cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 21
Dồn tới bước đường cùng sinh lộ
Chẳng cam lòng mới ngỏ ý tìm
Phòng the bằn bặt im lìm
Tuổi xuân ai nỡ nhấn chìm biển sâu
Có một mụ môi trầu đỏ lỏm
Dẫn một người già khọm làm quen
Ngũ tuần xem đã quá niên
Mặt dày bóng mỡ lắm tiền bảnh bao
Bầy đầy tớ lao xao hộ vệ
Huyện Lâm Thanh ra thế cũng gần
Gà nòi nguyên quán băng nhân
Gió trăng quen thói lần khân đủ điều
Buồng trong mối giục Kiều ra giá
Khách tự xưng là Mã Giám Sinh
Hôm nay được thấy dáng hình
Tin sương đồn đại lung linh tuyết hồng
Ngã ngây ngất mây rồng chờ dịp
Trận gió mưa đã kíp lắm rồi
Ép cung cầm nguyệt một thôi
Bắt tay vén tóc xa xôi liễu đào
Thử bài quạt dạt dào thơ phú
Ngọc Lam Kiều tú khẩu thành trương
Lửa tình đốt cháy lò hương
Vạn ngàn ước tính chịu nhường chi ai
Giống hà tiện một hai thêm bớt
Mã kỳ kèo thơn thớt nói cười
Khuynh thành sóng nước lả lơi
Giờ lâu mới định một lời bốn trăm
24.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 22
Bốn trăm lạng ép tằm thành kén
Mã Giám Sinh vội vã đứng lên
Thẹn thùng má phấn thuyền quyên
Ăn thì ở xổi đậu nghiền thành tương
Kẻ già dặn đào hương quen hái
Người ngây thơ tê tái lòng đau
Họ Chung kíp báo cho mau
Tính đường lo lót trước sau mọi bề
Đưa canh thiếp não nề tê dại
Liệu rõ ngày nạp thái vu qui
Tờ mây khế ước này ghi
Khất từ chữ ký muộn gì Vương ông
Mã chưa dám buông tuồng sàm sỡ
Sợ quá đà thất thố chi chăng ?
Ngọc kia dầm ván thung thăng
Trước sau lạc lối cung hằng thỏa thuê
Mắt hấp háy đê mê thấp thỏm
Con mồi ngon đã tóm chặt tay
Trước sau rồi cũng
đến ngày
Lò hương lứa cháy vui vày canh thâu
Kiều ủ dột mày châu ai điếu
Bầy sai nha tả hữu thước dài
Chậm dề một lão một trai
Tạm thời tháo khóa bi ai chất chồng
Thương bà lão cơn giông cuồng nộ
Khóc Thúy Kiều đau khổ xót xa
Búa rìu sấm sét ác ma
Liều thân vật vã theo đà tường vôi
Đầu máu chảy hồn côi lạc xứ
Tiếng rên la phụ tử tình thân
Dần dần tỉnh lại ân cần
Kẻ trông người nắm đỡ đần khuyên can
Thân bồ liễu hồng nhan bạc mệnh
Đường trần ai khấp khểnh gian nan
Công cha nghĩa mẹ ngút ngàn
Dâng thư luống thẹn muôn vàn nàng Oanh
Thua ả Lý năm canh ủ rũ
Quyết bán thân máu mủ hay sao?
Thương cha tuổi hạc đã cao
Một cây cù mộc gánh bao nhiêu cành
Đời con phận liễu mong manh vậy
Hoa dập vùi còn thấy lá xanh
Một hai thưa thốt ngọn ngành
Giờ lâu ông cũng phải đành nghe theo
Thôi cũng chịu hắt heo gió thổi
Cuối đường hầm tìm lối thoát ra
Mong sao cứu được cửa nhà
Đền ơn tấc cỏ mưa sa bụi đời
24.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 23
Họ Mã đã tới nơi bậc cửa
Mặt mỡ nhờn từa tựa như heo
Thò tay một bản giao kèo
Vàng trao chữ ký một lèo rõ tên
Án lật ngược có tiền chi khó
Họ Chung kia xoay sở trắng đen
Lễ tâm bịt miệng dưới trên
Sai nha biện hộ cũng nên mọi bề
Trống đã điểm độ về giục giã
Một mình nàng buồn bã xót đau
Châu sa khóe hạnh đỏ au
Công trình đeo đẳng trầu cau lỡ làng
Hoa trần ải phũ phàng cay đắng
Trời mây xa đằng đẵng quan san
Ngờ đâu sớm nở chiều tàn
Dẫu là đá cũng nát gan lọ người
Ta khăng khịt nụ cười tiếng nói
Bóng hình chàng tươi rói thiết tha
Thanh mai trúc mã ngọc ngà
Thư cưu trống mái mặn mà cả hai
Kể sao hết dấu hài ngọn cỏ
Tiết thanh minh vò võ trăng sao
Cung đàn dìu dặt thanh tao
Tình trong thân ái nghẹn ngào đơn côi
Ôi duyên nợ tờ bồi khế ước
Cuộc trăm năm thao thức nguyệt hoa
Xuyến vàng chưa thỏa kim thoa
Giao bôi hợp cẩn nhạt nhòa tuyết sương
Thôi đành vậy vấn vương vàng đá
Kim Lang ơi! Thiếp đã phụ chàng
Loan chia thúy rẽ cát đằng
Yến anh trả lại xích thằng kiếp sau
25.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 24
Kiều vật vã mày chau liễu rủ
Vườn xuân chưa điểm nụ bướm vàng
Trời Liêu nàng Mạnh ngỡ ngàng
Gập ghềnh vó ngựa mênh mang suối sầu
Thân gái hận bể dâu ép trải
Nỗi niềm riêng tê tái trúc mai
Oan tình ngập ngụa tuyền đài
Làm sao tan được canh dài thấm khăn
Vân chợt tỉnh băn khoăn hỏi nhỏ
Ngọn đèn mờ bày tỏ chứa chan
Khóc than mình chị đa đoan
Trời già nỡ để gánh oan đè đầu
Can cớ chi đêm thâu nức nở
Còn nặng lòng duyên nợ chi đây?
Chị em bát nước vơi đầy
Vào ra sớm tối vui vầy có nhau
Kiều vội vã gạt mau ngấn lệ
Hãy ngồi lên chị kể cho nghe
Dặm trường tuyết hận non khê
Mối tình Kim Trọng trăng thề chưa phai
Cho chị lạy van nài vạn kiếp
Nhờ cậy em nối tiếp tơ hồng
Sau này nên vợ nên chồng
Giao loan chắp mối mặn nồng tùy em
Kể từ buổi buông rèm ngọc thỏ
Cả nhà đi mừng thọ chưa về
Tiếng đàn quạt ước chén thề
Với chàng Kim ấy say mê cung hằng
Em còn trẻ thung thăng ngày tháng
Vì chị nên cáng đáng việc nhà
Cũng là hiếu hỉ mẹ cha
Với chàng Kim Trọng thiết tha chị nhờ
Tình máu mủ bơ vơ xứ lạ
Dù nát tan thân lá hồn cây
Suối vàng chị cũng thơm lây
Xuyến vàng ngọc bội tờ mây giữ gìn
Người dù mất của tin còn đó
Phím đàn này sáng tỏ trăng sao
Mai sau dù có thế nào
Đốt lò hương nóng lao xao chị về
Hồn bạc mệnh não nề sương tuyết
Gió heo may thảm thiết dấu chân
Phất phơ ngọn cỏ xa gần
Rảy cho chén nước xót thân liễu đào
Dù trâm gãy bình nào kể xiết
Gửi ngàn thu da diết ái ân
Trăm lần từ tạ tình quân
Thiếp xin khất nợ duyên ngần ấy thôi
Phận thiếp đã bèo trôi mây dạt
Đóa hoa tàn bi đát lầm than
Đời người sao lắm gian nan
Dập vùi bể khổ canh tàn xác xơ
25.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 25
Kiều Phẫn uất bơ vơ hồn lạc
Suối tiên bồng quan ải mù sương
Toàn thân bất động canh trường
Liêu trai chí dị cố hương mịt mờ
Nhà Huyên bỗng sững sờ tỉnh giấc
Thấy cả nhà người gác kẻ coi
Thuốc thang tấp nập tơi bời
Dần dần hồi tỉnh lệ rơi đôi hàng
Kiều nức nở khóc chàng thảm thiết
Rỉ tai bà rõ thiệt đầu đuôi
Vân đưa thoa ấy tờ bồi
Vì cha nên nỗi đành thôi duyên này
Phận bèo nổi đắng cay kim cải
Kiều dặn dò trả lại tình xưa
Nhờ cha nối chút duyên thừa
Vân Kim gá nghĩa sớm trưa mặn nồng
Dẫu xương cốt ngóng trông đồng nội
Nơi xứ người trăn trối quê nhà
Canh ba khắc lậu tiếng gà
Quản gia thúc giục quan hà dặm băng
Mòn bia đá cung hằng còn đó
Tấc vàng kia máu nhỏ dám sai
Sinh ra trong cõi trần ai
Tình thâm cốt nhục u hoài ngàn thu
Kiệu hoa đã âm u ngoài cửa
Áng mây đen khách khứa gì đâu
Đì đoàng pháo nổ sa châu
Sinh ly tử biệt nàng dâu não nùng
Ván đã đóng bão bùng sóng gió
Bước sang ngang huyết nhỏ lệ phai
Tiếc thay liễu thắm trang đài
Buị trần gió cuốn ngày mai thế nào?
26.12.2012 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 26
Trăng vàng võ xanh xao cỏ úa
Cánh chim bay dàn dụa mưa sa
Dẫu thân trong trắng ngọc ngà
Gặp cơn ngộ biến cửa nhà biệt ly
Duyên tiền định thanh y phận mỏng
Đóa cẩm nhung nỡ chóng tàn phai
Xót xa cành liễu Chương Đài
Phồn hoa phố thị nét ngài ủ ê
Họ mã vội rước về biệt phủ
Khóa buồng xuân trướng rủ màn che
Ngại ngùng sương gió e dè
Lòng đau ruột thắt bóng đè đào tiên
Phẩm thơm nức đòi phen suồng sã
Biết rồi đây vàng đá phôi phai
Hoài công gìn giữ cho ai
Nhị hồng thà bẻ u hoài thở than
Người chung thủy quan san ngàn dặm
Giờ ở đâu thê thảm thế này
Trùng phùng thỏa ước hương say
Còn đâu hy vọng đắng cay nỗi lòng
Thân bồ liễu long đong tứ hải
Áng mây Tần quan ải mù sương
Chôn nhau cắt rốn cố hương
Ngậm ngùi gió Sở tha phương xứ người
Kiều càng nghĩ càng rơi nước mắt
Sẵn con dao gói chặt vào khăn
Phòng khi họ Mã dữ dằn
Quyết liều sinh tử tấm thân cát đằng
Trời oan nghiệt xích thằng chặt đứt
Bởi vì ai nỡ dứt tơ hồng
Tuyệt đường thiếp phải theo chồng
Gìa nua vô lại đèo bồng thiên nga…
26.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 27
Sống sa đọa lân la quán xá
Chốn phong tình họ Mã đã quen
Dê già gặp phải hồi đen
Làng quê phố chợ tìm miền nguyệt hoa
Ngựa xe kéo sa hoa đàn nhạc
Mụ Tú Bà bài bạc nổi lên
Gà đồng mèo mả đôi bên
Cò mồi hùn vốn kiếm tiền đò đưa
Phường mướp đắng mạt cưa mạt hạng
Mã Giám Sinh lạng vạng đó đây
Đầu trâu mặt ngựa một bầy
Ca nhi hầu hạ canh chầy thỏa thuê
Nghề son phấn máu mê đeo đẳng
Chuyện rủi may dấp dáng thuyền quyên
Đoạn trường bạc mệnh vô duyên
Cành vàng lá ngọc vào thuyền lái buôn
Dương mâu sẵn giáo thuôn khoan thủng
Đóa trà mi rơi trúng miệng hùm
Cáo gian vật giả um xùm
Sính nghi giá rẻ gọng cùm khóa tay
Ngắm vẻ ngọc bướm bay suối hạc
Tòa thiên hương quốc sắc về ai
Ngất ngây lạc cảnh bồng lai
Cuồng ca túy lúy canh dài men say
Hoa trinh nữ vào tay quyết hái
Cờ phất lên tê dại đêm nay
Của trời hưởng trước là hay
Miếng ngon tráng miệng phen này thử qua…
Mấy trăm lạng đi mua huề vốn
Của còn đây chẳng tốn chi nhiều
Vương tôn công tử liêu xiêu
Phá gia bao kẻ yêu kiều trướng hoa…
Nổi trận cười nhạt nhòa diễm lệ
Bóng hồng quần thỏ thẻ thâu đêm
Trăng non lá rụng quanh thềm
Xôn xao kỹ viện êm đềm yến anh
26.12.2018
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 28
Mùi chanh cốm liễu thanh gió mát
Vị hồng xiêm ngào ngạt hương bay
Phẩm tiên sao khéo bén tay
Quít làm cam chịu ai hay sự đời
Gỉa thành thật lả lơi phiêu diếu
Máu màu gà vỏ lựu như nguyên
Lọc lừa quen thói trắng đen
Tiền nào của ấy sang hèn kể chi
Mụ già có điều gì nghi hoặc
Chuyện đã rồi chưa chắc khảo tra
Xa xôi ngàn dặm quan hà
Đàn em kín miệng thì ta chơi hoài
Đêm mây gió canh dài ôm ấp
Cơn đói mồi vồ vập nai tơ
Vuốt ve cuồng dại nắn sờ
Lúc nghiêng khi ngửa xác xơ trăng vàng
Đuốc hoa sáng mơ màng hồ điệp
Con ong càng hút tiếp nhụy hoa
Gối chăn nhàu nát lệ nhòa
Sói già hoan hỉ máu hòa thịt tươi
Căm hờn ngã thèm hơi mó máy
Nghĩ phận mình dơ dáy hôi tanh
Ngọc đành chịu tiếng ô danh
Thôi còn chi nữa mà dành cho duyên
Nằm trơ đó đào tiên nhầy nhụa
Sẵn con dao định cứa cổ mình
Tính bài tận thế quyên sinh
Nghĩ đi nghĩ lại hai tình thì sao?
Gạo đã nấu cơm nào chả được
Tờ bồi kia khế ước bán thân
Miên man rồi cũng nguôi dần
Tiếng gà eo óc xa gần lao xao
27.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 29
Bên mé tường xì xào tiếng nói
Lầu mai vừa le lói nắng sương
Vội vàng đóng gói lên đường
Trời xanh thăm thẳm đoạn trường ly tao
Vương ông mới tới chào đưa tiễn
Cũng đề huề bày biện thịt xôi
Dập dìu chủ khách một hồi
Kiều càng tức tưởi lệ trôi phấn hồng
Lòng nặng trĩu chất chồng tâm sự
Rỉ tai nhau mẫu tử tình thâm
Nhà Huyên nức nở khóc thầm
Giãi bày cao thấp đào ngâm suối hờn
Công cha mẹ đền ơn trả hiếu
Phận liễu bồ ai điếu xót xa
Trăm năm trong cõi ta bà
Thân con gặp phải ác ma bợm già
Mặt trơn tuột râu ria nhẵn nhụi
Giống lăng loàn bìu ríu tớ thày
Lời ăn tiếng nói dạn dày
Phong hương thác loạn bấy chầy điêu ngoa
Màu phú quý ba hoa khoác lác
Thói con buôn cờ bạc chơi bời
Hổ thân số kiếp trời ơi!
Mây trôi bèo dạt biết nơi nào còn
Nghe con nói héo hon khúc ruột
Nhà Huyên buồn nẫu nuột trong tim
Chập chờn thân bướm cánh chim
Mười hai bến nước đắm chìm ơ đâu?
Thuyền rách nát bể dâu nương bãi
Chốn thị phi quan ải mù sương
Hồng nhan bạc mệnh tha phương
Quê người vùi dập thảm thương phận hèn
27.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 30
Em Vân đó thuyền quyên thục nữ
Còn Vương Quan sĩ tử khoa thi
Biết đâu hết nạn đến thì
Hoa đăng mũ áo oai nghi rỡ ràng
Con hầu cũng được nàng căn dặn
Vài tuần chưa uống cạn chén khuyên
Mé ngoài ngựa đã đóng yên
Còi sương giục giã băng miền xa xăm
Trời nỡ ép cho tằm thành kén
Chỉ tiếc rằng lỡ hẹn tùng quân
Màn trời chiếu đất lấm thân
Tuyết sương che chở gót chân phong trần
Họ Mã cũng môi lần lưỡi đá
Trò xảo ngôn lèo lá gió đưa
Buộc chân chẳng dám dây dưa
Lỡ lần ngày tháng dậu thưa bìm trèo
Gương nhật nguyệt hắt heo gió thổi
Dao quỷ thần chắng dối gian chi
Trọn lòng chung thủy lễ nghi
Phu thê êm ái tương tri mọi bề
Gạt giọt lệ ê chề ảo não
Vương Thúy Kiều lảo đảo lên xe
Điệu kèn diễu cợt tò te
Đùng đùng gió vật non khê hồng trần
Trăng tủi thẹn thương thân má phấn
Ngàn mây bay lận đận heo may
Oán hờn ngùn ngụt ai hay
Tình riêng dang dở đắng cay một mình
Trời thu để bóng hình mờ ảo
Lời non sông thơm thảo còn kia
Vì ai luyến ái trau tria
Mặn nồng gối ấp khắc bia tạc lòng
Chim cúc trái thong dong vó ngựa
Bởi vì ta thất hứa Kim Lang
Vi lô san sát bẽ bàng
Ngàn thu tuyết hận thiếp chàng biệt ly
27.12.2018 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét