Bến Bờ Giải Thoát
Ngày xưa có Đinh Hùng
Thơ thẩn những chiều hoang
Tìm gì trong nghiã điạ ?
Những linh hồn bi thương…
Thơ tặng Đỗ Đức Thu
Tởm lợm gái giang hồ
Chỉ có chàng Thế Lữ
Đêm gió gào hoang vu
Thế kỷ đã đi qua
Chán chường lẫn cay chua
Tình thù ! ôi nhân thế
Kinh hoàng bao giấc mơ
Nhất niệm đoá sen hoa
Nhất niệm cũng thành ma
Hồn thơ về thế tại
Chôn vùi đi thương đau
Hỉ sả là vô tư
Nuôi tâm tình thiết tha
Xoá đi bao oán hận
Giải thoát ngàn năm sau
Mở cánh cưả tự do
Thả uất hận trong đầu
Trang trải lên trang giấy
Nhẹ nhàng hồn sương thu….!
17.11.2009 Lu Hà
Canh Gà Thổn Thức
Bấy lâu tôi vẫn tin rằng:
Có nàng thiếu nữ khuân trang dịu dàng
Mắt xanh hoang dại bên đàng
Nhìn tôi thăm thẳm như hàng dưà xanh
Bài thơ tao ngộ chân thành
Thơm mùi quả ngọt rung cành tuyết sương
Phấn hương hoài vọng yêu đương
Chao ôi! Mộng đẹp theo dòng sông Tương
Xôn xao ong bướm hoa rừng
Lâng lâng huyền ảo tưng bừng suối reo
Em theo gió núi mây đèo
Bâng khuâng ngõ trúc xóm nghèo cảnh xưa
Dưới giàn thiên lý lưa thưa
Buổi đầu tình tự cũng vưà sang canh
Tóc mây loã xoã trâm anh
Tiếng gà thổn thức sao đành chia tay
Ngậm ngùi nuốt đắng ngậm cay
Xa xôi biền biệt tháng ngày héo hon
Nhớ em tâm dạ bồn chồn
Lòng như sóng biển đòi cơn mặn nồng
Vườn nhà cúc đã trổ bông
Hoa hồng tàn lụi muà đông não nề
Hồn em dặm nẻo sơn khê
Xót thương nuối tiếc thì về thăm tôi!
cảm tác khi đọc thơ Đinh Hùng: Tình Tự Dưới Hoa
5.11.2012 Lu Hà
Cười Trong Gió Thoảng
Thu vẫn thế thu qua thu lại
Thu đã về em thấy thu chưa?
Huyệt sâu đất đã thấm mưa
Sông Tương lạnh ngắt gốc dưà quạnh hiu...
Đường mơ tưởng liu riu
cỏ dại
Tôi mải tìm thu mấy bưã nay
Tìm trong thao thức vơi đầy
Ngắm chờ trăng xuống yêu thay mộng đời...
Rồi còn nưã trái đồi héo uá
Lá hết xanh tầm tã ưu sầu
Viễn hoài xa cách em lâu
Buớm hoa xơ xác nương dâu mịt mù...
Rừng vắng vẻ căn lều trống trải
Bóng chiều tà tê tái đài trang
Cảm thương hương sắc võ vàng
Nụ cười trong gió bẽ bàng hoàng hôn...
Làn thu thủy vương buồn quan ải
Biển rưng rưng ngấn lệ vòng quanh
Nhớ rằng đôi mắt em xanh
Phương trời thu gửi đan thanh dáng Kiều...!
cảm tác thơ Đinh Hùng: Nụ Cười Thương Nhớ
19.10.2012 Lu Hà
Ghen Tuông Hờn Giận
Tình không độc dược sao say đắng
Muà thu về bảng lảng trời mây
Lòng em cơn gió thoảng bay
Mùi hương tàn nhẫn ngón tay phũ phàng...
Em đâu biết ngổn ngang chồng chất
Hồn thơ anh ngây ngất gió mây
Mê man vóc ngọc đuôi mày
Đôi chân lãng tử dấu giầy tha hương
Đường anh bước thê lương sỏi đá
Suối tuôn dòng lệ nhỏ mắt cay
Hoàng hôn thấm ướt vai gày
Dửng dưng em chẳng vốc đầy bàn tay
Anh đưa tiễn lắt lay tà áo
Màu tím cà từ thuở chiêm bao
Lời thề không trói buộc vào
Có nghe nức nở nghẹn ngào trời sao
Ngày em đến dạt dào xanh bóng
Lúc em đi ảo vọng chua cay
Má hồng phảng phất thơ ngây
Hàng mi sương xuống tràn đầy yêu thương...
Hồn gói trọn vấn vương trong gió
Mắt nhìn nhau tà luạ thu phai
Thở than trăn trở canh dài
Bơ vơ dĩ vãng tương lai mịt mù...
Hương kỷ niệm nhạt nhoà năm tháng
Giận bình minh hận nắng hồng xuân
Hờn ghen chi đám tro tàn
Kề môi áp má tình nhân xa vời...
Đêm hợp cẩn nụ cười vỡ mộng
Đuốc hoa mê sung sướng tân hôn
Gượng thay một cặp linh hồn
Không chung nhịp đập cô đơn cõi lòng
Đừng thầm trách dòng sông không biết
Cả vầng trăng thảm thiết âu sầu
Trời sao em đuổi về đâu?
Không gian ghẻ lạnh biển sâu trập trùng
Ghen lộng lộn hãi hùng biển cả
Cơn sóng cuồng thịnh nộ trần ai
Hôm nào còn dưạ bờ vai
Chiều thu sương đọng nét dài mi cong...!
cảm tác từ thơ Đinh Hùng: Hờn Giận
19.10.2012 Lu Hà
Lu Hà Và Đinh Hùng Chùm 2
Khúc Nhạc Diệu Kỳ
Đêm thương ái cho hoa hồng nở
Em về đây thổ lộ đôi lời
Hồn trinh tuổi mộng hai mươi
Thướt tha yểu điệu bồi hồi ngẩn ngơ
Anh đắm đuối vẩn vơ giăng gió
Bến cô liêu tầm tã mưa bay
Nói đi từng ý đang say
Sóng lòng rạo rực vơi đầy nỉ non
Vòng tay xiết bồn chồn nhịp thở
Phút mê ly huyền ảo nụ cười
Dạt dào nỗi nhớ em ơi!
Bao đêm thao thức dòng đời ngược xuôi
Nghe xao xuyến biển khơi lồng lộng
Trong chiêm bao vọng tưởng u hoài
Lâng lâng khúc nhạc rung trời
Long lanh từng mảnh sao rơi ngọc ngà
Kià vũ trụ nhạt nhoà thổn thức
Gió mơn man lồng ngực phập phồng
Xiêm y mây vén nét hồng
Nôn nao toà ngọc non bồng là đây
Anh ngây ngất hồn say ánh mắt
Như thuở nào da diết nhớ nhung
Bướm ong dìu dặt núi rừng
Xôn xao mai trúc rưng rưng sương trào
Lời tình tự nghẹn ngào thánh thót
Hẹn ngàn sau thảng thốt chư tiên
Ghi lòng tạc dạ chẳng quên
Vùi chôn huyệt mộ tơ duyên vẫn còn
Đêm thân ái cùng muôn hoa nở
Đoá hồng nhung chan chưá lòng anh
Ân tình dạ khúc chân thành
Côn trùng hoà điệu đan thanh diệu kỳ!
cảm tác khi đọc thơ Đinh Hùng: Ân Tình Dạ Khúc
1.11.2012 Lu Hà
Linh Hồn Hung Tợn
Từ thơ 8 chữ cuả Đinh Hùng:" Bài Ca Man Rợ "
Bạn với ánh trăng vàng cổ độ
Âm hồn ta huyền ảo xa xưa
Trở về phố chợ quê nhà
Thiên nhiên huyền bí hoang sơ núi đồi...
Lá cỏ sắc vương đầy tóc rối
Giọt sương rơi le lói hương rừng
Khói bay bàng bạc lưng trừng
Hung thần cổ quái hình dung rụng rờn...
Ai cũng thấy chập chờn kinh hãi
Dòng sông xanh cạnh núi biên thùy
Châu thành quằn quại cơn say
Hoa đồng cỏ nội đắng cay sụt sùi...
Người và vật ngậm ngùi không nói
Lảng tránh xa soi mói e dè
Ngẩn ngơ nhìn bóng ngưạ xe
Một thời chan chưá ê chề thê lương...
Ta xuất hiện nguyên lòng sơn dã
Cảnh hãi hùng nhuộm máu tà dương
Xót thương căm giận hung cuồng
Tiếng gầm rung cả non sông đất trời...
Rồi lộng lộn vùng đi khắp xứ
Hỡi chúng sinh thiên hạ qua đường
Túm vai tìm ảnh mùi hương
Bạc màu xiêm áo bi thương chán chường...
Trán bằng phẳng lưng còng ngơ ngáo
Từng oai phong kiêu ngạo râu mày
Ghì người nghẹt thở trong tay
Quát luôn có phải chính mày bạn tao?
Kẻ lơ láo tội đồ xứ lạ
Mất tinh thần từ thuở xa xôi
Các ngươi vong bản hết rồi
Còn đâu nhân tính bồi hồi ngẩn ngơ...
Ta bỡ ngỡ tình sầu thương nhớ
Đi tìm người thiếu nữ năm xưa
Không mong ta đến bất ngờ
Nhìn vào đáy mắt mịt mờ xa xăm...
Rồi rũ rượi xầm xầm điên đảo
Nàng run lên khiếp sợ lùi xa
Bổng nhiên cất tiếng kêu la
Phút giây ngắn ngủi nhạt nhoà hồn ma...
Ôi nhan sắc mặn mà chua chát
Tan nát rồi tay sắt cuả ta
Than ôi! ma quỷ trêu đuà
Còn bao nhiêu mộng la đà em ơi!
Trong nấm mộ còn gì em nhỉ
Xác rưã ra cùng với cỏ hoa
Đàn ông cho chí đàn bà
Oai phong kiều diễm còn đâu mất rồi...
Hồn lảo đảo sặc cười ngây ngất
Ghì chặt nàng cho chết mê ly
Xéo lên sông núi đô kỳ
Đập tan thành quách ra tay phá tàn...
Chú thích: Đây là tư tưởng cuả cố Thi Sĩ Đinh Hùng. Lu Hà
tôi là kẻ hậu nhân hứng lên thì chuyển
thể sang song thất lục bát thôi.
Tiện thể muốn nghiên cứu thêm ngày xưa ngưòi ta sống ra sao?
Thật ra theo tôi là một tư tưởng quái dị, ly kỳ, rùng rợn,
nhưng đọc kỹ cũng thấy tính bi hài, tình thương yêu ẩn náu...
12.2.2012 Lu Hà
Say Chén Rượu Đời
cảm tác thơ sáu chữ Đinh Hùng: Xuôi Dòng Ảo Mộng
Chim hồng đôi lưá gọi chiều
Xuân lòng chan chưá cánh yêu mĩ miều
Nhũ hoa bướm trắng sang nhiều
Nắng thơm tình tự bao điều mộng mơ...
Em ngồi trên đám cỏ tơ
Suối ca vui nhịp má đào hồn thơ
Vẳng nghe tiếng hát dạt dào
Anh ru em ngủ ngọt ngào trăng sao
Chim xanh rừng cũ xôn xao
Phượng rơi tu hú nôn nao bóng kiều
Cỏ thơm mọc đã cao nhiều
Hoa đời cánh mộng bao nhiêu cho vưà...?
Nếu em mỏi bước chân ngà
Thì em dưạ sát mái đầu vai anh
Ta đi vào tận rừng xanh
Rong vàng bên suối yến oanh thì thào
Lá hồng tre trúc lao xao
Lâng lâng đôi trái bồng đào thướt tha
Rong rêu trải rộng mặn mà
Ngẩn ngơ tư lự giang đầu nỉ non
Em lên sườn biếc trái non
Hoa mơ gài tóc bồn chồn hương xa...
Nai vàng ngơ ngác nhìn nhau
Có nghe tiếng vọng âu sầu mưa rơi!
Chim buồn vỗ cánh bay đi
Trập trùng đồi núi thầm thì cỏ rêu
Hai lòng nay đã thôi yêu
Hãy nghe nức nở suối chiều khóc than...
Em ơi! thu hết nắng tàn
Bầu trời viễn vọng mây chan lệ đầy
Linh hồn ai chết đắng cay
Tình yêu dang dở chén say rượu đời...!
21.2.2012 Lu Hà
Vầng Trăng Mộng Ảo
cảm tác thơ Đinh Hùng: Trời Ảo Diệu
Màu ảo diệu trăng thanh gió mát
Bước chân đi tôi hát nhạc tình
Xuân thu chuyển động dáng hình
Mây buồn như mái tóc xanh ngang trời
Đầy hoa cỏ xa xôi mộng ảo
Dáng hình hài trút áo xiêm thơ
Hững hờ sông chảy bơ thờ
Trầm tư dãy núi mịt mờ sương rơi
Kià non thẳm bồi hồi xao động
Cứ bâng khuâng sao rụng mấy muà
Tôi tìm dấu tuyết người xưa
Bạc màu thạch nhũ gió mưa phai mờ
Đi vào mộng dãi dầu cỏ uá
Hỡi Sơn Thần yên ngủ ngàn thu
Em ơi thức dậy hoang vu
Chân kinh ái mộ hư hao u hoài
Vầng huyền ảo từng bầy tinh tú
Biền biệt sao cổ độ trăng soi
Hoa đang nghe tiếng em cười
Để cho kẻ tục chơi vơi não nùng
Lạc bến mộng vấn vương thuyền ái
Đôi hồn người tê tái cô đơn
Trường sinh rượu uống mà buồn
Lụy sầu mấy kiếp lệ tuôn châu hoài
Thôi vĩnh biệt sống đời cây cỏ
Từng linh hồn dan díu hương hoa
Nưả đêm xao xác tiếng gà
Thời gian tình tự Hằng Nga nghẹn ngào
Mây gió thoảng rì rào phong vũ
Bảy bến đò tầm tã khinh thanh
Đi về lối rẽ kinh thành
Nôn nao phố cổ yên oanh dập dìu
Ân ái cũ đường xưa lối nhỏ
Tuyết trinh còn ảo não lầu xuân
Liên thành cỏ mượt gót chân
Mờ mờ nhân ảnh trần gian mịt mù
Đời mộng ảo nấm mồ hưu hắt
Dưới huyệt sâu da diết hư linh
Áo thơ đã ố màu xanh
Bạc màu tang hải dáng hình xiêm y...
19.5.2012 Lu Hà
Nấm Mồ Quạnh Hiu
cảm tác thơ Đinh Hùng: Ác Mộng
Cơn ác mộng tưởng là qúa khứ
Để ngàn thu huyết sử tình ca
Nhạt nhòa kìa những bóng ma
Đinh Hùng lảng vảng trăng ngà mờ soi
Đời tàn tạ tả tơi sầu não
Phút giây thiêng huyền ảo đòi chi
Hàng thông gió thổi rầm rì
Mảnh hồn trinh nữ thầm thì huyệt sâu
Ta cuồng dại nghìn câu em nói
Cuộc ái ân nhức nhối đêm thâu
Gối chăn hương phấn nát nhàu
Áo xiêm tan tác mái đầu tuyết sương
Ta đòi uống rượu hồng huyết đỏ
Cạn lời thề chan chứa ngày xưa
Ưu tư hờn giận gió mưa
Nghẹn ngào hoan lạc cũng vừa tàn canh
Tiếng gà gáy tan tành mộ địa
Cuộc tình trường chế ngự đau thương
Bóng em qùy gối bên giường
Nhìn ta sửng sốt giấc nồng chìm sâu
Ôi thương quá tóc râu điểm bạc
Cầu Nại Hà phờ phạc giấc mơ
Tình yêu sóng vỗ xô bờ
Côn trùng rên rỉ nấm mồ quạnh hiu
25.12.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét