Chuyến
Tàu Đêm*
Đêm
đen như hũ mực
Chen
chúc trên chuyến tàu
Nây
nẩy làn da ấm
Khe
khẽ em chào tôi
Hình
như em mỉm cười
Dáng
chừng thèn thẹn lắm
Nghe
tim đập bồi hồi
Tàu
lúc lắc đung đưa
Càng
rạo rực say xưa
Toàn
thân chưa bất lực
Bàn
tay cũng chẳng vừa…
Lim
dim và lim dim
Không
gian như đắm chìm
Hai
tâm hồn mộng tưởng
Suối
róc rách vườn chim…
Tôi
phải về Hà Nội
Còn
em xuống Việt Trì
Tôi
chạy theo gạn hỏi
Em
nói vội thầm thì…
Bàn
tay ghi địa chỉ
Đầu
tàu thở phì phò
Tiếng
còi vang thúc giục
Nhấp
nháy một đường tơ
Rồi
tôi đi bộ đội
Đêm
trường sơn mưa rơi
Muỗi
rừng nghe gió hú
Trong
mơ thấy nụ cười…
*Ngày
đó Lu Hà 18 tuổi, phải đi lính có về quê thăm ông bà và họ hàng
5.10.204
Lu Hà
Giấc Mộng Sói Và
Cừu
Mê
man giấc ngủ trưa
Mộng
huyễn ồ hay chưa
Mơ
thấy cừu và sói
Ôn
lại chút tình xưa…
Hai
mỏm đá gần nhau
Thăm
thẳm vực suối sâu
Buồn
đôi bên cách trở
Con
cừu ứa lệ sầu
Sói
khoe khu mình ở
Rừng
cỏ non chan chứa
Khóe
hạnh cừu châu rơi!
Dưới
chân toàn sói đá
Thôi
sang đây hỡi bạn
Để
chia ngọt sẻ bùi
Bướm
hoa mừng xao xuyến
Chim
cúc trái ngậm ngùi
Cừu
giơ hai chân trước
Sói
rón rén từng bước
Lẹ
làng kéo bạn sang
Bỗng
há mồm nuốt ực
Cừu
kêu lên dãy rụa
Vùng
vẫy mình đầy máu
Sói
sướng rên ằng ặc
Thịt
thơm ngon khoái khẩu !
4.10.2014
Lu Hà
Hai
Đầu Nỗi Nhớ
Ở
hai đầu nỗi nhớ
Nôn
nao cả lòng ai
Mai
ngày ta trở lại
Thăm
rặng liễu chương đài
Liểu
thắm xanh cành gió
Chim
muông mừng hót ca
Bướm
ong bay xào xạc
Đắm
đuối mảnh trăng ngà
Thương
thương qúa đi thôi
Nghe
tim đập bồi hồi
Áo
hồng xinh ẻo lả
Cơn
sóng lòng xa xôi...
Khách
khứa cũng mỉm cười
Có
phải nàng Kim Tuyến
Hồi
xuân tình bịn rịn
Bóng
gương lồng lả lơi
Ôm
nửa vòng trái đất
Lung
linh trái tinh cầu
Ngàn
sao trời nhấp nháy
Sương
muối ướt trên đầu
Bâng
khuâng bến giang đầu
Nhìn
chòm mây bàng bạc
Ô
hay con chim hạc
Dẻo
dai sải cánh bay...
viết
tặng Nguyễn Kim Tuyến khi xem băng clip
5.10.2014
Lu Hà
Xinh
Đẹp Dịu Dàng
cảm
xúc từ một bức ảnh
Cô
em xinh đẹp dịu dàng
Bông
hoa băng tuyết cung Hằng lả lơi
Lung
linh ngấn nước mây trời
Trữ
La sóng vỗ tuyệt vời là đây
Ngàn
năm chan chứa với đầy
Tâm
hồn thi sĩ ngất ngây vì nàng
Trầm
ngư lạc nhạn mơ màng
Lam
Kiều chày ngọc Bùi Hàng ngẩn ngơ
Kìa
ai dạo bước trên bờ
Trông
sao ngắm nguyệt lờ đờ cá bơi
Tóc
mây lướt mướt nụ cười
Lòng
tôi xao xuyến hỡi người trần gian
Búp
măng sen ngó nồng nàn
Hoàng
hôn buông thả trăm ngàn tơ duyên
Nhớ
thương đợi bến thuyền quyên
Đài
trang liễu hạnh lạc miền hư vô
Thiên
thu vạn cổ giang hồ
Sầu
vương trăng nước lô nhô cánh buồm
Thắp
đèn lần giở chiều hôm
Cảo
thơm phảng phất hương ôm ấp nàng...
viết
tặng Monghoa Vothi
6.10.2014
Lu Hà
Nghẹn
Ngào Tình Ca
Dừng
chân lưỡng lự cô nàng
Quảng
trường ngợp gió cát đàng bâng khuâng
Trời
mây khéo xếp từng tầng
Bụi
trần rũ sạch lâng lâng tuyết hồng
Tuổi
xuân một thuở tiên bồng
Bên
hồ than thở gương lồng bóng nga
Quản
chi sóng gió ngân hà
Ngược
xuôi bươn trải sa bà mưu sinh
Đài
trang lỡ hẹn trúc xinh
Cái
oanh ríu rít cô mình kia ơi!
Còn
bao lâu nữa đất trời
Hít
bầu không khí nghỉ ngơi dặm đường
Ung
dung trọn lẽ vô thường
Tâm
tư thư thả văn chương ứa trào
Khoan
thai gót ngọc thanh tao
Dập
dìu chim hạc nghẹn ngào tình ca…
Nâng
nịu mười ngón tay ngà
Cung
đàn thánh thót mượt mà lá xanh
Rung
rinh sương đọng gió cành
Hoàng
hôn giục giã bước nhanh lên nào…!
viết
tặng Nguyễn Kim Tuyến
5.10.2014
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét