Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

Lu Hà Và Lan Quỳnh Chùm 1


Bụi Nào Khỏa Lấp Thời Gian
thơ đối đáp với Quỳnh Lan: Bài Thơ Tình Số 1

Thơ em viết để lòng anh thổn thức
Bản sầu ca số một chẳng mờ phai
Điệp – Lan còn mơ mộng chốn nguyệt đài
Tình tan vỡ bao chiều thu lá đổ


Em cứ hỏi sao duyên mình hội ngộ
Rồi chia ly mang đau khổ trần gian
Phận bọt bèo trôi nổi lệ ứa tràn
Khóc nức nở hồn bơ vơ buồn thảm

Tháng mười một gió đông về ảm đạm
Anh nhớ em tim dang dở nửa đời
Ngọn lửa lòng nhen nhóm bến chơi vơi
Thuyền mất lái tả tơi miền biển cả

Thắp ngọn nến lung linh cầu thiên Chúa
Thương kiếp người lưu lạc hết phong ba
Biết bao giờ con trở lại quê nhà
Tìm ân ái củi than hồng chan chứa

Anh đã nói nhưng lại rồi thất hứa
Cứ lần khân trong toan tính bộn bề
Cánh nhạn bay mây thất vọng não nề
Bụi khỏa lấp xa xôi miền xứ lạ

Lê chân bước quê hương người vội vã
Lá vàng rơi tê tái hạt sương rơi
Giọt châu sa thân mệt mỏi rã rời
Miệng lẩm bẩm bản tình ca số một…!

5.11.2015 Lu Hà



Em Viết Thơ Tình
Thơ đối đáp với Lan Quỳnh: Kỷ Niệm

Anh đọc thơ em cảm động thay!
Nỗi niềm xao xuyến lá thu bay
Mây xanh thăm thẳm thương nhiều lắm
Dang dở duyên tình khóe mắt cay…

Rượu hồng chưa uống choáng men say
Thơ thẩn vào ra tối lại ngày
Đăm chiêu tư lự anh thầm hỏi
Nơi ấy bây giờ em có hay…?

Kỷ niệm ngày xưa giờ trỗi dậy
Xinh tươi thuở áo trắng tinh khôi
Mới thế mà nay đầu chớm bạc
Ngậm ngùi sương tuyết cánh hoa trôi…

Viết nữa cho anh về chốn cũ
Hồn chàng Từ Thức cõi thiên thai
Năm canh hồi hộp sao trời sáng...?
Tỉnh dậy châu sa giọt vắn dài…

Nỗi nhớ càng đầy vai gánh nặng
Gió đông hun hút liễu chương đài
Lỡ mất tuổi xuân còn lá thắm
Thời gian tầm tã chẳng phôi phai…!

16.11.2015 Lu Hà



Hoài Mong Thương Nhớ
thơ đối đáp với Quỳnh Lan: Tình Muộn

Lan ơi! Đàn đứt dây rồi
Nuối thương chi nữa nổi trôi cánh bèo
Duyên em ván đóng mái chèo
Tình anh cô quạnh hắt heo gió lùa

Điệp hồ thao thức bốn mùa
Long đong xuôi ngược dãi dàu nắng mưa
Đông về lạnh lẽo gốc dừa
Vườn xuân héo úa hàng dưa luống cà

Ngóng trăng thầm gọi Hằng Nga
Giọt sương thánh thót gương ngà biếng soi
Em buồn phận bạc lẻ loi
Châu sa lã chã mặn mòi biển khơi...

Thuyền anh sóng vỗ chơi vơi
Cánh buồm giông tố nửa đời long đong
Tha phương nghèn nghẹn cõi lòng
Chân trời biền biệt đôi dòng đục trong

Sông Tương bờ gọi bến mong
Thời gian còm cõi trốc mòng hoài thương
Dẫu lìa ngó ý tơ vương
Trần gian sợi chỉ vô thường em ơi!

31.10.2015 Lu Hà



Mảnh Hồn Thương Đau
thơ đối đáp với Quỳnh Lan: Bài Thơ Tình Số 3

Bài thơ tình số 3 em viết
Con số 3 thảm thiết làm sao?
Thương cho phận liễu má đào
Lòng anh thổn thức nghẹn ngào Lan ơi!

Cánh hồ điệp chơi vơi trong gió
Lá vàng bay lệ nhỏ hương thu
Hoàng hôn bả lả âm u
Hồn mây thơ thẩn chu du bến sầu...

Đừng trách nữa mái đầu phong tuyết
Trái tim buồn da diết phong lan
Sương rơi kỷ niệm non ngàn
Kỳ quan lối mộng chứa chan ân tình...

Suối róc rách điêu linh huyền hoặc
Tiếng hạc kêu xao xác bồng bềnh
Ba chìm bảy nổi lênh đênh
Ngân hà ai tắm dập dềnh mây bay

Hồn nuối tiếc đắm say tình ái
Cõi trần gian tê tái canh thâu
Phòng loan hao cạn dĩa dầu
Hồng nhan bạc mệnh bể dâu đoạn trường…

Duyên cầm sắt tơ vương trời định
Phận long đong toan tính làm chi?
Thơ tình tạc dạ lòng ghi
Thiên thu hoài vọng rầm rì thông reo…!

10.11.2015 Lu Hà



Một Nửa Hồn Mây
thơ đối cảm với Lan Quỳnh: Nỗi Nhớ Anh Và Em

Hồn lạc lối nơi chân trời Mỹ Quốc
Chiều hoàng hôn bảng lảng bóng dương tà...
Khói Chiêm Thành thổn thức Chế Bồng Nga
Sầu cố quận mây đùn qua quan ải

Lòng nặng trĩu nỗi nhớ đầy tê tái
Sóng Hồ Gươm phảng phất gió Thăng Long
Rặng liễu hờn cô quạnh phận long đong
Duyên cát bụi ngược xuôi tìm bến đậu ...

Thuyền vô định lênh đênh hoài chôn dấu
Trái tim vàng chìm dưới đáy biển sâu
Nợ sắt cầm bi lụy cuộc bể dâu
Tiếng ai hát bản tình ca bất diệt...

Cuốc khắc khoải nhớ thương buồn da diết
Giọt mưa ngâu thấm ướt cả màn đêm
Trăng lưỡi liềm bên song cửa buông rèm
Tình vạn dặm trái tinh cầu chan chứa...

Nỡ xa cách trúc mai vừa trang lứa
Nửa hồn mây lảo đảo khóc điêu linh
Sợi tơ hồng chưa kịp buộc tay mình
Dẫu lìa ý ngó sen còn vương vấn...!

Đời nghệ sĩ hai ta thành lận đận
Dạ hoài lang tủi hận ánh trăng mờ
Giọng nỉ non cơn sóng vỗ đôi bờ
Cung đàn đứt ngóng trông chờ nối lại...!

21.11.2015 Lu Hà



Nữ Thần Phrao
viết tặng Lan Quỳnh

Nàng là thần nữ Phrao
Ngàn năm Ai Cập nghẹn ngào gió trăng
Thướt tha yểu điệu dịu dàng
Đỉnh kim tự tháp tuyết hằng phỉ phong

Trên cao có Chúa quan phòng
Dõi trông sa mạc theo dòng thời gian
Tóc mây ánh mắt nồng nàn
Trăng thu vằng vặc non ngàn dặm khơi

Xôn xao ong bướm hoa cười
Trái tim cát sĩ chơi vơi nỗi niềm
Hồn thơ thổn thức bên thềm
Bóng ai thấp thoáng êm đềm suối mơ

Thuyền duyên sửng sốt bất ngờ
Sóng lòng biển gọi hôn bờ cát pha
Bâng khuâng cành quế gốc đa
Chủ trương đã có Hằng Nga định rồi

Nửa đêm thức dậy bồi hồi
Trang Sinh hồ điệp núi đồi gần xa
Tìm đường trở lại quê nhà
Quỳnh Lan có biết Lu Hà ghé thăm?

31.10.2015 Lu Hà



Phiến Sầu Vạn Cổ
Thơ đối đáp với Lan Quỳnh: Nỗi Buồn Đâu Chỉ Riêng Em

Sương rơi ngấp nghé bên thềm
Hoàng hôn bảng lảng nỗi niềm riêng tư
Trăng lên lạc nẻo chân như
Hồn anh khao khát chín dừ con tim

Cánh chim mải miết đi tìm
Linh chi ngọc điệp thiên kim đáy hồ
Chập chờn ong bướm lô nhô
Bóng hình yêu dấu dư đồ nước non

Vấn vương mộng ước chẳng tròn
Thời gian biền biệt vàng son đá mòn
Vu thần đỉnh giáp chon von
Canh thâu trằn trọc héo hon cõi lòng

Ngược xuôi bươn bả long đong
Gánh tình nặng trĩu còn mong đợi chờ
Bao giờ trở lại bến bờ
Thuyền yêu chấp chới hững hờ cá bơi…

Trông mây ngắm nguyệt em ơi!
Cảnh buồn đâu chỉ một người khổ đau
Phiến sầu vạn cổ dãi dàu
Mưa ngâu tầm tã nát nhàu vườn xuân!

2.11.2015 Lu Hà




Quên Sao Được
thơ đối đáp với Lan Quỳnh: Xin Hãy Quên Em

Quên sao được khi lòng anh ấm ức
Bóng hình em lảng vảng suốt canh thâu
Giọt châu sa lã chã khối u sầu
Bao kỷ niệm lấn tràn đầy tâm thức…

Cứ trằn trọc gối chăn nhàu rưng rức
Ánh bình minh le lói dáng bơ phờ
Mảnh gương soi lược gãy tự bao giờ
Thành vô dụng đợi hoàng hôn u tối

Lê chân bước gốc cây nào chỉ lối
Lá vàng rơi tê tái gió đông về
Nước hồ trong hưu hắt cảnh ê chề
Sâu thăm thẳm héo hon buồn tăm cá

Thương khóc mãi xót xa thời hai đứa
Vai kề vai rồi lại phải xa nhau
Lời nguyện thề năm tháng đã phai màu
Trang nhật ký ướt nhòa thành hoen ố

Giọt nước mắt thấm trần gian đau khổ
Kiếp nhân sinh bèo bọt biết về đâu?
Nỗi cô liêu hoang vắng đứng bên cầu
Chiếc ghế đá não nề  cây phượng vĩ

Cúc chớm nở cánh hoa tàn thổn thức
Màu đỏ tươi phảng phất nụ hôn tình
Trái tim đau muôn thuở cảnh điêu linh
Trăng vàng vọt mây đen che nửa mặt!

1.11.2015 Lu Hà



Rằng Thơ Thì Vẫn Là Thơ
chia sẻ nỗi niềm với Lan Quỳnh

Rằng thơ thì vẫn là thơ
Hồn em thơ thẩn cõi mơ chưa về...
Khách thơ dặm nẻo sơn khê
Tao đàn hội ngộ đê mê chữ tình...

Châu phun ngọc nhả lung linh
Say vần nhạc điệu hành tinh nghẹn ngào
Thoảng nghe đâu đó xì xào
Sóng lòng dào dạt thi hào bốn phương...

Cảm ơn tạo hóa vô thường
Hư hư thực thực vấn vương mãi hoài
Sinh ra trong cõi trần ai
Khổ đau nếm trải gót hài dặm băng

Cô đơn thương cảm chị Hằng
Ngậm ngùi nhỏ lệ sương trăng bóng người
Phân phân nhắn gửi bao lời
Thẹn thùng son phấn chơi vơi nỗi niềm

Hỏi chi sầu tủi trăng thêm
Mùa đông lá rụng bên thềm vắng teo
Trái tim ai nỡ ngặt nghèo
Đa nghi tọc mạch hắt heo gió lùa

Một năm chỉ có bốn mùa
Thu đông xuân hạ bán mua gánh sầu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Ngàn năm ai khóc đĩa dầu hư hao...?

12.11.2015 Lu Hà



Tuyết Hận Đông Tàn
Thơ đối cảm với Lan Quỳnh: Nỗi Niềm Sầu Đông

Biển lòng gọi trái tim nào thổn thức
Dặm trùng dương thấp thoáng bóng Lan Quỳnh
Đầu mùa đông tê tái ánh bình minh
Thơ thổn thức ánh trăng vàng băng giá

Cành khô gãy giọt sương rơi lã chã
Khói lam chiều lạc lõng bến xa xăm
Hạt mưa ngâu hồ cá bọt sủi tăm
Cuốc khắc khoải cố hương sầu thương nhớ

Đêm hoang đảo lang thang buồn tủi hổ
Biết tìm ai chia sẻ mối chân tình
Bọt bèo trôi đêm tối sóng rập rình
Gió hun hút mảnh hồn côi chết đuối…

Thế là hết còn đâu đời rong ruổi
Bờ môi xinh sóng liếc mắt đưa tình
Cõi trần gian ảm đạm khóc điêu linh
Nghe xào xạc lá rơi bên thềm vắng

Bỗng giật mình xót xa lòng cay đắng
Người yêu ơi! Tuyết hận cả mùa đông
Bướm lả lơi hoa nở khắp cánh đồng
Khao khát quá chờ mùa xuân năm mới!

17.12.2015 Lu Hà



Bến Mộng Tình Vương
cảm đối thơ Lan Quỳnh: Mãi Ngóng Người Xa

Cung đàn hạc nghẹn ngào tình ái
Đóa quỳnh lan tê tái nhớ thương
Nỗi buồn da diết vấn vương
Hoàng hôn lá đổ đoạn trường xa xôi…

Nghe thổn tức bồi hồi ai gọi
Trái tim người le lói bình minh
Xanh xao vàng võ rung rinh
Nắng vàng nhợt nhạt thần linh cảm sầu…

Cây phượng vĩ bên cầu hoa rụng
Tiếng ve sầu từng búng rong rêu
Hồ Tây bèo nổi lều bều
Dáng cô áo trắng liêu xiêu lối mòn…

Trăng Thủy Tạ héo hon khúc ruột
Bóng Tháp Rùa tê buốt lòng em
Về nhà đóng cửa buông rèm
Phòng loan gía lạnh nư thèm nụ hôn…

Vừa chợp mắt nửa hồn phiêu lãng
Chốn thiên thai bảng lảng bóng chàng
Lại gần tận mặt rõ ràng
Niềm ân ý ái dịu dàng thiết tha

Hoen khóe hạnh tay ngà ve vuốt
Cầm tay nhau trau chuốt vần thơ
Trắc bằng nối tiếp ngẩn ngơ
Sương rơi lã chã lờ mờ mây bay…!

19.3.2016 Lu Hà


Biết Đến Bao Giờ
cảm đối thơ Lan Quỳnh: Mơ Ngày Về

Nhà anh có giậu cúc tần
Có giàn thiên lý tần ngần nắng mai
Trăng lên thấp thoáng chương đài
Hương ngây mùi phấn nét ngài thoảng bay…

Em đi em đến ai hay
Chập chờn huyền ảo canh chày thiết tha
Em xinh duyên dáng bồng nga
Thương anh cô lẻ mặn mà ái ân

Bóng em mờ nhạt phong vân
Hồn anh đắm đuối bần thần ngẩn ngơ
Ôm cây đàn gảy nhạc thơ
Long lanh ánh mắt bơ vơ sóng tình

Sáng mai trở lại thiên đình
Bao giờ rõ mặt chúng mình kết duyên
Trần gian có bến đào nguyên
Bướm hoa dìu dặt thuyền quyên má hồng

Quỳnh lan nở khắp đồi thông
Hạt sương lã chã  dòng sông đợi chờ
Trăm năm ai nỡ hững hờ
Thư cưu khắc khoải đôi bờ liễu buông…!

2.5.2016 Lu Hà



Tâm Tình Văn Sĩ
cảm đối thơ nữ sĩ Lan Quỳnh: Thơ Tình Tặng Anh Yêu

Anh đây vô bóng vô hình
Hư không hư ảo chúng mình yêu nhau
Ghen tuông bệnh hoạn trước sau
Vả cho vỡ họng khổ đau răng cùng

Thói đời ăn nói lung tung
Vịt gà ngan ngỗng dở khùng dở điên
Chí Phèo Thị Nở huyên thuyên
Bà gìa cay cú xỏ xiên lắm điều

Tiểu nhân miệng lưỡi cú diều
Lương tâm nhân phẩm mất tiêu cái đời
Còn đâu liêm sỉ làm người
Bế bồng lên núi đười ươi một đàn

Trắng lông bầy vượn kêu van
Lạy xin thánh mẫu Quỳnh Lan nguôi lòng
Nô tài thân phận long đong
Nghèo hèn trí tuệ nạ đòng thối tha

Giống nòi ác qủy tà mà
Sinh ra thừa thãi bê tha điếm đàng
Chuột dơi chui rúc bẽ bàng
Lên trang phây búc lăng xăng cựa kèn

Xú danh uế khí bon chen
Cắn nhau chí chóe đỏ đen lợi quyền
Thơ ca xương xẩu moi tiền
Tranh nhau thổi ống bao phen xặc bùn

Vậy đuôi cẩu tặc trí lùn
Óc teo bại liệt mồm đùn phân nhơ
Cô hồn đom đóm dật dờ
Mồ chôn cầy cáo bơ vơ cánh đồng

Tiếng cười sang sảng mênh mông
Lu Hà huấn giáo biết không chúng mày
Sống thì phải biết thẳng ngay
Tu mi nam tử phơi bày ruột gan

Ngậm ngùi non nước giang san
Nghìn năm văn hiến nồng nàn thiết tha
Quỳnh Lan sánh với Lu Hà
Trăng thu vằng vặc Hằng Nga bạn cùng…!

* Khi nghe tin nữ sĩ Lan Quỳnh phàn nàn về chuyện kẻ xấu lạm dụng facebook phỉ báng cô về chuyện làm thơ tình.
16.4.2016 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét