Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.247

 

 

Truyện Mai Lương Ngọc

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 23

 

Ơn tái tạo dẫu lầy gan óc

Chẳng phụ lòng đùm bọc cưu mang

Bến sông xưa nhớ Bùi Hàng

Lam kiều chày ngọc xích thằng se tơ

 

Sinh sụp lạy nương nhờ lão mẫu

Mối nhân duyên trung hậu trọn đời

Ngọc Thư trang trọng khác vời

Tình trong như đã ngoài lời còn e

 

Thân ngọc bội đầu che nón lá

Sắc hương pha bả lả chiều thu

Dịu dàng sáo trúc vi vu

Ngẩn ngơ sóng nước điệu ru vẳng hồn

 

Sinh khen thầm bồn chồn ngây ngất

Mới chắp tay thành thật giãi bày

Bảng vàng chờ đợi bấy nay

Kim bôi hợp cẩn vui vầy tào khang

 

Thắp nén hương thiếp chàng thề nguyện

Lưới bủa vây mấy chuyến cá tươi

Ngư bà mới bảo hai người

Mượn điều bói cá ý trời xem sao?

 

Gieo tú cầu xôn xao đầu cá

Ba lần chài duyên đã bén mùi

Chẳng may sóng gió dập vùi

Trắng tay cũng chẳng bùi ngùi làm chi

 

Trước sau cũng đền nghì mai trúc

Chớ bấn lên thúc giục vội vàng

Ngọc Thư ánh mắt mơ màng

Xuân Sinh hăm hở quyết quăng lưới liền

 

Vừa kéo lên ngạc nhiên đầy ắp

Cả ba lần cá khắp khoang thuyền

Sinh bàn mang bán chút tiền

Lý ngư đâu đấy nằm liền một đôi

 

Ngư bà cũng bồi hồi khôn tả

Mừng hai con vàng đá keo sơn

Trăm năm lá thắm chẳng sờn

Nghìn năm hoa bướm chập chờn áng mây

 

Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén

Kẻ buông tay rón rén cọc chèo

Chạm quần ngọn gió hắt heo

Người vê dải yếm ôm eo sững sờ

 

Cũng có lúc lờ đờ cá lội

Trên mạn thuyền vời vợi ánh trăng

Lão bà ngủ ở trong khoang

Mạn thuyền hổn hển thiếp chàng ái ân

 

Sinh ra chợ ngại ngần chẳng dấu

Dặn Ngọc Thư neo đậu đợi chàng

Lên bờ quẩy gánh băng băng

Thay hình đổi dạng sẵn sàng phiêu liêu

 

Sinh bươn bả chợ chiều đông khách

Bỗng thuyền đâu kịp lách tới nơi

Trên mui ngất nghểu nói cười

Nghênh ngang tiếng cậu dáng người nhà quan.

 

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”

12.6.2020 Lu Hà

 

 

 

Truyện Mai Lương Ngọc

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 24

 

Bầy tiểu yêu dạ ran hầu hạ

Đám du côn lang chạ rong chơi

Lăng xăng chí chóe chuột dơi

Quần hồ áo gấm lả lơi chim mồi

 

Thấy Ngọc Thư làn môi đào chớm

Mới xúm quanh hoa bướm trên sông

Đủ trò mèo mả gà đồng

Bạc năm mươi nén tấn công sỗ sàng

 

Sai đày tớ đưa sang cưỡng ép

Ván lao ngang chật hẹp qua thuyền

Tam bành bà mới nổi lên

Ngọc Thư giận quá mắng liền một thôi

 

Cậy tri phủ nhặng ruồi ưng khuyển

Nhảy sang thuyền tính chuyện thị phi

Luật rừng anh chị cướp đi

Mảnh mai bồ liễu trói ghì chân tay

 

Bạn chài lưới xưa nay đoàn kết

Cả đoàn thuyền cương quyết xông vào

Cá tôm sủi bọt sóng trào

Sào đâm ván đỡ xôn xao bến đò

 

Tiếng la hét giằng co ẩu đả

Sinh nghe tin vội vã chạy về

Trắng đen đã rõ nhiêu khê

May thay kèn trống chỉnh tề kiệu quan

 

Dân sụp lạy kêu oan lầm đất

Lệnh ban truyền thành thật giãi bày

Giang Khôi ỷ thế cướp ngày

Làng chài vốn dĩ thẳng ngay đồng lòng

 

Ép vợ người hòng mong tỳ thiếp

Nhân chứng đây liên tiếp một xâu

Đòi Giang tri phủ lại hầu

Nguyên đơn một lũ họ Châu thẩm cầu

 

Quan đề đốc họ Khâu thường gọi

Cậu Mai Sinh khen ngợi Xuân Sinh

Phu nhân vội vã thân chinh

Sau màn nghe xử oan tình họ Châu

 

Ngư bà mới khấu đầu bày tỏ

Chuyện Xuân Sinh tự tử ra sao

Mai Sinh thất lạc thế nào

Mẫu thân nghe rõ nghẹn ngào lệ rơi

 

Ông sốt ruột cho mời chàng rể

Sinh bước vào kể lể đầu đuôi

Bao nhiêu tình tiết khúc nhôi

Cả nhà tan tác nổi trôi sông hồ

 

Mai phu nhân nửa mơ nửa tỉnh

Lăn xuống thềm để lính vực ngồi

Cầm tay bắt mạch một hồi

Tưởng rằng cách biệt xa xôi ngàn trùng

 

Khâu công khuyên hãy cùng bàn kỹ

Vào nhà trong tỷ mỷ sự tình

Ngư bà cùng với Xuân Sinh

Họ hàng mừng tủi gia đình hỏi han.

 

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”

13.6.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Truyện Mai Lương Ngọc

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 25

 

Chén tẩy trần hợp tan chìm nổi

Đóa phù dung bao nỗi gian truân

Bọt bèo dâu bể trầm luân

Ngồi trên lão mẫu tướng quân đậm đà

 

Hai tiểu thư mặn mà tỷ muội

Chàng Xuân Sinh đắm đuối thiết tha

Nâng niu bát ngọc đũa ngà

Khuân vàng lồ lộ hai bà phu nhân

 

Ánh trăng xinh bần thần mâm ngọc

Thỏ trắng yêu mưa móc thấm nhuần

Trai thanh gái lịch bần thần

Vào ra tấp nập tần ngần gia nhân

 

Bà mừng thầm yên thân con gái

Lời thày xưa hiện tại chẳng sai

Mai phu nhân, mới rỉ tai

Phúc lành cậu mợ trúc mai thuận tình

 

Trần công tử sân Trình cửa Khổng

Vẻ cân đai chiêng trống điểm danh

Bây giờ chăm chỉ học hành

Thay tên đổi họ đô thành thuận xuôi

 

Xuân Sinh gọi Khâu Khôi từ đó

Làm biện thừa giúp đỡ Khâu Công

Ngư bà cùng với Ngọc nương

Ở luôn trong phủ tỏ tường dưới trên

 

Nơi cổng kín điền viên ưu ái

Ân đức này chẳng ngại gần xa

Bạn chài còn nhớ Ngư bà

Ông truyền kiệu rước sai nha theo hầu

 

Chả mấy chốc thuyền câu chài lưới

Bến sông xưa cười nói râm ran

Giang Khôi rên rỉ kêu van

Tớ thày một trận khóc than nỗi gì?

 

Kể từ đó rầm rì xóm chợ

Trúc mai hoa đây đó xôn xao

Vắng tanh du đãng bá hào

Gian dâm đạo trích bướm đào bắt chơi

 

Công tử bột hết thời hành lạc

Gái nhà lành xơ xác phẩm tiên

Bình an quang cảnh điền viên

Rung rinh lá liễu thuyền quyên xanh rờn

 

Dưới ánh trăng cung đờn hoan hỉ

Ả Hằng Nga thủ thỉ tâm tình

Cuội già chẳng dám đứng rình

Lom khom cật ngựa cô mình kia ơi!

 

Cành quế đỏ lả lơi trong gió

Hồn thi nhân chăng chớ nỉ non

Ngàn thu hương sắc tươi ròn

Thư cưu trống mái sắt son bến tình

 

Phận Khâu Khôi yên bình học tập

Đường xa xôi dáng dấp Mục Vinh

Phủ Châu nương náu thân mình

Án tờ xem đỡ thông minh tính trời.

 

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”

13.6.2020 Lu Hà

 

 

 

Truyện Mai Lương Ngọc

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 26

 

Tài ứng xử bao người nể trọng

Châu Bá Phù hy vọng càng nhiều

Mừng thầm con gái mĩ miều

Đông sàng rể quý cầu kiều nay mai

 

Bỗng chiếu chỉ đòi lai kinh gấp

Ông khuyên chàng học tập quê nhà

Quản chi muôn dặm đường xa

Phong thư gửi trước lệnh bà phu nhân

 

Bao ý tứ xa gần căn dặn

Lễ sư tân ông nhắn nhủ bà

Quan tâm biệt đãi chàng ta

Chờ ông trở lại việc nhà tính sau

 

Sinh lên ngựa dãi dầu sương gió

Cùng lính hầu thày tớ lên đường

Song song cát bụi dặm trường

Non xanh nước biếc văn chương hài hòa

 

Chừng một tháng thấy hoa mai nở

Tới Châu gia chợt nhớ xuân sang

Phu nhân chuẩn bị sẵn sàng

Như lời ông nói đông sàng là đây

 

Một trai phòng trưng bày cổ họa

Đầy cổ thư mấy đóa phong lan

Giỏ treo trước cửa nồng nàn

Hương thơm thoang thoảng chứa chan ân tình

 

Nơi phòng riêng một mình buồn tẻ

Giở chiếc thoa lặng lẽ thở dài

Câu thơ ly biệt trùng đài

Sẵn tay nghiên bút viết vài câu chơi

 

Tờ hoa tiên chơi vơi trước gió

Miệng ngâm nga nhung nhớ thiết tha

Hạnh Nguyên giờ đã cách xa

Hồ xừ xang xứ tỳ bà Chiêu Quân

 

Hán Nguyên Đế bần thần rơi lệ

Còn riêng ta san sẻ cùng ai

Tràng An rạng liễu Chương đài

Lá còn xanh thắm nguôi ngoai nỗi niềm

 

Trăng ngọc thỏ bên thềm ấp bóng

Vườn hoa mai mong ngóng sầu tang

Thời gian ngắn ngủi bên nàng

Thiên thu hoài mộng lang thang nửa hồn

 

Những xế chiều hoàng hôn bảng lảng

Nỗi lòng càng cay đắng xiết bao

Liễu Hoàn đôi lúc ra vào

Giúp chàng dọn dẹp âm hao tỏ tường

 

Cầm chiếc thoa vấn vương chi đó

Tìm Vân Anh nói nhỏ bên tai

Anh chàng thỉnh thoảng thở dài

Thẫn thờ vẻ mặt nhớ ai không chừng?

 

Vân Anh dặn lừng khừng chi nữa

Tháng ngày dài lần lữa không xong

Thoa này sóng gió long đong

Ái tình kỷ vật cho không bao giờ?

 

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”

14.6.2020 Lu Hà

 

 

 

Truyện Mai Lương Ngọc

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 27

 

Dặn a hoàn thờ cơ dấu biệt

Để xem chàng thảm thiết ra sao?

Si tình đến mức độ nào

Vườn xuân ẻo lả bướm đào hoa bay

 

Trằn trọc mãi sinh hay dậy sớm

Sương long lanh mai chớm nụ xinh

Bâng khuâng tư lự một mình

Non xanh nước biếc cảnh tình thơ say

 

Về tới nhà xem ngay kỷ vật

Chẳng thấy đâu lật đật tìm quanh

Để thoa biến mất sau đành

Người nam kẻ bắc duyên thành hư vô

 

Càng đau lòng ngựa hồ hý gió

Trời phương nam lố nhố nhạn bay

Bắc phương dằng dặc chẳng hay

Nàng còn hay mất đắng cay nỗi lòng

 

Bệnh tương tư như dòng nước mạch

Phu nhân thương chạy vạy thuốc thang

Vầng trăng sẻ nửa võ vàng

Xanh xao tựa cửa mơ màng sớm hôm

 

Nàng Hạnh Nguyên nằm ôm gối mộng

Cũng não lòng tiếng trống thu ba

Sầu riêng mượn tiếng tỳ bà

Bỗng nhiên nhận thấy cành thoa năm nào

 

Bên Vân Anh yếm đào hé lộ

Hỏi mượn xem mới ngớ người ra

Rõ ràng thoa ấy của ta

Trùng đài chứng dám trăng ngà còn đây

 

Người ở đâu mà nay chẳng thấy

Duyên mất còn trông cậy ba sinh

Thư cưu trống mái chung tình

Bữa ăn miệng đắng thân hình bủng beo

 

Cửa buông mành hắt heo gió thổi

Lúc khuê phòng lại vội thư trai

Thuốc thang nài ép cả hai

Thọ đường mua sẵn tuyền đài thảm thương

 

Liễu hoàn thấy hai phương cảnh ngộ

Cùng sầu tư nhung nhớ thở than

Trải qua bao nỗi gian nan

Hẳn là tâm bệnh cung đàn dở dang

 

Đại tiểu thư khuân trang đầy đặn

Bỗng trở nên u uẩn lạ kỳ

Chiếc thoa giọt lệ lâm ly

Nguyện ba tấc đất nhung y vẹn tròn

 

Thấy hai bên sắt son vàng đá

Nhớ người xưa bóng ngả chiều tàn

Đầm đìa gối lệ chứa chan

Ba thu sầu đọng non ngàn bể dâu

 

Thơ trùng đài từ đâu tái hiện

Cả hai phòng xao xuyến đọc chơi

Vân Anh bên vách mỉm cười

Nỗi niềm tâm sự rạch ròi trước sau

 

Mới quyết định cùng nhau sáng tỏ

Chàng Mục Vinh bên đó Mai Sinh

Phu nhân tỏ tấm lòng mình

Đôi bên hội ngộ bệnh tình tiêu tan.

 

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”

14.6.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét