Thơ Tết Chùm 1
Hoa Mai Xứ Lạnh
tặng Anh Trần trung Đạo
Nhớ hẹn xuân về ra đón hoa
Năm nay tựa cửa ngóng từ xa
Lang thang mây lạ chiều cô quạnh
Hồn lạc phương xa ở chốn nào?
Hà nội giờ đây cơn gió mưa
Còn đâu diễm lệ buổi xa đưa
Ngọc Sơn hắc ám mờ sương khói
Gợn sóng mặt hồ xa nhớ xưa…
Tuổi đã cao rồi vẫn mộng mơ
Tuy rằng sức khoẻ kém hơn xưa
Còn đâu hoa trái thời thơ ấu
Năm tháng xa vời bao cánh hoa…
Bàng bạc chiều nay nhớ cố hương
Bỗng ai nhắc lại đoá hoa thương
Lơ thơ bông tuyết hồn cô lẻ
Tâm sự bâng khuâng lệ ưá dòng
Đất khách quê người mấy chục năm
Dật dờ thứ lữ xót thương thân
Mỗi năm mỗi tuổi già thêm nưã
Lực bất tòng tâm mỗi gió xuân…
Đất Mỹ trời Âu cũng thế thôi
Xa quê biền biệt xót thương đời
Cây mai sinh phải thời tao loạn
Chiu chắt tình ai ở xứ người
Cũng chỉ mong rằng nở cánh hoa
Giưã muà giá lạnh gió Tây Âu
Gửi thân Việt quốc lòng Bắc Mỹ
Thầm gọi hồn nhau với nước nhà
Mỗi độ xuân về thương cánh hoa
Mong ngày trời nắng tối không mưa
Nâng niu ngóng đợi xanh chồi lá
Bao kẻ xa hương lệ ưá nhoà
Ai bảo rằng mai rụng cuối đời
Thân cây còn gửi góc trời Tây
Việt Nam xa cách ngàn muôn dạm
Ai hiểu lòng ai vớî tháng ngày…?
Ai bảo rằng mai đã uá tàn
Mỗi năm mỗi tuổi gió đưa xuân
Đêm nay khô héo tàn hương lạnh
Mai sớm chờ ai nảy nhánh non?
Biểu tượng muà xuân những cánh hoa
Lòng người dân Việt ở phương xa
Trùng dương vẫn hướng về quê mẹ
Chăm sóc chậu hoa nỗi nhớ nhà
Biết đến bao giờ toại ước mơ
Đàn con xứ lạ ở phương xa
Về nơi tiên tổ hằng mong nhớ
Chẳng sợ đêm đông sợ tuyết muà…
Xuân 2009 Lu Hà
Nhớ Xuân Quê
Đì đọp bên ngoài tiếng pháo xuân
Giao thưà chưa đến thấy mây đen
Mênh mông bay hẳn vào hư lãng
Về tới miền quê với nắng tràn
Nhớ lại ngày nào đón nắng xuân
Ở miền quê ấy rất xa xăm
Mong manh áo vải dăm buổi chợ
Hối hả qua sông tết đến gần
Quê tôi nghèo lắm ở trung du
Rừng cọ đồi chè tiếng mẹ ru
Tôi lớn lên như hoa kết trái
Như đơì thơ mộng gío vân du
Cô bé nhà bên thoáng thẹn thò
Quần hoa áo đỏ chạy sang khoe
Tôi thì xúng xính màu quần mới
Áo trắng mà sao thấy cứ sao….
Pháp đã đi rồi ruộng được chia
Làng quê ngày đó thật hiền hoà
Nhà ai cũng có cơm no đủ
Hội mở đình làng rộn tiếng ca
Cả làng tập nập sắc cờ treo
Phố chợ nguơì đông tiếng hát chèo
Cột mỡ đu quay xe đốt pháo
Tổ tôm bát sách tiếng hò reo
Có một vài năm đẹp tuổi thơ
Quê tôi bỗng héo lụi tàn mơ
Tết về con lợn chia năm bảy
Xã hội thiên đường giấc mộng to
Đảng đã dạy rồi phải thắt lưng
Bài ca năm tấn cánh đồng hoang
Sống bằng chủ nghĩa mơ thành mộng
Tập thể con đường dao chém ngang
Hơn bốn mươi năm qua thật nhanh
Quê hương tiến bước ngút trời xanh
Mây đen còn đó làng quê đói
Nhớ laị ngày xưa giấc mộng lành
Xuân tây lịch 2008 Lu Hà
Xuân Thiên Hạ
Xuân đến mà sao chẳng thấy vui
Lạnh lùng lác đác hạt mưa rơi
Thờ
ơ gió thổi vương tàu lá
Một
tiếng chim kêu thét giữa trời
Bùi
ngùi ngắm chén giọt quê xa
Tâm
dạ bâng khuâng nỗi nhớ nhà
Gió
sớm xuân về hoa chớm nở
Ngàn
xưa chợ tết nhớ người xưa
Tết
tây nhầm tưởng laị là ta
Lỡ
bước chân đi cũng sắm mua
Pháo
cối rau tươi dồn cả tuí
Cưả
hàng Nam Việt đón giao thưà
Sài
Gòn Hà Nội sóng triều dâng
Gió
bấc mưa phùn có rét không?..
Bãi
khoá biểu tình vang tiếng gọi
Trường
Sa nhuộm đỏ máu cha ông
Ta
đã sinh ra ở coĩ đời
Da
vàng máu đỏ trái tim côi
Hơĩ
ai! Thương xót người trong nước
Còn
Mẹ già đương nước mắt rơi
Ta
biết làm sao được hở trời
Mây
xa từng thẳm nước non ơi!
Nửa
đời chui rúc vùi trong cát
Nay
cứu được ta cứu nửa đời….
Bốn
muà năm tháng chẳng còn lo
Dân
chủ nhân quyền nước tự do
Muá
bút học đòi khoe tí chữ
Dù
cho thất nhiệp vẫn còn no
Luân
hồi vẫn biết coĩ ta bà
Một
kiếp trôi nhanh mộng vẩn vơ
Việt
Nam hương khói hồn non nước
Níu
kéo lòng ta gío hững hờ
Xuân
tây lịch 2008 Lu Hà
Muà
Xuân Biên Giới
Cảnh
trí nơi đâu đẹp thế này
Anh
đào nở trắng nhụy vàng tươi
Cánh
hoa mỏng dính như tờ giấy
Tinh
khiết cho ai để đẹp đời
Tĩnh
lặng trời êm hoa tuyết rơi
Không
gian vương nhẹ áng mây trôi
Xa
xa khói toả mờ mờ ảo
Đỉnh
nuí vầng dương dấu nụ cười
Mắt
trời khoan thủng đám mây đen
Gieo
hạt muà xuân cho thế nhân
Nhè
nhẹ hương bay ai goị gió
Miền
nam tây Đức buổi đông tàn
Loáng
thoáng nghe như có tiếng chim
Mở
toang cửa sổ ngóng trông lên
Nào
đâu chẳng thấy chim bay nhỉ
Náo
nức lòng ta trong trái tim
Có
lẽ bây giờ đã cuối đông
Hân
hoan thời tiết đón xuân sang
Anh
đào nở rộ chào xuân mới
Nên
trái tim ta cũng rộn ràng
Ta
viết bài thơ tiễn gió đông
Tuy
rằng mưa tuyết hãy còn vương
Miền
Nam biên giới là như thế
Thụy
Sĩ bên kia trắng ngập đường
Xuân
đến đông tàn nhớ cố hương
Giờ
này quê Mẹ có vui không
Nhớ
ai chắc hết bầm gan ruột
Còn
giận gì ai chuyện lỡ làng
Ta
có bây giờ vẫn tráng niên
Tinh
thần thể trạng cũng bình an
Cũng
may phúc đức đời nhân thiện
Rỗng
lặng tâm trong bởi tập thiền
Lắm
lúc tâm hồn mây gió bay
Văn
thơ phú lục như mưa rơi
Sau
rồi nghĩ laị thầm khuyên nhủ
Tổn
phí nhiều khi cũng dại đời
26.3.2008
Lu Hà
Đón
Xuân Trên Đất Khách
cảm
tác từ tâm ý Trần Trung Đạo
Đất khách quê người vẫn vấn vương
Trời xuân Mỹ quốc nhớ quê hương
Mây xa nhắn gửi về Nam Quốc
Tiếng
pháo giao thưà xuân đã sang
Tự
do cánh én đã với thiên nhiên
Nhạt
khói hương thờ cúng tổ tiên
Đã
mấy xuân về con vắng mẹ
Ở
nơi viễn xứ thiếu đàn em
Hàng
xá đêm khuya đã đỏ đèn
Hạt
xuân thánh thót vẫn triền miên
Âm
thầm con bước trên hè phố
Mộng
tưởng quê hương tiếng sấm rền
Mẹ
vẫn ở nhà với cháu con
Than
hồng bếp lưả ấm lòng xuân
Thở
dài khoé mắt rơi dòng lệ
Đất
khách quê người không bánh ăn
Ngước
mắt nhìn trời Mỹ Quốc xanh
Đường
bay cướp gió vội cho nhanh
Đưá
con lưu lạc về quê mẹ
Mang
cả lòng tôi với lữ hành
Hỡi
người em gái của quê hương
Em
có buồn không áo lụa hồng
Tình
xưa vẫn đó muà xuân ấy
Em
đã qua sông đã lấy chồng
Cầu
chúc cho em đón gió xuân
Chồng
con hạnh phúc tấm lòng son
Vắng
anh thôi nhé đừng buồn nưã
Giữ
lại cho nhau kỷ niệm buồn!
Chú
Thích: Qua đọc một bài viết cuả Anh Trần Trung Đạo trên mạng mà tôi nảy ra tứ
thơ này 10 .5. 2008 Lu Hà
Thơ Tết Chùm 2
Lục Bát Nguồn Cơn
hoạ thơ Huệ Thu
Tết đi hoa vẫn
còn xuân
Hồng nhan đâu hết
mưa phùn tình riêng
Con chim nhảy
nhót reo chuyền
Bài ca muôn thuở
đừng quyên hỡi người
Sáng nay ẻo lả
gương cười
Ô hay ai thế ngắm
rồi say thêm
Vuốt tay thơm mái
tóc em
Quay đi quay lại
tênh hênh trong nhà
Hồn mơ văng vẳng
canh gà
Đêm khuya gió kẽ
chui qua động phòng
Sầu tư mộng tưỏng
tàn đông
Chăn hai ba chiếc
mà lòng trắng trơn
Bâng khuâng tô lại
nét son
Mở lòng gượng gạo
thế nhân mỉm cười
Ô hay chiều thả mây
trời
Tiếng ai thoang
thoảng lưng đồi lá bay
Thì thầm non nỉ
thơ bay
Hạt châu lã chã
bàn tay lạnh buồn
Yêu ai nhớ nuớc
thưong nguồn
Sanh năm nhớ hẹn
hồi hưong trở về...
16.5.2009 Lu Hà
Xuân Đón Anh Về
hoạ thơ Thy Loan
Nắng hửng xuân hồng
anh thấy không?
Muà xuân cánh én
rộn trong lòng
Chôn rau cắt rốn
hằng mong đợi
Anh nhé trở về
thăm cố hương
Mới độ ngày nào
anh mến yêu
Thời gian nhắn nhủ
với bao điều
Anh về xơ xác
làng quê vắng
Họ mạc rưng rưng
lệ ưá sầu
Ngậm đắng bồ hòn
tủi nhục thay
Ra đi ngoảnh lại
bóng hao gày
Giang sơn gấm vóc
đâu còn nưã
Món nợ chiến
tranh vẫn đoạ đày…
Xuân đến tết rồi
em nhớ anh
Chập chờn thổn thức
đến tàn canh
Giọt sầu mưa mãi
buồn năm tháng
Bao kiếp thê
lương mộng chẳng lành….
31.10.2009 Lu Hà
Muà Xuân Đã Đến
hoạ thơ Huệ Thu
Sáng nay vưà mở
cưả
Le lói chẳng kịp
che
Nắng vàng trôi dưới
khe
Đàn cá đuà xuân mới
Con nai vàng thủng
thẳng
Nó đang ngẫm nghĩ
gì
Ngơ ngác rồi lại
đi
Tôi làm sao giữ
được
Tôi băn khoăn
nhìn nó
Thương! Thương
quá đi thôi
Khoé mắt thấy bùi
ngùi
Nai đi tìm cha mẹ
?
Hoa đào đã nở rộ
Bầu trời mây lên
cao
Tâm hồn tôi lao
xao
Một muà xuân hy vọng....
Con chim líu lô
hót
Bỗng ngưng trời sắp
mưa
Tôi có mấy vần
thơ
Mà vẫn chưa kịp
hái
Tiếng chuông chuà
ngân vang
Đà Lạt lòng mênh
mông...
8.11.2009 Lu Hà
Xuân Thiếu Phụ
cảm tác theo nỗi
lòng Tuyền Linh
Em ngồi bên cưả
xuân mong
Mây trời lãng
đãng gịọt sương bẽ bàng
Sóng lòng dồn dập
trào dâng
Hoa còn hương sắc
dở dang tủi hờn
Mênh mông một cõi
tâm hồn
Đời em lỡ bước
theo cồn cát xa
Trời xanh lồng lộng
bao la
Ngõ tình đóng cưả
sương mù bao quanh
Ai xây một bức
trường thành
Ngăn sông cách biển
mộng lành tiêu tan
Kể từ chớm nở
tình xuân
Bướm kia háo hức
nồng nàn tìm hoa
Trăng soi ảo mộng
ta bà
Bỗng nhiên gió nổi
mây mưa lạnh lùng
Thương cho một
bóng trăng vàng
Mộng chi cho cảnh
thiên đàng trần gian
Muà xuân con én
xa gần
Để người thiếu phụ
muôn vàn thê lương
Làm sao nối lại
tình thương
Làm sao xoá được
vấn vương thuở nào?
Ngậm ngùi rỏ lệ
mưa sa
Bên song cưả sổ
lòng hoa não nùng…
10.11.2009 Lu Hà
Chim Khách Cuối
Năm
hoạ thơ Bùi Ngọc
Tô
Tê tái đông tàn động
gió xuân
Cuối năm khai bút
nhẹ theo vần
Hoàng hôn bảng lảng
chiều sương tuyết
E lệ tình riêng
cúc ngại ngần
Hoa lá âu sầu tủi
tấm thân
Còn đâu rạo rực
thuở xa gần
Cuối năm không thấy
người thăm viếng
Ngao ngán giưã trời
mây khói tan
Đau xót trào dâng
nhớ bạn bè
Kẻ đi người ở mối
tình quê
Bốn phương thăm
thẳm trời xanh biếc
Đất khách thâm
tình ai với ai ?
Văng vẳng ngoài
vườn chim khách kêu
Hàng cây chịu rét
cảnh tiêu điều
Lẻ loi tìm kiếm
gì chi nưã
Đợi nắng xuân về
chim mến yêu...
2.1.2010 Lu Hà
Xuân Nhớ Quê
Đì đọp bên ngoài
tiếng pháo xuân
Giao thưà chưa đến
đám mây tàn
Mênh mông đen hẳn
vào hư lãng
Về tới miền quê
ánh nắng tràn
Nhớ lại ngày nào
đón nắng xuân
Ở miền quê ấy vẫn
chưa tàn
Mong manh áo vải
dăm buổi chợ
Hối hả qua sông tết
đến gần
Quê tôi nghèo lắm
ở trung du
Rừng cọ đồi chè vẳng
tiếng ru
Tôi lớn lên như
hoa kết trái
Mơ đời thơ mộng
gió vân du
Cô bé nhà bên
bóng lập loè
Quần hoa áo đỏ chạy
sang khoe
Tôi thì súng sính
quần xanh mới
Áo trắng hoa xoan
đón hội hè
Pháp đã đi rồi ruộng
được chia
Làng quê ngày đó
thật hiền hoà
Nhà ai cũng có
cơm no đủ
Hội mở đình làng
rộn tiếng ca
Cả làng tập nập sắc
cờ treo
Phố chợ người
đông tiếng hát chèo
Cột mỡ đu quay, xe
đốt pháo
Tổ tôm bát sách
tiếng hò reo...
Chỉ được vài năm
đẹp tuổi thơ
Quê tôi bỗng héo
lụi tàn mơ
Tết về con lợn
chia năm bảy
Giấc mộng thiên
đường chẳng đủ no...
Đảng đã dạy rồi
phải thắt lưng
Bài ca năm tấn
cánh đồng hoang
Sống bằng bong
bóng đen vàng đỏ
Xã hội điêu tàn mộng
vỡ ngang
Hơn bốn mươi năm
qua thật nhanh
Quê hương còn đó
thảm trời xanh
Đau thương tang
tóc tình quê gọi
Thổn thức năm
canh giấc chẳng lành
Đêm giao thưà
xuân tây lịch 2008 Lu Hà
Nhớ Xuân Quê
Đì đọp bên ngoài
tiếng pháo xuân
Giao thưà chưa đến
thấy mây đen
Mênh mông bay hẳn
vào hư lãng
Về tới miền quê với
nắng tràn
Nhớ lại ngày nào
đón nắng xuân
Ở miền quê ấy rất xa xăm
Mong manh áo vải
dăm buổi chợ
Hối hả qua sông tết
đến gần
Quê tôi nghèo lắm
ở trung du
Rừng cọ đồi chè
tiếng mẹ ru
Tôi lớn lên như
hoa kết trái
Như đơì thơ mộng
gío vân du
Cô bé nhà bên
thoáng thẹn thò
Quần hoa áo đỏ chạy
sang khoe
Tôi thì xúng xính
màu quần mới
Áo trắng mà sao
thấy cứ sao….
Pháp đã đi rồi ruộng
được chia
Làng quê ngày đó
thật hiền hoà
Nhà ai cũng có
cơm no đủ
Hội mở đình làng
rộn tiếng ca
Cả làng tập nập sắc
cờ treo
Phố chợ nguơì
đông tiếng hát chèo
Cột mỡ đu quay xe
đốt pháo
Tổ tôm bát sách
tiếng hò reo
Có một vài năm đẹp
tuổi thơ
Quê tôi bỗng héo
lụi tàn mơ
Tết về con lợn chia
năm bảy
Xã hội thiên đường
giấc mộng to
Đảng đã dạy rồi
phải thắt lưng
Bài ca năm tấn
cánh đồng hoang
Sống bằng chủ
nghĩa mơ thành mộng
Tập thể con đường
dao chém ngang
Hơn bốn mươi năm
qua thật nhanh
Quê hương tiến bước
ngút trời xanh
Mây đen còn đó
làng quê đói
Nhớ laị ngày xưa
giấc mộng lành
Đêm giao thưà
xuân tây lịch 2008
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét