Anh vẫn chờ em nỗi thiết tha
Vẫn mong vẫn ngóng đợi từng
giờ
Mà sao em vẫn còn e lệ
Như đoá trà mi thẹn cuối mùa
Cũng chẳng sao đâu em khỏi
lo
Cung đàn giản dị gió sương
mơ
Dang tay nghe đón lòng ta gọi
Năm tháng xa xôi chẳng xoá mờ
Anh vẫn ngồi đây dạ vẩn vơ
Thương chàng cát sĩ thuở xa
xưa
Chiều buông Phúc Xá hồn cô lẻ
Thơ thẩn bâng khuâng mộng ngẩn
sầu
Anh vẫn ngồi đây bao thiết
tha
Mong thời gian đến tiếng hoa
xưa
Mắt huyền yểu điệu vương
cành liễu
Tiếng vọng hồn xưa lỡ chuyến
đò…
Anh vẫn ngồi đây đan tấm buồn
Mảnh tình dang dở vẫn chưa
tan
Yêu em chẳng được như tâm
nguyện
Tủi hận ra đi lạc nẻo trần
Anh vẫn ngồi đây nợ gánh
tình
Tình huynh nghiã đệ hỏi trời
xanh
Nhớ ai chiu chắt từ tấm bé
Giã từ biền biệt lệ vòng
quanh...
Anh vẫn ngồi đây để chờ em
Thương em gái nhỏ nụ tầm
xuân
Tình huynh nghiã muội bao
vương vấn
Năm tháng qua đi lệ ưá tràn
24.1. 2009 Lu Hà
Đoá Hoa Xưa
Anh vẫn nhớ em lỡ chuyến đò
Bàng hoàng như thể giấc
chiêm bao
Tiếng ai như thể người xa gọi
Vang vọng một thời mong ước
xưa
Em vẫn xinh tươi dáng trẻ
trung
Tiếng vui roi rói nét duyên
nồng
Bao giờ ô thước xây cầu nhỉ
Qua giải ngân hà anh bước
sang
Anh đã làm cơm để gọi cha
Phiêu diêu hồn phách chốn
bao la
Thương cho nòi giống loài đa
cảm
Cánh bèo tan hợp kiếp phù du
Trước lúc giao thưà em gọi
anh
Mừng nhau xuân mới được an
lành
Bồi hồi quên cả lời thăm thú
Chỉ muốn hỏi rằng vẫn nhớ
anh?...
Anh có nhớ em suốt cả ngày
Trông vầng mây trắng lượn lờ
bay
Mây ơi nhắn nhủ về Hà Nội
Thơ thẩn chiều nay vẫn một
người…
Em vẫn như xưa một buổi chiều
Vẫn thương vẫn nhớ nét yêu
kiều
Mong sao trở lại muà hoa phượng
Tâm sự cùng anh cho thoả
thuê…
Đã mấy thu rồi một thoáng
qua
Đời người như thể giấc Nam
Kha
Vu Phần tỉnh giấc còn lưu
luyến
Em gái trong mơ đoá mộng đầu
Anh lại về đây với tuổi thơ
Bao nhiêu đắm đuối buổi hoa
mơ
Tìm nhau êm ái thời thơ ấu
Năm tháng trôi đi chẳng xoá
mờ
26.1.2009 Lu Hà
Hận Trùng Dương
Nưả đời biền biệt cách xa
nhau
Uất hận trùng dương sóng ngẹn
ngào
Mong nhớ thương yêu chìm biển
cả
Bọt bèo trôi nổi kiếp phù du
Đợi đến muà sau thì quá lâu
Trần gian mù mịt biết tìm
đâu
Chân trời góc bể bao ghềnh
thác
Tha thẩn hồn ơi ở chốn
nào?...
Em ơi, sao lại nỡ thờ ơ
Chẳng biết lòng nhau có mặn
mà
Năm tháng trôi đi mà chẳng
biết
Để tình theo gió lạc trời
xa…
Nay ở phương trời mộng ái ân
Ngóng trông mây tím bóng
hoàng hôn
Bâng khuâng day dứt chiều
thu ấy
Để lại cho nhau những tủi hờn..
Em đã yêu thương đến một người
Tình anh thoang thoảng gió
mây trôi
Hững hờ xét nét từng câu ý
Cho đoá hoa lòng tan nát
rơi…
Em ơi, sao lại quá ngây thơ
Chẳng giữ tình anh chẳng hẹn
chờ
Sóng vỗ buồn trôi ra biển cả
Lênh đênh bốn bể với tình xa
Dạn gió phong sương đã hiểu
rồi
Lòng còn thổn thức nhớ nhau
hoài
Thương em ngắn ngủi đời con
gái
Một trái cầu gieo nưả cuộc đời….
17.2.2009 Lu Hà
Mộng Vu Thần
Giấc mộng Vu Thần sương khói
tan
Ngẩn ngơ lưu luyến thuở tìm
xuân
Bao nhiêu thương nhớ còn chi
nưã
Gió núi trăng ngàn với thế
nhân….
Rằng có rằng không khó nói
sao
Ngại ngùng ai bảo giấc chiêm
bao
Xót xa năm tháng hoài hương
sắc
Lỡ để cho nhau những tủi sầu
Khắc khoải tìm ai như Đỗ
Quyên
Thương hồn Thục Đế khóc đòi
xuân
Giá như sống lại thời xưa ấy
Ai sẽ yêu ai gấp vạn lần?...
Lần cuối chia tay tôi đến
thăm
Căn nhà mái nhỏ bóng hoàng
hôn
Lối mòn Phúc Xá chân xào xạc
Hoa tiễn tôi đi cõi mộng hồn
Những gió xuân đi nắng lại về
Lòng tôi nao nức nhớ miền
quê
Thương em gái nhỏ chưa đầy
búi
Mái tóc ngang vai chẳng hẹn
thề
Chẳng biết tình xuân có vấn
vương
Hồn nhiên mái tóc xoã ngang
lưng
Xinh tươi gieo trái cầu băng
giá
Ai rắc cho tôi muối mặn lòng
Tôi sẽ đi xa chẳng hẹn ngày
Tình tôi u uất nỗi sầu cay
Em đâu thấu hiểu lòng say đắng
Lụy để cho nhau đến thế này
Tôi biết gửi ai mấy chục năm
Cho người em gái ở xa xăm
Phương xa nhắn nhủ niềm
thương nhớ
Giấc mộng Vu Thần băng giá
tan?...
7.4. 2009 Lu Hà
Sầu Tương Tư
Thơ thẩn làm sao khổ thế này
Tương tư sầu muộn xuốt đêm
ngày
Tuổi đời tớ có đâu còn trẻ
Vẫn nhớ vẫn thương vẫn thở
dài…
Em vẫn lặng yên chẳng nói
gì?
Hay còn kiên nhẫn thử lòng
ai
Duyên tơ gỡ rối tình thêm nặng
Thổn thức năm canh nỗi ngậm
ngùi
Chẳng biết tình ai độ thuở
nào
Yêu thương tha thiết sóng xô
bờ
Bởi vì năm tháng xa mờ ảo
Cách trở ngăn sông dặm biển
sầu...
Hay vẫn chẳng tin lại có
ngày?
Phù vân tan hợp kiếp bèo
trôi
Mây xa nhắn hỏi lòng thương
nhớ
Món nợ duyên xưa chiụ lỡ
làng...
Sầu khổ tương tư ôi thế nhân
Trần gian bạc bẽo kiếp hồng
nhan
Anh đi đón gió tình thiên hạ
Em ở lại nhà phận phấn son
Món nợ tương tư khổ nhỡ
nhàng
Hỏi người thục nữ có buồn
không?
Xưa kia chớm hé tình thơ dại
Mà để ai đi pháo nhuộm đường…
Anh viết tặng em để giải buồn
Bâng khuâng lữ khách buổi
hoàng hôn
Chiều nay lạnh lắm thương và
nhớ
Ngao ngán mà trông tuyết mấy
hòn…
13 .2.2009 Lu Hà
Trái Tim Trương Chi
Đã nưả đời người bao vấn
vương
Em tôi biền biệt những chiều
đông
Lao xao gió thổi đìu hiu quạnh
Lữ khách buồn trông ngao
ngán lòng
Năm tháng qua đi khắc khoải
buồn
Trương Chi sầu tuỉ nỗi nguồn
cơn
Tương tư băng giá tình đông
lạnh
Theo xuống tuyền đài chẳng
chịu tan
Nghĩ lại thời xuân em gọi
tôi
Gợi muà phượng vĩ đoá xinh
tươi
Xót xa nếm trải bao mong đợi
Tôi khóc thương em nưả cuộc
đời….
Em ở quê nhà có thấu chăng
Sầu tư đeo đẳng mãi trong
lòng
Sao em lỡ để giòng lá thắm
Sóng nước chôn vùi giưã đại
dương ?...
Người ở phương trời vương vấn
hoa
Phù du chưa trọn kiếp phôi
pha
Muà thu lá rụng ôi tàn uá
Thoang thoảng hồn xưa mưa trắng
ngâu
Anh đã yêu em chẳng nói lên
Thương con đò vắng bóng
chàng đen
Trương Chi nặng gánh tình
muôn thuở
Môt trái mang theo xuống cửu
tuyền
19 .2. 2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét