Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

Lu Hà Tặng Mai Hoài Thu Chùm 18



Xuân Tết Tủi Hờn
Thơ tiếp theo hai câu cuả Mai Hoài Thu

"Tết đến đau lòng người viễn xứ
Xuân về xót dạ kẻ tha hương"
Năm nay đại hội còn du đảng
Hổ cút mèo về khỉ nhiễu nhương


Mấy chục năm rồi mây trắng bay
Lòng người dân Việt ở muôn nơi
Nôn nao khao khát về quê mẹ
Hạnh phúc ấm no mọi kiếp người

Nhung nhớ làm sao những trái hồng
Bát canh rau muốn vị cua đồng
Muà nào thức ấy đầy rau quả
Nhưạ mận giả cầy thịt nấu đông

Tết đến mà sao cảnh vắng teo
Thả hồn thi sĩ mấy vần thơ
Có ai trên mạng cùng tâm sự
Chia sẻ cùng ta nỗi tủi sầu

Lãng đãng mây hoài vẫn nhởn nhơ
Chậu mai năm ngoái nhớ đâm hoa
Nảy mầm hé nụ mừng xuân mới
Thu đã đi rồi Thu lại qua...?

Hai câu tức cảnh Hoài Thu mở
Cho kẻ xa hương lại nhớ nhà
Nâng bút đôi dòng toan nhắn nhủ
Mắt huyền khao khát gió trăng mơ...!

1.2.2011 Lu Hà



Xuân Thơ Oán
cảm tác thơMai hoài Thu: Xuân Sầu

Anh đạ đọc những vần thơ oán
Nỗi u sầu tủi hận mê man
Nghe người thục nữ khóc than
Mà xuân hờ hững trăng ngàn bơ vơ

Xuân bát ngát bơ phờ tê tái
Gọi miền quê nhoi nhói tim non
Ai về nhắn gửi mảnh hồn
Ở nơi viễn xứ vương buồn cố hương

Xuân cứ đến theo dòng luân chuyển
Cả bốn muà lận đận sinh nhai
Công danh sự nghiệp tiền tài
Phù du héo uá canh dài lệ chan!

9.1.2012 Lu Hà



Xuân Viễn Xứ
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Xuân Tha Hương

Buồn viễn xứ vội vàng xuân đến
Tết xa nhà vương vấn sầu tư
Nỗi lòng tủi hận bơ vơ
Đêm nằm trăng gọi xôn sao gió luà

Mười năm nhỉ phai màu hương sắc
Chốn bụi hồng từng bước qua mau
Hoa xuân ngào ngạt thương đau
Nỗi niềm cô phụ trời sao tỏ tường.

Tuyết Bắc Mỹ lạnh lùng bao phủ
Thương mẹ già, người có bình an ?
Xuân về Nam Việt gió yên
Nguyện cầu hạnh phúc nước non thái hoà.

12.3.2010 Lu Hà



Xuýt Nưã
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Đầy Vơi

Tấp tểnh mấy lần nghĩ lại thôi
Định rằng cạo trọc sạch cho rồi
Câu kinh tràng hạt tu cho quách
Trăng gió rượu đào chẳng chịu thôi
Sự nghiệp công danh đành bỏ phí
Sang giàu phú quý cũng buông trôi
Vào ta sớm tối đầu râu bạc
Biển ái sông tình đã thấy vơi....?

20.12.2011 Lu Hà



 Bụi Trần Khó Lau
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Bụi Trần Gian

"Mờ mịt trần gian chốn bụi dơ,
Làm sao thoát khỏi cảnh sa cơ,
Ta Bà nghiệp chướng trầm luân khổ,
Cảnh giới địa đàng đẹp tựa mơ..."

Trần gian vẫn biết bụi dơ
Nhân tình thế thái bao giờ chẳng say
Ta bà nghiệp chướng đắng cay
Trầm luân khổ ải đoạ đầy chúng sinh

Trái tim mang nặng ái tình
Ngoảnh đi sao nỡ chúng mình yêu nhau
Thiết tha mong bạc mái đầu
Năm canh trằn trọc chân cầu nỉ non

Cô hồn kể lể nguồn cơn
Biết bao oan trái sóng cồn biển dâng
Yêu ma quỷ quái điếm đàng
Vô thần thống trị xóm làng xác xơ

Tránh sao cho khỏi sa cơ
Công an mật vụ nhởn nhơ bạo tàn
Đêm đen nương bóng trăng ngàn
Đường về Phật Quốc muôn vàn xa xôi

Bát cơm manh áo tả tơi
Ăn mày nhang khói chơi vơi cưả chuà
Con thơ eo óc cảnh nhà
Vợ gày cha mẹ ốm đau không tiền

Quanh năm nhỏ lệ than phiền
Đất đai mất trắng chính quyền nhiễu nhương
Tranh nhau quy hoạch bất lương
Toàn dân làm chủ gặm xương thằng bần...

Đảng viên phe nhóm chia phần
Tanh tao mật mỡ chó săn suả càn
Mác lê dao buá kiếm ăn
Giết người như ngoé công an đứng đầu

Thủ tiêu hành quyết trong tù
Âm u điạ phủ nhạt nhoà máu me
Bắc Nam khắp nẻo sơn khê
Tiếng kêu thảm thiết não nề giang sơn.

Chú thích: Bài thơ tứ cú đã được Thi Nguyên, Hoa Mai,Thái Đỗ Đình,Tịnh Hương Trần, Vanson Tran hoạ lại.

17.2.2012 Lu Hà



Chiều Hoang Bến Sầu
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Tình Hoang Tưởng

Muà xuân đến héo mòn để lại
Tháng năm dài mãi mãi hay sao?
Mình ta bước thấp bước cao
Bụi hương mờ mịt lao đao sóng tình...

Ai có biết trời xanh thăm thẳm
Bọt bèo trôi ảm đạm giòng đời
Nhấp nhô cồn cát chơi vơi
Rì rào sóng vỗ ngàn khơi trập trùng...

Thu tàn uá sầu vương lãng đãng
Gối mộng hờ chiếc bóng cô đơn
Đam mê chếnh choáng gọi hồn
Thì thào gió động nụ hôn thuở nào...

Hoàng hôn phủ tà tà xế bóng
Vẫn tràn đầy ảo mộng mây bay
Lạc loài rong ruổi vơi đầy
Chao ôi! Mệt mỏi đắng cay mấy hòn...

Thơ với rượu nỗi buồn chới với
Tình chưa nồng tim nhói yêu thương
Mây ngàn từ giã sông tương
Một mình lặng lẽ biển hoang bến sầu...

2.3.2012 Lu Hà



Chuá Hãy Thương Con
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Đêm Tận Cùng Đau Khổ

Sương rơi đêm phủ mịt mù
Càng buồn hiu quạnh âm u cuộc đời
Bóng người xa khuất chân trời
Mình con ở lại tơi bời ngổn ngang...

Chuá ơi! con vẫn mơ màng
Cô đơn giấc mộng thiên đàng khổ đau
Thánh đường ngọn nến nhạt nhoà
Lẽ nào số phận bạc màu héo hon...

Trả vay nghiệp quả đòi cơn
Nưả đêm thức giấc lệ tuôn đôi hàng
Đời con duyên phận dở dang
Xứ người lạc lõng lỡ làng ngu ngơ...

Linh hồn hai trẻ bơ vơ
Chúng cần có mẹ bên bờ trầm luân
Mưu sinh cuộc sống khó khăn
Quá yêu nên phải bần thần đắng cay...

Thương con đức Chuá cao dày
Nhiệm màu phép lạ chuỗi ngày bên nhau
Bớt đi tủi nhục xót xa
Bốn mươi năm đã uá màu cỏ xanh...

Tin người con đã liều mình
Niềm vui hạnh phúc rập rình lại xa
Mênh mông biển ái sa đà
Tháng năm bi lụy mái đầu tương tư

Đầu môi chót lưỡi ư hừ
Bao lần hẹn ước trần trừ lại thôi
Chuỗi ngày hoa mộng buồn trôi
Trùng dương dặm thẳm chơi vơi sóng cồn...

Chuá ơi! hãy cứu đời con
Vết thương rỉ máu mỏi mòn con tim
Đêm nay bình thản im lìm
Cho say giấc ngủ đắm chìm sầu vương...!

26.2.2012 Lu Hà



Hồn Đau Mộng Uớc
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Bão Dông

Trời xám xịt lạc loài bóng tối
Dấu yêu nào lạc lối vu vơ
Bờ môi nhạt nhẽo bơ phờ
Đường đời nghiệt ngã mịt mờ sương đêm...

Theo bọt nước nhấn chìm kỷ niệm
Đêm mịt mùng ảm đạm mù xa
Ân tình mây khói nhạt nhoà
Lỡ làng cay đắng bạc màu héo hon...

Người ta nói ăn năn hối lỗi
Tháng ngày qua mòn mỏi muộn phiền
Dở dang cho mối tơ duyên
Ngậm ngùi Chuá Phật nỡ quên sao đành...?

Hàng cây rủ bóng cành than khóc
Cơn sóng tình thảm khốc bão dông
Mình em thuyền vắng hư không
Trên bờ biển lạnh sầu đong cõi lòng...

Vầng trăng vỡ muôn trùng vạn nẻo
Xót xa thành ảo não vương mang
Tình ơi! sao lắm trái ngang
Hồn đau mộng ước lang thang chôn vùi...

21.2.2012 Lu Hà



Hồn Đau Rượu Đắng
cảm tác thơ Mai hoài Thu và Thủy anh Lam: Chén Rượu Đời

Hồn đau rượu đắng khối sầu
Đêm nay chẳng biết về đâu bây giờ?
Nhân tình thế thái hư hao
Thay màu áo bạc nghẹn ngào xót xa...

Uống đi sáu nẻo ta bà
Mộng rơi sương đọng mái đầu tương tư
Đêm khuya trăng sáng chân cầu
Bờ môi thấm mặn giang đầu nỉ non...

Uống đi tủi hận trào tuôn
Cho mây chếnh choáng gió buồn ngừng lay
Cho sao rơi rụng tối nay
Nghiã tình ân ái trắng tay còn gì...?

Uống say biển cả chơi vơi
Cho phai kỷ niệm tả tơi cuộc đời
Cho hoa hết cả bồi hồi
Bướm ong rã rượi biển khơi chập chờn...

Còn ai thổ lộ nguồn cơn
Vơi đầy ân nghiã bồn chồn yêu thương
Trăm năm tượng đá rêu vong
Biển còn đo được cõi lòng thẳm sâu...

Chén này lơi lả canh sầu
Ngày mai còn nhớ ai đâu mà chờ...?
Trầm luân tìm lại con đò
Mà sao ngơ ngác hững hờ dòng trôi...

Mềm môi chén rượu cạn rồi
Mặc đời phiêu lãng trăng rơi bóng mềm
Vùi chôn ảo vọng êm đềm
Mưa rơi thấm ướt bên thềm lá bay

Rót đi chén rượu sầu cay
Bóng ma thấp thoáng lung lay ánh đèn
Buồn đưa theo áng mây đen
Hương đời nghèn nghẹn ưu phiền buông xa...

Hàng hiên thánh thót nhạt nhoà
Bao nhiêu thương nhớ mịt mù lòng ta
Trên kia nhấp nháy ngân hà
Dưới này có kẻ châu sa canh tàn

Khóc cho một thuở nồng nàn
Chén duyên chén nợ muôn vàn tử sinh
Trăm năm hận mái đầu xanh
Đa tình tự cổ năm canh sụt sùi!

16.2.2012 Lu Hà



Kỷ Niệm Chôn Vùi
cảm tác thơ Thủy anh Lam hoạ thơ Mai Hoài Thu: Chìm Sâu

Ta ngồi đây nỗi niềm chua xót
Ngậm đắng cay vời vợi mãi sao?
Chiều ảm đạm hoàng hôn ủ rũ
Trái tim sầu héo uá xanh xao...

Người về đó chặng đường nhung nhớ
Ngơ ngẩn nai thầm lặng bến xưa
Ngõ vắng quanh co hàng phượng vĩ
Trúc mai còn thắm thiết vi vu...?

Áng mây chiều góc trời phiêu lãng
Lặng ngắm nhìn sông nước tủi hờn
Bọt bèo trôi nổi theo năm tháng
Dấu cỏ nhầu ghềnh đá chập chờn...

Sóng cứ vỗ cho đời mộng ảo
Giấc mơ hồ thèm khát vòng tay
Vô tình lả lướt bầy ong bướm
Phấp phới đôi chim lệ ưá đầy

Mượn chén sầu tương tư một tối
Nghe trong lòng tiếng vọng yêu thương
Cung đàn réo rắc hồn thu thảo
Kỷ niệm chôn vùi đáy biển vương...

2.3.2012 Lu Hà



Xôn Xao Sóng Lòng
tặng Cánh Hoa Tuyết Và Mai Hoài Thu

Thấy hai nàng khóc với nhau
Lòng tôi cũng thấy khổ đau muôn phần
Đông tàn tết sắp đến gần
Cánh rồng đã lớn thiên thần mừng vui
Mà sao tiên nữ ngậm ngùi
Ở nơi hạ giới sụt sùi năm canh
Bông hoa tuyết trắng điểm cành
U hoài nuối tiếc trời xanh năm nào
Đêm nghe sóng biển dạt dào
Hồn nơi viễn xứ nghẹn ngào cố hương
Em em chị chị vấn vương
Tình sầu tan nát thê lương não nùng
Lu Hà tôi khổ vô cùng
Làm sao đón được hai nàng cùng bay
Rồng vàng co quắp đắng cay
Lông măng chưa đủ vơi đầy nỉ non
Cánh rồng trơ trụi tủi hờn
Thương thân rồng đất lông còn lơ thơ
Vuốt mòn móng cũng cùn trơ
Thơ văn xì xụp sông hồ quanh năm
Thu -Tuyết thì vẫn còn nằm
Phòng không lạnh lẽo âm thầm châu sa
Cô đơn rồng thấy nôn nao
Bắc Âu Mỹ Quốc xôn xao sóng lòng...

6.1.2012 Lu Hà



Đá Vàng Sóng Tan
cảm tác thơ Mai Hoài Thu và Thuỷ Anh Lam: Bão Dông

Đêm về bóng tối cô đơn
Dấu yêu mờ ảo nguồn cơn tủi hờn
Đường đời nghiệt ngã mất còn
Phôi pha bọt nước chập chờn áng mây...

Mịt mùng chìm khuất ai hay
Ân tình mờ nhạt đắng cay hỡi trời
Người ơi! gian dối là người
Chia ly đôi ngả còn đòi ăn năn

Từng ngày ảm đạm trần gian
Hằng Nga phiền muộn trăng ngàn dở dang
Mái đầu sương trắng lỡ làng
Cầu kinh niệm Phật bẽ bàng tấm thân...

Hàng thông ủ rũ khóc than
Sóng tình cuồng nộ điêu tàn bão dông
Mình ta lạc lõng hư không
Côn trùng hấp hối rầu lòng mãi thôi

Vầng trăng tan vỡ mất rồi
Trái tim tội lỗi vương đời khổ đau
Tình hờ ngang trái xót xa
Mộng điên sao cứ bốn muà héo hon...

Đông tàn trăng gió đòi cơn
Ai về lối cũ mảnh hồn đi theo
Một thời nông nổi trôi vèo
Tình yêu đã chết chân đèo vắng chim...

Tiếng lòng biển lá nhấn chìm
Mà ai vẫn hát con tim nghẹn ngào
Cô liêu trôi dạt bến nao
Lần theo lối cỏ cố trèo đá lăn...

Buồn tênh sóng nước lăn tăn
Hồn theo chân gió hoa tàn bến hoang
Trời mây lơ đãng phiêu bồng
Có ai góp nhặt sầu thương cho mình?

Góc trời lồng lộng mây xanh
Bâng khuâng thổn thức bão tình đêm đông
Mộng hồn chìm đắm mưa dông
Tình sầu dãy chết vấn vương làm gì?

Nhớ thương nuối tiếc xuân thì
Lang thang lê bước xầm xì vương mang
Sao chưa dứt bỏ bên đàng
U hoài biển động đá vàng sóng tan...

22.2.2012 Lu Hà



Bên Cầu Gió Bay
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Nhớ Muà Thu Hà Nội

Nhớ da diết ve sầu phố cổ
Hàng me chua lá đổ chiều thu
Hồ Gươm khói phủ sương mù
Chuông chuà thong thả lờ mờ mưa giăng

Anh đạp xe lang thang vơ vẩn
Và gặp em thơ thẩn lướt qua
Thướt tha yểu điệu mặn mà
Bám theo tà áo la đà hoàng hôn...

Anh cố gắng mây dồn sóng phủ
Cả bầu trời chan chưá màu xanh
Văn thơ lả lướt lá cành
Lòng em chao đảo tâm tình lao xao...

Tình xuân động dạt dào biển cả
Chẳng cao to vạm vỡ khác người
Ung dung tầm thước thảnh thơi
Mắt xanh biêng biếc biển khơi trập trùng...

Thế mới biết tràng giang đại hải
Kẻ phong trần gặp gái thuyền quyên
Yến oanh khúc khích triền miên
Phố phường rong ruổi trăng huyền bến mơ...

Cơn sấm động mưa trào lệ đổ
Theo bước chân buồn bã tả tơi
Để em dang dở một đời
Côn trùng rên rỉ u hoài mãi thôi...

Anh xin lỗi đất trời một thuở
Tiếng thơ ai ảo não xót xa
Tháp Ruà xao xác canh gà
Muà thu sấu rụng bên cầu gió bay...

6.3.2012 Lu Hà










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét