Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Lu Hà Tặng Mai Hoài Thu Chùm 3



Chân Cầu Tơ Vương

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Thôi Thì Xin Hẹn Kiếp Sau



Đọc thơ ai nỗi buồn man mác

Để lòng ta tan tác trời mây

Sông tương dào dạt vơi đầy

Tháng năm đằng đẵng chuỗi ngày long đong




Sáng nay dậy mênh mông sầu đọng

Chậu phong lan vương vấn hồn thu

Đông về héo uá mà đau

Cánh hoa lả tả mái đầu rối tung



Tình vời vợi trùng dương xa thẳm

Cõi trần ai ảm đạm duyên nhau

Thôi đành gửi lại muà sau

Thơ đề lá thắm chân cầu tơ vương!



29.10.2011 Lu Hà







Chắp Tay Cầu Nguyện

chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Cho Kỷ Niệm Muà Đông



Chiều vời vợi muà thu hối hả

Một mình em ảo não nhớ anh

Mây đen sầu thảm trời xanh

Tiếng lòng ai gọi yến oanh thuở nào...



Miền xứ lạnh gió luà tê tái

Cảnh tha hương tim nhói dạ sầu

Mượn lời thơ nhạc ý cầu

Nỗi lòng trắc ẩn mái đầu xanh xanh



Muà đông nọ thần linh chứng kiến

Ngọn nến hồng ở tận cuối trời

Giáo đường chuông vọng bồi hồi

Phúc âm cùng đọc một lời chung nhau...



Giờ hiện tại còn đâu ân ái

Muà đông này hoang dại anh ơi!

Tuyết rơi phủ kín bầu trời

Chắp tay cầu nguyện cho người em yêu...



17.11.2011 Lu Hà







Chén Hương Trà

hoạ thơ Mai Hoài Thu: Đất Khách



Thổn thức Hằng Nga khóc với ta

Trong mơ ân ái chén hương trà

Lòng đau cố quốc xa vời vợi

Tình cũ quê nhà vẫn xót xa



Còn đâu lưu luyến tuần trăng mật

Thôi thế qua rồi gió thoảng qua

Đông đến tuyết rơi sầu thứ lữ

Phiêu diêu hồn lạc mẹ tìm cha...



20.12.2011 Lu Hà







Chị Em Mình

chuyển thể thơ Huệ Thu & Mai Hoài Thu & Nguyễn Lãm Thắng



Thực hay mơ yểu điệu Công Tằng

Đạp sóng trùng dương cánh đại bàng

Xứ sở quê người tìm hạnh phúc

Tôn Nữ trời ơi! chị Hỷ Khương



Sông Hương núi Ngự trải bao đời

Nông nỗi vì sao phải cách dời

Có chị có em mà vẫn tủi

Dù mưa hay nắng lại cười tươi



Em bé ngày xưa chị bế bồng

Hương Giang mái đẩy nước xuôi dòng

Hò ơ, chị hát ru em ngủ

Vương vấn u hoài nỗi xót thương



Chị cuả em đây vẫn trẻ trung

Bông hoa tươi thắm nét xuân hồng

Chiêm bao thổn thức hồn thơ gọi

Mỹ quốc xanh trời mây nước trong



Hàn huyên chuyện cuả chị em mình

Ôn lại cảnh xưa thời chiến tranh

Đà Lạt quê nhà mờ khói lưả

Cố đô thành Huế rũ đầu xanh...



14.11.2011 Lu Hà







Chiều Hè

hoạ thơ Mai Hoài Thu: Hạ Vàng



Bóng tà hây hẩy gió vàng mơ

Thơ thẩn hoài thu động tiếng tơ

Dăm đoá hoa tiên đòi hé nhụy

Vài con bướm trắng dễ làm ngơ

Vườn xuân thiếu nữ lòng ngây ngất

Trái chín anh hùng dạ vẩn vơ

Nắng nhạt chiều hè thu chưả đến

Tình say hương ngát ngóng trăng thơ



15.7.2009 Lu Hà







Chiều Thu Sương Khói

hoạ thơ Mai Hoài Thu



Vàng khô khô theo gió hiu may

Mây thu ảm đạm xa bay chốn nào?

Tâm tư kỷ niệm lao xao

Tràn trề xao xuyến ngạt ngào hương đau

Ngậm ngùi nhớ lúc bên nhau

Trời thu lá rụng chân cầu bóng em

Anh ơi! Biền biệt dấu quen

Thẩn thơ tìm lá xanh ghen giận lòng

Nỗi niềm nghe gió thu không?

Hỏi người thuở ấy bên song cưả buồn

Hôm nay chiều lạnh rèm buông

Hoàng hôn rủ bóng thương mong ngóng chờ

Phương xa sương lạnh khói hờ

Để ai phải chiụ mang thơ u sầu

Sông hương thăm thẳm lòng sâu

Chiều nay tan nát như màu khói sương

Miền Nam một dải xa thương

Chiều thu thoang thoảng tơ vương cõi lòng

Phong ba thoả trí tang bồng

Quê hương ngàn nỗi hương nồng gió thu



15.9.2009 Lu Hà







Chiều Thu Sương Mờ

cảm tác thơ ngũ ngôn Mai Hoài Thu: Tìm Em



Thương cho chiếc bách chơi vơi

Tìm ai trong chốn biển khơi trập trùng

Thuyền tình tơi tả bập bùng

Người em thánh thiện ngập ngừng lệ rơi!



Em về chánh điện xa xôi

Hoàng cung ngây ngất bồi hồi chiêm bao

Gặp nhau chan chưá nghẹn ngào

Bên vườn thượng uyển cánh đào tả tơi...



Em người tình cuả anh ơi!

Kiếp nào dang dở mà đời khổ đau?

Luân hồi sáu nẻo ta bà

Trùng trùng duyên khởi mái đầu phôi pha...



Hẹn nhau ở bến giang đầu

Cho lòng dịu vợi chân cầu tương tư

Đôi bờ cỏ uá héo sầu

Dập dìu cành liễu chiều thu sương mờ...



21.1.2012 Lu Hà







Chiều Thu Vắng Anh

chuyển thể trọn bộ thơ xướng hoạ Mai Hoài Thu và Hà Hùng Thiện:" Anh Đi Rồi "



Em đã đến hồn chờ tha thiết

Muà thu về Đà Lạt buồn thiu

Hàng thông lả ngọn đìu hiu

Gió vờn mây xám một chiều hoàng hôn...



Quán cũ vắng bước chân ríu lại

Tiếng dương cầm thánh lễ vọng xa

Lòng em tê tái đớn đau

Hỡi ai vuốt mắt mái đầu xanh xanh....?



Giọt sương nhỏ trời xanh thăm thẳm

Em lang thang thơ thẩn đồi hoang

Ngậm ngùi câm lặng bàng hoàng

Cô đơn lặng lẽ nỗi lòng sầu tư...



Tìm đâu nưã bốn muà cỏ uá

Cuộc tình say trắc trở gian truân

Mảnh mai tơ liễu trần gian

Nhạt nhoà bọt biển ái ân dập vùi...



Anh yên giấc đuà vui gió thổi

Dưới mồ sâu đắm đuối xa xôi

Giờ đây em vẫn lẻ loi

Âm dương cách trở chơi não nề...



Hết ân hận môi kề má cận

Lá thu rơi lận đận về đâu?

Hững hờ dòng nước dưới cầu

Túi thơ lả lướt một bầu trăng suông...



Hồn thổn thức bạn cùng năm tháng

Với gió trăng bảng lảng trời mây

Để em nuốt lệ đắng cay

Mang lòng hoài niệm đêm nay rã rời...



Nhìn xa thẳm tả tơi ảm đạm

Trời hôm nay lạnh thấm thấu xương

Vắng tanh lối cũ tê lòng

Tiếng ai văng vẳng hồn hoang vương sầu



Đẫm sương áo phai màu son phấn

Cõi thinh không lấn bấn xót xa

Thuyền tình trôi dạt đêm thâu

Cuộc đời tan nát âm u biển hồ...



Đã gom nưả thu sầu rụng lá

Xa thật rồi vàng đá phôi phai

Ngàn năm sợi nhớ vương dài

Đêm mưa tầm tã canh dài vắng anh...



Mưa nhoà lối vườn xanh rêu phủ

Mưa thấm đầy huyệt mộ chôn sâu

Anh nằm co quắp thiên thu

Em buồn trăn trở ta bà khổ đau...



Nghe nhịp thở lắng sâu hồi hộp

Trái tinh cầu theo kịp thời gian

Hoang vu mộ vắng khóc than

Điệu đàn giun dế ca luân mãi hoài



Nghe cao vút muôn loài  thúc giục

Đời lữ hành lạc bước  bốn phương

Hôm nay Đà Lạt quê hương

Lòng buồn rười rượi bi thương não nùng!!!



14.1.2012 Lu Hà







Cho Đời Tôi Vui



Tôi nằm tôi ngẫm ra thơ

Tôi như một kẻ bơ vơ chợ đời

Trần gian bao nỗi đắng cay

Mà tôi vẫn cứ đắm say một người

Tôi đi giưã chốn trần ai

Phong sương gió bụi nổi trôi luân hồi

Canh Dần một thoáng thở dài

Meo, meo Tân Mão ngậm ngùi xót xa

Bao đêm mộng tưởng chiêm bao

Nhớ ai tôi mới làm thơ cho đời

Thơ tôi như cánh diều bay

Lênh đênh bão tố dập vùi biển sâu

Đứt dây lồng lộng lên cao

Lạc miền bồng đảo thiên nga cõi trời

Ngán sao hạ giới mưa rơi!

Quanh năm tầm tã ai người hiểu tôi?

Mong sao vẫn có một người

Hồng nhan tri kỷ bồi hồi thương tôi

Tôi như một kẻ lạc loài

Cô đơn lạnh lẽo tuyết rơi não nùng

Sáng nay mở cưả ngắm trông

Một màu trắng toát mênh mông cánh đồng

Nhưng tôi quyết chí sẵn sàng

Xăm xăm đạp tuyết xếp hàng mua hoa

Không quên chai rượu hồng đào

Tiễn con hổ dữ đón sao mèo về

Thăng thiên pháo nổ giưã trời

Giao thưà tuyết rụng cho đời tôi vui?



29.12.2010 Lu Hà







Cho Rầu Lòng Nhau



Sáng nay buồn bã làm sao?

Khí trời lạnh lẽo mờ mờ hơi sương

Ngán trông quang cảnh muà đông

Hàng cây ủ rũ vấn vương u hoài

Hẳn lòng thổn thức nhớ ai?

Muà thu biền biệt tháng ngày đầy vơi

Đêm qua tuyết cũng chẳng thôi

Giời đừng nhỏ lệ trần ai thêm sầu

Lẻ loi kià gốc anh đào

Dưới sân hiu hắt khẳng khiu mấy cành

Thời gian vùn vụt chạy nhanh

Sinh già bệnh tử đầu xanh chóng tàn

Thương người dang dở cánh xuân

Thuyền quyên yểu điệu nồng nàn biết bao

Tương tư ý hợp tâm đầu

Hồn thơ chuếnh choáng dạt dào biển khơi

Xem thư than thở ngậm ngùi

Cố hương xa cách quê người buồn thiu

Trùng dương sóng vỗ dập dìu

Đất trời lồng lộng biết đâu mà tìm?

Thư cưu trống mái bên bờ

Quan quan thiên hạ cho rầu lòng nhau!



8.1.2011 Lu Hà







Chúc Mừng Hoài Thu



Hoài Thu cười đủ cả răng

Hạt cườm lóng lánh mà mừng đào xuân

Hẳn rằng sức khoẻ nồng nàn

Vườn cây xanh ngát trăng ngàn ngẩn ngơ

Hàng Nga lầu ngọc bơ vơ

Thương người hạ giới má đào phôi phai

Mưa rơi lã chã văn tài

Đầm đià châu lệ mày ngài nét son

Xem ra bầu bĩnh sồn sồn

Làn da trắng mịn bồn chồn bướm ong
Kính kia lơ lửng ngang hông

Mắt huyền lay lay tơ hồng lá bay

Tóc đen loã xoã như mây

Để ai xao xuyến đắm say linh hồn

Trùng dương dào dạt nguồn cơn

Thơ đề lá thắm vương buồn thi nhân

Trầm luân bể khổ thế gian

Ngó trông bức ảnh muôn vàn mến thương.



27.11.2011 Lu Hà







Chúc Xuân Nhâm Thìn

cảm tác thơ Mai hoài Thu: Khai Bút Mừng Xuân



Nàng xuân ẻo lả hồn thu

Ngẩn ngơ lá rụng bơ vơ má hồng

Xuân về rạo rực tình thương

Hai con trai gái hanh thông cội nguồn...



Bạn bè thi phú tâm hồn

Dạt dào biển cả trào tuôn nồng nàn

Nhâm thìn mời chén trà xuân

Năm châu bốn bể tâm an Lạc Hồng



Giao thưà hồn lạc vấn vương

Nhớ chàng cát sĩ bên dòng sông Hương

Gặp nhau tay bắt mặt mừng

Hàn huyên kể chuyện bão bùng biển khơi...



Lòng Thu tan nát hoa rơi

Theo dòng nước chảy nổi trôi luân hồi

Kiếp sau mong gặp lại người

Tào khang sớm tối đất trời nổi mưa...



Xuân về thổn thức quê nhà

Đồng bào lam lũ nhạt nhoà lệ rơi

Tự do dân chủ rã rời

Cường hào ác bá khắp nơi tung hoành



Ác ôn đập phá tan tành

Dân làng Tiên Lãng bất bình sục sôi

Chị Vươn các cháu chơi vơi

Ngổn ngang gạch ngói tả tơi hãi hùng...



Chắp tay chư Phật bốn phương

Tổ tiên phúc đức non sông độ trì

Mong sao dân tộc giống nòi

Cùng nhau đứng dậy diệt loài việt gian


Mọi người đều có cơm ăn

Mác Lê tà giáo dã man tẩy trừ

Không còn chi bộ bí thư

Dở ngô dở ngọng bịp lưà muôn dân.



24.1.2012 Lu Hà







Chuông Nhà



Hàng hiên tiếng gió lao xao

Chuông theo chiều gió nôn nao lòng người

Nghe sao rung động bồi hồi

Nhớ ai xa cách biển khơi ngậm ngùi

Cảm thông gió gọi bao đời

Phong trần cổ lụy chôn vùi bể dâu

Khúc đàn Tư Mã phượng cầu

Hồng nhan bạc mệnh má đào phôi phai

Đầm đià mưa nhỏ trần ai

Sương sa hạt lệ mấy hồi lao xao

Leng keng tiếc nấc nghẹn ngào

Hàng thông xào xạc nỗi sầu tương tư

Bây giờ nàng ở nơi nao?

Đông qua thu lại dãi dầu sớm trưa

Xuân về mấy độ hoa đào

Mỗi năm mỗi tuổi theo màu thời gian

Phù du cỏ uá trăng tàn

Tuyết rơi lạnh lẽo cô đơn thế này

Tao nhân mạc khách mấy ai

Vần thơ tri ngộ biển khơi trập trùng...



13.12.2010 Lu Hà







Có Đợi Chờ

hoạ thơ Mai Hoài Thu: Tình Muôn Dặm



Tình hoài ngàn dặm ngóng sương mờ

Thổn thức lòng ta rộn tứ thơ

Dây tơ ai gảy hồn phiêu bạt

Đàn trúc kẻ ngang mộng đến bờ



Lác đác lá vàng trăng cổ độ

Bâng khuâng thỏ ngọc gió trơ vơ

Ngẩn ngơ thương nhớ trời mây núi

Thơ thẩn về đâu có đợi chờ.



25.10.2011 Lu Hà







Cô Đơn

cảm tác theo hồn thơ cuả Mai hoài Thu: Cho Kỷ Niệm Muà Đông



Cô đơn dâng kín đáy lòng

Có ai nghe tiếng thê lương não nùng

Gọi anh như Cuốc kêu thương

Chiều nay bảng lảng muà đông u sầu



Tuyết rơi thấm ướt mái đầu

Sao anh chẳng đến uá màu cỏ phai

Tháng năm lầm lũi chặng dài

Trầm lâm khổ ải vơi đầy biển sâu



Nhìn ra chỉ thấy mây mù

Mênh mông trắng xoá nhạt nhoà mưa rơi

Đêm nằm mộng tưởng xa xôi

Bao nhiêu kỷ niệm một thời bên nhau





Nghĩ đời oan trái mà đau

Thuyền quyên bạc mệnh phải đâu tội gì
Phải chăng tiền kiếp luân hồi

Phong tình cổ sự tả tơi linh hồn...



18.11.2011 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét