còn đỏng đảnh cung nga

Chập chờn cánh bướm kiêu sa

Nhạn va vách đá làn da trắng hồng.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

25.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 3

 

Hòn non bộ bềnh bồng tiên cảnh

Bàn cờ vây mỏng mảnh quân ngà

Xạ hương ngào ngạt bay xa

Bức lan quanh quất la đà tường đông

 

Cầu lom khom chập chồng dợn sóng

Mé thủy đình ngả bóng tối om

Kiễng chân vạch lá mải dòm

Mờ mờ, nhạt nhạt, qua chòm tàng xuân

 

Hoa đào thơm ngân trần điểm điểm

Chẳng ngại ngần dấu diếm làm chi

Vườn thanh mai trúc rầm rì

Chị em khúc khích thầm thì nhỏ to

 

Lương Sinh càng tò mò dấn tới

Người chiều nay phơi phới ở đây

Sen vàng bảng lảng ngất ngây

Càng nhìn càng ngắm hồn mây dật dờ

 

Suối róc rách lờ đờ cá lội

Sinh thẫn thờ lạc lối Lam kiều

Cuộc tiên đôi ả mĩ miều

Mắt xanh xiêm trắng liêu xiêu lòng người

 

Trăng huyền ảo lả lơi khóm liễu

Cành mẫu đơn yểu điệu gót hoa

Nguyệt ghen mây khép nhạt nhòa

Trần gian đúc sẵn một tòa thiên nhiên

 

Dáng thiên nga thôi miên phàm tục

Phẩm tiên bày thúc giục tình si

Dù cho ép xuống đan trì

Động đào bẻ khóa tu mi anh hùng

 

Rèm tương động thẹn thùng má phấn

Tiếng A hoàn lận đận tới nơi

Tiểu thư quát mắng rằng ngươi

Để cho kẻ lạ qua chơi sỗ sàng

 

Vân Hương mới vội vàng bẩm mợ

Thái cơ liền nói đỡ vài lời

Tiệc vui khách khứa tới chơi

Có Lương công tử là người Tô Châu

 

Dương tiểu thư biết đâu chàng đó

Mới tới thăm cậu mợ chiều nay

Lệnh truyền Bích Nguyệt lấy ngay

Bộ cờ dang dở cuộc say nửa vời

 

Lối đình khuya vâng lời băng tới

Thấy bóng người sinh vội đến ngay

Tiên nào ban nãy xuống đây

Quang lâm đại giá hồn mây xích thằng

 

Bích Nguyệt cũng vùng vằng trách cứ

Ví von chi công tử lạ đời

Hạnh đào ẩn hiện mây trời

Mong chi nát dạ lòng người rách tươm.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

26.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 4

 

Rễ sầu mọc mang gươm ra cắt

Day dứt hoài trói chặt tương tư

Vẳng đâu tiếng sáo khoan từ

Chuông chùa khấn nguyện chân như Phật đà

 

Nàng Hồng có vì ta giúp đỡ

Mái Tây sương chỉ đỏ tơ duyên

Châu về bến ái đào nguyên

Ngọc tìm cửa động thuyền quyên dấu mình

 

Bỗng vương lấy tơ tình vườn Lãng

Tranh non bồng ngọc dạng tuyết đông

Xinh tươi giá chuốt gương đồng

Đá kia cũng phải trổ bông hoa lòng

 

Máy tạo hóa ra công tái tạo

Giống khuynh thành ngọc bảo trêu ai

Tơ lòng đeo đuổi mãi hoài

Đĩa dầu hao cạn then cài cửa mong

 

Vào thỉnh an nhà trong kính cẩn

Diêu phu nhân kề cận hỏi han

Chặng dài mệt mỏi quan san

Mé sau trăm bước vườn chan nắng vàng

 

Nếu cháu muốn cứ sang bên đó

Cũng gọi là chăng chớ điền thôn

Hồ sơn sóng sánh cầm tôn

Tung tăng cá lội cánh chuồn xôn xao

 

Sinh khấp khởi nôn nao trong dạ

Vội uốn lời cháu đã qua thăm

Phải hôm thanh vắng trăng răm

Hiu hiu gió thổi con tằm ươm tơ

 

Chỉ e ngại tiểu thơ khuê các

Thâm nghiêm chi cửa gác trong ngoài

Mợ cười chẳng phải là ai

Đến chơi dăm bữa nay mai cũng về

 

Mã Thái Cơ đề huề rủ bức

Gọi là dì thao thức xiêm huyền

Việt, Hồ cũng rắp kết duyên

Với em cháu đó thuyền quyên yếm đào

 

Người gọi cô thanh tao yểu điệu

Con gái quan tước hiệu Dương gia

Tham đô dòng họ đá bia

Mấy đời làm tướng trau tria thước vàng

 

Chừng đôi tám xênh xang đàn hạc

Giỏi thêu thùa thơ nhạc cầm kỳ

Khúc nhà tay lựa lâm ly

Văn chương cẩm tú nhu mỳ tuyết băng

 

Treo phả đồng cung hằng xao xuyến

Đàn tỳ bà quyến luyến Chiêu Quân

Nào ai là Quách Nguyên Chân

Giai nhân tài tử xa gần ngẩn ngơ.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

27.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét