Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

Thơ Tình Chùm 747



Người Ấy Ngồi Đây
cảm đối thơ Anh Minh: Người Ấy

Người ấy vẫn đây chẳng thấy sao
Hỡi cô thiếu nữ má xuân đào
Xa nhau mấy đỗi mà quyên vậy?
Heo hút chiều nay lệ ứa trào

Có phải duyên nhau thì thắm lại
Xuân Hương còn đậm cái cơi trầu
Khắc khoải từng ngày nhung nhớ lắm
Lên trang phây búc biết người  đâu?


Vườn rau mơn mởn áo xanh lam
Một nắng hai sương chịu khó làm
Luống cải mát tay ngông ngổng lớn
Tình ta bàng bạc ánh trăng rằm

Lửa lòng bốc cháy có biết không?
Đêm qua lạc mộng chốn thiên bồng
Hỏi quê tên họ sao chẳng nói
Để hồn cô quạnh khói mênh mông...

Mái tóc búi cao chưa chặt nắm
Bờ môi chín mọng quả dâu xinh
Người ơi! có thấu  tôi buồn lắm
Sóng vỗ lênh đệnh biển ái tình...!

5.3.2016 Lu Hà




Thơ Đặc Quánh
viết tặng nữ sĩ Hiền Châu

Thơ đặc quánh cô lại thành một khối
Chỉ Hiền Châu mới hiểu nổi lòng anh
Ngàn năm sau chim ríu rít trên cành
Hoa bướm mật cả trời thu chan chứa ...

Tình vạn dặm không gian rào nỗi nhớ
Niềm riêng tư ấp ủ kín trong tim
Thuyền lênh đênh giữa sóng biển mò kim
Viên ngọc qúy long lanh thành bất tử...

Thơ đã viết rung cây đàn thứ lữ
Buổi hoàng hôn gía lạnh tím môi mềm
Nhớ thương ai hiu hắt ánh trăng thềm
Phòng cô lẻ giơ bàn tay quờ quạng...

Bỗng choáng váng màn âm u rực sáng
Hồn thơ bay ngây ngất chốn non bồng
Đàn thiên nga say đắm dải mây hồng
Lòng sắt đá tan ra thành sông suối…

Hãy ghì chặt ôm nhau mà đắm đuối
Thần tình yêu, rằng em có biết không
Lá thu bay rầu rĩ mải ngóng trông
Anh buồn lắm nên thơ thành đặc quánh!

4.3.2016 Lu Hà




Trời Ơi !

Trời ơi cô gái xinh tươi
Mồm như tép nhảy tơi bời hồn tôi
Trái tim rung động bồi hồi
Lửa lòng cháy bỏng đơn côi phận mình

Mê man sen ướp bóng hình
Trà khan đượm khói lung linh ái tình
Hồn mây xao động thần linh
Thiên lôi mở cửa thiên đình khảo tra

Ngã kia có phải Lu Hà
Làm thơ quyến rũ tiên nga nhà trời
Lính đâu đánh phạt trăm roi
Thị Lan đày xuống làm người trần ai

Châu Trần lạc hỉ chương đài
Kim bôi hợp cẩn nét ngài phổng phao
Yến oanh thỏ thẻ thì thào
Nghê thường vũ điệu tuyết đào ngẩn ngơ

Nàng Ban ả Tạ đâu ngờ
Ngàn năm sau có hồn thơ Lan- Hà
Mới mai có chị Hằng Nga
Thiên thu tình mộng mặn mà thiết tha

Thương ai ngồi gốc cây đa
Vén mây nhìn xuống quan hà nước non
Trần gian ẻo lả môi son
Phong trần cổ lụy vàng mòn đá phai...!

*chia sẻ tâm tình thơ với Trần Thị Lan
4.3.2016 Lu Hà



Thơ Em Viết Cho Anh Cảm Hứng
cảm hứng tặng Nina Phan

Thơ em viết lòng anh tứa máu
Nina ơi! Chan chứa tình đời
Nhân gian bốn bể bao người
Hồn thơ cánh hạc chơi vơi ái tình...

Thơ hãy nói về mình em nhé
Nỗi niềm riêng tri kỷ tri âm
Hải triều giông bão ầm ầm
Hoàng hôn cò lả âm thầm thiết tha...

Anh thi sĩ Lu Hà thường gọi
Kiếp phong trần nhức nhối tâm can
Quê hương nghèo đói điêu tàn
Bát cơm manh áo bần hàn khổ đau

Hãy cứ viết trước sau bày tỏ
Rặng trâm bầu cổ độ trăng soi
Tha nhân hạt muối mặn mòi
Hồng nhan bạc mệnh lẻ loi giang đầu

Đêm thổn thức đĩa dầu leo lắt
Giọt châu sa hiu hắt vũng sầu
Trải qua hưng phế bể dâu
Từng thu lá rụng chân cầu sầu tang

Hỡi em gái dịu dàng tươi thắm
Bờ môi xinh ngàn dạm trùng khơi
Nửa vòng trái đất em ơi!
Thương em mới tỏ đôi lời về thơ

Nếu chả may đôi bờ sóng bạc
Nửa hồn mây ngơ ngác bâng khuâng
Non xanh biêng biếc mấy tầng
Hải âu rũ cánh triều dâng biển buồn

Tình thành thực bồn chồn trong dạ
Biết còn ai thiên hạ hiểu ta
Văn chương nghệ thuật quan hà
Tao nhân thấu tỏ gương nga mọi nhà…!

5.3.2016 Lu Hà




Thương Qúa
cảm xúc tấm hình Trần Thị Lan mặc quần bò rách gối

Thương Lan quần rách tả tơi
Mông đùi trắng hếu rã rời tim tôi
Tóc mây lõa xõa bồi hồi
Dáng chiều thư thả mặc trôi cánh bèo...

Ghế hồng gỉa khổ gỉa nghèo
Sẵn đây kim chỉ đánh vèo là xong
Lu Hà ngày tháng thong dong
Biết may khéo vá đẹp lòng Lan chưa?

Nhớ ai từ sáng tới trưa
Quần bò thủng lỗ nắng mưa dãi dầu
Đợi nhau ghế đá mé cầu
Chăn đơn quấn tạm chụm đầu vá may

Thầm thì oanh yến đắm say
Chuyền cành me sấu mới hay tình người
Đung đưa ánh mắt nụ cười
Đường kim mũi chỉ tuyệt vời giai nhân

Ngẩn ngơ thục nữ bần thần
Trời quang mây tạnh tần ngần nắng hanh
Quần Lan đã rách lại lành
Tình xuân hoa nở long lanh yếm đào !

Châu sa lã chã nghẹn ngào
Ơn chàng cát sĩ dạt dào tuôn thơ
Mát tay ai nỡ hững hờ
Ôm cây đàn gảy giỏi sờ nắn đo...!

5.3.2016 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét