Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Lục Bát Tâm Tư Chùm 223

 



Ơn Tình Tri Ngộ
thơ đối cảm với Hiền Châu

Cảm lòng thi sĩ vấn vương
Trái tim ưu ái nhớ thương mãi hoài
Nâm canh hồ điệp giao đài
Chiều đông lam khói trần ai lạnh lùng...


Xót xa bến nước thủy chung
Hồn mây tiếng hạc chập chùng biển khơi
Nửa vòng trái đất chơi vơi
Thúy loan đôi ngả cảnh đời chia phôi...

Ngậm ngùi nhìn cánh bèo trôi
Heo may làn gió xa xôi bóng người...
Bâng khuâng chúm chím môi cười
Hàng phong vi vút lả lơi bướm hồng...

Hằng Nga vén cụm mây bồng
Cỏ non tươi tốt mênh mông cánh đồng
Em mơ ô thước cầu vồng
Vào ra tựa cửa ngóng trông én về..

Tuyết sương dặm nẻo sơn khê
Tùng quân non nước dãi dề nắng mưa
Duyên tình tự cổ ngàn xưa
Tương tư bổ liễu sớm trưa u sầu!

* Hiền Châu: Cảm ơn tấm lòng thi sĩ mến thương
11.12.2015 Lu Hà




Bướm Hồng Vo Ve
cảm xúc từ tấm hình Nữ Hoàng Mê Cung

Sương rơi  làn gió lao xao?
Da mềm đá cứng ruột cào dạ đau
Thương nàng nắng gió dãi dàu
Nõn nường nhấp nhổm trắng phau dập dờn

Tây Thi năm tháng tủi hờn
Chăn tằm giặt vải đòi cơn mặn nồng
Mấy khi thuê thỏa mây rồng
Trữ La cuồn cuộn bướm hồng vo ve

Lần theo mấy ngọn tiểu khê
Rước chàng cát sĩ đê mê ái tình
Mê cung ánh mắt lung linh
Nhạc vàng thổn thức rung rinh trái đào

Yến oanh thỏ thẻ thì thào
Ai hay Hoàng Hậu dạt dào Lang Quân
Bần thần xuống ngựa văn nhân
Tờ hoa một vẫy họa vần nối thơ

Xem qua chẳng dám hững hờ
Từ trong ý tứ đợi chờ bấy lâu
Cung đàn dìu dặt canh thâu
Động hoa tiên nữ đĩa dầu hư hao

Men say chén rượu ngọt ngào
Bình minh lấp ló ứa trào giọt châu
Trải qua bao cuộc bể dâu
Thiên thu tình mộng mái đầu tương tư!

9.12.2015 Lu Hà




Giọt Sương Ái Tình
thơ tức cảnh miệt vườn Minh Buom Xinh

Thơm tho múi bưởi Biên Hòa
Trúc mai ngào ngạt nhạt nhòa nắng mưa
Đợi nàng từ sáng tới trưa
Lòng ai khắc khoải gốc dừa lao xao...

Miệt vườn xao xuyến rì rào
Hồn thơ bướm trắng nôn nao động tình
Tìm đâu muôn nẻo hành tinh
Thôi miên huyền ảo lung linh ánh hồng...

Phiêu diêu cưc lạc tiên bồng
Cung đàn Tư Mã mây rồng nỉ non
Vu thần đỉnh giáp sắt son
Trăm năm ai biết sắt còn cầm vương

Xích thằng sợi chỉ hoài thương
Sen lòng ngó bẻ giọt sương ái tình...
Giáo đường ngọn nến thánh linh
Chuông chùa thoang thoàng rung rinh trái đào...

Đoạn trường cách trở ly tao
Nửa vòng trái đất nghẹn ngào châu sa
Ngược xuôi trong cõi ta bà
Ngắm chòm mây bạc quê nhà ta đâu..?

Nhớ ai ngồi bến giang đầu
Tóc mây lõa xõa chân cầu phựợng rơi
Luân hồi lai khứ chơi vơi
Phận đào duyên bướm biết nơi nào tìm...?!

8.12.2015 Lu Hà




Thơ Tình Em Viết Cho Anh
thơ đối thoại với Mi Pha: Bài Thơ Tình Dang Dở

Thơ tình em viết cho anh
Kể bao tâm sự yến oanh trúc mành…
Hoa thơm bướm lượn trong tranh
Tâm hồn trong trắng mong manh nắng hồng...

Mộng lành em dệt thành bông
Quê hương lúa chín cánh đồng cò bay
Vuốt ve giấc ngủ ngoan say
Nỉ non đàn hạc canh chày ái ân...

Ngưu Lang Chức Nữ Châu Trần
Thiên thu tình mộng xa gần ghé coi...
Trăng vàng rạo rực sáng soi
Hằng Nga ẻo lả mặn mòi lệ rơi!

Trái tim đắm đuối chơi vơi
Cảm ơn em gửi những lời nước non
Em ơi! Trái đất ta tròn
Trùng dương cách trở bồ hòn đắng cay...

Rằng người thiên hạ có hay
Anh đang thổn thức đêm ngày nhớ em...
Làn da trắng muốt nư thèm
Hồn mây cánh gió say mèm hương trăng...

Trăm năm xe chỉ xích thằng
Thắt lưng dải yếm sang ngang hẹn chờ
Đào nguyên cá lội lờ đờ
Liểu tơ đâu nỡ hững hờ Mi Pha...!

7.12.2015 Lu Hà




Bần Thần Mỹ Nhân
thơ trả lời Hiền Châu

Vần thơ lãng mạng ngất ngây
Lòng em thổn thức canh chầy thở than
Xót xa biển cả non ngàn
Trùng dương sóng vỗ trần gian tủi sầu...

Đông tây hao cạn đĩa dầu
Thiên thu đa sự mái đầu tương tư
Trăm nghìn vạn mớ có dư
Ngày xuân ngắn ngủi chân như ảo huyền...

Phấn hương phong nhuỵ triền miên
Liễu hờn cát bụi muộn phiền tơ duyên
Trăm năm ván đóng ghe thuyền
Phù dung lạc lối thôi miên bến tình...

Hồn trinh ngơ ngác hành tinh
Giáo đường ngọn nến lung linh ánh hồng
Mong chi ô thước cầu vồng
Kiếp nào ta sẽ vợ chồng giao bôi

Vai kề má ấp tròn môi
Nụ hôn nóng bỏng bồi hồi trái tim
Cầu cho phận cải duyên kim
Sắt cầm vọng hạc tiếng chim vang trời..!

* Hiền Châu:Lãng mạn quá anh Lu Hà ơi!
8.12.2015 Lu Hà



Cô Ơi!
cảm xúc với Nữ Hoàng Mê Cung

Cô ơi! Tôi chết mất thôi
Cô còn ngồi đó là tôi tiêu rồi...
Hồn tôi theo gió mây trôi
Trái tim xao xuyến bồi hồi nhớ cô

Bướm hồng phơi phới nhấp nhô
Bồng đào nặng trĩu động hồ xôn xao
Ổi na bòng bưởi ngọt ngào
Thơm mùi mận chín dạt dào tình thơ…

Mê cung Hoàng Hậu đợi chờ
Ai hay cát sĩ ngẩn ngơ thẫn thờ…
Men say chén ngọc lờ mờ
Nghê thường vũ điệu dật dờ hái sao…

Cái oanh thỏ thẻ thì thào
Tìm nơi hạ giới cảnh nào vui hơn
Thôi đừng nôn nóng giận hờn
Đền bù thiếp sẽ dịu cơn sóng lòng…

Dìu nhau tắm suối nước trong
Đôi bờ tơ liễu tóc hong nắng vàng
Làn da trắng muốt mịn màng
Bướm ong quấn quít dịu dàng lả lơi…

Ôm nhau nức nở nghẹn lời
Non đoài trăng khuất cổng trời thì xa
Chị em chờ đợi tiên nga
Sương rơi lã chã Ngân Hà dặm băng…!

8.12.2015 Lu Hà




Chiều Đông Hiu Quạnh
thơ cảm đối với Hiền Châu: Sài Gòn Có Thực Ngần Đông

Sài Gòn chiều lạnh gió đông
Cảnh buồn hiu quanh nắng hồng xanh xao
Cát pha sóng vỗ rì rào
Vũng Tàu lá rụng nghẹn ngào cuối năm...

Ước chi hồn mộng trăng rằm
Bấy lâu kén chọn ươm tằm nhả tơ..
Chòm mây bàng bạc hững hờ
Biết ai hồi hộp ngẩn ngơ thơ tình...

Trái tim nín lặng hành tinh
Tóc bay hương lạ rung rinh cúc chào
Đông qua én lại dạt dào
Mùa xuân mong đợi cành đào trổ bông...

Dù cho cách biển ngăn sông
Tùng quân biền biệt cây lồng bóng câu...
Tần ngần liễu rủ chân cầu
Nỗi lòng thổn thức giọt châu tuôn trào...

Yêu anh tủi hận yếm đào
Nửa đêm vỗ gối biển gào đại dương
Bao giờ thắm lại môi hường
Đóa hoa trôi dạt sông Tương gặp bờ...!

6.12.2015 Lu Hà




Hững Hờ Trầm Ngư
cảm xúc về nữ sĩ Hiền Châu

Thơ em rầu rĩ anh buồn
Đêm đông than thở vùi chôn giếng sầu
Giọt mưa cam chịu cơ cầu
Đau lòng xót dạ dãi dầu gió sương…

Chống cằm tựa án vấn vương
Đoạn trường quay quắt thê lương nửa đời
Gót sen lần lữa chơi vơi
Hàng phong vi vút về nơi cuối trời…

Hồn mây cánh nhạn đôi lời
Tình thơ dang dở gửi người thương yêu…
Chau mày khóe hạnh cô liêu
Trăm năm chẳng vẹn nhiễu điều gía gương…

Tỳ bà sóng nước Tầm Dương
Tao nhân mấy kẻ hoài hương hẹn chờ
Sông Tương thổn thức đôi bờ
Khuân vàng đĩa ngọc hững hờ trầm ngư…

Đào xuân qủa đã chín nhừ
Thời gian chẳng đợi dã từ lìa xa
Ngược xuôi trong cõi sa bà
Lửa lòng nguội lạnh quan hà dặm băng…!

7.12.2015 Lu Hà



Kìa Ai Đứng Đó
cảm xúc về Hiền Châu

Kìa ai đứng đó sầu thương
Chiều buông sương lạnh vấn vương u hoài…
Đêm qua rả rích canh dài
Mưa ngâu lã chã nét ngài huyền mơ…

Chập chờn nửa tỉnh nửa mơ
Lửa lòng cuồn cuộn làm thơ tặng nàng
Hiền Châu bích ngọc dịu dàng
Cung đàn dang dở hỡi chàng Trường Khanh…

Phụng cầu hoàng nỡ sao đành
Trùng dương cách trở Sài Thành dặm băng
Ngàn thu nối sợi xích thằng
Giang Đông vó ngựa Châu Lang thuở nào…

Lu Hà thổn thức nghẹn ngào
Một nền Đồng Tước má đào thơ ngây
Hồn mây tìm nẻo vui vầy
Trái tim ân ái vơi đầy giọt châu

Xót xa phượng vĩ bên cầu
Đồng Nai sóng vỗ giang đầu thở than
Vũng Tàu lá rụng hương tàn
Cánh bèo trôi nổi chứa chan giọng tình…!

7.12.2015 Lu Hà





Nổi Cơn Dâm
cảm xúc về một tấm hình

Thấy cô tôi nổi cơn dâm
Mê man cuồng dại âm thầm khổ đau
Dù cho cây cỏ dãi dàu
Bụi đời phủ lấp nhạt màu phấn son...

Còn người còn nước còn non
Bướm hồng phơi phới cô còn thương tôi?
Tôi đây đâu phải ngã tồi
Phù du bèo bọt nổi trôi sông hồ...

Giang san nặng gánh cơ đồ
Tổn hao sức lực nấm mồ sương rơi...!
Long lanh ánh mắt cô cười
Thướt tha bồ liễu lả lơi tuyết ngà...

Làn da trắng nõn mượt ma
Xót xa chàng Cuội gốc đa đợi chờ...
Hằng Nga sao nỡ hững hờ?
Suối tiên mát rượi lờ đờ cá bơi,,,

Cô ơi tôi đã hết lời...
Tấm lòng thơm thảo biển trời mênh mông
Dìu nhau lên cõi thiên bồng
Đào non ưng ửng mây rồng gặp nhau...

Cô đừng liếc mắt mày chau
Năm canh thổn thức ướt nhàu chiếu chăn
Giọt châu lã chã chứa chan
Hồn tôi đắm đuối trăng ngàn mờ soi...!

8.12.2015 Lu Hà



Xa Gần Ngẩn Ngơ
thơ đối khẩu với giáo sư Mai Văn Hoan: Tượng Đá

Xót xa tượng đá lỗi thời
Gây bao oan trái cảnh đời lầm than
Mà sao thiếu nữ chứa chan
Ngây thơ khờ dại nồng nàn thiết tha…

Bụi trần phủ lấp sơn hà
Thầm thì nói nhỏ mặn mà chàng ôi…!
Bất ngờ đá vỡ làm đôi
Không tin mình nữa bồi hồi chơi vơi!

Tượng kia bỗng hóa thành người
Cảm ơn em đã trao lời ái ân
Xưa kia đàn hạc thi nhân
Đa tình sầu muộn tần ngần ngó theo…

Người yêu tôi mát mái chèo
Theo người khách lạ một lèo sang sông
Hồn trinh chết gục giữa đường
Trái tim hóa đá ngắm trông sao trời…

Quản chi trần trụi nắng phơi
Bão giông tầm tã sương rơi lạnh lùng
Chân run lộ vẻ hãi hùng
Tượng kia qùy xuống não nùng lạy van…

Thói đời đen trắng dối gian
Lương tâm ai nỡ lường gàn em ơi!
Làm sao sống lại giữa đời
Hồn ma tức tưởi lệ rơi đôi hàng

Rủ nhau lên cõi thiên đàng
Cầu xin Thượng Đế bẽ bàng thế nhân
Ai mang đá chết hai lần
Dạ đau ruột thắt xa gần ngẩn ngơ…!

Sông sâu nước chảy hững hờ
Phù dung bèo bọt đôi bờ đục trong
Nào ai đo được cõi lòng
Đá kia hối hận long đong kiếp người!

10.12.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét