cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 11
Lòng quân tử sắt son như vậy
Trái tim nàng cũng thấy nẫu ra
Cúi đầu e thẹn thiết tha
Ngây thơ con trẻ mẹ cha chưa tường
Chuyện mai mối tính đường đây đó
Tiểu nữ về thưa rõ hai thân
Liễu bồ nấp bóng lang quân
Phụng hoàng xem đã giai nhân ý đàn
Lời vàng đá nồng nàn thương mến
Cả tuổi xuân dâng hiến mai sau
Cỏ cây nắng gió phai màu
Kim bôi hợp cẩn trầu cau vội gì
Chàng Kim mới thầm thì nhỏ nhẹ
Đài gương trong soi ké dấu bèo
Tháng ngày mưa gió hắt heo
Trăng kia tròn khuyết giàu nghèo một khi
Chí đã quyết đền nghì mai trúc
Không hai lòng đào cúc hồng lan
Dù cho khổ cực bần hàn
Khơi trong gạn đục chứa chan nghĩa tình
Công đeo đuối thần linh chứng giám
Chẳng hẹp hòi muôn dặm quan san
Cảm lòng nàng nhận kim hoàn
Khăn hồng thoa ấy tay đàn nâng niu…
Hoa đào rụng dập dìu ong bướm
Má ửng hồng thấm đượm hơi sương
Quạt quỳ xao xuyến vấn vương
Ghi xương khắc cốt tỏ tường hôm nay
Rồi bỗng thấy heo may ngọn gió
Dường có người lấp ló lao xao
Một lời nay đã tất giao
Chàng về phòng trọ nàng vào gia trang.
21.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 12
Đá đã biết tuổi vàng sét đánh
Lửa ái tình biết tránh làm sao
Mạch tương lai láng ứa trào
Đêm mong ngày nhớ nghẹn ngào bến sông
Đầu bên nọ mênh mông sóng cả
Suối bên này đàn cá bơ vơ
Trái tim đâu nỡ hững hờ
Vườn xuân thấm thoát ngẩn ngơ trái già
Ngày sinh nhật ngoại gia tấp nập
Phụ mẫu mừng dồn dập hai em
Muôn màu sắc tía cho xem
Áo xiêm biện lễ xa đem lòng thành
Nhà thanh vắng buông mành dứt khoát
Kiều vội vàng thoăn thoắt gót sen
Xá chi lễ giáo ươn hèn
Thị phi điều tiếng chớ chen ngõ vào
Khổng Phu Tử rêu rao ích kỷ
Bởi lòng tham đố kỵ hẹp hòi
Biết bao đau khổ thiệt thòi
Tinh thù nghĩa đoạn tả tơi liễu đào
Chàng Kim Trọng dưới đào chờ đợi
Vẻ tần ngần chới với hồn mây
Bất ngờ rạo rực ngất ngây
Hương thơm nhè nhẹ bấy chầy tri âm
Kiều bước tới mừng thầm ra mặt
Lửa hương lòng buộc chặt bấy lâu
Trăng lên vắng vẻ gác lầu
Hơi sương tuyết nguyệt mái đầu hoa râm
Nào chi quản mưa rầm gió bấc
Nửa đêm thường thức giấc biếng khuây
Cho nên mới quyết tới đây
Tìm người tri kỷ vui vầy chén say
Động đào ngỏ đường ngay chỉ lối
Chốn thiên thai khóa vội mở ra
Vòng vèo non bộ dần dà
Mặt trông rõ mặt thiết tha mận đào…
22.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 13
Chim cúc trái ngọt ngào chan chứa
Đôi uyên ương khẽ dựa bờ vai
Thư phòng dào dạt hương lài
Chúc câu vạn phúc nét ngài phỉ phong
Vàng gieo nặng gương trong ngấn nước
Dải tương đồng thệ ước bên nhau
Thi đồng giá bút tranh màu
Sơn lâm hữu thủy trước sau vẹn toàn
Khen nét vẽ luận bàn thư pháp
Sinh ngỏ lời gấp gáp gì đâu
Xin nàng bảy chữ bốn câu
Ba vần kỷ niệm nhịp cầu thanh tân
Kiều xúc động tần ngần lưỡng lự
Ánh huyền nhung tình tứ xiếu ngang
Phun châu nhả ngọc sẵn sàng
Nàng Ban ả Tạ ngỡ ngàng chiêm bao
Kim Trọng cũng nôn nao khó tả
Hồn ngất ngây bả lả cung trăng
Phục tài đệ nhất chị Hằng
Ví bằng bảng nhãn thung thăng hồng bào
Kiều e lệ thì thào nhỏ nhẹ
Nghĩ phận mình nhỏ bé cánh chuồn
Mưa sa gió táp mà buồn
Nhớ lời tướng sĩ sầu tuôn nhạt nhòa
Anh tiết sớm đơm hoa tài nghệ
Mệnh hồng nhan đến thế thì thôi
Phù điêu bèo bọt nổi trôi
Mười hai bến nước xa xôi lạc loài…!
22.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 14
Nay được gặp anh tài ngọc bội
Phường kim môn chẳng hối tiếc gì
Ngẫm đời như cánh chim di
Làm sao tránh được vận thì chẳng tha
Sinh cho giải câú là huyền diệu
Xưa nay thiên định chịu ta nhiều
Ví bằng tàn lụi bóng chiều
Đá tan ngọc nát mà liều tấm thân
Cung đàn hạc Văn Quân xao xuyến
Phụng cầu hoàng quyến luyến mãi sao
Ngàn thu Tư Mã thi tao
Trai tài gái sắc nghẹn ngào thiên thu
Chí đã quyết cho dù bể cạn
Núi có mòn đại hạn lầm than
Kiều nghe lời lẽ chứa chan
Lòng xuân phơi phới nồng nàn thướt tha
Cây ấp bóng tiếng gà xao xác
Mẹ tìm con ngơ ngác về chuồng
Ánh dương lấp ló thinh không
Ngày vui rút ngắn tiếng chuông luân hồi
Kiều bịn rịn xa xôi ánh mắt
Dáng đăm chiêu nắm chặt tay chàng
Một hai khẩn khoản mơ màng
Vắng nhà chẳng tiện dềnh dàng ở lâu
Cơn gió thoảng mái đầu lõa xõa
Tựa như mây tơ lụa nào bằng
Nết nhà quen thói tuyết hằng
Non đoài ác ngậm thung thăng ra về.
22.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 15
Ngõ hiu hắt lập lòe đom đóm
Kiều bước vào thấp thỏm lo xa
Vắng tanh giá lạnh hiên nhà
Rèm buông trướng rủ mẹ cha chưa về
Hai em cũng mải mê yến tiệc
Vui lòng ai nuối tiếc riêng mình
Song thưa thấp thoáng dáng hình
Xăm xăm trở lại tìm Sinh tự tình
Chàng Kim Trọng rung rinh ngọn nến
Tựa án thư xao xuyến non khê
Xuân hòe nửa tỉnh nửa mê
Gót sen động đậy hoa lê lại gần
Hồn mây lạc non thần đỉnh giáp
Mùi hương bay phấn sáp dạt dào
Long nương trễ nải bồng đào
Vì hoa bướm phải bay vào tìm hoa
Sinh bừng tỉnh nhạt nhòa thân gái
Thảo tờ chương chẳng ngại gần xa
Đêm nay rõ mặt đôi ta
Ngàn năm nho giáo quan nha cửa trình
Bao oan trái bất bình xã hội
Cưỡng ép duyên tội lỗi gây ra
Thương thay trong cõi người ta
Thân tàn ma dại sa bà khổ đau
Lòng đã quyết dao cau cắt gọn
Trọn lời thề một món tóc mây
Quỳnh tương hai chén ngất ngây
Chầy sương chưa thỏa vui vầy cầu Lam…
22.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 16
Mùi hương cải rau răm tính chuyện
Sợ lần khân lỡ chuyến đò chăng
Thúy Kiều non nỉ xích thằng
Ngày dài tháng rộng cung trăng vội gì
Một lời đã tương tri hồ điệp
Để ngàn thu hồng diệp hương thơm
Bướm vàng quen thói bờm xơm
Cửa lò lửa cháy củi rơm thẹn thùng
Thuyền đóng ván thủy chung ân ái
Gái có chồng thơ dại xuân thì
Chớ nên nguyệt nọ hoa kia
Dở dang lầm lỡ khắc bia miệng đời
Nghe Kiều nói những lời tâm huyết
Sóng tình càng da diết yêu ly
Sinh thôi không dám nằn nỳ
Vuốt ve âu yếm nhung y phím đàn
Kiều đứng dậy nồng nàn ánh mắt
Nghề mọn này dìu dặt ngũ âm
Dây văn dây vũ mừng thầm
Nhỏ to réo rắt ầm ầm cung thương
Khúc Hán Sở chiến trường sắt thép
Lưu Bị thời bán dép chiếu manh
Chu Du khói lửa tan tành
Tử Long múa giáo tranh dành Trung Nguyên
Khúc Tào Tháo thuyền quyên thục nữ
Phụng nghi đình Lã Bố quân oai
Phụng cầu Tư Mã u hoài
Chiêu Quân nhớ chúa nguôi ngoai tấc lòng
Dòng lưu thủy long đong số phận
Kìa Quảng Lăng lận đận Kê Khang
Hành vân lệ chảy đôi hàng
Trong như tiếng hạc mơ màng suối tiên
22.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 17
Khua róc rách thuyền quyên rũ lụa
Bến Trữ La một đóa xuân kiều
Mây bay sầm sập mưa chiều
Bâng khuâng gió thoảng mĩ miều ái ân
Người ngồi đó bần thần ngơ ngẩn
Khi cúi đầu thơ thẩn mày chau
Sương sa má ướt ràu ràu
Đắng cay tủi hận nhạt màu phấn hương
Trong lòng đã vấn vương thểu não
Vuốt dây đàn thành thạo ngón tay
Liêu xiêu tình đã ngấm say
Lom khom đứng dậy dạn dày tấc gang…
Kiều dừng lại dịu dàng thỏ thẻ
Nhắc nhở chàng chim sẻ rào thưa
Vườn hồng lá thắm đong đưa
Dập dìu ong bướm say xưa quá đà
Đã vào bậc nho gia tinh khiết
Đạo tòng phu trinh tiết làm đầu
Bố kinh lân lý qua cầu
Ra tuồng trên bộc trong dâu ích gì?
Con người ấy tình si như thế
Nỡ bỏ đi một vẻ yêu kiều
Chán chường gió thoảng mây chiều
Để ai vò võ cô liêu một mình?
Trương Quân Thụy phụ tình bạc nghĩa
Thôi Oanh Oanh đau khổ sầu ly
Sá gì nửa mảnh nhung y
Hoa nài liễu ép xin suy xét cùng
Sinh nghe vâỵ thẹn thùng im lặng
Thấy lời hay sâu lắng dễ nghe
Chàng càng vị nể e dè
Trăm năm giữ trọn lời thề sắt son.
22.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 18
Kiều trở lại phòng loan hoan hỉ
Ngóng hai thân sĩ đệ tiểu Vân
Kim vừa dạo gót ra sân
Bần thần nuối tiếc mấy lần xiêm y
Chí nung nâú gan lỳ sỏi đá
Dù phơi khô biển cả san hô
Bóng tàu lạt vẻ trăng phô
Tin đâu héo ruột đồng ngô lụi tàn
Cửa sài ngỏ quan san muôn dặm
Bức thư nhà bi thảm cố nhân
Tin đâu thúc phụ từ trần
Hộ tang con phải hai thân đỡ đần
Kim đau đớn bạt ngàn sơn cước
Nỗi kinh hoàng tủi cực đài trang
Một hai sự thể rõ ràng
Nỗi nhà tang tóc mong nàng lượng cho
Duyên đang bén con đò trắc trở
Bởi sự đâu chưa kịp đến thì
Đỏ hoe khóe hạnh Kiều nhi
Trăng thề còn đó đền nghì trúc mai
Thương cảnh ngộ bi ai thảm khốc
Đôi trẻ đành chỉ gốc cây dâu
Mai sau dù có bạc đầu
Đá mòn biển cạn trọn bầu thủy chung
Trái tim đã tận cùng huyết lệ
Suốt cuộc đời san sẻ áo cơm
Ngàn thu để lại tiếng thơm
Tào khang ân ái lửa rơm đèo bồng
23.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 19
Xa ngàn dặm đồng không mông quạnh
Sầu ba đông dám trách chi ai?
Xuyến vàng khăn lụa trâm cài
Đành lòng cho kẻ dấu hài chân mây
Cơn gió cuốn hàng cây nghiêng ngả
Ruột rối bời vội vã ra đi
Ngập ngừng nàng mới thầm thì
Trời xanh ghét bỏ làm chi má hồng
Khao khát đợi gia đồng
sính lễ
Nỗi niềm riêng chưa kể hai thân
Tiệc hoa mừng thọ ân cần
Câu thơ trót nặng non gần đỉnh xa
Dẫu mưa móc dương tà nguyệt lặn
Tóc tơ còn lời dặn chẳng quên
Đồng tâm ta đã thề nguyền
Hoa xuân có chủ ván thuyền tương giao
Thương thúc phụ hư hao sương tuyết
Lòng đất sâu thảm thiết khói nhang
Thôi đành thiếp cũng vì chàng
Dùng dằng chẳng nỡ hai hàng châu sa
Lời trân trọng thiết tha âu yếm
Lòng nặng lòng dấu diếm làm sao
Lên yên từng gói buộc vào
Gập ghềnh vó ngựa nghẹn ngào chia ly
Quang cảnh lạ kinh kỳ phố xá
Bụi hồng trần sỏi đá dưới chân
Não nề mưa gió xoay vần
Phòng the má phấn bần thần vào ra…
Nàng buồn bã hiên nhà trống vắng
Ngẩn ngơ nhìn cay đắng xót xa
Quan san muôn dặm hải hà
Kim Lang nào thấy xế tà tịch dương…
23.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 20
Đoàn mừng thọ hồi hương trở lại
Bỗng từ đâu khốc hại sai nha
Đầu trâu mặt ngựa ma tà
Hung hăng lùng xục vịt gà đầy sân
Dây vô lại bất nhân ngang trái
Trói lão gia con trẻ Vương Quan
Xéo dày khung cửi nát tan
Tay đao tay kiếm ngập tràn túi tham
Đời thanh bạch bao năm chứng giám
Nơi công đường muôn dặm còn kia
Huyện quan ông đã về già
Tiếng thơm nức nở trau tria mảnh vườn
Tiếng la hét oán hờn căm giận
Thằng bán tơ thù hận vô luân
Vương bà nức nở Thúy Vân
Vu oan giá họa tủi thân Thúy Kiều
Chuyện quá khứ cú diều cạm bẫy
Gỉa mạo thư cáo bậy Vương ông
Tránh sao xã hội bất công
Một rừng xương cốt cánh đồng quạ đen
Trò cướp giật thói quen tham nhũng
Vẫn hoành hành thao túng quan trên
Mưu mô thủ đoạn vì tiền
Cha con cốt nhục tòng quyền biết sao?
Tình chị em máu đào huyết lệ
Đức cù lao cha mẹ nuôi con
Nàng Kiều luống những héo hon
Mối tình Kim Trọng sắt son não nùng
Viên thư lại họ Chung nha dịch
Nay về hưu mưu tính âm thầm
Thấy nàng hiếu thảo tình thâm
Đường đi nước bước từ tâm tỏ bày
Ba trăm lạng việc này chắc ổn
Dăm ba ngày phải tốn sẽ xong
Đầm đìa máu lệ xót lòng
Dẽ ra để thiếp theo dòng bèo trôi
Thôi đành vậy than ôi kiếp phận
Quyết bán mình sầu hận thiên thu
Hồn mây gió thoảng vi u
Sinh ly tử biệt âm u cửu trùng…!
23.12.2018 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét