Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

Thơ Tết Chùm 5



 



Bỗng Ầm Pháo Vang

Sinh ra trong cõi phàm trần
Phải đâu kỳ quái siêu nhân dị thường
Tâm linh cảm xúc mênh mông
Khả năng giới hạn tha hương xứ người


Cô đơn lạc lõng u hoài
Phong trần khổ lụy thế thời xót xa
Tấm lòng tri ngộ thiết tha
Hoàng hôn xế bóng dật dờ gió thu

Mà sao ai vẫn hững hờ
Dửng dưng cá lội lờ đờ ao sâu
Trong thư kể lể biết bao
Nỗi đau xứ xở nỗi sầu giang san

Mấy ai tri kỷ hồng nhan
Tâm tình chia sẻ thở than muôn phần
Nưả đời cô quạnh héo dần
Mây hồng bảng lảng muà xuân uá tàn

Âu Châu vắng bóng trăng ngàn
Xung quanh vắng vẻ không gian nảy mầm?
Giao thưà sao thế âm thầm
Còn hơn tiếng nưã bỗng ầm pháo vang...?

 22 giờ 30 phút 31.12.2010 Lu Hà




Đêm Mưa Xuân
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu

Xuân đã đến, xuân sầu, xuân tủi
Gió xuân về buốt quá người ơi!
Xứ người tuyết lạnh xa xôi
Trăng xuân bàng bạc, mưa rơi não nùng.

Trời bát ngát mịt mùng quan tái
Giọt mưa đêm thêm tối hàng hiên
Năm nay xuân gọi Canh Dần
Tình quê chan chưá linh hồn tha hương…

Người thiếu phụ bâng khuâng xao xuyến
Suốt năm canh quyến luyến mãi thôi…
Bên ngoài gió nổi vân vi
Đất trời rỏ lệ thương người xa nhau…

12.3.2010 Lu Hà



Khi Gió Xuân Về
chuyển thể thơ Mây Tim Tím

Chờ đợi mãi vuốt ve mây tím
Cánh hồng kia còn trốn nơi đâu?
Hàng hiên rỏ giọt âu sầu
Thơ anh em đợi ráng chiều hoàng hôn

Tình non dại niềm than nỗi khổ
Ngỡ ngàng sao chiếc áo phai màu
Ngậm ngùi mưa nắng sai muà
Phong lan thơ thẩn mai đào thắm tươi

Trái tim đập người ơi đắm đuối
Bóng anh về mềm mại nắng rơi
Thẹn thùng xuân nở hoa cười
Thanh mai trúc mã gót hài lối xưa

Rất có thể bao la mây gió
Vòng tay ai lảo đảo men say
Run run mấp máy làn môi
Lá bay xào xạc đất trời rửng rưng

Đời khờ khạo vấn vương thiếu nữ
Mối tình đầu thơm nụ chiêm bao
Ngoài trời mưa gió lao xao
Vò chăn vỗ gối nghẹn ngào anh ơi!...

1.3.2010 Lu Hà



Lạc Vào Thiên Thu
hoạ thơ Hàn thiên Lương

Cuối năm tư lự ưu phiền
Đọc ai như thể lạc miền thiên thu
Trải bao bão hận gió thù
Xác hoa tan tác âm u góc vườn

Ven sông bờ liễu héo hon
Phăng phăng nước chảy cá chen chân cầu
Chiều tà chuông đánh thinh sầu
Oan hồn thấp thoáng bạc màu trần ca

Không gian tĩnh lặng bơ phờ
Thế nhân ai đó vạn nhà bi thương
Hoang vu sóng biển chập trùng
Cõi đời lơ láo bụi hồng vi vu

Bâng khuâng hồi tưởng xa xưa
Hoa xuân mấy lưá trọn bầu trẻ thơ
Thương ai bạc cả mái đầu
Hoàng hôn tưạ cưả âu sầu chờ mong

Người đi kẻ ở se lòng
Gót chân sỏi đá cầu trong an bình
Tự do biển lộng trời xanh
Nỗi niềm ly khách tâm tình núi non

Thời gian cỏ mọc sáo mòn
Đường xưa lối cũ vẫn còn hằn lên
Vết đau thế kỷ phong trần
Chuông chuà văng vẳng xa gần hồn mê

Xa quê bận rộn trăm bề
Bên song cưả sổ não nề trần duyên…

31.12.2009 Lu Hà



Pháo Ơi!

Ngày kia mừng đón giao thưà
Hôm nay mua pháo là vưà ba hôm
Giưã đường tôi lại bần thần
Nồng nàn hơi Tết em thầm mong tôi

Tình tôi chấp chới chơi vơi
Mây hồng bảng lảng u hoài sầu đưa
Tôi như một gốc măng già
Ngọt bùi hương vị mặn mà ái ân

Hồn tôi tươi trẻ gió xuân
Hương bay ngào ngạt muôn vàn thiết tha
Em như một trái anh đào
Lửng lơ trước gió rì rào vấn vương

Ngày kia đốt pháo có mừng
Tiễn con hổ độc xót thương ta bà?
Con mèo xông đến mọi nhà
An cư lạc nhiệp thái hoà vui tươi?

Thăng thiên sáng rực góc trời
Đì đùng pháo tét bồi hồi làm thơ
Xé tai pháo cối xác xơ
Trái tim muốn vỡ ngẩn ngơ cõi lòng

Pháo ơi! duyên phận lỡ làng
Pháo đừng nổ nưã kẻo lòng ai đau?

29.12.2010 Lu Hà



Khóc Pháo Hoa
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Chiều Cuối Năm

Chiều cuối năm lòng em khắc khoải
Hoàng hôn buồn ảm đạm muà đông
Hồn theo gió quyện sầu ra biển
Đến chỗ hư không lạc đảo bồng...

Sóng tình biển ái mênh mông quá
Thuyền nhổ neo rồi đánh tả tơi
Mù mịt sương mờ mây xám xịt
Chập chờn giấc ngủ cuốn xa xôi

Thuyền viễn xứ lênh đênh bốn biển
Lạc dòng đời kiếp sống chơi vơi
Phù du bèo bọt đành trôi nổi
Cố bám theo người kiệt sức hơi...

Chiều nay nhớ mãi thời con gái
Biết đến bao giờ lại bến xưa
Em lang thang bốn muà mưa gó
Đợi lúc giao thưà khóc pháo hoa...

29-12.2011 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét