Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Song Thất Lục Bát Chùm 166



 



Cô Đẹp Quá

Cô đẹp quá lòng tôi xao xuyến
Mộng siêu hồn nhấp chén nôn nao
Đầu năm một chút rượu đào
Bướm hoa lả lướt em chào chúa xuân


Màu áo tím mây Tần gió Sở
Én xuân về nhung nhớ xiết bao
Tim reo sóng vỗ dạt dào
Viễn Đông hòn ngọc thuở nào tơ vương

Hỡi cô gái Việt Nam thương dấu
Bóng hoàng hôn bả lả chiều buông
Hàng cây đẫm ướt giọt sương
Lòng tôi nặng trĩu quê hương nghẹn ngào

Tôi chẳng biết làm sao mà gửi
Một nụ hôn tức tưởi ly tao
Trùng dương dặm thẳm xôn xao
Trăng thơ gối mộng ứa trào mưa sa

Kể từ đó giang hà góc bể
Chốn hồng trần cuộc thế cô ơi
Long đong tận cuối chân trời
Nhành mai xứ lạ nửa đời tuyết rơi!

viết tặng nữ nhạc sĩ Trần Thanh Nga
1.1.2015 Lu Hà




Héo Hắt Đời Hoa
viết tặng nữ thi sĩ Nguyễn Phan Ngọc An

Tim thổn thức nghẹn ngào gía buốt
Xuân nương ơi! suốt cả canh chày
Nỗi niềm bèo bọt đắng cay
Xót xa tủi hận dạn dày biển khơi

Cơn giông tố mảnh đời lưu lạc
Xô đẩy ta tan tác dặm trường
Tình thơ chan chứa vấn vương
Từng thu lá rụng thê lương xứ người
           
Hoa kiều nữ tả tơi mấy chốc
Ánh mắt buồn thảm khốc thời gian
Hình cha dáng mẹ khóc than
Nhớ thương người ấy nghèo nàn khổ đau

Chung lối ngõ vườn rau dậu tím
Dây mồng tơi lìm lịm lá xanh
Con chim nhảy nhót trên cành
Vui cùng đôi trẻ an lành tuổi thơ

Từ đâu tới bùn nhơ khuấy động
Gió bắc phương gò đống ngổn ngang
Xóm làng thành phố tan hoang
Cảnh người chạy loạn kinh hoàng lệ rơi!

Rồi từ đó màn trời chiếu đất
Bồng bế nhau lật đật bốn phương
Thuyền nan chấp chới đại dương
Tự do cuộc sống thê lương não nùng

Còn ai nữa thủy chung non nước
Áo rằn ri lạc bước phong trần
Quê nhà phần mộ hai thân
Mênh mông nước lũ thế nhân hãi hùng

Tiếng kêu khóc rợn rùng thảm thiết
Sài Gòn đâu da diết lòng con
Phận mình bồ liễu phấn son
Làm gì hơn nữa nước non xa vời

Cuộc dâu bể nụ cười dang dở
Duyên tình xưa tan vỡ mất rồi
Tóc xanh dần trắng như vôi
Ước mơ ấp ủ dần trôi héo mòn…!

* Xúc động khi đọc bài Mùa Xuân Nhớ Biển Dạt Dào
20.1.2015 Lu Hà




Nỗi Đau Không Lối Thoát

Mưa tầm tã lòng thêm ướt sũng
Phố âm u về vụng bước chân
Bóng bầy trẻ nhỏ tần ngần
Xót xa buồn tủi lê thân rã rời

Nghe tiếng khóc chơi vơi xa thẳm
Lúc thì gần ảm đạm đèn khuya
Ôm manh chiếu rách đầm đìa
Đường đời côi cút bên rìa lầm than

Cơn gió lốc điêu tàn xã hội
Từ bao giờ tăm tối dân đen
Xô bồ nhiễu loạn bon chen
Gầm cầu bãi rác nhử ghèn toét mi

Khắp ngõ chợ rầm rì ấm ức
Gái cùng trai rưng rức lê thê
Bám theo anh chị xì ke
Lớn dần tội lỗi não nề giang san

Kiếp đày đọa trần gian địa ngục
Những cô hồn tủi nhục ước mơ
Nhân loài bạc bẽo thờ ơ
Vì sao vùi dập đôi bờ đại dương

Tại sao thế thiên đường hạnh phúc
Làn sóng người thôi thúc ra đi
Đất lành chim đậu thầm thì
Cột đèn muốn chạy man ri lạc loài.

 *Thơ tâm sự cùng Người Thương Phố Thị
5.1.2015 Lu Hà





Thảnh Thơi Mai Đào
viết tặng anh chị Nguyễn Thanh Hoàng

Chúc anh chị bách niên giai lão
Sống đẹp đời tín hữu trọng coi
Trên cao Thiên Chúa sáng soi
Hồng ân ban phát mặn mòi thế gian

Vác thánh giá non ngàn bể thẳm
Cuộc hành hương muôn dặm trùng khơi
Mong manh thuyền thúng chơi vơi
Mặc cho bão tố sáng ngời niềm tin

Gió xuân gọi xa nhìn cố quốc
Việt Nam ơi! Thảm khốc bi ai
Sầu vương trằn trọc canh dài
Non xanh nước biếc u hoài nhớ thương

Ôi tổ quốc quê hương yêu dấu
Bát canh cua cơm nấu gạo đong
Nắng mưa tầm tã xuôi giòng
Ngược xuôi tất bật nỗi lòng quặn đau

Người thi sĩ mái đầu sương tuyết
Tóc nhuộm đen da diết cuộc đời
Trẻ trung chồng vợ mỉm cười
Thất tuần hoa nở thảnh thơi mai đào

12.2015 Lu Hà




Thuyền Dạt Bến Nào
Tâm sự với Ngọc Quyên

Đi mải miết không quay trở lại
Thời gian làm tê tái lòng ta
Ngược xuôi nương chốn sa bà
Khổ đau chồng chất giang hà thê lương

Hồn chờ đợi vấn vương chi nữa
Không gian còn chưa đủ xót xa
Đắng cay chua ngọt mặn mà
Biết bao thống thiết gọi là yêu thương

Lúc còn trẻ sao không bày tỏ
Dấu nhẹm đi chi khổ trái tim
Bây giờ khắc khoải mong tìm
Mỗi người mỗi ngả im lìm bóng chim

Cơn sóng dậy nhấn chìm nỗi nhớ
Biển bao la tủi hổ ngập lòng
Mảnh đời lạc lõng rêu phong
Ước mơ tàn lụi theo giòng sông trôi

Có những lúc bồi hồi thổn thức
Trời đầy sao nao nức bài ca
Tình yêu lấp lánh Ngân Hà
Quảng Hàn heo hút Hằng Nga thẹn thùng

Bao hứa hẹn thủy chung mây khói
Nước non còn buốt nhói không phai
Giá băng ánh nguyệt vọng đài
Sương rơi lã chã canh dài hoài vương

Đá vàng cũng vô thường vũ trụ
Con thuyền tình ủ rũ lênh đênh
Phũ phàng bão tố thác ghềnh
Cánh buồm tơi tả bồng bềnh về đâu?

14.1.2015 Lu Hà




Tình Xuân Ấm  Áp
cảm xúc khi nghe ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang hát: Đón Xuân Huy Hoàng

Nghe tiếng hát ngậm ngùi thương nhớ
Nỗi niềm xưa chan chứa mãi thôi
Gió đưa khúc nhạc bồi hồi
Cung đàn dìu dặt nổi trôi sông hồ

Mùa xuân đến dư đồ non nước
Nguyện Chúa ban ơn phước thanh bình
Tuổi xuân hy vọng hành tinh
Bàn tay cóng lạnh tâm tình gửi trao

Đàn bướm trắng dạt dào xuân mới
Trăm hoa cười đắm đuối thiết tha
Vui xuân điệu múa thái hòa
Đẹp tươi muôn sắc nhạt nhòa tuyết sương

Kìa thế giới phố phường thôn xóm
Khắp kinh thành nhen nhóm lửa lòng
Giao thừa sáng rực trời trong
Xóa tan phiền não ngược giòng thời gian

Bao thống thiết nồng nàn yêu dấu
Có nghe chăng Bắc Đẩu Ngân 
Quảng Hàn giọt lệ Hằng Nga
Cô đơn bạc bẽo gốc đa sụt sùi

Cuộc dâu bể dập vùi hưng phế
Thái dương còn trần thế của ta
Chắp tay chung một mái nhà
Tình xuân ấm áp bài ca huy hoàng!

2.1.2014 Lu Hà




Tuổi Mười Lăm
viết tặng Kim Ngân- Thúy Loan- Phương Thảo

Mười lăm tuổi em còn bé lắm
Phải nghe lời chẳng dám chống cha
Những là họ mạc ông bà
Mẹ buồn rười rượi cảnh nhà lầm than

Hai khóe mắt chứa chan giọt lệ
Bước sang ngang thuyền té sóng trào
Tào khang tủi phận má đào
Đồng hoang cỏ dại nghẹn ngào hạt sương

Chòm mây bạc quê hương xa cách
Biết tin ai cám cảnh đời trôi
Phù du bèo bọt xa xôi
Phòng không giá lạnh đơn côi ngậm ngùi

Cơn gió chướng dập vùi tuổi ngọc
Cánh hoa buồn lạc bước trần ai
Hão huyền mộng cảnh thiên thai
Nào ngờ địa ngục u hoài tháng năm

Từng thu đến trăng rằm thổn thức
Xót xa tình bạc phước hồng nhan
Liễu bồ vò võ gian nan
Mười hai bến nước trăm ngàn khổ đầu

Hạt bụi đỏ bể dâu tầm tã
Nơi xứ người buồn bã canh thâu
Mênh mông giun dế âu sầu
Thương ai còm cõi chân cầu đợi ai?

18.1.2015 Lu Hà





Ứa Trào Hạt Châu

Sông có khúc lòng người có lúc
Bao cuộc đời vinh nhục xót xa
Trông lên chỉ thấy Ngân Hà
Nhìn xuống non nước sa bà khổ đau

Thương cô gái ngọc ngà trong trắng
Buồn cho anh cay đắng gian nan
Thân tù kiếp tội bần hàn
Khóc người áo vải hành quân trên đường

Bao bà mẹ nằm sương gối đất
Nắm xương tàn lật đật cha ơi!
Vợ con nheo nhóc tả tơi
Gánh gồng xuôi ngược lệ rơi đôi hàng

Gió heo hút xóm làng kiệt quệ
Bởi vì ai thế hệ đắm chìm
Đèn mờ phố thị im lìm
Con nai ngơ ngác tiếng chim gọi hồn

Cứ trằn trọc nỗi buồn muôn thuở
Trái tim đau nức nở nghẹn ngào
Ngoài sân giun dế xôn xao
Canh khuya giá lạnh ứa trào hạt châu

Mưa lã chã mái đầu ướt đẫm
Áo bà ba lấm tấm mồ hôi
Tiếng rao thê thảm bán xôi
Dăm ba đồng bạc nổi trôi cánh bèo

*Chia sẻ nỗi buồn cùng Nguời Thương Phố Thị
6.1.2015 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét