Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Ân Tình Lu Hà Và Trần Hiền Châu Chùm 10




Bướm Hoa Dang Dở
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu tặng Lu Hà: Về Nơi Biển Sóng

Chiều quan tái Lu Hà phảng phất
Nhìn mây bay chất ngất Hiền Châu
Mưa ngâu lã chã chân cầu
Tăm sôi cá lặn giang đầu lệ tuôn


Tình thi sĩ biển cồn sóng vỗ
Thương kiếp này dang dở bướm hoa
Du dương ca khúc thái hòa
Bá Nha đàn gảy nhạt nhòa hoang liêu

Hồn Chung Tử Kỳ phiêu diêu gọi
Lá thu vàng nhức nhối trần ai
Xót xa rặng liễu chương đài
Cành xuân lá thắm u hoài Tràng An

Ankor Wat chứa chan hạt ngọc
Biển rì rào dáng vóc tiên nga
Bóng gương xõa tóc tre ngà
Sương rơi đầu ngõ mượt mà khuân trăng

Sợi chỉ đỏ xích thằng ai oán
Duyên nợ nần trời phán ly tao
Mực dây tủi hận má đào
Đại dương xa cách nghẹn ngào gía băng

Hẹn tái ngộ tuyết hằng phỉ nguyện
Để ngàn thu quyến luyến không thôi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Đá vàng phai nhạt luân hổi sầu vương!

13.7.2015 Lu Hà



Đồng Cảm Nhớ Thuơng
Thơ trả lời nữ sĩ Trần Hiền Châu: Tâm Khúc

Người con gái trong đêm hoang vắng
Bước chân đi sầu nặng nỗi niềm
Trăng non mấp mé bên thềm
Trở về ve vuốt buông rèm chăn đơn

Chòm mây bạc chờn vờn đỉnh núi
Điệp hồ sao buồn tủi xót xa
Nhớ mong cùng mảnh trăng ngà
Nửa hồn cát sĩ giang hà mờ xa

Nghe tiếng gọi Lu Hà nao nức
Hiền Châu đừng thao thức canh thâu
Dù cho mưa nắng dãi dầu
Chờ ngày tái ngộ chân cầu thu bay

Tình mai trúc giãi bày yêu dấu
Bướm hồng xinh tìm đóa hoa thơm
Trữ La suối mát ai đơm
Chim sa cá lặn lửa rơm đợm nồng

Rồi mai đó tổ tông thiên địa
Rượu kim bôi thấm thía thời gian
Tay tiên dạo một cung đàn
Phượng cầu Tư Mã chứa chan đôi dòng

Thế mới biết cõi lòng tri kỷ
Hồn thơ say tri bỉ tri âm
Ngoài sân lá rụng âm thầm
Nửa đêm thức giấc lâm dâm mưa phùn

Cuộc dâu bể châu phun ngọc nhả
Thắp đèn lên lần giở từng trang
Thơ tình đắm đuối thênh thang
Dặm đường thiên lý mơ màng bóng mây!

16.7.2015 Lu Hà



Hương Tình Sông Mã
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu tri ân Lu Hà: Con Sông Mã

Phi nước kiệu dốc cao dựng đứng
Thác bọt trào đá cứng ghềnh xa
Trăm thương ngàn nhớ quê nhà
Lam Sơn chướng khí sầu ca ngậm ngùi

Nỗi thống khổ sụt sùi giọt lệ
Đồi sim mua nhớ kẻ lầm than
Hàm Rồng trụ đá chứa chan
Nghẹn ngào Thanh Hóa dặm ngàn biển khơi

Con thuyền đậu chơi vơi tình ái
Hồn Hữu Loan tê tái hoàng hôn
Ai hay thiếu nữ thoáng buồn
Mắt nai lúng liếng biển cồn sóng dâng

Nghe tiếng gọi mấy tầng không khí
Lu Hà ơi! Tri kỷ tri âm
Hàng phong rạo rực thì thầm
Thơ theo cánh hạc lâm dâm mưa phùn

Đêm huyền ảo châu phun ngọc thốt
Ngọn lửa hồng thiêu đốt trái tim
Chòm mây ngơ ngác mải tìm
Bến đò tao ngộ cải kim tơ lòng

Con sông Mã dù trong dù đục
Nắng gió Lào hun đúc tình lang
Nửa đêm sóng sượt khuân vàng
Vi lô hồi hộp bóng nàng Hiền Châu!

8.7.2015 Lu Hà




Nhắn Nhủ Ba Sinh
thơ gửi nữ sĩ Trần Hiền Châu

Kiếp này lỡ mất Hiền Châu
Ba sinh ngồi bến giang đầu đợi cô
Quản chi biển rộng sông hồ
Nắng mưa dầu dãi dư đồ nước non

Trọn tình giữ tấm lòng son
Hồn thơ xao xuyến dẫu mòn phôi phai
Ngậm ngùi cơn sóng khứ lai
Đá vàng thổn thức canh dài mưa thâu

Thời gian vàng võ mái đầu
Sương rơi thấm áo chân cầu rêu phong
Trên cao có Chúa quan phòng
Phượng cầu Tư Mã đôi dòng sầu ly

Bao giờ rợp bóng tinh kỳ
Vinh quy bái tổ nhung y sẵng sàng
Thắt lưng dải yếm sang ngang
Quan viên hai họ ngỡ ngàng trúc hoa

Đàn ca tấu khúc thái hòa
Kim bôi hợp cẩn nhạt nhòa lệ rơi !
Nghìn thu trăng gió lả lơi
Thanh mai trúc mã hỡi người tình xa

Bâng khuâng cát sĩ Lu Hà
Gửi bài lục bát Hằng Nga tỏ tường
Bướm hoa dìu dặt sông Tương
Ngàn năm in dấu dặm trường ái ân!

3.7.2015 Lu Hà



Linh Hồn Kỹ Nữ
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Gái Điếm Việt Nam

Hồn kỹ nữ lờ mờ đây đó
Mùi phấn hương chăng chớ hay chưa
Lả lơi trăng gió mây mưa
Nỗi niềm tủi hận sao chưa lấy chồng

Là đối tượng tấn công xã hội
Cần tránh xa nhức nhối tâm can
Đại gia cán bộ triệu ngàn
Xa hoa đài các thế gian dật dờ

Ca nhạc sĩ nhởn nhơ cậy thế
Các siêu sao được thể khoe khoang
Chân dài hoa hậu phát quang
Báo đăng chi tiết rỡ ràng chiếu chăn

Bọn đầy tớ nhân dân thư giãn
Gái nhà quê bạc phận khóc thân
Bần nông đắm đuối công nhân
Ngẩn ngơ phố thị xa gần hào hoa

Cũng lắm ả nhạt nhòa khóe hạnh
Giọt mưa rơi tí tách Lu Hà
Tình thơ lai láng la đà
Năm châu bốn biển lượt là thiết tha

Cần chi rứa đô la vàng bạc
Cõi bồng lai cánh hạc bay xa
Hò khoan cò lả khúc ca
Thuyền xuôi mát lái mượt mà ái ân...!

3.7.2015 Lu Hà



Nhớ Thương Qúa
chia sẻ tâm tư với Trần Hiền Châu: Dọc Miền Tổ Quốc ViệtNam

Trần Hiền Châu nhỏ lệ canh thâu
Nghe tấm tức non nước một mầu
Hồng Lạc ngàn năm dòng máu chảy
Từ Nam Quan đến mũi Cà Mâu

Thơ thổn thức tâm hồn thiếu nữ
Việt Nam ơi! Tổ quốc nghe chăng
Biết bao thống khổ dư dòng lệ
Sông suối tuôn tràn tủi hận mang

Giặc phương bắc bạo tàn xâm lấn
Bầy Hán nô cùng lũ hắc nô
Bến Bình Than dốc lòng trên dưới
Thành Vạn Xuân xương cốt huyệt mồ

Gò Đống Đa lưu danh sử sách
Trái tim hồng nhỏ máu phôi phai
Gió thổi vi vu hồn tử sĩ
Bâng khuâng đàn hạc vọng chương đài

Hai mươi đoạn nối liền dằng dặc
Thanh Hoá qua Tây Bắc Điện Biên
Bắc Cạn Lào Cai hồn thứ lữ
Đà Nẵng quay về chốn cảnh tiên

Nghe xào xạc bướm ong ngây ngất
Môi thắm đào hương phấn lửa lòng
Khánh Hòa Bình Định Cần Thơ gọi
Hoài dạ lang xao xuyến Cửu Long

Sờ lên ngực trái tim thầm nhủ
Non nước còn xin chớ khóc thương
Sóng vỗ Hương Giang chiều bến Ngự
Vân Lâu sen ngó sợi tơ vương!

Hà lưu xứ thị chòm mây bạc
Hồn nhớ nhung cò lả đại dương
Nửa vòng trái đất vầng trăng nghẹn
Lá rụng thu sấu giục cố hương!

5.7.2015 Lu Hà




Thương Cánh Bèo Trôi
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Tím Cả Hồn Tôi

Người nữ sĩ sinh ra là để
Tặng tinh cầu những trái yêu thương
Thơ tình xao xuyến vấn vương
Hoa thơm qủa ngọt thiên đường mộng mơ…

Đêm thanh vắng lờ mờ nhân ảnh
Dáng thiết tha như cảnh Cao Miên
Đưa hồn thăm khác mọi miền
Sông hồ biển nước đào nguyên lối mòn

Hồn lạc lối bồn chồn ngơ ngác
Tiếng chim oanh xào xạc lá rừng
Gặp nhau nao nức vui mừng
Nửa vòng trái đất tưng bừng suối reo

Ai đứng duới chân đèo màu tím
Hoa sim mua lìm lịm chao ôi!
Tóc mây lõa xõa bồi hồi
Long lanh thu thủy xa xôi gợn tình

Hồn cát sĩ soi hình bóng nước
Cái khuân hồng rạo rực hoan ca
Cát vàng trải chiếu Hằng Nga
Gió đông sõng sượt mượt mà làn da

Bao kỷ niệm quê nhà xa nhớ
Quên làm sao từ thuở nằm nôi
Hà – Châu thương cánh bèo trôi
Trải bao ngang trái luân hồi biển dâu

Buồn ôn lại hảo cầu xuân trước
Tình hoài vương đám rước cô dâu
Đa tình tự cổ lệ sầu
Hồn thơ bi lụy mái đầu tuyết sương…!

29.6.2015 Lu Hà




Tiếng Hát Đêm Khuya
cảm xúc khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Nỗi Lòng Xa Quê

Nửa đêm tiếng hát xa quê
Ầu ơ thổn thức não nề biển sâu
Rừng xanh đồi cọ nương dâu
Bờ tre ríu rít năm Châu gọi về

Lòng như lửa đốt bốn bề
Đau thương tang tóc ê chề hương thôn
Biển Đông nổi trận sóng cồn
Ngư dân vá lưới lệ tuôn đôi hàng

Xôn xao xã hội phũ phàng
Luật rừng muông thú bẽ bàng hoàng hôn
Dật dờ những bóng cô hồn
Không nơi nương tựa nỗi buồn thiên thu

Vẳng nghe như tiếng mẹ ru
Củ khoai khúc sắn vi vu gió lùa
Nắng mưa dầu dãi bốn mùa
Khói hương nghi ngút sim mua chân đồi

Phù du kiếp sống nổi trôi
Cánh bèo phiêu bạt xa xôi mái chèo
Lẻ loi rặng liễu hắt heo
Sông Hương núi Ngự xóm nghèo lầm than

Sông Hồng sông Mã chứa chan
Phù xa bồi đắp non ngàn biển khơi
Tình người Việt Quốc chơi vơi
Bát cơm manh áo cảnh đời tha phương!

13.7.2015 Lu Hà




U Hoài Mây Mưa
chia sẻ tâm tư cùng Trần Hiền Châu: Chuyện Tình Sao Mai VàSao Hôm

Thơ say xao động chương đài
Sao hôm tìm mãi sao mai giữa trời
Sóng tình dào dạt lả lơi
Thần linh hạ giới chơi vơi nửa vời…

Suối tiên hoa nở nụ cười
Tiều phu đốn củi gặp người tình chung
Nửa vòng trái đất chập chùng
Thơ theo cánh hạc tận cùng nước mây…

Dập dìu loan phụng ngất ngây
Vân du dải lụa vui vầy Hiền Châu
Lu Hà ngồi đợi chân cầu
Duyên còn khất nợ nương dâu bến đò

Đành lên phây búc hẹn hò
Thư cưu trống mái tơ vò sương rơi
Trái tim hồi hộp đôi nơi
Nỉ non nhịp trống tả tơi mảnh hồn

Chuyện tình nghe lại bồn chồn
Trăng thu vằng vặc biển cồn sóng dâng
Tóc mây lõa xõa lâng lâng
Cong môi chúm chím mấy tầng không gian

Hằng Nga tỉnh dậy nồng nàn
Sao hôm thổn thức non ngàn sao mai
Mộng ru suốt cả canh dài
Đầm đìa khóe hạnh u hoài mây mưa!

28.6.2015 Lu Hà




Xin Đừng Quyên Nhau
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu tặng Lu Hà: Cầu Hôn Với Trăng

Nửa đêm đã thấm mệt rồi
Hiền Châu thức giấc bồi hồi Hằng Nga
Bần thần non nước sơn hà
Ngẩn ngơ cành quế gốc đa Lu Hà

Quảng Hàn lộng lẫy bao la
Làm sao đến đó Ngân Hà gía băng
Nôn nao khuê nữ mơ màng
Mong manh bóng nguyệt dịu dàng thiết tha

Ngưu Lang Chức Nữ đâu xa
Chen lưng ô thước mượt mà giáng mây
Cầu hôn oanh yến ngất ngây
Mộng hồn cát sĩ vui vầy gió trăng

Bao giờ hoa bước sang ngang
Kiếp nào ta sẽ cùng nàng ái ân
Quản chi gió Sở mây Tần
Đá vàng phai nhạt Châu Trần lòng son

Còn người còn nước còn non
Tình thơ thổn thức ta còn nhớ nhau
Dù cho cây cỏ nát nhàu
Nắng mưa dầu dãi bạc màu trăng sao

Nằm nghe gió hú biển gào
Đại dương ngăn cách nghẹn ngào trúc mai
Cao Miên rặng liễu chương đài
Năm canh trằn trọc u hoài gịọt châu!

Trải qua bao cuộc bể dâu
Cảo thơm lần giở Bích Câu điệp hồ
Sông Tương bướm trắngnhấp nhô
Thương con tinh vệ nhớ cô mắt huyền

Non đoài xao xuyến thuyền quyên
Lửa lòng trỗi dậy lạc miền đảo xa
Bồng lai tiên cảnh một tòa
Thiên nhiên rạo rực tiếng gà tàn canh!

13.7.2015 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét