Thơ thẩn chiều nay nhớ cố
hương
Thương người thiếu phụ vạn
trùng dương
Mây ơi nhắn gửi miền Kinh Bắc
Tôi nhớ không nguôi tiếng gọi
hè
Khi con tu hú nắng vàng hoe
Ve sầu hoan hỉ muà hoa phượng
Tôi đến nhà em bóng xế rồi
Tôi đã thầm yêu độ thuở nào?
Khi hoa chưa hé nụ đào tơ
Ngỏ lòng chưa dám đời con
gái
Mong mỏi như chim trái chín
đào
Tôi đã ra đi vạn nẻo trần
Rừng sâu thăm thẳm dãy trường
sơn
Ba lô súng đạn mòn quai dép
Thấp thoáng bóng ai ở cuối
vườn
Xuân đến xuân đi xuân lại về
Lòng tôi đau đáu nhớ miền
quê
Hỏi thầm em đã bao nhiêu tuổi
Có nhớ đến tôi có hẹn thề
?...
Tôi lại ra đi sang sứ Âu
Em tôi càng lớn lại càng lo
Tuổi đời con gái mơ màng lắm
Lại chẳng bên nhau những sớm
chiều?
Tôi đến nhà em biết bao lần
Bao muà phượng vĩ nắng vàng
xuân
Em tôi đẹp lắm muà trăng đến
Như chị Hằng Nga ở thế trần
Em vẫn coi tôi mãi chỉ anh
Hồn nhiên như thể trái vàng
anh
Tình tôi khô héo theo năm
tháng
Như lá cây xanh đã rụng cành
Em vẫn ngây thơ vẫn chẳng
tin
Rằng tôi thầm nhớ muốn yêu
em
Hững hờ như thể loài vô cảm
Tôi dấu tình tôi ở trái tim
Đã biết bao muà hoa phượng
rơi
Tình em như thể áng mây trôi
Ngỏ lòng vẫn ngại tôi không
dám
Nghĩ đi nghĩ lại thôi thì
thôi...
Cho hay cũng bởi tình huynh
muội
Em lại thương yêu đến một
người
Người ấy nhưng mà tôi chán lắm
Giận lòng tôi đã quyết ra
đi...
Tôi đã đi xa chẳng hẹn về
Tình tôi biền biệt dấu sơn
khê
Bỗng nhiên sửng sốt chiều
nay gọi
Tôi nhận ra em muốn nói gì ?
Tôi vẫn tin rằng em gọi tôi
Thẹn thùng em lại dấu tên đi
Thương em tôi cũng lờ không
nói
Hãy để cho em tự giãi bày...
Tôi biết rằng em vẫn nhớ tôi
Nhưng mà em vẫn ngại ngùng
thôi
Không tin cho lắm lòng ai thắm
Nên để trôi đi những phí
hoài….
6.2.2009 Lu Hà
Duyên Phận
Công việc hàng ngày vẫn thế
thôi
Một mình thui thủi tháng
ngày trôi
Lúc say lúc chán thì sao chứ
Tâm sự bâng khuâng dạ rối bời
Tôi nhớ miên man đến một thời
Thương người em gái ở xa xôi
Em tôi hồi đó hồn nhiên lắm
Áo trắng em chưa vướng bụi đời
Thuở ấy ngày xưa lâu quá rồi
Khi em vưà mới khóc ra đời
Hân hoan cầu chúc hai thân
phụ
Hưá hẹn em về làm vợ tôi
Tôi vẫn không quên những lối
mòn
Chân đê xuống dốc trái dào
non
Bước chân nao nức mùi hương
thắm
Mong quả thơm tho trái chín
tròn
Em tôi càng lớn lại càng
xinh
Tôi vẫn thường hay nghĩ một
mình
Huynh muội thân nhau từ tấm
bé
Làm sao giữ mãi được ân
tình?....
Em lại ngây thơ khoe với tôi
Rằng em quen biết một chàng
trai
Dây mơ rễ má từ đâu đấy
Ngao ngán lòng tôi hương
khói bay...
Từ đó trở đi tôi bỏ đi
Đời trai lãng tử dạt dào
trôi
Lênh đênh bể ái thuyền vô định
Trong cõi luân hồi bao đắng
cay
Mấy chục năm rồi vẫn nhớ em
Thương em vò võ mệnh hồng
nhan
Xe duyên Nguyệt Lão tình
phai nhạt
Để mặc cho tôi lạc nẻo trần?...
9.4. 2009 Lu Hà
Em Gái Ngày Xưa
Ai biết rằng ai vẫn nhớ
thương
Tình xưa em dấu ở trong lòng
Thương nhau ngày đó thời xa
lắm
Mỗi độ xuân sang luống thẹn
thùng
Anh vẫn lén nhìn trộm bao lần
Mà lòng giả bộ vẫn bình an
Yêu em như thể muà xuân đến
Năm tháng qua đi tưởng lớn dần...
Cha Mẹ cuả em rất mến anh
Đặt nhiều hy vọng khoảng trời
xanh
Ai ngờ giông bão mênh mông
quá
Gió cuốn đời anh mộng chẳng
thành
Biết vậy mà sao chẳng giận hờn
Sinh ra phải chiụ kiếp phong
trần
Giang hồ muôn ngả tìm nơi chốn
Căn số vận vào bao dấu
chân...
Anh đã lang thang khắp bốn
phương
Quan san muôn dặm vượt trường
giang
Ái hà bể khổ bao từng trải
Sóng gió xô anh thật phũ
phàng
Để một chiều nay xa nhớ nhau
Sững sờ như thể áng mây qua
Cha ông hai đưá thành thiên
cổ
Mẹ vẫn còn đây tóc bạc màu
Em vẫn thường qua thăm mẹ
anh
Mảnh mai hương sắc đoá hương
cành
Xuân qua thu lại tàn đông lạnh
Lá vàng rơi rụng mái đầu
xanh
Em vẫn vô tư như thuở nào
Khoe rằng có cháu gọi lên bà
Mừng em con cháu tròn duyên
phận
Anh chúc cho em đến tuổi già
17.1. 2009 Lu Hà
Lầm Lỡ
Lầm lỡ cho nên chuyện đã rồi
Trái tim yêu dấu cuả lòng
tôi
Bao nhiêu năm tháng hằng
mong đợi
Em vẫn nhởn nhơ lạc cuối trời
Ai biết đời tôi có tủi sầu
Trách người thục nữ hiểu
chưa ra
Trời cao chẳng được như tâm
nguyện
Trăng khuyết mây tàn ai biết
đâu ?...
Ai nhớ bên ai buổi xế tà
Ven đê bày tỏ với trăng sao
Về nhà lại kể ngay cho mẹ
Cho vết thương lòng đau xót
xa...
Từ đó trở đi tôi lặng câm
Để người thiên hạ khéo tay
hơn
Mong sao duyên phận như
thiên ý
Tôi chúc cho em được vẹn
tròn
Người ở nơi đâu có thấy buồn
Đinh ninh thác gửi tấm lòng
son
Nào ngờ duyên phận nơi trần
thế
Hoa bước lên thuyền dạ héo
hon
Kẻ muốn được yêu lại chẳng
yêu
Lạnh lùng như thể áng mây
thu
Hững hờ cho đến già năm
tháng
Rồi lại tìm nhau đoá mộng đầu...
Tôi biết làm sao được hở trời
Cái thời ân ái lỡ buồn trôi
Hương hoa gửi gắm cho người
khác
Tôi phải ra đi luống ngậm
ngùi
Nay đã phong sương dạn mái đầu
Ngẩn ngơ nuối tiếc tấm tình
xưa
Thương em bóng lẻ hồn cô quạnh
Vò gối năm canh hận má đào
Tôi đã lang thang khắp bốn
phương
Đời trai lãng tử kiếp phong
trần
Trùng dương khổ ải say màu
sóng
Tôi vẫn thương em một tấm
lòng
21.1. 2009 Lu Hà
Quên Một Trái Tim
Một trái tim rơi ôi thế nhân
Cuả người em gái vọng trời
nam
Ra đi luống thẹn hồn non nước
Nuối tiếc tuổi xuân những
tháng mòn
Nhớ lại bâng khuâng lệ ưá sầu
Tình ai như thể đoá hương
thu
Mà sao tôi nỡ ra đi nhỉ
Chẳng ngỏ cho em để đợi chờ…
Tôi đã phong sương vạn nẻo
trần
Nếm bao tủi cực nỗi gian
truân
Thuyền trôi thứ lữ dời xa bến
Mang bóng hình em chẳng lụi
tàn
Tôi nhớ con sông lúc xế tà
Bên người con gái tuổi hoa
mơ
Ven đê đón gió tình xuân lại
Thoang thoảng mây thu chẳng
hẹn hò
Em ơi sao lại vẫn ngây thơ
Chẳng biết tình tôi có đậm
đà
Gió cuốn đời tôi theo sóng
biển
Trùng dương biền biệt kiếp
phôi pha
Thương xót vườn xưa ươm đoá
hoa
Qua bao năm tháng vẫn mong
chờ
Để rồi tan tác tình hoa vỡ
Cho kẻ si tình mộng ngẩn ngơ
Tôi lỡ bỏ quên một tuổi xuân
Thời gian cách trở dấu quan
san
Bàng hoàng nhớ lại chiều thu
ấy
Tôi biết tình tôi vẫn mặn nồng...
3.2.2009 Lu Hà
Quan Quan Thư Cưu
Nhớ thương con chim Thư Cưu
Quan quan vắng vẻ âu sầu ven
sông
Nước ơi cùng chảy chung
giòng
Mà sao giọt đục gịọt trong lỡ
làng
Thư Cưu chia ngả đôi đường
Tình ta chẳng trọn nỗi lòng
càng đau
Ngậm ngùi nhớ bến bãi xưa
Khi con tu hú gọi muà yêu
đương
Hai hàng phượng đỏ bên đường
Anh đi biền biệt bốn phương
đất trời
Xa em chẳng nhắn dặn gì
Thư Cưu rau hạnh sâm si nỗi
nhà
Quan san muôn dặm sơn hà
Cung đàn lạc lối em xa lấy
chồng
Thuyền em rẽ sóng sang ngang
Sao anh chẳng đặng khoan
dung cõi lòng
Quan quan chớ gọi theo giòng
Thư cưu trống mái giận lòng
mãi sao?...
Nỗi niềm chôn dấu từ lâu
Thương con chim nhỏ sầu tư
bên bờ
Chiều nay gió bấc mưa sầu
Thư cưu xa nhớ chân cầu thuở
xưa
Tuổi vàng trái chín trăng mơ
Muốn ăn rau hạnh thì đưa đón
về
Thuyền tình theo gió buồm mê
Lạc con sóng nước ê chề thư
cưu
Đôi bờ rau má xanh tơ
Nhớ muà rau hạnh khi chưa lấy
chồng
Thuyền ai! Duyên phận lỡ
làng
Thư cưu ngao ngán đôi dòng đục
trong?...
25 .3. 2009 Lu Hà
Nhớ Thương Thư Cưu
Từ ấy bên ai hương gió bay
Thư cưu đau đáu nỗi thương
cay
Quan quan khắc khoải mong
nhiều lắm
Thơ thẩn ven sông với tháng
ngày
Sâm si hạnh thái đoá hoa xưa
Dào dạt tim côi ngóng đợi chờ
Yểu điệu thuyền quyên cô thục
nữ
Hương nồng cỏ dại dưới trăng
mơ
Cầm sắt làm chi điệu não
nùng
Cung đàn lạc giọng gió qua
sông
Thuyền ai thăm ván duyên lầm
lỡ
Ngao ngán thư cưu lội giưã
dòng
Gió cuốn đời ta xa lỡ thêm
Ven sông mờ mịt dấu chân
chim
Thư cưu côi cút đừng kêu nưã
Kẻo động lòng ai mãi khóc thầm
Rau hạnh theo dòng sông nước
kia
Hững hờ chảy mãi mối tình
xưa
Thư cưu sao vớt lòng cho thắm
Héo hắt tình tôi như cánh
hoa…
Rau hạnh vẫn tươi bên bến
sông
Hững hờ dạo bước có buồn
không?
Thư cưu nuối tiếc nhiều năm
tháng
Nhớ hái cho nhau đẹp mớ
lòng?….
Tạo hoá sinh ra một giống
chim
Thư cưu yêu dấu cuả tình
thâm
Ái ân quấn quít bên bờ bãi
Bao kẻ chung tình vẫn ngóng
xem….
26.3. 2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét